Book of Common Prayer
Sự Uy Nghi của CHÚA
1 Chúa trị vì, Ngài đã mặc lấy cho Ngài vẻ uy nghi;
Chúa đã khoát nó trên mình Ngài.
Ngài đã nai nịt cho Ngài bằng quyền năng.
Ngài đã lập trái đất được vững vàng;
Nó sẽ không bị rúng động.
2 Ngai của Ngài đã được thiết lập tự ngàn xưa;
Ngài đã hiện hữu từ vô cực trong quá khứ.
3 Ðại dương đã dâng nước lên, Chúa ôi,
Ðại dương đã trỗi tiếng gầm vang;
Ðại dương đã nổi dậy với hàng hàng lớp lớp ba đào dồn dập.
4 Ðấng Toàn Năng đang ngự trên cao chính là Chúa;
Uy quyền Ngài mạnh hơn tiếng gầm thét của đại dương;
Thật mạnh hơn những ngọn sóng bạc đầu của biển cả.
5 Các định luật của Ngài thật vững chãi;
Sự thánh khiết thật thích hiệp với nhà Ngài cho đến đời đời, Chúa ôi.
Khuyên Hãy Thờ Phượng Ðấng Phán Xét Công Bình
1 Hãy ca ngợi Chúa bằng một bài ca mới;
Hỡi cả thế giới, hãy ca ngợi Chúa;
2 Hãy ca ngợi Chúa, hãy chúc tụng danh Ngài;
Hãy rao truyền ơn cứu rỗi của Ngài hết ngày này sang ngày khác.
3 Hãy công bố vinh hiển Ngài trong các nước;
Hãy thuật lại những việc lạ lùng của Ngài giữa mọi dân,
4 Vì Chúa thật vĩ đại thay! Chỉ Ngài mới đáng được ca ngợi;
Ngài thật đáng kính sợ hơn tất cả các thần.
5 Vì tất cả các thần của các dân chỉ là những hình tượng vô tri,
Còn Chúa là Ðấng đã dựng nên các tầng trời.
6 Huy hoàng và uy nghi ở trước mặt Ngài;
Quyền năng và đẹp đẽ ở trong nơi thánh Ngài.
7 Hãy quy về cho Chúa, hỡi các gia tộc của muôn dân;
Hãy quy về cho Chúa vinh hiển và quyền năng.
8 Hãy quy về cho Chúa vinh hiển xứng đáng với danh Ngài;
Hãy đem một của lễ vào các sân đền thờ Ngài.
9 Hãy tôn thờ Chúa trong nơi thánh tráng lệ của Ngài;
Hỡi cả thế gian, khá run sợ trước mặt Ngài.
10 Hãy nói giữa các dân các nước rằng, “Chúa trị vì!
Thế gian đã được lập vững; nó sẽ không bị lung lay.
Ngài sẽ phán xét muôn dân một cách công bình.”
11 Nguyện các tầng trời vui mừng; nguyện trái đất vui vẻ;
Nguyện đại dương và mọi vật trong nó gầm vang;
12 Nguyện đồng xanh và mọi vật trong nó mừng rỡ;
Nguyện mọi cây rừng hát ca vui vẻ
13 Ở trước mặt Chúa, vì Ngài sắp đến,
Vì Ngài sắp đến để phán xét thế gian.
Ngài sẽ phán xét thế gian dựa theo công lý;
Ngài sẽ phán xét muôn dân theo chân lý của Ngài.
Chúa Là Ðấng Giải Cứu
Thơ của Ða-vít
Cảm tác khi ông giả điên trước mặt A-bi-mê-léc.
Vua ấy đuổi ông đi, và ông đã thoát chết.
1 Tôi sẽ chúc tụng Chúa luôn luôn;
Lời ca tụng Ngài hằng ở nơi miệng tôi.
2 Linh hồn tôi tôn ngợi[a] Chúa;
Nguyện người khốn khổ sẽ nghe và có cớ để vui mừng.
3 Ôi, hãy cùng tôi tán tụng Chúa,
Chúng ta hãy cùng nhau tôn cao danh Ngài!
4 Tôi đã tìm cầu Chúa, và Ngài đã đáp lời tôi;
Ngài đã giải thoát tôi khỏi mọi điều tôi sợ hãi.
5 Những ai trông đợi Ngài sẽ được rạng rỡ mặt mày;
Họ sẽ không bao giờ bị hổ thẹn.
6 Kẻ khốn cùng này đã kêu cầu, và Chúa đã nhậm lời nó;
Ngài đã giải cứu nó, nên nó thoát mọi rắc rối ưu phiền.
7 Thiên sứ của Chúa đóng trại chung quanh những người kính sợ Ngài,
Và giải cứu họ.
8 Ôi, hãy nếm và xem, Chúa tốt là dường bao!
Phước thay cho người nương cậy Ngài!
9 Hãy kính sợ Chúa, hỡi các thánh đồ của Ngài,
Vì người kính sợ Ngài sẽ chẳng thiếu thốn gì!
10 Những sư tử tơ có thể thiếu ăn và đói khát,
Nhưng ai tìm kiếm Chúa sẽ không thiếu của tốt gì.
