Book of Common Prayer
Lòng Tin Quyết vào Sự Bảo Vệ của CHÚA
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Dùng với nhạc khí bằng dây
1 Ðức Chúa Trời ôi, xin nghe tiếng kêu cầu của con;
Xin lắng nghe lời cầu nguyện của con.
2 Từ nơi xa xôi ở tận cùng trái đất con kêu cầu Ngài,
Lòng con bị choáng ngợp vì biết bao nỗi lo sợ,
Xin dẫn đưa con đến một vầng đá cao lớn hơn con;
3 Vì Ngài là nơi ẩn náu của con,
Một pháo tháp vững chắc để con đối phó với quân thù.
4 Xin cho con ở trong nhà Ngài mãi mãi;
Xin cho con nương náu dưới sự che chở của bóng cánh Ngài. (Sê-la)
5 Ðức Chúa Trời ôi, vì Ngài đã nghe lời hứa nguyện của con;
Ngài ban cho con cơ nghiệp dành cho những người kính sợ danh Ngài.
6 Cầu xin Ngài gia tăng tuổi thọ cho vua;
Xin cho những năm của đời người kéo dài qua nhiều thế hệ.
7 Nguyện người trị vì trước mặt Ðức Chúa Trời mãi mãi;
Cầu xin Ngài ban tình thương và đức thành tín bảo vệ người.
8 Như vậy con sẽ ca ngợi danh Ngài mãi mãi;
Con sẽ giữ trọn những gì con đã hứa nguyện mỗi ngày.
Ðức Chúa Trời Là Nơi Ẩn Náu Duy Nhất
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu Giê-đu-thun
1 Linh hồn tôi yên lặng trông đợi Ðức Chúa Trời;
Chỉ một mình Ngài là Ðấng Giải Cứu của tôi.
2 Duy chỉ Ngài là vầng đá của tôi và Ðấng Giải Cứu của tôi;
Ngài là thành trì của tôi; tôi sẽ không bị rúng động nhiều.
3 Các người cứ tấn công một người cho đến chừng nào?
Tại sao các người cứ hiệp nhau đánh đổ người ấy,
Là người như bức tường đã nghiêng và hàng rào sắp ngã?
4 Chúng bàn luận với nhau cốt chỉ để hạ người ấy xuống khỏi địa vị cao trọng của người ấy;
Chúng lấy làm thích thú trong sự giả dối của chúng;
Ngoài miệng chúng cầu chúc phước lành,
Mà trong lòng chúng âm thầm nguyền rủa. (Sê-la)
5 Linh hồn tôi hỡi, hãy yên lặng chờ đợi nơi Ðức Chúa Trời mà thôi,
Vì tôi chỉ hy vọng nơi Ngài. (Sê-la)
6 Duy chỉ Ngài là vầng đá của tôi và Ðấng Giải Cứu của tôi;
Ngài là thành trì của tôi; tôi sẽ không bị rúng động.
7 Nhờ Ðức Chúa Trời tôi được giải cứu và được vinh hiển;
Ðức Chúa Trời chính là vầng đá kiên cố của tôi và nơi ẩn núp của tôi.
8 Hỡi nhân loại, hãy tin cậy Ngài luôn luôn;
Hãy dốc đổ lòng mình ra trước mặt Ngài,
Vì Ðức Chúa Trời là nơi ẩn náu của chúng ta. (Sê-la)
9 Người hạ lưu chỉ là hư ảo,
Người thượng lưu cũng chỉ phù hoa;
Ðem đặt họ lên cân, phía bên họ bị chỏng lên cao;
Gộp họ lại với nhau, họ nhẹ hơn hơi thở.
10 Ðừng cậy vào bạo lực;
Ðừng đặt hy vọng hão vào của cải có được nhờ áp bức người ta;
Dù các người nhờ chúng mà được giàu thêm,
Cũng đừng để lòng nương cậy vào chúng.
11 Ðức Chúa Trời đã phán một lần;
Tôi đã nghe điều ấy đến hai lần rằng,
Quyền lực thuộc về Ðức Chúa Trời.
12 Lạy Chúa, tình thương thuộc về Ngài,
Vì Ngài sẽ báo trả mỗi người tùy theo những gì họ làm.
