Book of Common Prayer
Tin Cậy Chúa Như Một Trẻ Thơ
Bài ca đi lên đền thánh của Ða-vít
1 Chúa ôi, lòng con không dám tự cao;
Mắt con chẳng dám kiêu kỳ;
Con không dám dự vào những việc lớn lao quá sức,
Hay tham dự vào những việc vượt quá khả năng mình.
2 Nhưng con đã tự trấn tĩnh và làm cho linh hồn mình lắng dịu,
Như trẻ thơ no sữa nép mình bên lòng mẹ;
Linh hồn con như một em bé vừa no sữa ở trong con.
3 Hỡi I-sơ-ra-ên, hãy hy vọng nơi Chúa,
Từ nay cho đến đời đời.
Cầu Xin Chúa Ban Phước Nơi Thánh
Bài ca đi lên đền thánh
1 Chúa ôi, xin Ngài nhớ lại Ða-vít,
Và những khổ nạn ông ấy đã chịu.
2 Thể nào ông ấy đã thề với Chúa,
Và nguyện với Ðấng Toàn Năng của Gia-cốp rằng,
3 “Chắc chắn con sẽ không vào nhà con;
Con sẽ không lên giường con để nghỉ;
4 Con sẽ không cho phép mình chợp mắt,
Hoặc cho mí mắt con sụp xuống ngủ,
5 Cho đến khi con tìm được một nơi cho Chúa,
Một chỗ ở cho Ðấng Toàn Năng của Gia-cốp.”
6 Kìa, chúng tôi đã nghe báo Rương Giao Ước đang ở Ép-ra-tha;
Người ta đã tìm được Rương ấy trong cánh đồng của Gia-a.
7 “Chúng ta hãy cùng nhau đến nơi Ngài ngự;
Chúng ta hãy cùng nhau thờ lạy nơi bệ chân Ngài.”
8 Chúa ôi, xin trỗi dậy để vào nơi nghỉ ngơi của Ngài;
Xin Ngài và Rương Giao Ước quyền năng của Ngài.
9 Nguyện các tư tế của Ngài mặc lấy đức công chính;
Nguyện những người thánh của Ngài cất tiếng reo mừng.
10 Vì cớ Ða-vít tôi tớ Ngài,
Xin đừng ngoảnh mặt khỏi người được xức dầu của Ngài.
11 Chúa đã thề với Ða-vít,
Một lời thề Ngài sẽ không rút lại:
“Ta sẽ đặt trên ngai ngươi một đứa con do ngươi sinh ra.
12 Nếu con cháu ngươi vâng giữ các giao ước Ta,
Và vâng giữ các chứng ngôn Ta dạy bảo,
Thì con cháu của chúng cũng sẽ ngồi trên ngai của ngươi mãi mãi.”
13 Quả thật Chúa đã chọn Si-ôn;
Ngài muốn nơi ấy làm nơi Ngài ngự.
14 “Ðây là nơi Ta nghỉ ngơi đời đời;
Nơi đây Ta sẽ ngự, vì Ta muốn nơi ấy.
15 Ta sẽ ban phước cho nó được dồi dào lương thực;
Ta sẽ cho những người nghèo của nó có cơm bánh no đầy.
16 Các tư tế của nó Ta sẽ mặc cho sự cứu rỗi;
Những người thánh của nó sẽ lớn tiếng ca mừng.
17 Tại đó Ta sẽ làm cho sừng của Ða-vít mọc lên;
Ta đã chuẩn bị một cây đèn cho người được xức dầu của Ta.
18 Ta sẽ mặc nỗi sỉ nhục cho quân thù của nó,
Nhưng vương miện trên đầu nó thì sẽ rạng ngời.”
Anh Chị Em Sống Hòa Thuận
Bài ca đi lên đền thánh của Ða-vít
1 Kìa, tốt đẹp thay và phước hạnh thay khi anh chị em[a] sống hòa thuận với nhau!
2 Ðiều ấy chẳng khác gì dầu quý báu từ trên đầu chảy xuống,
Chảy xuống râu,
Chảy xuống râu của A-rôn,
Rồi tiếp tục chảy xuống vạt áo ông.
3 Ðiều ấy giống như sương móc từ Núi Hẹt-môn sa xuống các rặng núi Si-ôn,
Vì tại đó Chúa ban phước,
Phước của sự sống đời đời.
