Book of Common Prayer
Ước Mơ Ðược Thờ Phượng tại Ðền Thờ
Thơ của con cháu Cô-ra
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu Ghi-tít
1 Lạy Chúa của các đạo quân,
Chỗ ở của Ngài thật đáng yêu mến thay!
2 Linh hồn con khao khát và thèm muốn được vào sân của nhà Chúa biết bao.
Lòng con và thân xác con ước ao được về đó để reo mừng chúc tụng Ðức Chúa Trời hằng sống biết dường nào.
3 Ngay cả con chim sẻ còn kiếm được một chỗ ở,
Con chim én còn có nơi để làm tổ cho con nó gần bàn thờ Ngài,
Ôi Chúa của các đạo quân, Vua của con và Ðức Chúa Trời của con.
4 Phước cho người nào được ở trong nhà Ngài!
Họ sẽ được ca ngợi Ngài mãi mãi. (Sê-la)
5 Phước thay cho người cậy Ngài làm sức mạnh mình,
Và để lòng mình nghĩ đến cuộc hành trình về nhà Ngài.
6 Khi họ đi qua thung lũng buồn đau than khóc,
Họ sẽ biến nó thành nơi có những suối nước trào tuôn,
Như mưa đầu mùa biến nơi ấy thành vùng có nhiều vũng nước.
7 Họ càng đi tới, sức lực họ càng tăng lên,
Cho đến khi mọi người ra mắt Ðức Chúa Trời tại Si-ôn.
8 Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của các đạo quân,
Xin lắng nghe lời cầu nguyện của con;
Ðức Chúa Trời của Gia-cốp ôi,
Xin nghiêng tai nghe tiếng cầu xin của con. (Sê-la)
9 Ðức Chúa Trời ôi, xin đoái xem người lãnh đạo[a] của chúng con;
Xin cúi nhìn vào mặt người được xức dầu của Ngài.
10 Vì một ngày được ở trong các sân của nhà Ngài
Thật đáng hơn cả ngàn ngày ở những nơi khác.
Tôi thà đứng giữ cửa trong nhà Ðức Chúa Trời của tôi,
Còn hơn ở trong biệt thự[b] của những kẻ gian ác.
11 Vì Chúa Ðức Chúa Trời[c] là mặt trời và thuẫn khiên;
Chúa sẽ ban ân sủng và vinh hiển;
Ngài chẳng giữ lại phước hạnh nào đối với người ăn ở ngay lành.
12 Lạy Chúa của các đạo quân,
Phước thay cho người tin cậy Ngài!
Ê-li Chạy Trốn Giê-xê-bên
19 A-háp kể cho Giê-xê-bên mọi sự Ê-li đã làm, thể nào ông đã dùng gươm giết tất cả các tiên tri. 2 Giê-xê-bên bèn sai một sứ giả đến nói với Ê-li, “Nguyện các thần phạt ta cách nặng nề, nếu giờ nầy ngày mai ta không làm cho mạng ngươi giống như mạng của một người trong các tiên tri ngươi đã giết.”
3 Bấy giờ Ê-li sợ hãi. Ông đứng dậy và chạy trốn để cứu mạng mình. Ông đến Bê-e Sê-ba ở Giu-đa. Ông để đầy tớ ông ở lại đó. 4 Còn ông, ông đi thêm một ngày nữa, vào sâu trong đồng hoang. Ông đến ngồi dưới bóng một cây kim tước và cầu xin được chết rằng, “Lạy Chúa, con được như thế nầy là cũng đủ lắm rồi. Bây giờ xin Ngài cất lấy mạng sống con, vì con không hơn gì các tổ tiên con.”
5 Cầu nguyện xong, ông nằm dưới bóng cây kim tước đó và ngủ thiếp. Thình lình một vị thiên sứ chạm vào người ông và bảo, “Hãy thức dậy và ăn.” 6 Ông nhìn quanh và thấy kề nơi đầu ông nằm có một cái bánh nướng trên than lửa và một bình nước. Ông ăn bánh và uống nước, rồi nằm xuống và ngủ tiếp. 7 Thiên sứ của Chúa đến lần thứ nhì, chạm vào người ông, và nói, “Hãy thức dậy và ăn, vì đường còn xa lắm cho ngươi.” 8 Ông thức dậy ăn và uống; nhờ sức lực của thực phẩm đó, ông đi bộ bốn mươi ngày và bốn mươi đêm đến Hô-rếp, núi của Ðức Chúa Trời. 9 Ðến nơi, ông vào một cái động để trú ẩn và qua đêm tại đó.