Ðức Chúa Trời của Nơi Thánh
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Nguyện Ðức Chúa Trời trỗi dậy;
Nguyện những kẻ chống nghịch Ngài tản lạc;
Nguyện những kẻ ghét Ngài chạy trốn trước mặt Ngài.
2 Như khói bị tan biến thể nào,
Nguyện chúng bị tan đi thể ấy;
Như sáp bị tan chảy trước ngọn lửa thể nào,
Nguyện những kẻ ác bị diệt mất trước mặt Ðức Chúa Trời thể ấy.
3 Nguyện những người ngay lành hân hoan,
Nguyện họ vui vẻ trước mặt Ðức Chúa Trời;
Thật vậy nguyện họ hớn hở và vui mừng.
4 Hãy ca ngợi Ðức Chúa Trời;
Hãy hát ca chúc tụng danh Ngài;
Khá tôn ngợi Ðấng ngự trên các tầng mây;[a]
Danh Ngài là Chúa;
Khá reo vui trước mặt Ngài.
5 Cha kẻ mồ côi,
Ðấng binh vực người góa bụa,
Chính là Ðức Chúa Trời,
Ðấng ngự trong nơi thánh của Ngài.
6 Ðức Chúa Trời là Ðấng làm cho kẻ cô đơn có mái ấm gia đình;
Ngài dẫn đưa những kẻ bị tù đày đến nơi sung mãn;
Còn những kẻ bội nghịch phải ở trong xứ khô khan.
7 Ðức Chúa Trời ôi, khi Ngài đi ra trước mặt con dân Ngài,
Khi Ngài đi qua sa mạc, (Sê-la)
8 Ðất rúng động, các tầng trời ào ạt đổ cơn mưa,
Trước mặt Ðức Chúa Trời, Thần[b] của Núi Si-nai,
Trước mặt Ðức Chúa Trời, Thần của I-sơ-ra-ên.
9 Ðức Chúa Trời ôi, Ngài đã ban mưa xuống cách dồi dào,
Khi sản nghiệp của Ngài bị khô khan, Ngài đã bồi bổ nó lại.
10 Con dân Ngài đã định cư trong sản nghiệp đó;
Ðức Chúa Trời ôi, do lòng tốt của Ngài, Ngài đã chu cấp cho những người nghèo khó.
11 Khi Chúa ban lệnh,
Những kẻ loan truyền tin mừng ra đi đông vô số;
Họ báo rằng,
12 “Các vua của các đạo quân đã bỏ chạy. Tất cả đã chạy trốn.”
Những phụ nữ ở nhà đều sẽ được chia các chiến lợi phẩm,
13 Dù họ[c] chỉ nằm nghỉ ở giữa các trại quân.
Kìa họ[d] trông giống như những cánh bồ câu bọc bạc,
Với bộ lông như vàng ròng lóng lánh.
14 Khi Ðấng Toàn Năng đánh văng các vua trong xứ,
Họ như tuyết rơi tơi tả ở Xanh-môn.
15 Núi Ba-san là núi của Ðức Chúa Trời;
Rặng Núi Ba-san quả có nhiều đỉnh cao chót vót.
16 Hỡi những rặng núi cao có nhiều đỉnh,
Tại sao các ngươi ganh tị với ngọn núi Ðức Chúa Trời đã chọn để làm nơi Ngài ngự?
Thật vậy Chúa sẽ ngự tại đó đời đời.
17 Các xe chiến mã của Ðức Chúa Trời nhiều đến hằng vạn, thật là hằng ngàn và hằng vạn;
Chúa ngự giữa chúng như Ngài ngự trong nơi thánh của Ngài ở Si-nai.
18 Ngài đã lên nơi cao,
Ngài dẫn theo đoàn tù binh bị bắt đem đi lưu đày;
Ngài đã nhận những lễ vật của loài người,
Ngay cả những lễ vật của những kẻ bội nghịch,
Ðể chứng tỏ rằng Chúa Ðức Chúa Trời[e] cũng ở tại đó.