Kêu Gọi Những Người Phục Vụ Ðền Thờ Ban Ðêm Ca Ngợi CHÚA
Bài ca đi lên đền thánh
1 Hỡi tất cả tôi tớ Chúa,
Những người phục vụ trong nhà Chúa ban đêm,
Xin hãy chúc tụng Chúa.
2 Xin đưa cao đôi tay quý vị lên trong nơi thánh và chúc tụng Chúa.
3 Nguyện Chúa, Ðấng dựng nên trời và đất, ban phước cho quý vị từ Si-ôn.
Ca Tụng Chúa và Nhận Xét về Thần Tượng
1 Hãy ca ngợi Chúa! Hãy ca ngợi danh Chúa!
Hỡi các tôi tớ Chúa, hãy ca ngợi Ngài.
2 Hỡi các bạn, những người đứng trong nhà Chúa,
Những người đứng trong sân đền thờ Ðức Chúa Trời chúng ta,
3 Hãy ca ngợi Chúa, vì Chúa thật tốt;
Hãy ca tụng danh Ngài, vì danh Ngài đáng kính yêu;
4 Vì Chúa đã chọn Gia-cốp cho Ngài,
I-sơ-ra-ên làm tài sản riêng của Ngài.
5 Vì tôi biết rằng Chúa thật vĩ đại;
Chúa của chúng ta vĩ đại hơn tất cả thần thánh của loài người.
6 Bất cứ điều gì Chúa muốn, Ngài làm điều ấy,
Bất kể trên trời hay dưới đất, trong lòng biển hay trong các vực sâu.
7 Ngài khiến mây trồi lên từ những nơi tận cùng trái đất;
Ngài làm cho sấm sét nổ vang khi trời đổ cơn mưa;
Ngài sai gió bay ra từ các kho lẫm của Ngài.
8 Ngài đánh hạ các con đầu lòng của Ai-cập,
Con của loài người và con của súc vật.
9 Hỡi Ai-cập, Ngài sai các dấu kỳ và phép lạ đến giữa ngươi,
Ðể trừng phạt Pha-ra-ôn và các tôi tớ của ông ta.
10 Ngài đánh bại nhiều dân tộc,
Và tiêu diệt các vua mạnh mẽ;
11 Si-hôn vua dân A-mô-ri, Óc vua Ba-san,
Và tất cả các vương quốc ở Ca-na-an.
12 Ngài ban xứ của họ để làm sản nghiệp,
Một sản nghiệp cho dân I-sơ-ra-ên của Ngài.
13 Chúa ôi, danh Ngài sẽ trường tồn mãi mãi;
Chúa ôi, công ơn Ngài sẽ được ghi nhớ từ đời nọ đến đời kia,
14 Vì Chúa sẽ xét đoán dân Ngài;
Ngài sẽ tỏ lòng thương xót đối với các tôi tớ Ngài.
15 Các thần tượng của các dân chẳng qua là bạc và vàng;
Chúng chỉ là sản phẩm do tay người làm ra.
16 Chúng có miệng mà chẳng nói;
Chúng có mắt mà chẳng thấy;
17 Chúng có tai mà chẳng nghe;
Không có chút hơi thở nào trong miệng chúng.
18 Nguyện những kẻ làm thần tượng sẽ trở nên như chúng,
Và những ai tin cậy vào thần tượng cũng giống như vậy.
19 Hỡi nhà I-sơ-ra-ên, hãy chúc tụng Chúa!
Hỡi nhà A-rôn, hãy chúc tụng Chúa!
20 Hỡi nhà Lê-vi, hãy chúc tụng Chúa!
Hỡi các bạn, những người kính sợ Chúa, hãy chúc tụng Chúa!
21 Hỡi những người sống ở Si-ôn, hãy chúc tụng Chúa, Ðấng ngự tại Giê-ru-sa-lem!
Hãy ca ngợi Chúa!
11 Bấy giờ Ba-lác nói với Ba-la-am, “Ông đang làm gì cho tôi thế? Tôi rước ông về đây để nguyền rủa quân thù của tôi, nhưng kìa, ông lại chúc phước cho chúng!”
