Book of Common Prayer
145 Chúa ôi, con hết lòng kêu cầu, xin Ngài nhậm lời con;
Con sẽ vâng giữ các luật lệ Ngài.
146 Con kêu cầu Ngài, xin cứu con,
Ðể con vâng giữ các chứng ngôn Ngài.
147 Con thức dậy trước khi rạng đông để cầu xin giúp đỡ;
Con hy vọng nơi lời Ngài.
148 Mắt con thức giấc giữa các canh khuya,
Ðể con suy gẫm lời Ngài.
149 Xin nghe tiếng con theo tình thương Ngài;
Chúa ôi, xin cho con phục hồi sinh lực bởi mạng lịnh Ngài.
150 Những kẻ đeo đuổi việc ác xông đến con;
Chúng là những kẻ xa cách luật pháp Ngài.
151 Nhưng Ngài ở gần, Chúa ôi;
Tất cả điều răn Ngài đều là chân thật.
152 Từ xưa qua các chứng ngôn Ngài, con học được rằng,
Ngài lập nên chúng để chúng còn lại đời đời.
153 Cầu xin Ngài thấy nỗi đau khổ của con và giải cứu con,
Vì con không quên luật pháp Ngài.
154 Xin Ngài binh vực duyên cớ con và cứu chuộc con;
Xin phục hồi sinh lực cho con theo như lời Ngài.
155 Ơn cứu rỗi cách xa những kẻ gian ác,
Vì chúng chẳng tìm kiếm luật lệ Ngài.
156 Chúa ôi, lòng thương xót của Ngài thật lớn lao thay;
Xin phục hồi sinh lực cho con theo như mạng lịnh Ngài.
157 Những kẻ bách hại con và thù nghịch con nhiều thay,
Dầu vậy con vẫn không xây bỏ chứng ngôn Ngài.
158 Con nhìn những kẻ phản bội và ghê tởm chúng,
Vì chúng không vâng giữ lời Ngài.
159 Xin Ngài đoái xem, con yêu mến giới luật Ngài biết bao.
Chúa ôi, xin phục hồi sinh lực cho con theo tình thương của Ngài.
160 Tất cả lời Ngài đều chân thật,
Và mỗi mạng lịnh công chính của Ngài tồn tại đời đời.
161 Những kẻ có quyền bách hại con vô cớ,
Nhưng lòng con chỉ hết mực kính sợ lời Ngài mà thôi.
162 Con vui mừng về lời Ngài,
Như người tìm được kho chiến lợi phẩm lớn.
163 Con ghét và khinh sự giả dối,
Nhưng con yêu mến luật pháp Ngài.
164 Mỗi ngày con ca ngợi Ngài bảy lần,
Vì các mạng lịnh công chính của Ngài.
165 Những ai yêu mến luật pháp Ngài ắt được bình an thịnh vượng;
Chẳng điều gì làm cho họ vấp ngã.
166 Chúa ôi, con trông mong ơn cứu rỗi của Ngài,
Và con làm theo các điều răn Ngài.
167 Linh hồn con vâng giữ các chứng ngôn Ngài;
Con yêu mến các chứng ngôn ấy vô vàn.
168 Con vâng giữ các giới luật và các chứng ngôn Ngài,
Vì các đường lối của con đều ở trước mặt Ngài.
169 Chúa ôi, nguyện lời kêu cầu của con thấu đến trước mặt Ngài;
Xin ban cho con sự thông sáng theo như lời Ngài.
170 Nguyện lời cầu khẩn của con thấu đến trước thánh nhan Ngài;
Xin giải cứu con theo như lời Ngài.
171 Môi con thốt ra những lời ca ngợi,
Vì Ngài dạy dỗ con các luật lệ Ngài.
172 Lưỡi con ca tụng lời Ngài,
Vì tất cả điều răn Ngài đều đúng.
173 Xin tay Ngài sẵn sàng giúp đỡ con,
Vì con chọn vâng theo giới luật Ngài.
174 Con trông mong ơn cứu rỗi của Ngài, Chúa ôi;
Luật pháp Ngài là niềm vui thích của con.