19 Tôn ngợi Chúa, Ðấng hằng ngày cưu mang chúng ta;
Ðức Chúa Trời là Ðấng Giải Cứu của chúng ta. (Sê-la)
20 Ðức Chúa Trời chúng ta là Ðức Chúa Trời giải cứu;
Nhờ Chúa Hằng Hữu,[f] chúng ta được thoát chết.
21 Chắc chắn Ðức Chúa Trời sẽ đạp nát đầu kẻ thù của Ngài,
Tức đầu tóc của những kẻ cứ miệt mài trong tội ác.
22 Chúa phán, “Từ Ba-san, Ta sẽ đem chúng về;
Từ các đại dương sâu thẳm, Ta sẽ mang chúng về,
23 Ðể các ngươi có thể giẫm chân trên máu kẻ thù của mình,
Ngay cả lưỡi của chó các ngươi cũng sẽ được phần trên quân thù của các ngươi.”
24 Ðức Chúa Trời ôi, người ta đã chứng kiến lễ nghinh rước Ngài,
Tức lễ nghinh rước Ðức Chúa Trời của con, Vua của con, vào đền thánh.
25 Ca đoàn đi trước ngợi ca, ban nhạc theo sau trỗi nhạc,
Ở giữa là đoàn thiếu nữ đánh trống lục lạc nhịp nhàng.
26 Hãy chúc tụng Ðức Chúa Trời giữa những đoàn người đông đúc dự lễ,
Hãy tôn ngợi Chúa, nguồn cội của I-sơ-ra-ên.
27 Kìa là Bên-gia-min, chi tộc trẻ nhất, đang dẫn đầu;
Kìa là các nhà quyền quý của Giu-đa và phái đoàn của họ;
Kìa là các nhà quyền quý của Xê-bu-lun và các nhà quyền quý của Náp-ta-li.
28 Ðức Chúa Trời ôi, xin thể hiện quyền năng Ngài;[g]
Ðức Chúa Trời ôi, xin bày tỏ sức mạnh Ngài,
Như Ngài đã từng làm cho chúng con khi trước.
29 Vì đền thờ Ngài tọa lạc tại Giê-ru-sa-lem,
Nên các vua sẽ đem các lễ vật đến dâng lên Ngài tại đó.
30 Cầu xin Ngài trách phạt bầy thú hoang trong đám lau sậy,
Cùng đám bò đực ở giữa đàn bò con của các dân.
Xin Ngài bắt chúng phải đem bạc nén đến quỳ dâng;
Còn những dân hiếu chiến, xin Ngài làm cho chúng bị tản lạc khắp nơi trên đất.
31 Những đoàn người quyền thế sẽ từ Ai-cập đến thờ phượng;
Người Ê-thi-ô-pi[h] sẽ sớm đưa tay lên hướng về Ðức Chúa Trời.
32 Hỡi tất cả quốc gia trên thế giới, hãy ca tụng Ðức Chúa Trời;
Hãy ca ngợi Chúa, (Sê-la)
33 Ðấng ngự trên nơi chí cao của các tầng trời,
Tức các tầng trời đã được dựng nên từ thời thái cổ;
Kìa, Ngài cất tiếng nói,
Giọng Ngài thật oai hùng.
34 Khá biết rằng mọi quyền lực đều thuộc về Ðức Chúa Trời;
Nguyện uy nghi Ngài tỏa rạng trên I-sơ-ra-ên,
Và quyền năng Ngài đầy dẫy khắp không trung.
35 Ðức Chúa Trời ôi, trong đền thánh Ngài, Ngài đáng kinh hãi biết bao!
Chính Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên đã ban sức mạnh và quyền lực cho con dân Ngài.
Tôn ngợi Ðức Chúa Trời!
14 Có một việc vô nghĩa mà tôi đã thấy xảy ra trên đất: Người ngay lành gặp chuyện không may xảy đến cho mình, mà đáng lý kẻ ác phải gặp chuyện ấy mới đúng, trong khi đó kẻ ác lại được may mắn, mà đáng lý điều may mắn ấy phải xảy đến cho người ngay lành mới đúng. Tôi nói: điều đó cũng là vô nghĩa.
