Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Thơ Con Cháu Cô-rê Làm Để Dạy Dỗ
42 Đức Chúa Trời ôi! Linh hồn tôi mong đợi Chúa
Như con nai thèm khát suối nước.
2 Linh hồn tôi khao khát Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời hằng sống.
Khi nào tôi mới được đến trình diện trước mặt Đức Chúa Trời?
3 Khi người ta còn hỏi Đức Chúa Trời ngươi đâu?
Thì suốt ngày đêm nước mắt làm đồ ăn cho tôi.
4 Tôi nhớ lại những điều này
Và linh hồn tôi tan vỡ.
Thể nào tôi đã đến,
Dẫn đoàn người vào nhà Đức Chúa Trời,
Trong tiếng reo hò vui vẻ cảm tạ
Của đoàn người dự lễ.
5 Hỡi linh hồn ta, tại sao ngươi chán nản
Và lo lắng trong mình ta?
Hãy hy vọng nơi Đức Chúa Trời.
Vì ta sẽ còn ca ngợi Ngài,
Ngài là Đấng cứu rỗi
Và Đức Chúa Trời hằng giúp đỡ ta.[a]
6 Linh hồn tôi chán nản trong tôi,
Nên tôi nhớ đến Ngài.
Từ vùng đất Giô-đanh,
Từ rặng núi Hẹt-môn và đồi Mít-sê-a.
7 Vực sâu này đến vực sâu khác,[b]
Tiếng ầm ầm của các thác nước;
Tất cả sóng gió ba đào của Ngài
Đã tràn ngập tôi.
8 Ban ngày CHÚA truyền ban[c] tình yêu thương Ngài,
Ban đêm bài hát Ngài ở cùng tôi,
Tức là lời cầu nguyện dâng lên Đức Chúa Trời của đời tôi.[d]
9 Tôi sẽ thưa cùng Đức Chúa Trời, là vầng đá của tôi;
Tại sao Ngài quên tôi?
Vì sao tôi bước đi buồn thảm?
Trong sự đàn áp của kẻ thù?
10 Xương cốt tôi như gẫy nát[e]
Khi kẻ thù chế giễu,
Suốt ngày chúng hỏi tôi:
Đức Chúa Trời ngươi đâu?
11 Hỡi linh hồn ta, tại sao ngươi chán nản?
Vì sao ngươi lo lắng trong mình ta?
Hãy hy vọng nơi Đức Chúa Trời,
Vì ta sẽ còn ca ngợi Ngài,
Là Đấng Cứu Rỗi và Đức Chúa Trời hằng giúp đỡ ta.
Cảnh Thái Bình Tương Lai
8 Có lời CHÚA Vạn Quân phán như sau:
2 CHÚA Vạn Quân phán:
“Ta yêu mến Si-ôn đến phát ghen dữ dội,
Lửa ghen Ta cháy phừng phừng vì nó.”
3 CHÚA phán:
“Ta sẽ trở về Si-ôn,
Ta sẽ ngự giữa thành Giê-ru-sa-lem.
Giê-ru-sa-lem sẽ được gọi là Thành Trung Tín,
Là núi của CHÚA Vạn Quân là Núi Thánh.”
4 CHÚA Vạn Quân phán:
“Các ông cụ bà cụ sẽ lại ngồi nghỉ
Trên những quảng trường Giê-ru-sa-lem;
Ai nấy tay đều chống gậy
Vì cao tuổi.
5 Các quảng trường thành phố sẽ đầy trẻ em trai gái
Cùng nhau vui đùa tại các quảng trường.”
6 CHÚA Vạn Quân phán:
“Dù những việc đó có vẻ khó thực hiện,
Đối với dân còn sót lại này, trong những ngày ấy,
Nhưng đối với Ta, có lẽ nào những việc đó khó thực hiện sao?”
Lời của CHÚA Vạn Quân.
7 CHÚA Vạn Quân phán:
“Này, Ta sẽ giải cứu dân Ta
Ra khỏi các đất nước phương đông và phương tây.
8 Ta sẽ đem chúng về,
Và chúng sẽ cư ngụ trong thành Giê-ru-sa-lem.
