Book of Common Prayer
Cầu Xin Chúa Hướng Dẫn
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Dùng với Ống Sáo
1 Chúa ôi, xin lắng nghe những lời con cầu xin;
2 Xin đoái đến những lời con than thở.
Ôi Vua của con và Ðức Chúa Trời của con, xin nghe tiếng con kêu cầu,
Vì con cầu nguyện cùng Ngài.
3 Chúa ôi, sáng sớm xin Ngài nghe tiếng con;
Hừng sáng con trình duyên cớ con lên Ngài, rồi trông đợi.
4 Vì Ngài chẳng phải là Ðức Chúa Trời ưa thích điều ác;
Kẻ ác chẳng sống nổi trước mặt Ngài.
5 Kẻ khoác lác sẽ chẳng đứng nổi trước thánh nhan Ngài;
Ngài ghét tất cả những kẻ làm ác.
6 Ngài tiêu diệt những kẻ nói dối;
Chúa gớm ghiếc những kẻ khát máu và lừa gạt.
7 Nhưng con, nhờ lòng thương xót dồi dào của Ngài con sẽ vào nhà Ngài;
Con sẽ hướng về đền thánh Ngài mà thờ phượng Ngài với lòng kính sợ.
8 Chúa ôi, vì cớ những kẻ thù của con,
Xin dẫn dắt con đi trong đường công chính của Ngài;
Xin làm cho đường lối Ngài bằng phẳng trước mặt con.
9 Thật chẳng có gì đáng tin cậy nơi miệng chúng;
Tâm địa chúng đầy ý đồ hủy diệt;
Cổ họng chúng khác nào phần mộ mở ra;
Lưỡi chúng nói toàn những lời dua nịnh.
10 Ðức Chúa Trời ôi, xin bắt chúng phải đền tội;
Xin để chúng sụp ngã trên mưu chước chúng;
Xin đuổi chúng đi vì tội chúng quá nhiều,
Vì chúng đã dám nổi loạn chống lại Ngài.
11 Nhưng xin cho những ai để lòng tin cậy Ngài được vui mừng;
Họ sẽ hoan ca mãi mãi,
Vì Ngài bảo vệ những người ấy,
Ðể ai yêu mến danh Ngài sẽ được vui thỏa trong Ngài.
12 Vì Chúa ôi, chính Ngài sẽ ban phước cho người ngay lành;
Ngài sẽ lấy ơn huệ Ngài che chở người ấy như thuẫn khiên.
Lời Cầu Nguyện trong Cơn Khốn Khó
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Dùng với nhạc khí bằng dây, theo điệu nhạc buồn
1 Chúa ôi, xin đừng khiển trách con trong khi Ngài nổi giận;
Xin đừng sửa phạt con giữa cơn thịnh nộ của Ngài.
2 Xin thương xót con, Chúa ôi, vì con đang kiệt lực;
Xin chữa lành con, Chúa ôi, vì các xương cốt con đang rã rời.
3 Linh hồn con đang hoàn toàn kiệt quệ;
Còn Ngài, Chúa ôi, còn bao lâu nữa Ngài mới hết giận con?
4 Xin trở lại, Chúa ôi, xin cứu linh hồn con;
Xin cứu con vì tình thương của Ngài.
5 Vì khi chết rồi, làm sao người chết có thể nhớ đến Ngài?
Khi đã ở trong âm phủ rồi, ai có thể cảm tạ Ngài?
6 Con rên rỉ thở than đến kiệt lực;
Ðêm nào con cũng khóc đến nỗi nước mắt đẫm ướt cả giường,
Lệ con tuôn đổ đầm đìa ướt sũng giường con.
7 Mắt con hốc hác vì sầu khổ;
Chúng trở nên mờ yếu vì những kẻ thù ghét con.
8 Hỡi tất cả những kẻ làm ác, các người hãy dang xa khỏi tôi,
Vì Chúa đã nghe tiếng khóc của tôi.
9 Chúa đã nghe lời cầu khẩn của tôi;
Chúa sẽ nhậm lời cầu nguyện của tôi.
10 Nguyện tất cả kẻ thù của tôi sẽ bị hổ thẹn và khủng hoảng;
Nguyện chúng sẽ phải thối lui và bị nhục nhã thình lình.
Xin Chúa Loại Trừ Kẻ Gian Ác
1 Chúa ôi, sao Ngài vẫn còn đứng đằng xa?
Tại sao Ngài nỡ ẩn mình trong khi con bị nguy nan?
2 Kẻ ác kiêu căng bách hại người nghèo;
Nguyện chúng bị sa vào mưu chước do chúng vạch ra.
3 Vì kẻ ác khoe khoang lòng tham muốn nó;
Nó chúc phước cho kẻ tham lam và nó chối bỏ Chúa.
4 Kẻ ác không tìm cầu Ngài mà còn vênh mặt kiêu căng;
Trong mọi tư tưởng nó, nó đều cho rằng, “Chẳng có Ðức Chúa Trời.”
5 Thế mà đường lối nó cứ luôn được may mắn.
Sự phán xét của Ngài cao quá tầm mắt nó.
Ðối với những người chống đối nó, nó khinh bỉ ra mặt.
6 Nó tự phụ trong lòng rằng, “Ta sẽ không bị rúng động;
Từ đời này sang đời khác, ta sẽ không bao giờ gặp tai họa.”
7 Miệng nó chứa đầy những lời chưởi thề, nói dối, và đe dọa;
Dưới lưỡi nó có biết bao hiểm ác và tội lỗi.
8 Nó ngồi phục kích trong các xóm làng;
Từ những nơi nó mai phục, nó giết những người vô tội;
Cặp mắt nó luôn theo dõi những người yếu nghèo.
9 Nó âm thầm nằm đợi như sư tử nằm rình trong bụi;
Nó nằm rình, chờ vồ lấy người nghèo.
Nó vồ được người nghèo, rồi kéo người ấy vào trong lưới nó.
10 Nó ghì xuống, và nạn nhân nó bó tay chịu trận;
Người yếu nghèo ngã quỵ dưới sức mạnh nó.
11 Nó tự nhủ trong lòng, “Ðức Chúa Trời đã quên rồi;
Ngài đã ẩn mặt rồi, và Ngài sẽ không bao giờ thấy việc này.”
12 Chúa ôi, xin trỗi dậy!
Ðức Chúa Trời ôi, xin nhấc cánh tay Ngài lên.
Xin Ngài đừng quên những người bị áp bức.
13 Sao kẻ ác dám chối bỏ Ðức Chúa Trời?
Sao lòng nó dám nghĩ, “Ngài sẽ không bao giờ tra xét?”
14 Nhưng Ngài đã thấy hết, vì Ngài ghi nhận những tội ác và khổ đau, để chính tay Ngài sẽ báo trả.
Người yếu nghèo phó thác đời sống mình cho Ngài, vì Ngài là Ðấng giúp đỡ kẻ mồ côi.
15 Xin Ngài bẻ gãy cánh tay kẻ ác và kẻ làm điều gian tà;
Xin Ngài truy cứu các việc gian ác của chúng, cho đến khi không còn tìm ra tội ác nào nữa.
16 Chúa là Vua đời đời vô cùng;
Những dân vô tín sẽ bị diệt mất khỏi đất của Ngài.
17 Chúa ôi, xin Ngài dủ nghe ước nguyện của kẻ thấp hèn;
Xin Ngài làm cho họ được vững lòng;
Xin Ngài nghiêng tai nghe,
18 Ðể thực hiện công lý cho kẻ mồ côi và người bị áp bức,
Hầu những kẻ ra từ bụi đất sẽ không còn gây kinh hãi nữa.
Chúa Là Ðấng Che Chở
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Tôi nương náu mình nơi Chúa.
Thế mà sao các người lại bảo linh hồn tôi rằng,
“Hãy làm như con chim và bay lên núi trốn đi”?
2 Vì kìa, kẻ ác đã giương cung;
Chúng đã đặt mũi tên vào dây cung,
Ðể từ trong bóng tối nhắm bắn người có lòng ngay thẳng.
3 Nếu các nền tảng bị phá hủy,
Người ngay lành còn có thể làm gì?
4 Chúa ngự trong đền thánh Ngài;
Chúa ngự trên ngôi Ngài trên thiên đàng.
Mắt Ngài nhìn thấy rõ hết;
Mí mắt Ngài dò xét con cái loài người.
5 Chúa thử nghiệm người ngay lành,
Nhưng linh hồn Ngài ghét kẻ ác và kẻ ham mến bạo tàn.
6 Ngài sẽ giáng mưa than lửa và diêm sinh xuống kẻ gian ác,
Gió phỏng sẽ là phần trong chén của chúng.
7 Vì Chúa là Ðấng công chính.
Ngài yêu mến sự công chính.
Người ngay lành sẽ được nhìn thấy thánh nhan Ngài.
Gióp Tin Rằng Sự Than Phiền của Ông Là Hợp Lý
6 Bấy giờ Gióp trả lời và nói:
2 Ôi ước chi nỗi buồn của tôi có thể đem cân,
Ước gì nỗi khổ của tôi có thể cân trên bàn cân,
3 Chắc chắn nó sẽ nặng hơn cát nơi bờ biển;
Vì thế lời tôi có phần thiếu đắn đo suy nghĩ;
4 Vì các mũi tên của Ðấng Toàn Năng đã ghim thấu vào tôi,
Chất độc của nó đã thấm vào tâm linh tôi;
Nỗi hãi hùng của Ðức Chúa Trời đã dàn trận chống lại tôi;
8 Ôi, ước chi tôi được dâng lên lời thỉnh nguyện của mình,
Và ước gì Ðức Chúa Trời sẽ ban cho tôi điều tôi mong ước.
9 Ước chi Ðức Chúa Trời lấy làm vui mà nghiền nát tôi ra;
Ước gì tay Ngài buông tôi ra và giết chết tôi đi.
10 Ðược như thế, tôi sẽ lấy làm an ủi,
Dù đau đớn không nguôi, tôi sẽ chấp nhận cách vui lòng;
Vì dù sao tôi đã không chối bỏ những lời của Ðấng Thánh.
11 Làm sao tôi đủ sức để đợi chờ ơn giải cứu?
Tôi không biết cuối cùng mình sẽ ra sao để có thể kiên nhẫn đợi chờ?
12 Sức lực của tôi nào phải là sức lực của đá?
Da thịt tôi nào phải cứng chắc như đồng?
13 Tôi không còn sức để giúp chính mình đứng vững nữa;
Tôi không nghĩ mình sẽ thành công dù cố gắng thế nào.
14 An ủi bạn trong lúc bạn đau buồn là phải lẽ;
Ai không làm như thế là quên kính sợ Ðấng Toàn Năng.
15 Bà con tôi đã trở mặt với tôi tựa như nước ở dòng suối chảy,
Như nước đã chảy qua rồi, và chẳng ai muốn lưu luyến gì.
21 Vì bây giờ đối với tôi, các anh cũng không ích lợi gì như vậy;
Các anh thấy tôi bị hoạn nạn và các anh đã kinh hoàng.
Ê-nê Ðược Chữa Lành
32 Thuở ấy Phi-rơ đi khắp nơi; ông cũng xuống thăm các thánh đồ tại Ly-đa. 33 Tại đó ông gặp một người tên là Ê-nê; ông ấy đã nằm liệt giường tám năm, vì ông ấy bị bại. 34 Phi-rơ nói với ông, “Ông Ê-nê ơi, Ðức Chúa Jesus Christ chữa lành ông. Hãy đứng dậy và dọn dẹp giường của ông đi.” Ngay lập tức ông ấy đứng dậy.
35 Tất cả những ai sống ở Ly-đa và Sa-rôn thấy ông đều trở về với Chúa.
Ta-bi-tha Ðược Sống Lại
36 Bấy giờ tại Giốp-pa có một nữ môn đồ tên là Ta-bi-tha (tên trong tiếng Hy-lạp là Ðô-ca[a]). Bà đã làm nhiều việc từ thiện và hay bố thí giúp người. 37 Lúc ấy bà bị bịnh và qua đời. Người ta tắm rửa thi hài bà, rồi đem đặt trong một phòng trên lầu. 38 Vì Ly-đa ở gần Giốp-pa, nên khi các môn đồ nghe tin có Phi-rơ đang ở đó, họ liền sai hai người đến gặp ông và nói, “Xin mời ông gấp rút đến với chúng tôi.”
39 Phi-rơ đứng dậy và đi theo hai người ấy. Khi đến nơi họ đưa ông lên phòng trên lầu. Các bà góa đứng bên ông khóc và chỉ cho ông xem những quần áo bà Ta-bi-tha đã may khi bà còn sống với họ.
40 Phi-rơ xin mọi người ra khỏi phòng, rồi ông quỳ xuống và cầu nguyện; đoạn ông quay qua thi hài bà và nói, “Ta-bi-tha, hãy dậy.” Bà mở mắt, và khi thấy Phi-rơ, bà ngồi dậy. 41 Phi-rơ đưa tay ra đỡ bà đứng dậy, rồi ông gọi các thánh đồ và các bà góa vào và chỉ cho họ thấy bà đang sống. 42 Việc ấy được loan truyền khắp Thành Giốp-pa, và nhiều người đã tin thờ Chúa.
43 Phi-rơ ở lại Thành Giốp-pa nhiều ngày, trong nhà một người thợ thuộc da tên là Si-môn.
Những Lời của Sự Sống
60 Nhiều môn đồ Ngài nghe những lời ấy, họ nói, “Những lời dạy này khó quá. Ai có thể lãnh hội nổi?”
61 Ðức Chúa Jesus biết các môn đồ Ngài lầm bầm về việc ấy, Ngài nói với họ, “Ðiều này làm các ngươi bị vấp ngã sao? 62 Vậy nếu các ngươi nhìn thấy Con Người ngự lên nơi Người đã ở trước kia thì thể nào? 63 Thần Linh làm cho sống, xác thịt chẳng ích chi. Những lời Ta nói với các ngươi là thần linh và là sự sống. 64 Nhưng trong các ngươi có những người không tin.” Vì Ðức Chúa Jesus đã biết từ đầu những ai không tin Ngài, và ai sẽ phản Ngài.
65 Ngài lại phán, “Vì lẽ đó Ta đã nói với các ngươi, không ai có thể đến với Ta nếu Cha không cho phép.” 66 Từ lúc đó nhiều môn đồ Ngài trở lui, không đi theo Ngài nữa.
Phi-rơ Xưng Nhận Chúa
67 Ðức Chúa Jesus hỏi nhóm mười hai người, “Các ngươi không tính bỏ đi sao?”
68 Si-môn Phi-rơ thưa với Ngài, “Lạy Chúa, chúng con sẽ theo ai? Ngài có lời của sự sống đời đời. 69 Chúng con đã tin và biết rằng Ngài là Ðấng Thánh của Ðức Chúa Trời.”[a]
70 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Ta đã chẳng chọn mười hai người các ngươi sao? Tuy nhiên một trong các ngươi là quỷ.” 71 Ngài muốn nói về Giu-đa con Si-môn Ích-ca-ri-ốt, một trong mười hai người, vì hắn sắp phản nộp Ngài.
Copyright © 2011 by Bau Dang