15 Do đó tôi khuyên mọi người nên hưởng lấy niềm vui tìm thấy trong cuộc sống, bởi vì không có gì tốt hơn cho con người dưới ánh mặt trời là ăn, uống, và tận hưởng niềm vui. Vì đó là những dư âm sẽ còn lại sau những ngày gian khổ của cuộc đời mà Ðức Chúa Trời đã ban cho mỗi người dưới ánh mặt trời.
16 Khi tôi để tâm trí tìm biết sự khôn ngoan và quan sát công việc loài người đã làm trên đất –công việc mà cả ngày lẫn đêm người ta không dám chợp mắt, hầu thực hiện cho được– 17 bấy giờ tôi thấy rằng tất cả chẳng qua là công việc của Ðức Chúa Trời. Không ai có thể hiểu được những gì đang diễn ra dưới ánh mặt trời. Dù người ta cố công tìm kiếm bao nhiêu, họ cũng không thể nào hiểu hết được; ngay cả kẻ tự cho mình là khôn ngoan trí thức và quán thông kim cổ vẫn không sao hiểu biết được mọi sự.
Hãy Tận Hưởng Cuộc Sống
9 Số là tôi đã để tâm suy gẫm về mọi điều nầy, nên tôi có thể đi đến kết luận rằng: Tất cả những gì người ngay lành và người khôn ngoan đã làm đều ở trong tay Ðức Chúa Trời. Không ai biết mình sẽ được thương hay ghét. Không ai biết trước chuyện gì sẽ xảy ra. 2 Cuối cùng mọi người đều cùng chung một số phận, người ngay lành cũng như kẻ gian ác, người tốt cũng như kẻ xấu,[a] người trong sạch cũng như kẻ ô uế, người dâng các của lễ cũng như kẻ chẳng dâng gì. Người tốt ra sao, kẻ có tội cũng như vậy. Người đã thề ra sao, kẻ sợ mà không dám thề gì cũng như vậy.
3 Ðây là điều bất hạnh trong mọi sự đã xảy ra dưới ánh mặt trời: Cuối cùng mọi người đều cùng chung một số phận. Vì thế lòng dạ của con người cứ đầy những gian ác xấu xa. Ngày nào còn sống, tâm địa của họ vẫn còn ấp ủ những chuyện điên rồ, để rồi sau đó họ sẽ nhập bọn với những người đã chết.
4 Quả thật tất cả những ai hiện đang sống đều còn có hy vọng, vì con chó sống vẫn tốt hơn con sư tử chết. 5 Vì ít nữa người sống còn biết mình sẽ chết, nhưng kẻ chết rồi chẳng còn biết điều chi. Họ đâu còn hưởng nhận được gì, thậm chí kỷ niệm về họ cũng đã rơi vào quên lãng. 6 Bao nhiêu yêu thương, thù ghét, và ganh tị của họ đều đã tan biến. Họ sẽ không bao giờ có phần gì về những việc sẽ xảy ra dưới ánh mặt trời nữa.
7 Hãy đi, hãy ăn thức ăn của bạn cách vui vẻ, hãy uống rượu của bạn với tâm hồn khoan khoái, vì bây giờ Ðức Chúa Trời chấp nhận những việc bạn làm. 8 Hãy luôn mặc đẹp[b] và đừng thiếu dầu thơm trên đầu.
9 Hãy tận hưởng hạnh phúc với vợ của bạn, người bạn yêu thương, trọn những ngày vô nghĩa của cuộc đời mà Ðức Chúa Trời đã ban cho bạn dưới ánh mặt trời. Vì đó là phần của bạn trong chuỗi ngày vô nghĩa của cuộc sống mà bạn đã lao động vất vả dưới ánh mặt trời.
Ðường Lối của Ðức Chúa Trời Không Thể Hiểu Ðược
10 Những gì tay bạn làm được, hãy làm hết sức mình, vì trong phần mộ, nơi bạn sẽ đến, không có việc làm, không có kế hoạch, không có kiến thức, và không có khôn ngoan.