Chúng sẽ là dân của Ta,
Và Ta sẽ là Đức Chúa Trời của chúng,
Là Đấng thành tín và công minh.”
Hãy Yêu Thương Nhau
9 CHÚA Vạn Quân phán: “Các ngươi là những người đã nghe những lời do miệng các tiên tri rao bảo trong ngày đặt nền móng để xây đền thờ, nhà của CHÚA Vạn Quân, tay các ngươi hãy mạnh mẽ để đền thờ được hoàn tất! 10 Vì trước những ngày ấy, người làm việc không được tiền công, súc vật cũng chẳng được hưởng lợi lộc gì. Kẻ thù gây cho người đi lại thiếu an ninh, vì Ta khiến cho mọi người thù nghịch nhau. 11 Nhưng bây giờ, Ta không đối xử với dân sót này như trước nữa.”
12 “Vì vật gì gieo ra sẽ phát triển:[a]
Đất sẽ sanh hoa lợi,
Cây nho sẽ kết quả.
Các tầng trời sẽ đổ sương móc xuống.
Ta sẽ ban cho dân sót này
Hưởng mọi sự đó.
13 Hỡi dân Giu-đa và dân Y-sơ-ra-ên, các ngươi đã thành lời nguyền rủa giữa các dân các nước thể nào, thì khi Ta cứu các ngươi, các ngươi sẽ thành lời chúc phước thể ấy. Các ngươi đừng sợ; tay các ngươi hãy mạnh mẽ.”
14 Vì CHÚA Vạn Quân phán như sau: “Như Ta đã quyết định trừng phạt các ngươi khi tổ tiên các ngươi chọc giận Ta, CHÚA Vạn Quân phán, và Ta đã không đổi ý, 15 thì ngày nay Ta lại quyết định ban phước cho dân thành Giê-ru-sa-lem và dân Giu-đa, các ngươi đừng sợ. 16 Đây là những điều các ngươi phải thi hành: Hãy nói thật với nhau, hãy xét xử thật công minh ôn hòa tại cổng thành. 17 Đừng mưu tính điều ác trong lòng để hại nhau. Đừng ưa thích lời thề dối. Vì Ta ghét tất cả mọi điều ấy” CHÚA phán.
Chữa Lành Nhiều Người Khác(A)
14 Đức Giê-su vào nhà Phê-rơ, thấy bà gia của ông đang bị sốt nằm trên giường bệnh. 15 Ngài nắm tay bà, cơn sốt liền dứt. Bà ngồi dậy và lo tiếp đãi Ngài.
16 Buổi chiều, người ta đem đến cho Ngài nhiều người bị quỷ ám. Ngài chỉ phán một tiếng, đuổi tà linh và chữa lành tất cả những người bệnh tật. 17 Điều này làm ứng nghiệm lời tiên tri I-sa:
“Ngài mang lấy sự đau ốm của chúng ta
Và cất đi bệnh tật của chúng ta.”[a]
Chữa Lành Người Bị Quỷ Ám(A)
28 Sau khi đã qua bên kia bờ, Ngài vào khu vực người Ga-đa-ra. Có hai người bị quỷ ám từ các nhà mồ đi ra gặp Ngài. Hai người này rất hung dữ, đến nỗi không ai dám đi qua con đường đó. 29 Thấy Ngài họ liền kêu la: “Con Đức Chúa Trời ơi! Chúng tôi có làm gì liên can đến Ngài đâu? Ngài đến để hình phạt chúng tôi trước hạn định sao?”
30 Xa xa có một bầy heo rất đông đương ăn. 31 Các quỷ cầu xin Ngài: “Nếu Ngài đuổi chúng tôi ra, xin cho chúng tôi nhập vào bầy heo.” 32 Ngài phán: “Hãy xuất đi!” Khi xuất khỏi hai người, chúng nhập vào bầy heo. Lập tức bầy heo lao đầu từ bờ vực xuống biển chết chìm hết. 33 Mấy người chăn heo bỏ chạy vào thành và loan báo mọi sự cùng với việc đã xảy ra cho hai người bị quỷ ám. 34 Thế là cả dân thành ra gặp Đức Giê-su. Thấy Ngài, họ yêu cầu Ngài rời khỏi địa bàn của họ.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)