Book of Common Prayer
Cầu Xin Chúa Ðoán Phạt Kẻ Thù của I-sơ-ra-ên
Thơ của A-sáp
1 Ðức Chúa Trời ôi, xin đừng làm thinh mãi;
Ðức Chúa Trời ôi, xin đừng yên lặng và đừng bất động,
2 Vì kìa, những kẻ thù của Ngài đang gào la náo động;
Những kẻ ghét Ngài đang tự đại tự tôn.
3 Chúng toan mưu quỷ quyệt để làm hại con dân Ngài;
Chúng bàn với nhau để chống lại những người Ngài yêu quý.
4 Chúng nói, “Hãy đến, chúng ta hãy tiêu diệt đất nước của họ,
Ðể danh của I-sơ-ra-ên không còn ai nhớ đến nữa.”
5 Thật vậy chúng đã đồng tâm nhất trí với nhau,
Và kết ước với nhau để chống lại Ngài.
6 Ðó là các trại quân của dân Ê-đôm và dân Ích-ma-ên,
Dân Mô-áp và dân Hắc-ri;
7 Dân Ghê-banh, dân Am-môn, và dân A-ma-léc;
Dân Phi-li-tin và dân cư ở Ty-rơ;
8 Dân A-sy-ri cũng hiệp chung với chúng,
Phụ một tay mạnh mẽ với các con cháu của Lót. (Sê-la)
9 Xin đãi chúng như Ngài đã làm cho dân Mi-đi-an,
Như Ngài đã làm cho dân Si-sê-ra và dân Gia-bin tại Khe Ki-sôn,
10 Những kẻ đã bị tiêu diệt tại Ên-đô,
Thây chúng đã trở thành phân bón đất.
11 Xin Ngài đối xử với các nhà quý tộc của chúng như đã đối xử với Ô-rép và Xê-ép,
Và đãi tất cả vua chúa của chúng như đã đãi Xê-ba và Xanh-mu-na,
12 Những kẻ đã nói, “Chúng ta hãy chiếm lấy cho chúng ta xứ sở[a] thuộc về Ðức Chúa Trời.”
13 Ðức Chúa Trời của con ôi, xin Ngài làm cho chúng trở nên như cỏ bị trốc gốc,
Như rác rến bị đùa đi trước gió.
14 Như lửa thiêu đốt đám rừng thể nào,
Như ngọn lửa đốt cháy các ngọn núi thể nào,
15 Xin cho giông tố của Ngài đuổi theo chúng cũng thể ấy,
Xin làm cho chúng bị kinh hãi bởi cơn bão táp của Ngài.
16 Xin làm cho mặt chúng phủ đầy hổ nhuốc,
Ðể chúng phải cầu khẩn danh Ngài, Chúa ôi.
17 Nguyện chúng bị hổ thẹn và kinh hãi mãi mãi,
Nguyện chúng bị nhục nhã và bị diệt mất,
18 Ðể chúng biết rằng chỉ có Ngài, Ðấng có danh là Chúa,
Là Ðấng Tối Cao trên toàn thế giới.
Chúa Là Ðấng Giải Cứu
Thơ của Ða-vít
Cảm tác khi ông giả điên trước mặt A-bi-mê-léc.
Vua ấy đuổi ông đi, và ông đã thoát chết.
1 Tôi sẽ chúc tụng Chúa luôn luôn;
Lời ca tụng Ngài hằng ở nơi miệng tôi.
2 Linh hồn tôi tôn ngợi[a] Chúa;
Nguyện người khốn khổ sẽ nghe và có cớ để vui mừng.
3 Ôi, hãy cùng tôi tán tụng Chúa,
Chúng ta hãy cùng nhau tôn cao danh Ngài!
4 Tôi đã tìm cầu Chúa, và Ngài đã đáp lời tôi;
Ngài đã giải thoát tôi khỏi mọi điều tôi sợ hãi.
5 Những ai trông đợi Ngài sẽ được rạng rỡ mặt mày;
Họ sẽ không bao giờ bị hổ thẹn.