175 Nguyện linh hồn con được sống để ca ngợi Ngài;
Nguyện các mạng lịnh Ngài giúp đỡ con.
176 Con bơ vơ như con chiên lạc; xin tìm kiếm tôi tớ Ngài;
Vì con không quên các điều răn Ngài.
Phước Hạnh của Người Kính Sợ CHÚA
Bài ca đi lên đền thánh
1 Phước cho người kính sợ Chúa,
Người đi trong đường lối Ngài.
2 Bạn sẽ hưởng hoa lợi của tay mình;
Bạn sẽ được phước và thịnh vượng.
3 Vợ bạn sẽ như cây nho sai trái trong nhà bạn;
Con cái bạn sẽ như các chồi ô-liu quanh bàn bạn.
4 Kìa, người nào kính sợ Chúa sẽ được phước như vậy.
5 Nguyện Chúa ban phước cho bạn từ Si-ôn.
Nguyện suốt đời bạn chứng kiến những phước hạnh của Giê-ru-sa-lem.
6 Nguyện bạn được nhìn thấy con cháu của con cái bạn.
Nguyện hòa bình thịnh vượng đến trên I-sơ-ra-ên.
Xin Chúa Hạ Kẻ Thù của Si-ôn Xuống
Bài ca đi lên đền thánh
1 “Từ khi tôi còn trẻ đến nay chúng đã hà hiếp tôi nhiều lần.”
Bây giờ I-sơ-ra-ên có thể nói như thế.
2 “Từ khi tôi còn trẻ đến nay chúng đã hà hiếp tôi nhiều lần,
Nhưng chúng chẳng thắng được tôi.
3 Những kẻ cầm cày đã cày xéo trên lưng tôi;
Chúng đã xẻ trên tôi các luống cày thật dài.”
4 Chúa thật là công chính;
Ngài đã cắt đứt những dây trói buộc của những kẻ gian ác.
5 Nguyện những kẻ ghét Si-ôn bị sỉ nhục và rút lui.
6 Nguyện chúng giống như cỏ mọc trên mái nhà,
Héo tàn trước khi có dịp lớn lên.
7 Chúng tàn tạ đến độ người gặt chẳng nắm đủ một nắm tay;
Kẻ bó không thể gom được một bó.
8 Nguyện những ai qua lại sẽ không cầu phước cho chúng rằng,
“Cầu xin Chúa ban phước cho các người;
Chúng tôi nhân danh Chúa chúc phước cho các người.”
Hy Vọng Vào Ơn Tha Thứ của CHÚA
Bài ca đi lên đền thánh
1 Lạy Chúa, từ chốn vực sâu con kêu cầu Ngài.
2 Chúa ôi, xin nghe tiếng cầu xin của con;
Xin lắng tai nghe lời cầu nguyện của con.
3 Lạy Chúa, nếu Ngài ghi nhớ mọi tội lỗi của chúng con,
Chúa ôi, còn ai đứng nổi trước mặt Ngài?
4 Nhưng vì Ngài sẵn lòng ban ơn tha thứ,
Nên chúng con càng kính sợ Ngài hơn.
5 Tôi trông đợi Chúa, linh hồn tôi trông đợi Ngài;
Tôi đặt trọn hy vọng nơi lời Ngài.
6 Linh hồn tôi trông đợi Chúa hơn người lính canh trông đợi sáng,
Thật hơn người lính canh trông đợi sáng.
7 Hỡi I-sơ-ra-ên, hãy đặt trọn hy vọng nơi Chúa,
Vì nơi Chúa có tình thương;
Ngài ban ơn cứu chuộc cách dồi dào.
8 Ngài sẽ cứu chuộc I-sơ-ra-ên khỏi mọi tội lỗi của họ.[a]
16 trong khi đó sáu trăm người Ðan trang bị đầy đủ vũ khí ra trận đứng ngoài cổng. 17 Năm người đã đi do thám xứ vào nhà và cướp lấy hình tượng được chạm khắc, ê-phót, các tượng gia thần, và một pho tượng đúc trong khi tư tế và sáu trăm người trang bị đầy đủ vũ khí ra trận đứng ngoài cổng.
18 Khi những người ấy vào trong nhà Mi-ca cướp lấy hình tượng được chạm khắc, ê-phót, các tượng gia thần, và một pho tượng đúc, thì tư tế hỏi họ, “Các ông làm gì vậy?”
19 Họ bảo chàng, “Hãy im lặng! Hãy lấy tay bịt miệng lại. Hãy đi theo chúng tôi, làm cha chúng tôi trong lĩnh vực linh vụ và làm tư tế chúng tôi. Làm tư tế cho một chi tộc và một tộc họ trong I-sơ-ra-ên không tốt hơn là phục vụ cho một gia đình sao?” 20 Tư tế liền hoan hỉ chấp nhận. Ông lấy cái ê-phót, các tượng gia thần, và hình tượng được chạm khắc, rồi đi theo đoàn người ấy.
21 Người Ðan quay trở ra và tiếp tục lên đường. Họ sắp xếp cho các trẻ em, súc vật, và tài sản đi trước. 22 Khi họ đã đi được một khoảng khá xa nhà Mi-ca, những người trong xóm của Mi-ca hiệp nhau lại và đuổi theo những người Ðan. 23 Khi họ đến gần và kêu la đằng sau, người Ðan quay lại và hỏi Mi-ca, “Ông có chuyện gì vậy? Ông nhóm hiệp những người nầy và đuổi theo chúng tôi là có ý gì?”
24 Mi-ca đáp, “Các người đã cướp lấy các tượng thần do tôi làm ra và bắt luôn cả tư tế của tôi, vậy mà bây giờ các người còn hỏi, ‘Ông có chuyện gì vậy’ là thế nào chứ?”
25 Người Ðan đáp với Mi-ca, “Ông đừng để chúng tôi nghe tiếng của ông nữa, kẻo những kẻ nóng tính trong chúng tôi sẽ xông vào đánh ông, rồi ông và cả nhà ông sẽ mất mạng đó.” 26 Vậy người Ðan tiếp tục lên đường; còn Mi-ca, khi ông thấy họ mạnh hơn ông, ông đành quay lại và trở về nhà.
27 Thế là người Ðan cướp lấy những gì Mi-ca đã có, luôn cả tư tế của ông, rồi tiến đến La-ít. Họ xông vào đánh một dân sống an lành và không phòng bị. Họ dùng gươm giết dân ấy và phỏng hỏa đốt thành của dân ấy. 28 Chẳng ai đến tiếp cứu dân ấy, vì họ sống cách xa Si-đôn, và cũng vì họ không giao thiệp với ai. Thành ấy nằm trong thung lũng gần Bết Rê-hốp. Sau đó người Ðan xây lại thành ấy và định cư ở đó. 29 Họ đặt tên thành ấy là Ðan, theo tên của con trai I-sơ-ra-ên, tộc trưởng của họ, mặc dù thành ấy trước kia vốn có tên là La-ít. 30 Tại đó người Ðan dựng lên cho họ những hình tượng để thờ. Họ lập Giô-na-than con cháu của Ghẹt-sôm, con cháu của Môi-se, và hậu tự của ông ta làm tư tế cho chi tộc Ðan cho đến khi họ bị lưu đày khỏi xứ. 31 Họ tiếp tục thờ lạy những thần tượng do Mi-ca làm ra suốt thời gian Ðền Tạm của Ðức Chúa Trời ở tại Si-lô.[a]
Phi-rơ và Giăng Ðến Thăm Các Tân Tín Hữu tại Sa-ma-ri
14 Bấy giờ các sứ đồ ở Giê-ru-sa-lem nghe rằng tại Sa-ma-ri người ta đã tin nhận Ðạo[a] của Ðức Chúa Trời, họ phái Phi-rơ và Giăng đến thăm. 15 Hai vị xuống đó và cầu nguyện cho các tân tín hữu để họ nhận được Ðức Thánh Linh, 16 vì Ngài chưa ngự xuống trên người nào trong họ, bởi họ chỉ được báp-têm trong danh Ðức Chúa Jesus. 17 Khi hai vị sứ đồ đặt tay trên họ thì họ nhận được Ðức Thánh Linh.
