Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 83

Cầu Xin Chúa Ðoán Phạt Kẻ Thù của I-sơ-ra-ên

Thơ của A-sáp

Ðức Chúa Trời ôi, xin đừng làm thinh mãi;
Ðức Chúa Trời ôi, xin đừng yên lặng và đừng bất động,
Vì kìa, những kẻ thù của Ngài đang gào la náo động;
Những kẻ ghét Ngài đang tự đại tự tôn.
Chúng toan mưu quỷ quyệt để làm hại con dân Ngài;
Chúng bàn với nhau để chống lại những người Ngài yêu quý.
Chúng nói, “Hãy đến, chúng ta hãy tiêu diệt đất nước của họ,
Ðể danh của I-sơ-ra-ên không còn ai nhớ đến nữa.”
Thật vậy chúng đã đồng tâm nhất trí với nhau,
Và kết ước với nhau để chống lại Ngài.
Ðó là các trại quân của dân Ê-đôm và dân Ích-ma-ên,
Dân Mô-áp và dân Hắc-ri;
Dân Ghê-banh, dân Am-môn, và dân A-ma-léc;
Dân Phi-li-tin và dân cư ở Ty-rơ;
Dân A-sy-ri cũng hiệp chung với chúng,
Phụ một tay mạnh mẽ với các con cháu của Lót. (Sê-la)

Xin đãi chúng như Ngài đã làm cho dân Mi-đi-an,
Như Ngài đã làm cho dân Si-sê-ra và dân Gia-bin tại Khe Ki-sôn,
10 Những kẻ đã bị tiêu diệt tại Ên-đô,
Thây chúng đã trở thành phân bón đất.
11 Xin Ngài đối xử với các nhà quý tộc của chúng như đã đối xử với Ô-rép và Xê-ép,
Và đãi tất cả vua chúa của chúng như đã đãi Xê-ba và Xanh-mu-na,
12 Những kẻ đã nói, “Chúng ta hãy chiếm lấy cho chúng ta xứ sở[a] thuộc về Ðức Chúa Trời.”

13 Ðức Chúa Trời của con ôi, xin Ngài làm cho chúng trở nên như cỏ bị trốc gốc,
Như rác rến bị đùa đi trước gió.
14 Như lửa thiêu đốt đám rừng thể nào,
Như ngọn lửa đốt cháy các ngọn núi thể nào,
15 Xin cho giông tố của Ngài đuổi theo chúng cũng thể ấy,
Xin làm cho chúng bị kinh hãi bởi cơn bão táp của Ngài.
16 Xin làm cho mặt chúng phủ đầy hổ nhuốc,
Ðể chúng phải cầu khẩn danh Ngài, Chúa ôi.
17 Nguyện chúng bị hổ thẹn và kinh hãi mãi mãi,
Nguyện chúng bị nhục nhã và bị diệt mất,
18 Ðể chúng biết rằng chỉ có Ngài, Ðấng có danh là Chúa,
Là Ðấng Tối Cao trên toàn thế giới.

Thánh Thi 42-43

TẬP THỨ HAI

(Bài 42-72)

Lòng Khao Khát Chúa trong Cảnh Hoạn Nạn và Lưu Ðày

Cho Trưởng Ban Nhạc

Giáo huấn ca của con cháu Cô-ra

Ðức Chúa Trời ôi, như con nai thèm khát khe nước thể nào,
Linh hồn con cũng khát khao Ngài thể ấy.

Linh hồn tôi khát khao Ðức Chúa Trời, tức Ðức Chúa Trời hằng sống;
Khi nào tôi mới được đến để ra mắt Ðức Chúa Trời đây?
Suốt ngày họ cứ hỏi tôi, “Ðức Chúa Trời của mi đâu rồi?”
Nước mắt đã làm thực phẩm cho tôi cả ngày lẫn đêm.

Mỗi khi tôi nhớ lại những kỷ niệm phước hạnh ngày xưa,
Lòng tôi dâng lên nỗi buồn vô hạn.
Nhớ trước kia tôi đi theo một đoàn người đông đúc,
Cùng họ tiến về nhà Ðức Chúa Trời,
Cùng cất tiếng reo mừng và dâng những lời cảm tạ,
Một đoàn người vui mừng về thờ phượng trong ngày đại lễ.

Hỡi linh hồn ta, cớ sao ngươi buồn bã?
Vì sao ngươi than thở trong ta?
Hãy tin cậy Ðức Chúa Trời, vì ta sẽ còn ca ngợi Ngài,
Đấng Giải Cứu của ta và Ðức Chúa Trời của ta.[a]

Ðức Chúa Trời của con ôi, linh hồn con buồn bã trong con;
Từ xứ Giô-đanh, từ các đỉnh Hẹt-môn, từ Ðồi Mi-xa, con nhớ đến Ngài.
Vực gọi vực theo tiếng ầm ầm các thác nước của Ngài;
Những lượn sóng lớn và nhỏ của Ngài đã vùi dập con.

Ban ngày Chúa ban lịnh cho tình thương Ngài ở với tôi;
Còn ban đêm bài ca của Ngài ở với tôi.
Ðó là bài cầu nguyện dâng lên Ðức Chúa Trời của đời sống tôi.

Tôi đã thưa với Ðức Chúa Trời, vầng đá của tôi,
“Sao Ngài đã quên con?
Sao con cứ phải than khóc vì bị kẻ thù của con áp bức mãi thếnày?
10 Con đau đớn như bị gươm đâm thấu xương mỗi khi con bị kẻ thù sỉ nhục;
Suốt ngày chúng cứ hỏi con, ‘Ðức Chúa Trời của mi đâu rồi?’”

11 Hỡi linh hồn ta, cớ sao ngươi buồn bã?
Vì sao ngươi than thở trong ta?
Hãy tin cậy Ðức Chúa Trời, vì ta sẽ còn ca ngợi Ngài,
Ðấng Giải Cứu của ta và Ðức Chúa Trời của ta.[b]

Cầu Xin Chúa Giải Cứu

Ðức Chúa Trời ôi, xin minh oan cho con và binh vực duyên cớ con trước một dân vô đạo;
Xin giải cứu con khỏi kẻ gian dối và bất công,
Vì Ðức Chúa Trời ôi, Ngài là sức mạnh của con.
Sao Ngài nỡ lìa bỏ con?
Sao con cứ phải than khóc vì bị kẻ thù áp bức mãi thếnày?

Ôi, xin ban ánh sáng và chân lý của Ngài để dẫn dắt con;
Nguyện chúng dẫn đưa con đến núi thánh của Ngài,
Và đến đền thờ[c] Ngài,
Ðể con sẽ đến bàn thờ của Ðức Chúa Trời,
Ðến với Ðức Chúa Trời, niềm vui khôn tả của con,
Ðể con hòa theo tiếng đàn[d] mà ca ngợi Ngài,
Lạy Ðức Chúa Trời, Thần[e] của con.

Hỡi linh hồn ta, cớ sao ngươi buồn bã?
Vì sao ngươi than thở trong ta?
Hãy tin cậy Ðức Chúa Trời, vì ta còn phải ca ngợi Ngài,
Ðấng Giải Cứu của ta và Ðức Chúa Trời của ta.[f]

Thánh Thi 85-86

Xin Chúa Ban Ơn Cho Con Dân Ngài

Thơ của con cháu Cô-ra

Cho Trưởng Ban Nhạc

Chúa ôi, Ngài đã ban ơn cho xứ sở của Ngài;
Ngài đã cho những kẻ bị lưu đày của Gia-cốp được hồi hương.
Ngài đã tha thứ những tội lỗi của con dân Ngài;
Ngài đã khỏa lấp mọi tội lỗi họ. (Sê-la)
Ngài đã thu hồi cơn giận của Ngài;
Ngài đã lìa bỏ cơn nóng giận của Ngài.

Lạy Ðức Chúa Trời, Ðấng Giải Cứu của chúng con, xin khôi phục chúng con;
Xin khiến cơn thịnh nộ của Ngài đối với chúng con ngưng lại.
Ngài sẽ giận chúng con mãi mãi sao?
Ngài sẽ kéo dài cơn giận của Ngài trải qua các đời sao?
Ngài há chẳng phục hưng chúng con,
Ðể con dân Ngài có cơ hội vui mừng trong Ngài sao?
Xin bày tỏ cho chúng con tình thương của Ngài, Chúa ôi,
Và ban cho chúng con ơn cứu rỗi của Ngài.