6 Kẻ khốn cùng này đã kêu cầu, và Chúa đã nhậm lời nó;
Ngài đã giải cứu nó, nên nó thoát mọi rắc rối ưu phiền.
7 Thiên sứ của Chúa đóng trại chung quanh những người kính sợ Ngài,
Và giải cứu họ.
8 Ôi, hãy nếm và xem, Chúa tốt là dường bao!
Phước thay cho người nương cậy Ngài!
9 Hãy kính sợ Chúa, hỡi các thánh đồ của Ngài,
Vì người kính sợ Ngài sẽ chẳng thiếu thốn gì!
10 Những sư tử tơ có thể thiếu ăn và đói khát,
Nhưng ai tìm kiếm Chúa sẽ không thiếu của tốt gì.
11 Hỡi các con, hãy đến đây và nghe ta;
Ta sẽ dạy cho các con biết kính sợ Chúa.
12 Ai là người muốn sống,
Và thích sống lâu để hưởng phước?
13 Hãy giữ lưỡi mình khỏi điều ác,
Và giữ môi mình khỏi lời dối trá.
14 Hãy lìa bỏ điều ác và làm điều thiện;
Hãy tìm kiếm hòa bình và đeo đuổi nó.
15 Mắt Chúa đoái xem người ngay lành;
Tai Ngài lắng nghe tiếng kêu cầu của họ.
16 Mặt Chúa nghịch lại kẻ làm ác,
Ðể dứt bỏ khỏi mặt đất những gì nhắc người ta nhớ đến nó.
17 Khi người ngay lành kêu cầu,
Chúa lắng nghe và giải cứu họ khỏi mọi rắc rối ưu phiền.
18 Chúa ở gần những người tấm lòng bị tan vỡ,
Và cứu giúp ai bị tan nát tâm hồn.
19 Tuy người ngay lành gặp lắm điều rắc rối,
Nhưng Chúa giải cứu người ấy ra khỏi tất cả.
20 Ngài gìn giữ các xương người ấy,
Và không để cho cái nào bị gãy.
21 Ðiều ác sẽ giết kẻ ác,
Và những kẻ ghét người ngay lành sẽ bị kết tội.
22 Chúa cứu chuộc mạng sống các tôi tớ Ngài;
Không người nào nương cậy Ngài sẽ bị kết tội.
Xin Chúa Ban Ơn Cho Con Dân Ngài
Thơ của con cháu Cô-ra
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Chúa ôi, Ngài đã ban ơn cho xứ sở của Ngài;
Ngài đã cho những kẻ bị lưu đày của Gia-cốp được hồi hương.
2 Ngài đã tha thứ những tội lỗi của con dân Ngài;
Ngài đã khỏa lấp mọi tội lỗi họ. (Sê-la)
3 Ngài đã thu hồi cơn giận của Ngài;
Ngài đã lìa bỏ cơn nóng giận của Ngài.
4 Lạy Ðức Chúa Trời, Ðấng Giải Cứu của chúng con, xin khôi phục chúng con;
Xin khiến cơn thịnh nộ của Ngài đối với chúng con ngưng lại.
5 Ngài sẽ giận chúng con mãi mãi sao?
Ngài sẽ kéo dài cơn giận của Ngài trải qua các đời sao?
6 Ngài há chẳng phục hưng chúng con,
Ðể con dân Ngài có cơ hội vui mừng trong Ngài sao?
7 Xin bày tỏ cho chúng con tình thương của Ngài, Chúa ôi,
Và ban cho chúng con ơn cứu rỗi của Ngài.
8 Tôi sẽ nghe những gì Chúa Ðức Chúa Trời sẽ phán,
Vì Ngài phán điều bình an cho dân Ngài và cho các thánh đồ Ngài,
Và mong họ đừng quay lại sự điên dại nữa.
9 Thật vậy ơn cứu rỗi của Ngài ở gần những người kính sợ Ngài,
Ðể vinh quang được hiện diện trong đất nước chúng ta.