Si-môn Bị Quở Trách
18 Khi Si-môn thấy Ðức Thánh Linh được ban cho qua sự đặt tay của các vị sứ đồ, ông lấy tiền đến biếu hai vị sứ đồ 19 và nói, “Xin ban cho tôi quyền phép ấy, để người nào tôi đặt tay lên cũng có thể nhận được Ðức Thánh Linh.”
20 Nhưng Phi-rơ nói với ông, “Nguyện tiền bạc của ông sẽ hư mất với ông, vì ông tưởng ông có thể mua được ân tứ của Ðức Chúa Trời bằng tiền bạc. 21 Ông không có phần gì và không được chia phần nào trong việc này, vì lòng ông không ngay thẳng trước mặt Ðức Chúa Trời. 22 Vậy hãy ăn năn vì ý nghĩ gian tà ấy của ông và hãy cầu nguyện với Chúa, may ra thâm ý trong lòng ông có thể được tha thứ. 23 Vì tôi thấy ông đang ở trong mật đắng và trong xiềng xích của sự bất chính.”
24 Si-môn trả lời và nói, “Xin các ông cầu nguyện với Chúa cho tôi, để không điều nào các ông nói đó xảy đến cho tôi.”
25 Sau khi Phi-rơ và Giăng đã làm chứng và rao giảng Lời[b] Chúa, họ trở về Giê-ru-sa-lem. Dọc đường họ rao giảng Tin Mừng trong nhiều làng của người Sa-ma-ri.
Chúa Hóa Bánh Cho Năm Ngàn Người Ăn
(Mat 14:13-21; Mác 6:32-44; Lu 9:10-17)
6 Sau những việc đó Ðức Chúa Jesus đi qua bên kia Biển Ga-li-lê, cũng gọi là Biển Ti-bê-ri-át. 2 Một đoàn dân rất đông đi theo Ngài, vì họ đã thấy những phép lạ Ngài làm cho những người bịnh. 3 Ðức Chúa Jesus đi lên một triền núi và ngồi xuống với các môn đồ Ngài tại đó. 4 Khi ấy Lễ Vượt Qua, đại lễ của người Do-thái, sắp đến gần. 5 Ðức Chúa Jesus ngước mắt lên và thấy một đoàn dân rất đông kéo đến với Ngài, Ngài nói với Phi-líp, “Chúng ta phải mua bánh ở đâu cho những người này ăn?” 6 Ngài nói vậy để thử Phi-líp chứ Ngài đã biết phải làm gì rồi.
7 Phi-líp trả lời Ngài, “Thưa dùng hai trăm đơ-na-ri[a] mua bánh cũng không đủ cho mỗi người một ít.”
8 Một trong các môn đồ Ngài là Anh-rê em của Si-môn Phi-rơ nói với Ngài, 9 “Thưa đây có một cậu bé, cậu ấy có năm cái bánh lúa mạch và hai con cá nhỏ, nhưng ngần ấy có thấm vào đâu so với đoàn dân đông này?”
10 Ðức Chúa Jesus phán, “Hãy truyền cho đoàn dân ngồi xuống.” Lúc ấy nơi đó có rất nhiều cỏ. Vậy đoàn dân ngồi xuống. Số người ước chừng năm ngàn. 11 Ðức Chúa Jesus lấy bánh, tạ ơn, rồi phân phát cho những người đang ngồi. Ngài cũng lấy cá và làm như vậy, ai muốn bao nhiêu tùy ý. 12 Sau khi mọi người đã ăn no nê, Ngài nói với các môn đồ, “Hãy gom lại những mảnh bánh thừa để không uổng phí.” 13 Vậy các môn đồ gom lại những mảnh thừa của năm cái bánh lúa mạch sau khi mọi người đã ăn, và chất đầy mười hai giỏ.
14 Khi dân chúng thấy phép lạ Ngài làm, họ nói, “Người này đúng là vị tiên tri, Ðấng phải đến thế gian.” 15 Ðức Chúa Jesus biết ý họ muốn đến và dùng áp lực để tôn Ngài lên làm vua, nên Ngài lánh lên núi và ở đó một mình.
Copyright © 2011 by Bau Dang