Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 106

Dân I-sơ-ra-ên Phản Bội Nhưng Chúa Xót Thương Giải Cứu

Hãy ca ngợi Chúa!
Hãy cảm tạ Chúa, vì Ngài thật tốt,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
Ai có thể thuật lại những việc quyền năng của Chúa,
Hoặc có thể rao ra tất cả lời ca ngợi về Ngài?
Phước hạnh thay cho những người duy trì công lý,
Tức những người làm điều công chính ở mọi lúc mọi nơi!

Chúa ôi, xin nhớ đến con khi Ngài ban ơn cho dân Ngài;
Xin đoái đến con khi Ngài ban ơn cứu rỗi của Ngài,
Ðể con được thấy sự thịnh vượng của người Ngài chọn,
Ðược hân hoan trong niềm vui của người dân trong nước Ngài,
Và được vinh hiển với những người hưởng cơ nghiệp Ngài.

Giống như tổ tiên chúng con, chúng con đã phạm tội;
Chúng con đã làm những điều xấu xa tội lỗi;
Chúng con đã hành động cách gian tà.

Khi ở Ai-cập tổ tiên chúng con đã không nghĩ đến những việc diệu kỳ của Ngài;
Họ đã chẳng nhớ đến lòng thương xót lớn lao của Ngài;
Họ đã chọc giận Ngài bên bờ biển, tức bên bờ Hồng Hải.
Dầu vậy vì cớ danh Ngài, Ngài đã cứu họ,
Ðể quyền năng Ngài được biết đến khắp nơi.
Ngài quở trách Hồng Hải, và nó liền khô cạn;
Ngài dẫn họ qua biển sâu như qua một sa mạc khô khan.
10 Ngài giải cứu họ khỏi tay những kẻ ghét họ,
Và cứu chuộc họ khỏi tay những kẻ thù của họ.
11 Nước biển đã bao phủ những kẻ thù của họ,
Không chừa lại ai, dù chỉ một người.
12 Bấy giờ họ mới chịu tin lời Ngài;
Họ mới cất tiếng chúc tụng Ngài.

13 Nhưng chẳng bao lâu họ lại quên các công việc Ngài;
Họ chẳng màng đến việc chờ đợi để cầu hỏi ý Ngài.
14 Họ chiều theo dục vọng mình quá đỗi trong đồng hoang;
Và dám thách đố cả đến Ðức Chúa Trời trong sa mạc.
15 Ngài cho họ những gì họ đòi hỏi,
Nhưng cũng sai đến một ôn dịch chết người.

16 Trong doanh trại họ ganh tị với Môi-se,
Và với A-rôn người thánh của Chúa.
17 Ðất mở miệng ra và nuốt chửng Ða-than,
Và ngoạm lấy đồng bọn của A-bi-ram.
18 Một ngọn lửa đã bùng lên giữa đám người phản loạn;
Ngọn lửa hừng đã thiêu rụi những kẻ gian tà.

19 Họ đã đúc một tượng bò con ở Hô-rếp,
Rồi quỳ mọp xuống thờ lạy tượng vàng họ đúc.
20 Họ đã đánh đổi vinh hiển mình cho hình tượng một con bò,
Một con vật ăn cỏ.
21 Họ quên rằng Ðức Chúa Trời là Ðấng Giải Cứu họ,
Ðấng làm những việc lớn lao ở Ai-cập,
22 Những việc lạ lùng trong xứ của Cham,
Những việc kinh hoàng bên bờ Hồng Hải.
23 Vì thế Ngài phán rằng Ngài sẽ tiêu diệt họ;
May nhờ có Môi-se, người Ngài đã chọn, đứng mũi chịu sào,
Ðể van nài Ngài nguôi ngoai cơn giận mà không diệt họ đi.

24 Kế đến họ khinh chê đất hứa;
Họ không tin vào lời hứa của Ngài.
25 Trong lều họ, họ lầm bầm oán trách;
Chẳng muốn nghe tiếng Chúa phán truyền.
26 Vì thế Ngài đã đưa tay lên và thề rằng,
Ngài sẽ cho họ bỏ thây trong sa mạc,
27 Rải con cháu họ ra trong các quốc gia,
Và làm cho họ tản lạc khắp nơi trong các nước.

28 Ðã thế họ còn thờ lạy Ba-anh Pê-ô;
Và ăn đồ cúng cho người chết.
29 Họ đã dùng các hành động mình để chọc giận Ngài;
Nên ôn dịch đã bộc phát ở giữa họ.
30 May nhờ có Phi-nê-a đứng dậy và cầu thay,
Nên bệnh dịch mới ngừng ngay tại chỗ.
31 Ðiều ấy được xem là công đức của ông ta,
Và được ghi nhớ từ đời này sang đời khác.

32 Họ đã chọc giận Ngài trong vụ nước ở Mê-ri-ba,
Cũng tại vì họ mà Môi-se đã mang lụy vào thân.
33 Bởi họ đã làm cho tâm thần ông bực dọc,
Nên môi ông đã nói những lời thiếu đắn đo suy nghĩ.
34 Họ cũng chẳng tiêu diệt các dân trong xứ,
Ðể làm đúng theo mạng lịnh Chúa đã truyền,
35 Nhưng họ đã sống chung lộn với các dân tộc ấy,
Và học theo các thói tục của chúng.
36 Ðã thế họ còn thờ lạy các thần tượng của chúng;
Các thần tượng ấy đã trở thành cái bẫy cho họ.
37 Thậm chí họ còn sát tế các con trai và các con gái mình,
Ðể cúng tế cho các tà linh ma quỷ.
38 Họ đã làm đổ máu vô tội ra,
Tức máu của các con trai và các con gái họ,
Những trẻ thơ đã bị làm vật tế thần cho các thần tượng xứ Ca-na-an;
Và đất đã bị ô nhiễm vì máu các trẻ thơ ấy.
39 Như vậy họ đã làm cho mình ra ô uế vì các hành động của họ;
Họ tự biến mình thành những đĩ điếm thuộc linh qua các hành vi của họ.

40 Vì thế cơn giận của Chúa đã nổi lên nghịch lại dân Ngài;
Và Ngài ghê tởm cơ nghiệp Ngài.
41 Ngài phó họ vào tay các dân ngoại,
Để cho những kẻ ghét họ cai trị họ.
42 Những kẻ thù của họ hà hiếp họ;
Họ bị khuất phục dưới tay chúng.
43 Dù nhiều lần Ngài đã giải cứu họ,
Nhưng họ vẫn cứ bàn với nhau để tính kế phản bội Ngài,
Và cứ thế họ càng ngày càng lún sâu trong tội lỗi.
44 Dầu vậy Ngài đã đoái xem cảnh khốn cùng của họ,
Khi Ngài nghe tiếng họ kêu cầu.
45 Vì cớ họ, Ngài nhớ lại giao ước Ngài;
Và đoái thương họ vì lòng thương xót lớn lao của Ngài.
46 Ngài làm cho họ được người ta thấy tội nghiệp;
Ngài khiến cho những kẻ đem họ đi lưu đày thương hại họ.

47 Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của chúng con, xin giải cứu chúng con,
Xin đem chúng con từ giữa các dân ngoại trở về,
Ðể chúng con cảm tạ danh thánh Ngài,
Và tôn vinh ca ngợi Ngài.

48 Chúc tụng Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên,
Từ đời đời cho đến đời đời.
Xin mọi người hãy nói, “A-men!”
Hãy ca ngợi Chúa!

Dân Số 22:1-21

Ba-lác Mời Ba-la-am Ðến Giúp

22 Sau đó dân I-sơ-ra-ên nhổ trại ra đi và đến đóng trại trong Ðồng Bằng Mô-áp, bên kia Sông Giô-đanh, đối ngang Giê-ri-cô. Bấy giờ Ba-lác con trai Xíp-pô thấy tất cả những gì dân I-sơ-ra-ên đã làm cho dân A-mô-ri. Dân Mô-áp rất sợ dân I-sơ-ra-ên bởi vì dân ấy quá đông. Người Mô-áp lấy làm kinh hãi vì phải đối đầu với dân I-sơ-ra-ên. Dân Mô-áp nói với các vị trưởng lão của dân Mi-đi-an, “Ðám dân ấy sẽ gặm hết chúng ta như bò gặm cỏ ngoài đồng.”

Vả, lúc ấy Ba-lác con trai Xíp-pô đang làm vua dân Mô-áp. Ông sai các sứ giả đến gặp Ba-la-am con trai Bê-ô ở Bê-thơ, bên bờ sông Ơ-phơ-rát, trong xứ A-mau,[a] để triệu mời ông ấy rằng, “Nầy, có một dân ra từ Ai-cập. Chúng đã tràn ra khắp đất và hiện nay đang đóng trại sát bên tôi. Bây giờ xin ông đến nguyền rủa dân ấy cho tôi, vì chúng mạnh hơn tôi, may ra tôi sẽ đánh bại chúng và đuổi chúng ra khỏi xứ, vì tôi biết rằng người nào được ông chúc phước sẽ được ban phước, còn kẻ nào bị ông nguyền rủa sẽ phải mang họa.”