10 Tình thương và chân thật[a] đã gặp nhau;
Công chính và hòa bình đã hôn nhau.
11 Chân thật từ dưới đất vươn lên;
Công chính từ trời cao nhìn xuống.
12 Thật vậy Chúa sẽ ban cho chúng ta những gì tốt đẹp;
Ðất đai trong xứ sở chúng ta sẽ gia tăng sản lượng hoa màu.
13 Công chính sẽ đi trước mặt Ngài,
Và biến những bước chân Ngài thành một con đường cho chúng ta theo.
Lời Khẩn Nguyện và Bày Tỏ Lòng Tin Cậy
Bài cầu nguyện của Ða-vít
1 Chúa ôi, xin nghiêng tai nghe và nhậm lời con,
Vì con đang khốn khổ và cùng đường.
2 Xin bảo vệ mạng sống con, vì con phó thác mình cho Ngài;
Ðức Chúa Trời của con ôi, xin cứu tôi tớ Ngài, kẻ luôn tin cậy Ngài.
3 Chúa ôi, xin thương xót con,
Vì hằng ngày con kêu cầu Ngài.
4 Xin làm cho linh hồn tôi tớ Ngài được vui vẻ,
Vì Chúa ôi, linh hồn con đang hướng về Ngài,
5 Vì Ngài, Chúa ôi, là Ðấng rất tốt và sẵn lòng tha thứ,
Đồng thời có dư dật tình thương đối với người cầu khẩn Ngài.
6 Chúa ôi, xin lắng nghe lời cầu nguyện của con;
Xin dủ nghe tiếng cầu xin của con.
7 Trong ngày gian truân con sẽ kêu cầu Ngài,
Vì Ngài sẽ đáp lời con.
8 Lạy Chúa, trong vòng các thần, không ai giống như Ngài;
Cũng chẳng có công việc nào sánh được với công việc Ngài.
9 Chúa ôi, tất cả các dân Ngài đã dựng nên sẽ đến;
Họ sẽ sấp mình thờ lạy trước thánh nhan Ngài và tôn vinh danh Ngài,
10 Vì Ngài thật vĩ đại và đã làm những việc diệu kỳ;
Duy chỉ Ngài là Ðức Chúa Trời mà thôi.
11 Lạy Chúa, xin dạy con đường lối Ngài, để con bước đi trong chân lý Ngài;
Xin giúp con không phân tâm đãng trí, nhưng giữ một lòng kính sợ danh Ngài.
12 Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của con, con xin hết lòng cảm tạ Ngài,
Và con sẽ làm vinh hiển danh Ngài mãi mãi.
13 Vì tình thương của Ngài đối với con quá lớn lao,
Và vì Ngài đã cứu linh hồn con khỏi vực sâu của âm phủ.
14 Ðức Chúa Trời ôi, những kẻ kiêu ngạo đã nổi lên chống lại con;
Một đám người hung dữ đã tìm cách hại mạng sống[b] con;
Và chúng cũng chẳng coi Ngài ra gì.[c]
15 Nhưng Ngài, Chúa ôi, là Ðức Chúa Trời thương xót và đầy ơn,
Chậm nóng giận, đầy tình thương, và thành tín.
16 Xin quay lại với con và tỏ lòng khoan dung đối với con;
Xin ban sức mạnh Ngài cho tôi tớ Ngài, và cứu đứa con của nữ tỳ Ngài.
17 Xin tỏ cho con một dấu hiệu về lòng tốt Ngài, để những kẻ ghét con sẽ thấy và hổ thẹn,
Vì Ngài, Chúa ôi, đã từng giúp con và an ủi con.