Tôi sẽ nghe những gì Chúa Ðức Chúa Trời sẽ phán,
Vì Ngài phán điều bình an cho dân Ngài và cho các thánh đồ Ngài,
Và mong họ đừng quay lại sự điên dại nữa.
Thật vậy ơn cứu rỗi của Ngài ở gần những người kính sợ Ngài,
Ðể vinh quang được hiện diện trong đất nước chúng ta.

10 Tình thương và chân thật[a] đã gặp nhau;
Công chính và hòa bình đã hôn nhau.
11 Chân thật từ dưới đất vươn lên;
Công chính từ trời cao nhìn xuống.

12 Thật vậy Chúa sẽ ban cho chúng ta những gì tốt đẹp;
Ðất đai trong xứ sở chúng ta sẽ gia tăng sản lượng hoa màu.
13 Công chính sẽ đi trước mặt Ngài,
Và biến những bước chân Ngài thành một con đường cho chúng ta theo.

Lời Khẩn Nguyện và Bày Tỏ Lòng Tin Cậy

Bài cầu nguyện của Ða-vít

Chúa ôi, xin nghiêng tai nghe và nhậm lời con,
Vì con đang khốn khổ và cùng đường.
Xin bảo vệ mạng sống con, vì con phó thác mình cho Ngài;
Ðức Chúa Trời của con ôi, xin cứu tôi tớ Ngài, kẻ luôn tin cậy Ngài.
Chúa ôi, xin thương xót con,
Vì hằng ngày con kêu cầu Ngài.
Xin làm cho linh hồn tôi tớ Ngài được vui vẻ,
Vì Chúa ôi, linh hồn con đang hướng về Ngài,
Vì Ngài, Chúa ôi, là Ðấng rất tốt và sẵn lòng tha thứ,
Đồng thời có dư dật tình thương đối với người cầu khẩn Ngài.
Chúa ôi, xin lắng nghe lời cầu nguyện của con;
Xin dủ nghe tiếng cầu xin của con.
Trong ngày gian truân con sẽ kêu cầu Ngài,
Vì Ngài sẽ đáp lời con.

Lạy Chúa, trong vòng các thần, không ai giống như Ngài;
Cũng chẳng có công việc nào sánh được với công việc Ngài.
Chúa ôi, tất cả các dân Ngài đã dựng nên sẽ đến;
Họ sẽ sấp mình thờ lạy trước thánh nhan Ngài và tôn vinh danh Ngài,
10 Vì Ngài thật vĩ đại và đã làm những việc diệu kỳ;
Duy chỉ Ngài là Ðức Chúa Trời mà thôi.
11 Lạy Chúa, xin dạy con đường lối Ngài, để con bước đi trong chân lý Ngài;
Xin giúp con không phân tâm đãng trí, nhưng giữ một lòng kính sợ danh Ngài.
12 Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của con, con xin hết lòng cảm tạ Ngài,
Và con sẽ làm vinh hiển danh Ngài mãi mãi.
13 Vì tình thương của Ngài đối với con quá lớn lao,
Và vì Ngài đã cứu linh hồn con khỏi vực sâu của âm phủ.

14 Ðức Chúa Trời ôi, những kẻ kiêu ngạo đã nổi lên chống lại con;
Một đám người hung dữ đã tìm cách hại mạng sống[b] con;
Và chúng cũng chẳng coi Ngài ra gì.[c]
15 Nhưng Ngài, Chúa ôi, là Ðức Chúa Trời thương xót và đầy ơn,
Chậm nóng giận, đầy tình thương, và thành tín.
16 Xin quay lại với con và tỏ lòng khoan dung đối với con;
Xin ban sức mạnh Ngài cho tôi tớ Ngài, và cứu đứa con của nữ tỳ Ngài.
17 Xin tỏ cho con một dấu hiệu về lòng tốt Ngài, để những kẻ ghét con sẽ thấy và hổ thẹn,
Vì Ngài, Chúa ôi, đã từng giúp con và an ủi con.

Sáng Thế 46:1-7

Gia Ðình Gia-cốp Xuống Ai-cập

46 Gia-cốp lên đường; ông mang theo tất cả những gì ông có. Khi đến Bê-e Sê-ba, ông dâng một con vật hiến tế lên Ðức Chúa Trời của I-sác cha ông. Trong ban đêm, Ðức Chúa Trời phán với ông trong một khải tượng, “Hỡi Gia-cốp, Gia-cốp!”

Ông đáp, “Thưa có con đây.”

Ngài phán, “Ta là Ðức Chúa Trời,[a] Thần[b] của cha ngươi. Ðừng sợ chi. Cứ đi xuống Ai-cập, vì tại đó Ta sẽ làm cho ngươi trở nên một dân lớn. Ta sẽ đi xuống Ai-cập với ngươi, rồi Ta sẽ từ dưới đó đem ngươi lên. Chính tay Giô-sép sẽ vuốt mắt ngươi.”

Sau đó Gia-cốp rời Bê-e Sê-ba ra đi. Các con trai Gia-cốp chở cha họ và các vợ con họ trên các xe Pha-ra-ôn đã gởi lên để đón ông. Họ cũng dẫn theo các đàn súc vật và mang theo những của cải họ có trong xứ Ca-na-an đem xuống Ai-cập. Gia-cốp cùng tất cả con cháu ông – các con trai, các cháu trai, các con gái, và các cháu gái– tức mọi người trong dòng dõi ông, ông đem tất cả theo ông vào Ai-cập.

Sáng Thế 46:28-34

Gia-cốp Ðược Ðịnh Cư tại Gô-sen

28 Gia-cốp sai Giu-đa đi trước đến gặp Giô-sép, để nhờ người hướng dẫn ông đến nơi nào ông sẽ ở tại Gô-sen. Khi họ đã đến vùng Gô-sen, 29 Giô-sép lên xe của ông và đi lên gặp I-sơ-ra-ên cha ông tại Gô-sen. Ông đến ra mắt cha ông và gục đầu vào cổ cha ông và khóc một hồi lâu. 30 I-sơ-ra-ên nói với Giô-sép, “Bây giờ cha có thể qua đời được rồi, vì cha đã thấy mặt con, và con vẫn còn sống.”

31 Giô-sép nói với các anh em ông và với mọi người trong gia đình cha ông, “Con sẽ lên tâu với Pha-ra-ôn. Con sẽ xin với vua rằng, ‘Các anh em tôi và nhà cha tôi vốn kiều ngụ tại Ca-na-an bây giờ đã đến với tôi. 32 Họ là những người chăn bầy, vì họ chuyên môn chăn nuôi súc vật. Họ đã đem các đàn chiên, dê, bò, lừa của họ, và tất cả những gì họ có đến đây.’ 33 Khi Pha-ra-ôn hỏi các anh em, ‘Các ngươi làm nghề gì?’ 34 Xin các anh em nhớ đáp, ‘Các tôi tớ ngài làm nghề chăn nuôi súc vật từ nhỏ đến giờ; không những chúng tôi mà các tổ phụ chúng tôi cũng đã làm nghề ấy.’ Xin hãy nói như thế để anh em được ở trong xứ Gô-sen, vì người Ai-cập có tánh ghê tởm tất cả những người chăn bầy súc vật.”

I Cô-rinh-tô 9:1-15

Quyền Lợi của Sứ Ðồ

Tôi không có tự do sao? Tôi không phải là một sứ đồ sao? Không phải tôi đã thấy Ðức Chúa Jesus, Chúa chúng ta sao? Anh chị em không phải là thành quả của tôi trong Chúa sao? Nếu tôi không phải là sứ đồ của người khác, ít nữa tôi cũng là sứ đồ của anh chị em, vì anh chị em là ấn chứng về chức vụ sứ đồ của tôi trong Chúa.

Ðây là lời biện hộ của tôi đối với những người đang hạch sách tôi. Chúng tôi không có quyền ăn và uống sao? Chúng tôi không có quyền dẫn vợ, là một người nữ đã tin Chúa, đi theo để hầu việc Ngài, như các sứ đồ khác, hoặc như các em trai Chúa, và Sê-pha đã làm sao? Hay chỉ có tôi và Ba-na-ba là không có quyền khỏi làm việc đời để sinh sống? Có ai đi lính mà ăn lương nhà bao giờ chăng? Có ai trồng vườn nho mà không ăn trái của nó chăng? Hay có ai chăn bầy mà không dùng sữa của bầy súc vật mình chăn nuôi chăng?

Tôi nói vậy chẳng phải vì theo quan điểm của người đời đâu; Luật Pháp không nói như thế sao? Vì trong Luật Pháp của Môi-se có viết,

“Ngươi chớ khớp miệng con bò trong khi nó đạp lúa.”Phục 25:4

Phải chăng Ðức Chúa Trời lo cho bò? 10 Chẳng phải Ngài nói như thế vì chúng ta sao? Quả thật lời ấy đã chép vì chúng ta, vì ai cày, hãy cày với hy vọng, và ai đập lúa, hãy đập lúa với hy vọng được chia phần. 11 Nếu chúng tôi đã gieo của thuộc linh cho anh chị em mà gặt của thuộc thể nơi anh chị em, thì đó có phải là việc quá đáng chăng? 12 Nếu những người khác mà còn có quyền đó trên anh chị em, thì chúng tôi lại chẳng có quyền đó hơn sao?

Tuy nhiên chúng tôi đã không sử dụng quyền đó, nhưng chúng tôi chịu đựng tất cả, để khỏi gây trở ngại cho Tin Mừng của Ðấng Christ. 13 Anh chị em chẳng biết rằng ai phục vụ trong đền thờ thì được hưởng của dâng trong đền thờ, và ai phục vụ nơi bàn thờ thì có phần về của dâng nơi bàn thờ chăng? 14 Cũng vậy, Chúa đã truyền rằng, ai rao giảng Tin Mừng thì phải được nuôi sống bằng Tin Mừng. 15 Nhưng tôi không sử dụng quyền nào trong các quyền ấy cả. Tôi không viết những điều này để đòi các quyền ấy đâu, vì tôi thà chết còn hơn để ai cất lấy vinh dự ấy khỏi tôi.

Mác 6:30-46

Chúa Hóa Bánh cho Năm Ngàn Người Ăn

(Mat 14:13-21; Lu 9:10-17; Gg 6:1-14)

30 Các sứ đồ tụ về quanh Ðức Chúa Jesus và tường trình với Ngài mọi điều họ đã làm và đã dạy. 31 Ngài nói với họ, “Chính các ngươi hãy lánh vào một nơi vắng vẻ để nghỉ một lúc.” Vì có rất nhiều người tới lui đến nỗi họ không có thì giờ để ăn. 32 Vậy họ xuống thuyền và chèo đến một nơi hoang vắng. 33 Nhưng khi dân chúng thấy họ chèo thuyền đi và đoán biết nơi nào họ sẽ đến, nhiều người từ các thành đã chạy bộ đến đó trước họ.

34 Vì thế vừa ra khỏi thuyền, Ngài thấy một đoàn dân rất đông đang đợi sẵn. Ngài động lòng thương xót họ, vì họ như đàn chiên không có người chăn. Ngài bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều. 35 Khi ấy trời đã khá xế chiều, các môn đồ đến thưa với Ngài, “Nơi đây thật hoang vắng, và trời cũng đã quá xế chiều, 36 xin Thầy cho họ giải tán để họ có thể vào các thôn xóm và làng mạc quanh đây mua thức ăn cho họ.”

37 Ngài trả lời họ, “Chính các ngươi phải cho họ ăn.”

Họ đáp, “Chúng con phải đi và mua hai trăm đơ-na-ri[a] tiền bánh cho họ ăn sao?

38 Ngài hỏi họ, “Các ngươi có bao nhiêu bánh? Hãy đi và xem thử coi.”

Khi biết được rồi họ nói, “Thưa có năm cái bánh và hai con cá.”

39 Ngài truyền cho họ bảo mọi người ngồi xuống thành từng nhóm trên cỏ xanh. 40 Vậy họ ngồi xuống thành những nhóm một trăm người hoặc năm mươi người. 41 Ðoạn Ngài cầm năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, tạ ơn, bẻ bánh ra, và trao cho các môn đồ để họ phát cho dân. Ngài cũng phát hai con cá cho mọi người. 42 Ai nấy đều ăn và được no nê. 43 Họ gom lại được mười hai giỏ đầy bánh vụn và cá dư. 44 Số người ăn bánh là năm ngàn đàn ông.

Chúa Ði Bộ Trên Mặt Nước

(Mat 14:22-33; Gg 6:15-21)

45 Liền sau đó Ngài bảo các môn đồ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, tức về hướng Thành Bết-sai-đa, trong khi Ngài ở lại để giải tán đám đông. 46 Sau khi tiễn chào họ, Ngài lên núi để cầu nguyện.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang