Book of Common Prayer
49 Xin nhớ lại những lời Ngài đã phán với tôi tớ Ngài,
Vì nhờ những lời đó Ngài cho con niềm hy vọng.
50 Ðây là niềm an ủi của con khi con gặp khốn khó:
Lời Ngài có năng quyền làm cho con phục hồi sinh lực.
51 Những kẻ kiêu ngạo đã chế nhạo con quá đỗi,
Dầu vậy con vẫn không xây khỏi luật pháp Ngài.
52 Chúa ôi, con nhớ lại các mạng lịnh Ngài đã phán từ xưa,
Và con được an ủi.
53 Con rất giận những kẻ gian ác,
Những kẻ đã lìa bỏ luật pháp Ngài.
54 Luật lệ Ngài là những bài ca của con,
Trong căn nhà của cuộc sống lữ hành.
55 Chúa ôi, con nhớ đến danh Ngài giữa đêm trường vắng lặng,
Và nguyện với lòng mình quyết vâng giữ luật pháp Ngài.
56 Ðây là điều con quyết tâm thực hiện,
Đó là con vâng giữ giới luật Ngài.
57 Chúa ôi, Ngài là phần cơ nghiệp của con;
Con nguyện với lòng rằng con sẽ luôn vâng giữ lời Ngài.
58 Con hết lòng cầu xin ơn huệ Ngài;
Xin khoan dung độ lượng với con, theo như lời Ngài.
59 Con xem xét lại các đường lối mình,
Và quay bước trở về với các chứng ngôn Ngài.
60 Con vội vàng và chẳng chút chậm trễ
Vâng giữ các điều răn Ngài.
61 Dù các dây kẻ ác trói buộc con,
Con vẫn không quên luật pháp Ngài.
62 Con trỗi dậy giữa đêm khuya để cảm tạ Ngài,
Vì các mạng lịnh công chính của Ngài.
63 Con là bạn của mọi người kính sợ Ngài,
Và của những người vâng giữ giới luật Ngài.
64 Chúa ôi, khắp đất đầy dẫy tình thương của Ngài;
Xin dạy con các luật lệ Ngài.
65 Chúa ôi, xin hậu đãi tôi tớ Ngài,
Theo như lời Ngài.
66 Xin dạy con tri thức và biết phán đoán chính xác,
Vì con tin vào các điều răn Ngài.
67 Trước kia con bị hoạn nạn vì con đã đi sai lạc,
Nhưng bây giờ con nhất quyết vâng theo lời Ngài.
68 Ngài rất tốt và hay ban phước;
Xin dạy con các luật lệ Ngài.
69 Dù những kẻ kiêu ngạo tung ra các tin đồn thất thiệt để hại con,
Con vẫn hết lòng vâng giữ các giới luật Ngài.
70 Lòng chúng vô cảm như đã bị mỡ bọc kín,
Nhưng con, con ưa thích luật pháp Ngài.
71 Con bị đau khổ, ấy cũng là điều tốt cho con,
Ðể con học biết các luật lệ Ngài.
72 Luật pháp của miệng Ngài
Thật quý cho con hơn cả ngàn lượng vàng và bạc.
Sự Dại Dột Khi Cậy vào Của Cải
Thơ của con cháu Cô-ra
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Hỡi tất cả các dân các nước, xin nghe rõ điều này;
Hỡi mọi người trên khắp thế gian, xin hãy lắng tai nghe;
2 Hỡi những người hạ lưu và những người thượng lưu,
Hỡi những người giàu sang và những người nghèo khó, xin cùng nhau nghe:
3 Miệng tôi sẽ nói ra sự khôn ngoan;
Sự suy gẫm của lòng tôi sẽ mở mang thêm tri thức.
4 Tôi sẽ lắng tai để nghe câu châm ngôn;
Tôi sẽ dùng âm nhạc[a] để giãi bày câu đố nhiệm.
5 Tại sao tôi phải lo sợ trong ngày tai họa,
Ngày quân lừa dối gian ác vây đánh tôi?
6 Ðó là những kẻ cậy vào sự giàu có của chúng,
Và khoe khoang về của cải dư dật của chúng.
7 Không ai có thể dùng cách gì để chuộc người thân[b] mình lại,
Hoặc dâng lên Ðức Chúa Trời vật gì để chuộc người ấy lại,
8 – Vì giá chuộc linh hồn người ấy đắt vô cùng,
Dù trả đến đời đời cũng không thể nào trả hết–
9 Ðể người ấy có thể được sự sống đời đời,
Và không thấy sự hư nát.
10 Vì người ấy đã thấy rõ những người khôn ngoan đều chết;
Những kẻ dại dột và điên cuồng cũng chết như nhau;
Họ để tài sản mình lại cho người khác.
11 Họ tưởng rằng nhà của họ sẽ còn lại mãi mãi,
Và chỗ ở của họ sẽ để lại cho con cháu họ từ đời nọ sang đời kia.
Họ lấy tên mình đặt tên cho đất đai của mình.
12 Tuy nhiên không ai, dù giàu sang đến mấy, sẽ có thể sống mãi;
Họ sẽ như các thú vật, rồi cũng phải chết mà thôi.
13 Ðó là số phận của những kẻ dại ưa cậy mình,
Và của những kẻ sinh ra sau mà nghe theo những kẻ ấy. (Sê-la)
14 Chúng như chiên bị định phải vào âm phủ;
Tử thần sẽ là kẻ chăn giữ chúng;
Chúng sẽ đi thẳng xuống âm phủ;[c]
Thân thể chúng sẽ bị rữa nát trong phần mộ,
Xa cách hẳn chỗ ở sang trọng của chúng trên trần gian.
15 Nhưng Ðức Chúa Trời sẽ cứu linh hồn tôi khỏi quyền lực của âm phủ,
Vì Ngài sẽ đem tôi về với Ngài. (Sê-la)
16 Ðừng lo sợ khi ai đó được nên giàu có,
Khi tài sản[d] của gia đình nó gia tăng;
17 Vì khi nó chết, nó sẽ chẳng đem gì theo được;
Của cải nó sẽ không xuống theo với nó.
18 Dù khi còn sống, nó đã cho mình là người có phước,
–Dù bạn được khen ngợi khi làm ăn phát đạt đi nữa–
19 Thì nó cũng phải chết và quy về với tổ tiên nó;
Chúng sẽ không bao giờ nhìn thấy ánh sáng nữa.
20 Người được giàu sang phú quý mà thiếu hiểu biết thì chẳng khác gì các thú vật;
Chúng thảy đều chết mất mà thôi.
Sự Dại Dột và Gian Ác của Loài Người
Giáo huấn ca của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu Ma-ha-lát
1 Kẻ dại nói trong lòng rằng, “Không có Ðức Chúa Trời!”
Chúng nó đều bại hoại;
Chúng nó phạm những tội lỗi đáng ghê tởm;
Chẳng ai làm điều thiện.
2 Ðức Chúa Trời từ trời nhìn xuống con cái loài người,
Xem có ai là người trí thức, biết tìm kiếm Ðức Chúa Trời chăng.
3 Họ thảy đều bại hoại;
Họ cùng nhau trở nên ô uế;
Chẳng có người nào làm điều thiện,
Dẫu một người cũng không.
4 Tại sao những kẻ làm ác chẳng hiểu biết?
Tại sao chúng cứ ăn nuốt dân tôi như thể ăn bánh?
Tại sao chúng chẳng kêu cầu Ðức Chúa Trời?
5 Chúng sẽ rất sợ hãi dầu chẳng có gì đáng sợ,
Vì Ðức Chúa Trời sẽ rải xương những kẻ vây hãm bạn;
Bạn làm cho chúng phải hổ thẹn,
Vì Ðức Chúa Trời đã loại bỏ chúng.
6 Kìa, ơn cứu rỗi của I-sơ-ra-ên đến từ Si-ôn!
Khi Ðức Chúa Trời tái lập vận mạng của con dân Ngài,[a]
Gia-cốp sẽ mừng rỡ, I-sơ-ra-ên sẽ vui mừng.
Dân I-sơ-ra-ên Thờ Phượng CHÚA
30 Sau đó Giô-suê cho xây trên Núi Ê-banh một bàn thờ để thờ phượng Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, 31 như Môi-se tôi tớ của Chúa đã truyền cho dân I-sơ-ra-ên theo như đã chép trong sách luật pháp của Môi-se rằng, “một bàn thờ làm bằng những hòn đá nguyên khối, những hòn đá không bị đục đẽo bằng những vật dụng bằng sắt,” rồi họ dâng lên Chúa những của lễ thiêu và những của lễ cầu an trên bàn thờ đó. 32 Tại đó Giô-suê khắc trên các phiến đá bản sao luật pháp của Môi-se mà ông ấy đã viết trước mặt dân I-sơ-ra-ên.
33 Sau đó toàn thể I-sơ-ra-ên, tức các vị trưởng lão, các vị chỉ huy, và các quan xét của họ đứng hai bên Rương, đối diện với các tư tế dòng Lê-vi đang khiêng Rương Giao Ước của Chúa, cùng các kiều dân và các công dân; một nửa đứng trước Núi Ghê-ri-xim và một nửa đứng trước Núi Ê-banh, y như Môi-se tôi tớ của Chúa đã truyền trước kia, để chúc phước cho dân I-sơ-ra-ên. 34 Kế đến ông đọc cho họ nghe mọi lời trong luật pháp, những lời chúc phước và những lời nguyền rủa, theo như mọi điều đã chép trong sách luật pháp. 35 Không lời nào Môi-se đã truyền mà Giô-suê không đọc trước toàn thể hội chúng I-sơ-ra-ên, kể cả các phụ nữ, các trẻ em, và các kiều dân sống ở giữa họ.