Vậy các trưởng lão của dân Mô-áp và các trưởng lão của dân Mi-đi-an lên đường, trong tay mang theo tiền lễ, để thỉnh xin lời sấm. Họ đến gặp Ba-la-am và chuyển sứ điệp của Vua Ba-lác. Ông nói với họ, “Xin quý vị ở lại đây đêm nay, tôi sẽ trả lời quý vị theo những gì Chúa phán với tôi.” Vậy các sứ thần của Mô-áp ở lại với Ba-la-am. Ðức Chúa Trời đến với Ba-la-am và hỏi, “Những kẻ đang ở với ngươi là ai thế?”

10 Ba-la-am thưa với Ðức Chúa Trời, “Vua Ba-lác con trai Xíp-pô của dân Mô-áp phái người đến với con nói rằng, 11 ‘Có một dân ra từ Ai-cập. Chúng đã tràn ra khắp đất. Bây giờ xin ông đến nguyền rủa dân ấy giúp tôi, may ra tôi sẽ đánh bại chúng và đuổi chúng đi.’”

12 Ðức Chúa Trời phán với Ba-la-am, “Ngươi sẽ không đi với những kẻ ấy. Ngươi sẽ không được nguyền rủa dân ấy, vì họ đã được ban phước.” 13 Sáng ngày Ba-la-am trỗi dậy và nói với các sứ thần của Ba-lác, “Xin quý vị lên đường trở về xứ mình, vì Chúa không cho phép tôi đi với quý vị.” 14 Vậy các sứ thần của Mô-áp đứng dậy, trở về với Ba-lác, và tâu, “Ba-la-am từ chối đi với chúng tôi.”

15 Ba-lác bèn sai một phái đoàn khác, gồm nhiều sứ thần hơn và có chức vụ cao trọng hơn phái đoàn trước, ra đi. 16 Họ đến với Ba-la-am và nói với ông, “Vua Ba-lác con trai Xíp-pô nói thế nầy, ‘Xin ông đừng để điều gì ngăn trở ông đến với tôi, 17 vì tôi sẽ làm cho ông được tôn trọng nhiều hơn. Những gì ông bảo tôi sẽ làm theo, chỉ xin ông đến nguyền rủa dân ấy cho tôi.’”

18 Nhưng Ba-la-am trả lời bầy tôi của Ba-lác, “Dù Ba-lác có cho tôi một nhà đầy bạc và vàng, tôi cũng không thể làm sai lời Chúa, Ðức Chúa Trời của tôi, mà bớt đi hay thêm vào điều gì. 19 Vậy bây giờ xin mời quý vị ở lại đây đêm nay để tôi xem Chúa có phán thêm cho tôi điều gì chăng.”

20 Ðêm đó Ðức Chúa Trời đến với Ba-la-am và phán với ông, “Nếu những người ấy đã đến triệu mời ngươi, hãy đứng dậy và đi với chúng, nhưng ngươi chỉ làm những gì Ta bảo ngươi làm.” 21 Vậy sáng ngày Ba-la-am thức dậy, thắng con lừa cái của mình, và lên đường với các sứ thần của Mô-áp.

Rô-ma 6:12-23

12 Thế thì xin anh chị em đừng để tội lỗi cầm quyền trong thân thể sẽ chết này của anh chị em, khiến anh chị em vâng theo dục vọng nó. 13 Ðừng để các chi thể anh chị em làm những khí cụ của sự bất chính để phục vụ tội lỗi, nhưng hãy dâng chính mình cho Ðức Chúa Trời như những người đã từ cõi chết sống lại và dâng các chi thể mình làm những khí cụ của sự công chính để phục vụ Ðức Chúa Trời. 14 Vì tội lỗi sẽ không có quyền gì trên anh chị em, bởi anh chị em không còn ở dưới Luật Pháp, nhưng đang ở dưới ân sủng.

Nô Lệ của Sự Công Chính

15 Vậy thì sao? Chúng ta được phép phạm tội thoải mái, vì chúng ta không còn ở dưới Luật Pháp mà đang ở dưới ân sủng chăng?

Chẳng hề như vậy! 16 Anh chị em không biết rằng một khi anh chị em đem thân làm nô lệ để vâng phục ai, anh chị em sẽ làm nô lệ của người mình vâng phục, hoặc của tội lỗi để phải chết, hoặc của sự vâng lời để được trở nên công chính chăng?

17 Tạ ơn Ðức Chúa Trời, vì trước kia anh chị em vốn là nô lệ của tội lỗi, mà nay lại hết lòng vâng theo khuôn mẫu tín lý đã truyền lại[a] cho mình, 18 và sau khi được giải thoát khỏi tội lỗi, anh chị em đã trở thành nô lệ cho sự công chính.

19 Tôi nói theo cách người đời thường nói, vì bản ngã xác thịt của anh chị em vẫn còn yếu đuối. Như trước kia anh chị em đã trao các chi thể mình để làm nô lệ cho sự ô uế và tội lỗi đến nỗi đã trở nên quá tội lỗi thể nào, nay hãy dâng các chi thể của anh chị em để làm nô lệ cho sự công chính hầu sẽ trở nên thánh cũng thể ấy.

20 Vì khi anh chị em còn là nô lệ của tội lỗi thì đối với sự công chính anh chị em thấy mình được tự do. 21 Thế hồi đó anh chị em làm nô lệ cho tội lỗi và đã thu được kết quả gì mà bây giờ anh chị em lại hổ thẹn vậy? Thì ra kết quả của những việc ấy chỉ là sự chết. 22 Nhưng bây giờ anh chị em đã được giải thoát khỏi tội lỗi và được làm nô lệ cho Ðức Chúa Trời, anh chị em có được kết quả của mình là sự thánh hóa, và cuối cùng là sự sống đời đời. 23 Vì tiền công của tội lỗi là sự chết, nhưng tặng phẩm của Ðức Chúa Trời là sự sống đời đời trong Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta.

Ma-thi-ơ 21:12-22

Chúa Dẹp Sạch Ðền Thờ

(Mác 11:15-19; Lu 19:45-48; Gg 2:13-22)

12 Ðức Chúa Jesus vào đền thờ và đuổi ra tất cả những người mua bán trong đền thờ. Ngài lật bàn của những kẻ đổi tiền và xô ghế của những kẻ bán bồ câu. 13 Ngài nói với họ, “Có lời chép rằng,

‘Nhà Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện,’Ê-sai 56:7

nhưng các ngươi đã biến nó thành,

‘Sào huyệt của bọn cướp.’” Giê 7:11

14 Những người mù và què đến với Ngài trong đền thờ, Ngài chữa cho họ được lành. 15 Nhưng khi các trưởng tế và các thầy dạy giáo luật thấy những việc lạ lùng Ngài làm và nghe những lời của trẻ con reo vang trong đền thờ rằng,

“Hô-sa-na Con Vua Ða-vít!”

họ tức giận 16 và nói với Ngài, “Thầy có nghe những lời đám trẻ con này reo không?”

Ðức Chúa Jesus trả lời họ, “Có. Thế các ngươi chưa đọc lời này sao?

‘Từ miệng trẻ thơ và ấu nhi,
Chúa đã chuẩn bị sẵn lời ca ngợi cho Ngài.’”Thi 8:2 LXX

17 Sau đó Ngài lìa họ và ra khỏi thành. Ngài đến Bê-tha-ni và nghỉ đêm tại đó.

Chúa Quở Cây Vả

(Mác 11:12-14; 20-24)

18 Sáng sớm hôm sau, trên đường trở lại thành, Ngài đói. 19 Thấy một cây vả bên đường, Ngài lại gần nhưng chẳng tìm được gì ngoài lá. Ngài phán với nó, “Từ nay ngươi sẽ không bao giờ ra trái nữa.” Ngay lập tức cây vả héo.

20 Thấy vậy các môn đồ kinh ngạc và nói, “Làm sao cây vả có thể héo liền như vậy được?”

21 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với họ, “Quả thật, Ta nói với các ngươi, nếu các ngươi có đức tin và không nghi ngờ, không những các ngươi có thể làm được việc này cho cây vả, mà còn có thể bảo hòn núi này rằng, ‘Hãy nhấc lên và quăng mình xuống biển,’ thì nó sẽ xảy ra. 22 Trong khi cầu nguyện, các ngươi lấy đức tin cầu xin bất cứ điều chi, các ngươi sẽ nhận được điều đó.”

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang