Book of Common Prayer
Giao Ước của Chúa với Ða-vít và Hoạn Nạn của Dân I-sơ-ra-ên
Giáo huấn ca của Ê-than, con cháu của Ê-xơ-ra
1 Con sẽ ca ngợi lòng thương xót của Chúa mãi mãi;
Con sẽ dùng miệng con thuật lại cho các thế hệ đến sau biết đức thành tín của Ngài,
2 Vì con đã nói, “Lòng thương xót của Ngài sẽ vững lập đời đời;
Ngài sẽ thiết lập đức thành tín của Ngài trong thiên đàng.”
3 Vì Ngài đã phán, “Ta đã lập một giao ước với kẻ Ta đã chọn;
Ta đã thề với Ða-vít tôi tớ Ta rằng:
4 ‘Ta sẽ lập dòng dõi ngươi đến đời đời,
Và xây dựng ngôi vua của ngươi suốt mọi thế hệ.’” (Sê-la)
5 Chúa ôi, thiên đàng sẽ ca ngợi các việc diệu kỳ của Ngài;
Ðức thành tín Ngài sẽ được tán dương trong hội của các thánh.
6 Vì ở trên trời nào ai sánh được với Chúa chăng?
Trong vòng các con của các đấng quyền năng, có ai giống như Chúa chăng?
7 Một Ðức Chúa Trời rất đáng kính sợ trong hội đồng các thánh,
Và Ðấng rất đáng hãi hùng đối với những kẻ ở quanh Ngài.
8 Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của các đạo quân, nào ai có quyền năng như Ngài chăng?
Chúa ôi, đức thành tín của Ngài tỏa rạng chung quanh Ngài.
9 Ngài cai trị những cơn cuồng sôi của biển;
Khi các lượn sóng lớn nổi lên, Ngài bắt chúng phải lặng im.
10 Ngài đã đập nát con thủy quái[a] thành một xác chết;
Ngài làm tán loạn quân thù bằng cánh tay quyền năng của Ngài.
11 Trời thuộc về Ngài, đất cũng thuộc về Ngài;
Ngài đã dựng nên chúng và mọi vật trong đó.
12 Phương bắc và phương nam đều do Ngài tạo dựng;
Núi Tha-bô và Núi Hẹt-môn vui mừng ca ngợi danh Ngài.
13 Ngài có một cánh tay quyền năng;
Tay Ngài thật mạnh mẽ, tay phải Ngài được tôn cao.
14 Công chính và công lý đều là nền của ngai Ngài;
Lòng thương xót và đức thành tín hằng đi trước mặt Ngài.
15 Phước thay cho dân nào biết cất tiếng vui vẻ ca ngợi Ngài!
Chúa ôi, họ bước đi trong ánh sáng của thánh nhan Ngài.
16 Họ vui mừng trong danh Ngài suốt ngày;
Nhờ đức công chính của Ngài, họ được hớn hở luôn luôn,
17 Ngài là vinh hiển của sức mạnh họ;
Và nhờ ơn Ngài, sừng chúng con được ngước cao lên.
18 Vì thuẫn khiên của chúng con thuộc về Chúa,
Vua của chúng con thuộc về Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên.
19 Có lần Ngài đã phán với người thánh của Ngài qua khải tượng,
“Ta đã ban ơn giúp đỡ cho một người dũng lược;
Ta đã lập lên một kẻ Ta chọn từ giữa con dân Ta.
20 Ta đã tìm được Ða-vít, đầy tớ Ta;
Với dầu thánh của Ta, Ta đã xức dầu cho nó.
21 Ðó là người tay Ta sẽ làm cho vững lập;
Ấy là người cánh tay Ta sẽ làm cho mạnh mẽ.
22 Không kẻ thù nào có thể bắt nó phải triều cống vật chi;
Con cái của những kẻ gian ác sẽ không thể làm hại nó.
23 Ta sẽ chà nát những kẻ chống nghịch nó trước mặt nó;
Ta sẽ đánh phạt những kẻ nào ghét nó.
24 Ðức thành tín của Ta và lòng thương xót của Ta sẽ ở với nó;
Nhờ danh Ta sừng nó sẽ ngước cao lên.
25 Ta sẽ đặt tay nó trên biển cả,
Và tay phải nó trên các sông.