Chúa Phán với Ê-li tại Hô-rếp
Bấy giờ có lời của Chúa đến với Ê-li rằng, “Hỡi Ê-li, ngươi làm gì ở đây?”
10 Ông đáp, “Con rất nhiệt thành về Chúa, Ðức Chúa Trời các đạo quân. Số là dân I-sơ-ra-ên đã lìa bỏ giao ước Ngài, phá đổ các bàn thờ Ngài, dùng gươm giết các tiên tri Ngài; chỉ một mình con còn sót lại, thế mà bây giờ họ đang lùng bắt để lấy mạng con.”
11 Ngài phán, “Hãy đi ra và đứng trên núi trước mặt Chúa; nầy, Chúa sắp đi ngang qua đây.” Bấy giờ có một trận gió rất mạnh thổi qua, mạnh hầu như xẻ núi, đến nỗi làm đá vỡ ra từng mảnh trước mặt Chúa, nhưng Chúa không có trong trận gió. Sau trận gió là một cơn động đất, nhưng Chúa cũng không có trong cơn động đất. 12 Sau cơn động đất là một luồng lửa hừng, nhưng Chúa cũng không có trong luồng lửa hừng. Sau luồng lửa hừng có một tiếng nói êm dịu nhỏ nhẹ.
Các Ðầy Tớ của Giao Ước Mới
3 Có phải chúng tôi lại bắt đầu nói về mình chăng? Chúng tôi phải cần ai viết thư giới thiệu chúng tôi với anh chị em hay nhờ anh chị em viết thư giới thiệu chúng tôi với ai như mấy người khác chăng? 2 Chính anh chị em là bức thư của chúng tôi, được viết trong lòng chúng tôi, được mọi người biết và đọc. 3 Anh chị em đã chứng tỏ rằng anh chị em là bức thư của Ðấng Christ, là kết quả của chức vụ chúng tôi, không phải viết bằng mực, nhưng bằng Ðức Thánh Linh của Ðức Chúa Trời hằng sống, không phải viết trên những bảng bằng đá, nhưng trên những bảng bằng thịt của lòng người.
4 Nhờ Ðấng Christ chúng tôi có được niềm tin vững vàng như thế về Ðức Chúa Trời. 5 Chúng tôi không cho rằng nhờ khả năng mình mà chúng tôi đã làm được việc gì, nhưng khả năng chúng tôi có được là do Ðức Chúa Trời ban. 6 Ngài là Ðấng đã ban cho chúng tôi khả năng làm những đầy tớ của giao ước mới, không phải giao ước bằng văn tự, nhưng giao ước bằng Ðức Thánh Linh, vì văn tự giết chết, nhưng Ðức Thánh Linh làm cho sống.
7 Vậy nếu chức vụ của sự chết được ghi khắc bằng văn tự trên những bảng đá mà còn được vinh hiển dường ấy, đến nỗi dân I-sơ-ra-ên không thể nhìn vào mặt Môi-se vì hào quang rực rỡ nhưng chóng phai tàn trên mặt ông, 8 thì chức vụ của Ðức Thánh Linh lại càng không vinh hiển nhiều hơn sao? 9 Vì nếu chức vụ của sự kết án mà còn được vinh hiển dường ấy, thì chức vụ của sự công chính càng được vinh hiển nhiều hơn biết dường nào.
18 Tất cả chúng ta để mặt không màn che ngắm xem vinh hiển của Chúa như thể được phản chiếu qua một tấm gương, và nhờ Chúa là Ðức Thánh Linh, chúng ta đang được biến đổi dần dần để trở nên giống như hình ảnh Ngài, từ mức độ vinh hiển bình thường đến mức độ cực kỳ vinh hiển.
Copyright © 2011 by Bau Dang