12 Ông đáp, “Tôi há đã chẳng nói với ngài rằng tôi chỉ nói những gì Chúa đã đặt để trong miệng tôi sao?”
Ba-la-am Rao Lời Sấm Thứ Nhì
13 Vậy Ba-lác nói với ông, “Xin ông hãy đi với tôi đến một chỗ khác, để ông có thể trông thấy chúng. Ông sẽ chỉ thấy được một phần của chúng thôi, chứ không thấy hết chúng được. Tại đó xin ông hãy nguyền rủa chúng cho tôi.”
14 Ba-lác dẫn ông đến cánh đồng của Xô-phim, rồi lên đỉnh Núi Pít-ga. Ông dựng bảy bàn thờ và dâng trên mỗi bàn thờ một con bò đực và một con chiên đực. 15 Ba-la-am nói với Ba-lác, “Xin ngài cứ đứng bên cạnh các của lễ thiêu của ngài, trong khi tôi đến gặp Chúa ở đằng kia.” 16 Chúa gặp Ba-la-am, đặt sứ điệp vào miệng ông, và bảo, “Hãy trở lại với Ba-lác và đây là những gì ngươi phải nói.” 17 Khi ông trở lại với Ba-lác, kìa, ông ấy đang đứng bên cạnh các của lễ thiêu của ông với quần thần Mô-áp của ông. Ba-lác hỏi ông, “Chúa đã nói những gì?” 18 Bấy giờ Ba-la-am nói lời sấm của ông rằng,
“Hỡi Ba-lác, xin hãy đứng dậy và nghe;
Hỡi con trai của Xíp-pô, xin hãy lắng nghe tôi nói:
19 Ðức Chúa Trời không phải là loài người mà nói dối;
Ngài cũng chẳng là phàm nhân mà hối cải điều gì.
Ngài đã hứa, lẽ nào Ngài chẳng thực hiện?
Lời Ngài đã phán ra, lẽ nào Ngài sẽ chẳng làm cho ứng nghiệm?
20 Nầy, tôi đã nhận lệnh phải chúc phước,
Và Ngài đã ban phước, nên tôi không thể làm ngược lại.
21 Ngài không thấy tội lỗi gì nơi Gia-cốp,
Ngài chẳng thấy điều chi lầm lỗi trong I-sơ-ra-ên.
Chúa, Ðức Chúa Trời của người, đang ở với người;
Tiếng chúc tụng Ngài là Vua vang dậy ở giữa con cháu[a] người.
22 Ðức Chúa Trời đã đem họ ra khỏi Ai-cập,
Sức mạnh Ngài như sức mạnh của các sừng bò rừng.
23 Không ai có thể trù ếm chống lại Gia-cốp,
Cũng không ai có thể dùng phù phép nghịch lại I-sơ-ra-ên;
Nhưng đến kỳ đã định, người ta sẽ nói về Gia-cốp và I-sơ-ra-ên rằng,
‘Hãy xem những gì Ðức Chúa Trời đã làm!’
24 Kìa, một dân trỗi dậy như một sư tử cái,
Và vươn mình đứng lên như một sư tử đực!
Nó sẽ không nằm xuống khi chưa ăn thịt con mồi,
Và uống máu con thú nó đã giết.”
25 Bấy giờ Ba-lác nói với Ba-la-am, “Thôi, nếu ông không nguyền rủa chúng được thì cũng đừng chúc phước cho chúng.”
26 Nhưng Ba-la-am trả lời Ba-lác, “Tôi há đã chẳng từng nói với ngài rằng, ‘Những gì Chúa bảo tôi thì tôi phải làm sao?’”
Sống trong Ðức Thánh Linh
8 Cho nên hiện nay không còn có sự kết tội cho những ai ở trong Ðức Chúa Jesus Christ. 2 Vì luật của Ðức Thánh Linh, Ðấng ban sự sống trong Ðức Chúa Jesus Christ, đã giải thoát tôi[a] khỏi luật của tội lỗi và sự chết. 3 Vì điều chi Luật Pháp không thực hiện được, do xác thịt làm cho suy yếu, thì Ðức Chúa Trời đã làm rồi. Ngài đã sai chính Con Ngài lấy xác thịt giống như xác thịt tội lỗi của chúng ta để giải quyết vấn đề tội lỗi; Ngài đã đoán phạt tội lỗi trên thân thể của Con Ngài. 4 Ngài làm như vậy để sự công chính mà Luật Pháp đòi hỏi có thể được thực hiện đầy đủ trong chúng ta, những người không sống theo xác thịt, nhưng sống theo Ðức Thánh Linh.
5 Vì những ai sống theo xác thịt thì để tâm trí họ vào những gì thuộc về xác thịt, nhưng những ai sống theo Ðức Thánh Linh thì để tâm trí họ vào những gì thuộc về Ðức Thánh Linh. 6 Ðể tâm trí vào những gì thuộc về xác thịt dẫn đến sự chết, nhưng để tâm trí vào những gì thuộc về Ðức Thánh Linh dẫn đến sự sống và bình an. 7 Vì tâm trí để vào những gì thuộc về xác thịt là chống nghịch với Ðức Chúa Trời, vì nó không chịu thuận phục dưới luật của Ðức Chúa Trời, đúng ra là nó không thể thuận phục được. 8 Thật vậy, những người sống theo xác thịt không thể nào làm vui lòng Ðức Chúa Trời.
9 Tuy nhiên anh chị em không sống theo xác thịt nhưng theo Ðức Thánh Linh, nếu thật sự Ðức Thánh Linh của Ðức Chúa Trời đang ở trong anh chị em. Ai không có Ðức Thánh Linh của Ðấng Christ, người ấy không thuộc về Ngài. 10 Nhưng nếu Ðấng Christ ở trong anh chị em thì dù thân thể anh chị em sẽ chết vì tội lỗi, nhưng tâm linh vẫn sống[b] vì được xưng công chính. 11 Nếu Ðức Thánh Linh của Ðấng đã làm cho Ðức Chúa Jesus sống lại từ cõi chết ở trong anh chị em, thì Ðấng đã làm cho Ðấng Christ sống lại từ cõi chết cũng sẽ ban sự sống cho thân thể sẽ chết của anh chị em qua Ðức Thánh Linh của Ngài, Ðấng đang ngự trị trong anh chị em.
Ngụ Ngôn về Tiệc Cưới
(Lu 14:15-24)
22 Ðức Chúa Jesus lại dùng ngụ ngôn và nói với họ rằng, 2 “Vương quốc thiên đàng giống như một vua kia tổ chức tiệc cưới cho con trai mình. 3 Vua sai các đầy tớ mình đi mời các quan khách đã được mời đến dự tiệc, nhưng những người ấy không đến. 4 Vua lại sai các đầy tớ khác và dặn, ‘Các ngươi hãy nói với những người đã được mời rằng: Này, ta đã chuẩn bị tiệc cưới xong, bò và thú béo đã làm thịt rồi, mọi sự đã sẵn sàng, mời đến dự tiệc.’ 5 Nhưng các quan khách ấy chẳng coi việc đó ra gì, và họ bỏ đi. Người thì đi thăm ruộng rẫy, kẻ thì đi buôn bán, 6 còn những người khác lại bắt các đầy tớ của vua mà ngược đãi và giết đi. 7 Vua nổi giận và sai quân đi diệt những kẻ giết người và thiêu hủy thành trì của họ. 8 Ðồng thời vua bảo các đầy tớ, ‘Tiệc cưới đã sẵn sàng, nhưng những kẻ được mời không xứng đáng. 9 Vậy hãy đi ra các ngã đường, hễ gặp ai, các ngươi hãy mời họ đến dự tiệc.’ 10 Các đầy tớ đi khắp các ngã đường và mời mọi người họ gặp, bất luận người tốt hay xấu, vậy phòng tiệc đầy các thực khách.
11 Nhưng khi vua vào phòng tiệc để quan sát các thực khách, vua thấy một người không mặc y phục dự tiệc cưới. 12 Vua hỏi người ấy, ‘Này bạn, sao bạn đã vào đây mà không chịu mặc y phục dự tiệc cưới?’ Người ấy không đáp được lời nào. 13 Vua truyền cho các đầy tớ mình, ‘Hãy trói tay chân hắn lại và quăng hắn ra nơi tối tăm, ở đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng.’ 14 Vì nhiều người được gọi, nhưng ít người được chọn.”
Copyright © 2011 by Bau Dang