Revised Common Lectionary (Complementary)
Phước của Người Ðược Tha Thứ và Tin Cậy CHÚA
Giáo huấn ca của Ða-vít
1 Phước cho người được tha những vi phạm mình,
Ðược khỏa lấp những tội lỗi mình!
2 Phước cho người được Chúa không kể tội của mình,
Và trong lòng không có điều chi gian dối!
3 Khi con cố nín lặng, các xương cốt con vẫn bị tiêu hao,
Bởi con phải rên rỉ suốt ngày;
4 Vì cả ngày lẫn đêm tay Ngài đè nặng trên con;
Sức sống con cạn dần như gặp hơi nóng mùa hè. (Sê-la)
5 Con nhìn nhận những tội lỗi con đã phạm đối với Ngài,
Con chẳng dám giấu giếm các tội lỗi mình;
Con nói, “Con sẽ xưng nhận các vi phạm con với Chúa,”
Và Ngài đã tha thứ các lỗi lầm vi phạm của con. (Sê-la)
6 Vì vậy mong mọi người có lòng tin kính hãy cầu nguyện với Ngài khi còn có thể tìm được Ngài,
Hầu khi những dòng nước lũ ào ạt tràn đến, chúng sẽ không tới gần họ.
7 Ngài là nơi ẩn náu của con;
Ngài gìn giữ con khỏi bị hoạn nạn;
Ngài bao quanh con bằng những bài ca giải cứu. (Sê-la)
8 Ta sẽ dạy bảo ngươi và chỉ cho ngươi con đường phải đi;
Mắt Ta hằng ở với ngươi để hướng dẫn ngươi.
9 Ðừng như con ngựa hoặc con la là loài không thông sáng,
Ngươi phải dùng hàm khớp và dây cương để điều khiển chúng,
Bằng không, chúng chẳng vâng lời[a] ngươi.
10 Kẻ ác gặp nhiều đau khổ,
Nhưng tình thương của Chúa bao bọc người tin cậy Ngài.
11 Hỡi người ngay lành, hãy vui vẻ và hân hoan trong Chúa!
Hỡi mọi người có lòng ngay thẳng, hãy cất tiếng reo mừng!
Áp-sa-lôm Giết Am-nôn
23 Hai năm trôi qua, nhân dịp Áp-sa-lôm mướn các thợ đến hớt lông chiên cho chàng tại Ba-anh Ha-xơ, gần địa phận của chi tộc Ép-ra-im, Áp-sa-lôm mời tất cả các hoàng tử đến dự tiệc. 24 Áp-sa-lôm đến xin vua, “Thưa cha, tôi tớ cha có thuê các thợ hớt lông chiên đến làm việc; nhân dịp nầy kính mời cha và triều thần của cha đến chung vui với tôi tớ của cha.”
25 Vua nói với Áp-sa-lôm, “Không được, con; tất cả chúng ta sẽ không đi, e chúng ta sẽ trở thành gánh nặng cho con.” Chàng cứ nài nỉ mãi, nhưng ông nhất định không đi, và ông chúc phước cho chàng.
26 Áp-sa-lôm nói, “Nếu cha không thể đến chung vui với con, xin cha cho anh Am-nôn đến với chúng con.”
Nhà vua hỏi, “Tại sao nó phải đến với con?”
27 Nhưng vì Áp-sa-lôm nài nỉ mãi, nên vua bằng lòng cho Am-nôn và tất cả các hoàng tử đến dự tiệc với chàng.[a]
28 Vả, khi ấy Áp-sa-lôm đã ra lịnh cho các tôi tớ của chàng, “Các ngươi hãy để ý, khi lòng Am-nôn đã vui say vì rượu, và khi nghe ta ra lịnh, ‘Hãy đánh Am-nôn!’ thì hãy giết hắn. Ðừng sợ gì cả. Há chẳng phải ta đã ra lịnh cho các ngươi sao? Hãy can đảm và hãy dũng cảm lên.”