A-rôn và Mi-ri-am Lằm Bằm Môi-se
12 Trong khi họ ở tại Ha-xê-rốt, Mi-ri-am và A-rôn đã nói những lời chống lại Môi-se, vì người phụ nữ xứ Cút[a] mà ông cưới làm vợ. Số là ông đã cưới một phụ nữ xứ Cút làm vợ. 2 Họ nói, “Chẳng lẽ Chúa chỉ phán qua một mình Môi-se sao? Ngài há chẳng đã phán qua chúng ta nữa sao?” Chúa đã nghe những lời ấy. 3 Vả, Môi-se là người rất khiêm nhường; ông khiêm nhường hơn mọi người trên mặt đất.
4 Ðột nhiên Chúa phán với Môi-se, A-rôn, và Mi-ri-am, “Cả ba người các ngươi hãy ra khỏi lều mình và đến Lều Hội Kiến.” Vậy ba người đi ra. 5 Bấy giờ Chúa ngự xuống trong một trụ mây và đứng tại cửa Lều. Ngài gọi A-rôn và Mi-ri-am đến gần. Họ tiến đến. 6 Ngài phán,
“Khi có những tiên tri ở giữa các ngươi thì Ta, Chúa, sẽ tỏ chính mình Ta cho người ấy bằng khải tượng;
Ta sẽ phán dạy người ấy trong giấc mộng.
7 Nhưng Ta không làm thế đối với Môi-se đầy tớ Ta;
Ta trao cho nó cả nhà Ta.
8 Ta nói chuyện với nó mặt đối mặt;
Nói cách rõ ràng, chứ không dùng lời bí ẩn;
Ngay cả hình dạng của Chúa nó cũng được ngắm nhìn.
Các ngươi không sợ mà nói những lời chống lại đầy tớ Ta là Môi-se sao?”
9 Cơn giận của Chúa nổi phừng lên nghịch lại họ, rồi Ngài bỏ đi.
10 Khi trụ mây rời khỏi Lều, kìa, Mi-ri-am đã mắc bịnh phung. Da bà trở nên trắng như tuyết. A-rôn quay qua phía Mi-ri-am và thấy bà đã nổi phung đầy mình. 11 Bấy giờ ông nói với Môi-se, “Ôi, thưa chúa, xin đừng phạt chúng tôi về tội chúng tôi đã dại dột phạm. 12 Xin đừng để cho cô ấy giống như một đứa bé bị sảo thai, da thịt đã bị tiêu hao phân nửa khi lọt khỏi lòng mẹ.”
13 Môi-se kêu van với Chúa, “Lạy Ðức Chúa Trời, xin Ngài chữa lành cho nàng.”
14 Nhưng Chúa phán với Môi-se, “Nếu cha nàng nhổ vào mặt nàng, nàng há chẳng sẽ mang xấu hổ trong bảy ngày sao? Hãy để cho nàng sống biệt lập bên ngoài doanh trại bảy ngày, rồi sau đó hãy đem nàng vào lại.” 15 Vậy Mi-ri-am bị bắt phải sống biệt lập bảy ngày bên ngoài doanh trại; và đoàn dân không nhổ trại lên đường cho đến khi nàng được đem vào lại trong doanh trại. 16 Sau việc đó, đoàn dân rời Ha-xê-rốt và đến đóng trại trong Ðồng Hoang Pa-ran.
Mọi Người Sẽ Bị Chúa Phán Xét
12 Ai không biết Luật Pháp mà phạm tội thì sẽ bị chết mất, không cần chiếu theo Luật Pháp; còn ai có Luật Pháp mà phạm tội thì sẽ bị xét xử theo Luật Pháp. 13 Vì đối với Ðức Chúa Trời, không phải người nghe biết Luật Pháp là công chính, nhưng người làm theo Luật Pháp mới được xưng là công chính.
14 Vì khi các dân ngoại, những người không có Luật Pháp, theo bản năng tự nhiên đã làm những điều Luật Pháp dạy bảo thì chính những người đó, dù không có Luật Pháp, là luật pháp cho họ rồi. 15 Họ đã chứng tỏ rằng những gì Luật Pháp đòi hỏi đã được khắc ghi trong lòng họ, và lương tâm họ cũng làm chứng cho điều đó, vì những tư tưởng của họ cứ xung đột với nhau, khi thì cáo trách, khi thì binh vực. 16 Ðiều ấy sẽ thể hiện rõ trong ngày Ðức Chúa Trời, qua Ðức Chúa Jesus Christ, phán xét mọi tư tưởng thầm kín của mọi người, theo Tin Mừng tôi rao giảng.
Người Do-thái Sẽ Bị Phán Xét Dù Ðã Có Luật Pháp của Môi-se
17 Còn bạn, nếu bạn mang danh là người Do-thái, ỷ lại vào Luật Pháp, tự hào về mối liên hệ với Ðức Chúa Trời, 18 cho rằng mình hiểu biết ý muốn Ngài, biết phân biệt đúng sai nhờ đã được dạy dỗ từ Luật Pháp, 19 và cho mình là người dẫn đường cho người mù, ánh sáng cho người đi trong tối tăm, 20 giáo sư của người khờ dại, thầy cô của người ấu trĩ, và có Luật Pháp là hiện thân của tri thức và chân lý, 21 vậy tại sao bạn dạy người khác mà không dạy mình? Bạn giảng chớ trộm cắp, mà bạn có trộm cắp không? 22 Bạn cấm người ta ngoại tình, mà bạn có ngoại tình không? Bạn gớm ghiếc sự thờ lạy thần tượng, mà bạn có cướp đồ trong các đền miếu không? 23 Bạn tự hào về Luật Pháp, mà bạn có làm nhục Ðức Chúa Trời vì đã vi phạm Luật Pháp không? 24 Như có chép,
“Vì cớ các ngươi, danh Ðức Chúa Trời đã bị nói phạm giữa các dân ngoại.”
10 Hãy cẩn thận, đừng khinh dể ai trong những đứa trẻ này, vì Ta nói với các ngươi, thiên sứ của chúng trên trời hằng thấy mặt Cha Ta trên trời.”
Ngụ Ngôn về Con Chiên Lạc
(Lu 15:3-7)
11 “Vì Con Người đã đến để cứu những kẻ bị lạc mất.[a] 12 Các ngươi nghĩ sao? Nếu một người chăn có một trăm con chiên, mà một con đi lạc, người ấy há chẳng để chín mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên bị lạc sao? 13 Nếu tìm được, quả thật, Ta nói với các ngươi, người ấy sẽ vui mừng về con chiên đó hơn về chín mươi chín con không đi lạc. 14 Cũng vậy, Cha các ngươi trên trời không muốn một ai trong những đứa trẻ này bị chết mất.”
Ðối Xử Với Người Phạm Tội
15 “Nếu anh em hay chị em[b] ngươi có lỗi với ngươi, hãy đi, gặp riêng người ấy và chỉ ra lỗi của người ấy. Nếu người ấy chịu nghe ngươi, ngươi sẽ được lại anh em hay chị em[c] mình. 16 Nhưng nếu người ấy không chịu nghe ngươi, hãy mời một hay hai người nữa đi với ngươi, để mọi lời nói ra sẽ được hai hay ba người làm chứng xác nhận. 17 Nếu người ấy không nghe họ, hãy đưa việc ấy ra hội thánh. Và nếu ngay cả hội thánh mà người ấy cũng không nghe, các ngươi hãy coi người ấy như một người ngoại hay một người thu thuế. 18 Quả thật, Ta nói với các ngươi, bất cứ điều gì các ngươi buộc dưới đất sẽ được buộc trên trời, và bất cứ điều gì các ngươi buông dưới đất sẽ được buông trên trời.
19 Ta lại nói với các ngươi, nếu hai người trong các ngươi đồng lòng với nhau dưới đất cầu xin bất cứ điều chi, Cha Ta trên trời sẽ làm điều ấy cho họ. 20 Vì nơi nào có hai ba người nhân danh Ta họp nhau lại, nơi đó có Ta ở giữa họ.”
Copyright © 2011 by Bau Dang