Gương của Ha-ga và Sa-ra
21 Hãy nói cho tôi nghe, hỡi những người muốn ở dưới Luật Pháp kia, anh chị em không nghe Luật Pháp nói gì sao? 22 Vì có lời chép rằng Áp-ra-ham có hai con trai, một người là con của người nữ nô lệ, một người là con của người nữ tự do. 23 Con của người nữ nô lệ được sinh ra theo xác thịt, còn con của người nữ tự do được sinh ra theo lời hứa. 24 Ðiều ấy ngụ ý rằng hai người đàn bà đó tượng trưng cho hai giao ước. Giao ước ở Núi Si-nai tượng trưng bởi Ha-ga, sinh con ra làm nô lệ. 25 Ha-ga tượng trưng cho Núi Si-nai ở A-ra-bi lúc ấy, tương tự như Giê-ru-sa-lem hiện nay, thành đang bị làm nô lệ với dân của nó. 26 Nhưng người nữ tự do tượng trưng cho Giê-ru-sa-lem thiên thượng, bà là mẹ chúng ta; 27 vì có lời chép rằng,
“Hãy vui lên, hỡi người phụ nữ hiếm muộn, người phụ nữ không con;
Hãy cất lên tiếng hát và trỗi giọng reo mừng, hỡi người phụ nữ chưa hề kinh nghiệm cơn đau lúc lâm bồn;
Vì con cái của người vợ bị hất hủi đông hơn con cái của người vợ đang sống với chồng.”
28 Thưa anh chị em, anh chị em là con cái của lời hứa, giống như I-sác. 29 Nhưng giống như thời ấy, con cái sinh ra theo xác thịt bắt bớ con cái sinh ra theo Ðức Thánh Linh thể nào, thì bây giờ cũng thể ấy. 30 Nhưng Kinh Thánh nói gì?
“Hãy đuổi người nữ nô lệ và đứa con của nàng đi, vì đứa con của người nữ nô lệ sẽ không được thừa hưởng gia tài với đứa con của người nữ tự do.”
31 Thế thì, thưa anh chị em, chúng ta không phải là con cái của người nữ nô lệ, nhưng là con cái của người nữ tự do.
Chúa Chữa Lành Nhiều Người
29 Rời nơi đó Ðức Chúa Jesus đi dọc bờ biển Ga-li-lê; Ngài lên một sườn núi và ngồi xuống. 30 Dân chúng lũ lượt kéo đến với Ngài, mang theo những người què quặt, đui mù, tàn tật, câm điếc, và mọi thứ tật bịnh khác. Họ đặt những người ấy nơi chân Ngài, và Ngài chữa lành cho họ. 31 Dân chúng rất đỗi kinh ngạc khi thấy người câm nói được, người tàn tật hết tật nguyền, người què đi được, và người mù thấy được. Vậy họ tôn vinh Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên.
Chúa Hóa Bánh cho Bốn Ngàn Người Ăn
(Mác 8:1-10)
32 Bấy giờ Ðức Chúa Jesus gọi các môn đồ Ngài đến gần và nói, “Ta thương xót đoàn dân này, vì họ đã ở với Ta đến nay đã ba ngày rồi, và không còn gì để ăn. Ta không muốn họ mang bụng đói đi về, vì họ có thể xỉu ở dọc đường.”
33 Các môn đồ Ngài nói với Ngài, “Chúng ta có thể tìm đâu ra đủ bánh trong nơi hoang dã này để cho đoàn dân đông đúc này ăn?”
34 Ðức Chúa Jesus hỏi họ, “Các ngươi có bao nhiêu bánh?”
Họ đáp, “Thưa có bảy cái bánh và vài con cá nhỏ.”
35 Bấy giờ Ngài truyền cho đoàn dân ngồi xuống đất. 36 Ngài cầm bảy cái bánh và mấy con cá, tạ ơn, bẻ ra, rồi đưa cho các môn đồ, các môn đồ phân phát cho đoàn dân. 37 Tất cả đều ăn và được no nê. Sau đó họ gom những miếng bánh thừa và được bảy giỏ đầy. 38 Có khoảng bốn ngàn người ăn, không kể phụ nữ và trẻ em. 39 Sau khi giải tán đoàn dân đông, Ngài xuống thuyền sang vùng Ma-ga-đan.
Copyright © 2011 by Bau Dang