Ðừng Gây Cớ Vấp Ngã cho Anh Chị Em Cùng Ðức Tin
13 Vậy chúng ta đừng xét đoán nhau nữa, nhưng thà hãy quyết định như thế này: tôi sẽ không để vật vấp chân hay cớ vấp ngã trước mặt anh chị em tôi.
14 Trong Chúa là Ðức Chúa Jesus, tôi biết và được thuyết phục để tin rằng không có vật gì tự nó là ô uế, nhưng nó trở thành ô uế cho ai khi người ấy nghĩ nó là ô uế mà thôi.
15 Nếu vì miếng ăn mà bạn gây cho anh chị em mình đau buồn, bạn đâu còn cư xử theo tình yêu nữa. Xin đừng để việc ăn uống hủy hoại người mà Ðấng Christ đã chết thay. 16 Vậy đừng để những việc tốt đẹp của anh chị em bị gièm chê, 17 vì vương quốc Ðức Chúa Trời không phải ở việc ăn uống, mà là công chính, bình an, và vui vẻ trong Ðức Thánh Linh. 18 Vì ai theo cách ấy mà phục vụ Ðấng Christ thì sẽ được Ðức Chúa Trời vui lòng và người ta quý trọng. 19 Thế thì chúng ta hãy đeo đuổi những gì đem lại hòa thuận và gây dựng cho nhau.
20 Ðừng vì miếng ăn mà phá hoại công việc của Ðức Chúa Trời. Thật ra mọi vật đều thanh sạch, nhưng nếu ăn mà gây cớ vấp ngã cho người khác là sai rồi. 21 Tốt nhất là không ăn thịt, không uống rượu, hay làm việc gì có thể gây cớ vấp ngã cho anh chị em mình.
22 Bạn tin như thế nào, hãy giữ như thể ấy trước mặt Ðức Chúa Trời. Phước cho người không lên án chính mình về những gì mình đã chấp nhận. 23 Nếu ai ăn mà còn nghi ngờ, người ấy đã bị lên án rồi, vì đã không hành động theo đức tin, vì hễ điều chi không ra từ đức tin là tội lỗi.
Hội Ðồng Lãnh Ðạo Do-thái Xét Xử Chúa
(Mác 14:53-65; Lu 22:54-55, 63-71; Gg 18:13-14, 19-24)
57 Những kẻ bắt Ðức Chúa Jesus dẫn Ngài đến dinh Thượng Tế Cai-a-pha. Các thầy dạy giáo luật và các trưởng lão đã tề tựu sẵn tại đó. 58 Trong khi đó Phi-rơ đi theo Ngài xa xa; ông vào tận trong sân của dinh thượng tế. Khi vào được trong sân rồi, ông ngồi xuống với các cảnh binh để xem kết cuộc sẽ ra sao.
59 Bấy giờ các trưởng tế và cả Hội Ðồng tìm chứng dối để vu cáo Ðức Chúa Jesus hầu có thể kết án tử hình Ngài, 60 nhưng họ không tìm được điều nào, mặc dầu có lắm kẻ đứng ra làm chứng dối. Sau cùng có hai kẻ bước ra 61 và nói, “Người này đã nói rằng, ‘Ta có thể phá đền thờ của Ðức Chúa Trời và xây lại trong ba ngày.’”
62 Vị thượng tế đứng dậy và nói với Ngài, “Ngươi không trả lời sao? Những người này tố cáo ngươi điều gì thế?”
63 Nhưng Ðức Chúa Jesus vẫn im lặng. Vị thượng tế nói với Ngài, “Ta buộc ngươi thề trước mặt Ðức Chúa Trời hằng sống, rồi nói cho chúng ta biết: Có phải ngươi là Ðấng Christ, Con Ðức Chúa Trời không?”
64 Ðức Chúa Jesus trả lời ông, “Ðúng như ngươi đã nói. Hơn nữa, Ta nói với các ngươi, từ nay trở đi, các ngươi sẽ thấy Con Người ngồi bên phải Ðấng Quyền Năng và sẽ ngự trên mây trời mà đến.”
65 Bấy giờ vị thượng tế xé toạc áo choàng của ông ra và nói, “Hắn đã phạm thượng! Tại sao chúng ta phải cần người làm chứng nữa? Ðấy, quý vị đã nghe những lời phạm thượng của hắn rồi đó. 66 Quý vị nghĩ sao?”
Họ trả lời, “Hắn thật đáng chết.”
67 Bấy giờ họ nhổ vào mặt Ngài và đánh Ngài. Có mấy kẻ tát Ngài 68 và nói, “Hỡi Ðấng Christ, hãy nói tiên tri cho chúng tôi biết, ai đã đánh ông đó?”
Copyright © 2011 by Bau Dang