26 Nó sẽ gọi Ta rằng, ‘Ngài là Cha của con,
Ðức Chúa Trời của con, và Vầng Ðá cứu rỗi của con.’
27 Ta cũng sẽ làm cho nó thành đứa con đầu lòng của Ta,
Là vua cao trọng nhất trong các vua chúa thế gian.
28 Ta sẽ giữ lòng thương xót của Ta đối với nó đời đời;
Giao ước của Ta sẽ được thiết lập vững vàng với nó.
29 Ta sẽ lập giao ước với con cháu nó mãi mãi;
Rồi ngai của nó sẽ bền lâu như tuổi thọ của thiên đàng.
30 Nếu các con cháu nó lìa bỏ luật pháp Ta,
Và không đi theo các mạng lịnh Ta,
31 Nếu chúng vi phạm các luật lệ Ta và không giữ các điều răn Ta,
32 Ta sẽ dùng roi sửa dạy chúng vì các vi phạm của chúng,
Dùng đòn vọt sửa phạt chúng vì các tội lỗi của chúng.
33 Nhưng Ta sẽ không dời lòng thương xót của Ta khỏi nó,
Hoặc bỏ lòng thành tín của Ta đối với nó.
34 Ta sẽ không vi phạm giao ước của Ta;
Ta cũng không thay đổi lời môi Ta đã phán.
35 Một khi Ta đã lấy đức thánh khiết của Ta mà thề,
Thì Ta sẽ không dối gạt với Ða-vít.
36 Dòng dõi nó sẽ tồn tại đời đời;
Ngai của nó sẽ bền vững như mặt trời hằng ở trước mặt Ta.
37 Nó sẽ được vững lập mãi mãi như mặt trăng,
Một chứng tích muôn đời bền vững trên không gian.” (Sê-la)
38 Thế mà bây giờ Ngài đã hất hủi và loại bỏ người ấy;
Ngài đã giận kẻ được xức dầu của Ngài.
39 Ngài đã xóa bỏ giao ước với tôi tớ Ngài;
Ngài đã vứt vương miện của người ấy xuống đất để nó ra ô uế.
40 Ngài đã phá vỡ mọi tường thành che chở người ấy;
Ngài đã khiến các thành lũy của người ấy trở nên hoang tàn.
41 Tất cả ai qua lại đều cướp giật người ấy;
Người ấy đã thành một cớ nhạo báng cho những kẻ lân bang.
42 Ngài đã nâng cánh tay phải của những kẻ chống người ấy lên;
Ngài đã làm cho mọi kẻ thù của người ấy được vui vẻ.
43 Ngài đã làm cho lưỡi gươm của người ấy đâm ngược trở lại;
Ngài đã không giúp đỡ người ấy khi người ấy ra trận.
44 Ngài đã làm cho thời huy hoàng của người ấy dừng lại;
Ngài đã lật đổ ngai vàng của người ấy xuống đất.
45 Ngài đã khiến tuổi thanh xuân của người ấy ngắn lại;
Ngài đã bao phủ người ấy bằng nhục nhã ê chề. (Sê-la)
46 Còn bao lâu nữa, Chúa ôi? Ngài sẽ lánh mặt vĩnh viễn sao?
Cơn giận của Ngài chẳng lẽ cứ như lửa hừng, cháy mãi sao?
47 Xin Ngài nhớ lại rằng đời con thật ngắn ngủi;
Vì cuộc đời mọi người Ngài đã dựng nên thật như mây khói.
48 Có ai làm người mà có thể sống mãi mà không chết chăng?
Có người nào cứu được mình khỏi quyền lực của âm phủ chăng? (Sê-la)
49 Chúa ôi, tình thương của Ngài ngày trước,
Mà Ngài đã lấy đức thành tín của Ngài thề với Ða-vít đâu rồi?
50 Chúa ôi, xin nhớ đến những lời sỉ nhục mà tôi tớ Ngài phải chịu;
Làm sao lòng con có thể mang nổi những lời sỉ nhục mọi dân đã nói?
51 Chúa ôi, đó là những lời quân thù của Ngài đã sỉ vả,
Tức những lời chúng đã theo sát bước chân người được xức dầu của Ngài để nhục mạ tới cùng.
52 Tôn ngợi Chúa đời đời vô cùng!
A-men và A-men!