29 Vậy các tôi tớ của Áp-sa-lôm giết chết Am-nôn, y như Áp-sa-lôm đã truyền lịnh. Bấy giờ tất cả các hoàng tử đều đứng dậy, mạnh ai nấy cỡi con la của mình mà chạy trốn. 30 Ðang khi họ chạy trốn, tin tức đến tai Ða-vít, báo rằng, “Áp-sa-lôm đã giết tất cả các hoàng tử. Không còn người nào sống sót.” 31 Vua bèn đứng dậy, xé rách áo mình, và nằm sấp xuống đất. Tất cả triều thần của vua đứng bên cạnh và cũng xé rách áo của họ. 32 Nhưng Giô-na-đáp con trai Si-mê-a, anh của Ða-vít nói, “Xin chúa thượng đừng nghĩ rằng họ đã giết tất cả các người trẻ, tức các hoàng tử; chỉ có Am-nôn bị giết thôi, bởi vì Áp-sa-lôm đã định tâm làm điều nầy kể từ ngày Am-nôn hãm hiếp Ta-ma em gái chàng. 33 Vậy bây giờ xin đức vua, chúa thượng của hạ thần, đừng nghĩ trong lòng rằng tất cả các hoàng tử đều đã chết. Chỉ có Am-nôn bị giết thôi.”
Áp-sa-lôm Bỏ Trốn
34 Bấy giờ Áp-sa-lôm đã bỏ trốn. Người lính trẻ đang canh gác cung điện ngước mắt lên và thấy, kìa, có đông người từ con đường phía sau sườn đồi đang tiến về. 35 Giô-na-đáp nói, “Kìa, các hoàng tử đang trở về; việc đã xảy ra y như tôi tớ ngài đã nói.” 36 Thật vậy khi Giô-na-đáp vừa dứt lời, các hoàng tử cũng vừa đến nơi. Họ òa lên khóc. Nhà vua và triều thần của vua cũng bật khóc rất thảm thương. 37 Áp-sa-lôm đã bỏ trốn và đến ở với ông ngoại của chàng là Tanh-mai[b] con trai Am-mi-hút, vua Ghê-sua. Còn Ða-vít ngày ngày cứ than khóc con trai của ông.
38 Vậy Áp-sa-lôm bỏ trốn đến Ghê-sua và ở tại đó ba năm. 39 Bấy giờ Vua Ða-vít bắt đầu thương nhớ Áp-sa-lôm, vì ông đã nguôi ngoai về cái chết của Am-nôn.[c]
Ðừng Yêu Mến Thế Gian
4 Bởi đâu có sự xung đột và bởi đâu có sự tranh chấp giữa anh chị em? Đó chẳng phải do những dục vọng đang đánh nhau trong các chi thể của anh chị em sao? 2 Anh chị em thèm muốn nhưng không có được, nên anh chị em phạm tội sát nhân. Anh chị em tham muốn nhưng không thể đạt được, nên anh chị em tranh chấp và xung đột. Anh chị em không có được vì anh chị em không cầu xin. 3 Anh chị em cầu xin mà không nhận được vì anh chị em cầu xin với động cơ sai trái, để dùng cho tư dục mình.
4 Hỡi những người ngoại tình, anh chị em không biết rằng kết bạn với thế gian là thù nghịch với Ðức Chúa Trời sao? Cho nên ai muốn kết bạn với thế gian là làm cho mình trở thành kẻ thù của Ðức Chúa Trời. 5 Anh chị em nghĩ rằng lời Kinh Thánh[a] nói,
“Ðức Thánh Linh, Ðấng Ngài đặt trong chúng ta, yêu chúng ta quá đỗi đến nỗi ghen tuông”[b]
là vô nghĩa sao?
6 Tuy nhiên Ngài lại ban ân sủng nhiều hơn, vì thế có lời chép rằng,
“Ðức Chúa Trời chống cự kẻ kiêu ngạo,
Nhưng ban ân sủng cho người khiêm nhường.”
7 Vậy hãy thuận phục Ðức Chúa Trời. Hãy chống cự Ác Quỷ thì nó sẽ chạy trốn khỏi anh chị em.
Copyright © 2011 by Bau Dang