Giép-thê và Ép-ra-im
12 Người Ép-ra-im nhóm nhau lại, vượt qua Xa-phôn, rồi sai người đến nói với Giép-thê, “Tại sao ông đi đánh dân Am-môn mà không gọi chúng tôi đi với ông? Chúng tôi sẽ đến đốt nhà ông và thiêu sống ông.”
2 Giép-thê đáp lời họ, “Tôi và đồng bào tôi có cuộc tranh chấp rất lớn với dân Am-môn; dầu tôi đã kêu cứu với anh em, anh em đã chẳng thèm đến tiếp cứu chúng tôi khỏi tay chúng. 3 Khi thấy anh em không đến giúp, tôi đã liều mạng vượt qua tấn công dân Am-môn, và Chúa đã phó chúng vào tay tôi. Vậy tại sao ngày nay anh em lại đến đánh tôi?”
4 Giép-thê bèn triệu tập người Ghi-lê-át để đối phó với người Ép-ra-im. Người Ghi-lê-át đánh bại người Ép-ra-im, bởi vì người Ép-ra-im đã nói, “Bọn Ghi-lê-át các ngươi chỉ là thứ trốn chui trốn nhủi giữa Ép-ra-im và Ma-na-se chứ có tài cán gì.” 5 Người Ghi-lê-át chiếm giữ những chỗ cạn, nơi lội qua Sông Giô-đanh, trên đường trở về Ép-ra-im. Mỗi khi có người Ép-ra-im nào sống sót đến nói, “Xin cho tôi qua sông,” thì người Ghi-lê-át hỏi, “Ông có phải là người Ép-ra-im không?” Nếu người ấy bảo, “Không,” 6 thì họ bảo người ấy, “Hãy nói, ‘Si-bô-lết,’” và người ấy nói, “Xi-bô-lết,” vì người ấy không thể phát âm đúng giọng được, họ liền bắt người ấy và giết ngay tại chỗ cạn, nơi lội qua Sông Giô-đanh. Vào thời ấy đã có bốn mươi hai ngàn người Ép-ra-im bị giết.
7 Giép-thê làm lãnh tụ trên I-sơ-ra-ên sáu năm. Sau đó Giép-thê người Ghi-lê-át qua đời và được chôn trong một thành ở Ghi-lê-át.
Những Dấu Kỳ và Phép Lạ Tỏ Ra Qua Các Ðầy Tớ Chúa
12 Khi ấy nhiều dấu kỳ và phép lạ xảy ra trong dân bởi tay các vị sứ đồ. Tất cả tín hữu đều đồng ý chọn Hành Lang Sa-lô-môn làm nơi nhóm họp. 13 Những người ngoài không ai dám tham dự với họ, mặc dù dân chúng rất coi trọng họ. 14 Tuy nhiên số người tin Chúa càng ngày càng đông, cả nam lẫn nữ rất nhiều. 15 Thậm chí người ta khiêng những người bịnh ra đường, đặt họ nằm trên các chõng và các cáng, để khi Phi-rơ đi qua, bóng của ông ít nữa cũng ngã trên một vài người bịnh. 16 Dân từ các thành phụ cận Giê-ru-sa-lem lũ lượt kéo nhau đến, mang theo những người bịnh và những người bị các quỷ ô uế ám, và tất cả đều được chữa lành.
Các Sứ Ðồ Bị Bắt và Ðược Giải Thoát
17 Bấy giờ vị thượng tế và những người cộng sự của ông, tức những người theo phái Sa-đu-sê, đứng dậy. Họ đầy lòng ganh tị, 18 tra tay bắt các sứ đồ, và nhốt họ vào khám công. 19 Nhưng ban đêm một thiên sứ của Chúa đến, mở các cửa nhà giam, đưa họ ra ngoài, và bảo, 20 “Hãy đi, đứng trong đền thờ, và giảng dạy cho dân mọi lời[a] ban sự sống này.” 21 Nghe như thế, vừa hừng đông họ đi vào đền thờ và giảng dạy.
Khi vị thượng tế và những người cộng sự của ông đến, họ triệu tập phiên họp của Hội Ðồng tức tất cả các vị trong Hội Ðồng Lãnh Ðạo của dân I-sơ-ra-ên; đoạn họ sai người đến nhà giam để điệu các sứ đồ đến. 22 Nhưng khi các cảnh binh đền thờ đến đó, họ chẳng thấy vị sứ đồ nào trong ngục, nên họ trở về và báo cáo, 23 “Chúng tôi thấy các cửa nhà giam đều khóa kỹ, và các lính canh đứng gác bên ngoài, nhưng khi mở các cửa ra, chúng tôi chẳng thấy người nào bên trong cả.”
24 Khi viên sĩ quan chỉ huy cảnh binh đền thờ và các trưởng tế nghe những lời đó, họ băn khoăn lo lắng, không biết việc này rồi sẽ ra sao. 25 Bấy giờ có người đến báo với họ, “Xem kìa, những người các ông đã giam trong ngục đang đứng ở đền thờ và giảng dạy cho dân.”
26 Viên sĩ quan chỉ huy cảnh binh đền thờ liền cùng một nhóm thuộc hạ đến bắt các sứ đồ giải về, nhưng họ không dám dùng vũ lực vì sợ bị dân ném đá.
Chúa và Ni-cô-đem Ðàm Ðạo
3 Trong vòng những người Pha-ri-si có một người tên là Ni-cô-đem, một người lãnh đạo dân Do-thái. 2 Ban đêm ông đến gặp Ngài và nói với Ngài, “Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là giáo sư đến từ Ðức Chúa Trời, vì không ai có thể làm những phép lạ Thầy làm nếu Ðức Chúa Trời không ở cùng người ấy.”
3 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với ông, “Quả thật, quả thật, Ta nói với ngươi, nếu một người chẳng được sinh lại, người ấy không thể thấy vương quốc Ðức Chúa Trời.”
4 Ni-cô-đem nói với Ngài, “Làm sao một người già có thể sinh lại được? Có thể nào người ấy trở vào lòng mẹ lần thứ hai để được sinh ra sao?”
5 Ðức Chúa Jesus đáp, “Quả thật, quả thật, Ta nói với ngươi, nếu một người không được sinh ra bởi nước và Ðức Thánh Linh, người ấy không thể vào vương quốc Ðức Chúa Trời. 6 Hễ chi sinh bởi xác thịt là xác thịt, hễ chi sinh bởi Ðức Thánh Linh là linh. 7 Chớ ngạc nhiên về điều Ta nói với ngươi rằng các ngươi phải được sinh lại. 8 Gió muốn thổi đi đâu thì thổi; ngươi nghe tiếng gió nhưng không biết gió đến từ đâu và sẽ đi đâu. Ai được sinh ra bởi Ðức Thánh Linh thì cũng như vậy.”
9 Ni-cô-đem đáp lời và nói với Ngài, “Làm sao những điều ấy có thể xảy ra được?”
10 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với ông, “Ngươi là giáo sư của dân I-sơ-ra-ên mà không biết những điều ấy sao? 11 Quả thật, quả thật, Ta nói với ngươi, Chúng Ta nói điều Chúng Ta biết và làm chứng điều Chúng Ta thấy, nhưng các ngươi không chấp nhận những lời chứng của Chúng Ta. 12 Nếu Ta nói với các ngươi những việc dưới đất mà các ngươi không tin, làm sao các ngươi sẽ tin được nếu Ta nói những việc trên trời? 13 Chưa ai lên trời bao giờ ngoại trừ Con Người, Ðấng từ trời xuống. 14 Như Môi-se treo con rắn lên trong đồng vắng thế nào, Con Người cũng bị treo lên thể ấy, 15 để ai tin Người sẽ có sự sống đời đời. 16 Vì Ðức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, để ai tin Con ấy không bị chết mất nhưng có sự sống đời đời. 17 Vì Ðức Chúa Trời sai Con Ngài đến thế gian không để lên án thế gian, nhưng để thế gian được cứu nhờ Con ấy. 18 Ai tin Con ấy không bị lên án, nhưng ai không tin đã bị kết án rồi, vì đã không tin đến danh của Con Một Ðức Chúa Trời. 19 Bản án đó là thế này: ánh sáng đã vào thế gian, nhưng người ta yêu chuộng bóng tối hơn ánh sáng, vì các việc làm của họ là gian tà. 20 Phàm ai hành động gian tà đều ghét ánh sáng và không đến với ánh sáng, vì sợ các việc làm của mình bị lộ ra. 21 Nhưng ai làm điều chân thật thì đến với ánh sáng, để các việc làm của mình có thể được tỏ ra, vì đã được thực hiện trong Ðức Chúa Trời.”
Copyright © 2011 by Bau Dang