11 Hỡi các con, hãy đến đây và nghe ta;
Ta sẽ dạy cho các con biết kính sợ Chúa.
12 Ai là người muốn sống,
Và thích sống lâu để hưởng phước?
13 Hãy giữ lưỡi mình khỏi điều ác,
Và giữ môi mình khỏi lời dối trá.
14 Hãy lìa bỏ điều ác và làm điều thiện;
Hãy tìm kiếm hòa bình và đeo đuổi nó.
15 Mắt Chúa đoái xem người ngay lành;
Tai Ngài lắng nghe tiếng kêu cầu của họ.
16 Mặt Chúa nghịch lại kẻ làm ác,
Ðể dứt bỏ khỏi mặt đất những gì nhắc người ta nhớ đến nó.
17 Khi người ngay lành kêu cầu,
Chúa lắng nghe và giải cứu họ khỏi mọi rắc rối ưu phiền.
18 Chúa ở gần những người tấm lòng bị tan vỡ,
Và cứu giúp ai bị tan nát tâm hồn.
19 Tuy người ngay lành gặp lắm điều rắc rối,
Nhưng Chúa giải cứu người ấy ra khỏi tất cả.
20 Ngài gìn giữ các xương người ấy,
Và không để cho cái nào bị gãy.
21 Ðiều ác sẽ giết kẻ ác,
Và những kẻ ghét người ngay lành sẽ bị kết tội.
22 Chúa cứu chuộc mạng sống các tôi tớ Ngài;
Không người nào nương cậy Ngài sẽ bị kết tội.
Dân Chúng Ðáp Ứng
10 Bấy giờ trong khi Ê-xơ-ra cầu nguyện, tức trong khi ông xưng tội, khóc lóc, và phủ phục trước Ðền Thờ Ðức Chúa Trời, một đoàn dân I-sơ-ra-ên rất đông gồm đàn ông, đàn bà, và trẻ em tụ lại quanh ông; dân chúng cũng khóc lóc một cách đắng cay thảm thiết với ông. 2 Bấy giờ Sê-ca-ni-a con của Giê-hi-ên, một trong các con cháu của Ê-lam, cất tiếng và nói với Ê-xơ-ra, “Chúng tôi đã phạm tội với Ðức Chúa Trời chúng ta. Chúng tôi đã cưới những phụ nữ không tin thờ Ngài của các dân trong xứ làm vợ. Dù việc nầy có trầm trọng thật, nhưng bây giờ vẫn còn hy vọng cho dân I-sơ-ra-ên. 3 Vậy bây giờ xin chúng ta hãy lập một giao ước với Ðức Chúa Trời chúng ta, mà chấm dứt mối liên hệ gia đình với những người vợ dị chủng và dị giáo và các con cái do họ sinh ra theo như ý kiến của ông và của những người run sợ trước mạng lịnh của Ðức Chúa Trời chúng ta. Chúng ta cứ chiếu theo Luật Pháp mà thi hành. 4 Xin ông đứng dậy vì việc nầy phải do ông quyết định mới được. Chúng tôi sẽ một lòng ủng hộ ông. Xin ông hãy can đảm và thực hiện điều ấy.”
5 Bấy giờ Ê-xơ-ra đứng dậy và yêu cầu các vị trưởng tế, những người Lê-vi, và toàn dân I-sơ-ra-ên tuyên thệ sẽ làm theo những lời đã đề nghị. Họ bèn thề sẽ làm theo như thế.
6 Ê-xơ-ra trỗi dậy, rời khỏi chỗ ông đã quỳ ở trước Ðền Thờ Ðức Chúa Trời, và đi đến văn phòng của Giê-hô-ha-nan con của Ê-li-a-síp. Ông ở trong phòng đó suốt đêm, không ăn và không uống gì cả, vì ông quá buồn bã về lòng bất trung của những người bị lưu đày đã hồi hương.
7 Sau đó họ ra một thông cáo và phổ biến khắp xứ Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, để kêu gọi tất cả những người đã từ chốn lưu đày trở về phải tập họp về Giê-ru-sa-lem gấp. 8 Trong vòng ba ngày, theo lịnh của các nhà lãnh đạo và các vị trưởng lão, nếu ai không tới, tài sản người ấy sẽ bị tịch thu, và người ấy sẽ bị loại ra khỏi cộng đồng những người từ chốn lưu đày trở về.
9 Vậy chỉ trong ba ngày, toàn dân sống trong miền Giu-đa và miền Bên-gia-min đã tụ họp đông đủ về Giê-ru-sa-lem. Ðó là ngày hai mươi tháng chín. Mọi người đều ngồi ở trước quảng trường của Ðền Thờ Ðức Chúa Trời. Ai nấy đều run cầm cập vì việc ấy và cũng vì ướt lạnh do trời mưa tầm tã. 10 Bấy giờ Tư Tế Ê-xơ-ra đứng ra và nói với họ, “Anh em đã phạm tội vì đã cưới những người vợ dị chủng và dị giáo. Bây giờ anh em đã làm cho tội lỗi của I-sơ-ra-ên đã trở nên nặng hơn lúc trước. 11 Vậy bây giờ hãy xưng tội với Chúa, Ðức Chúa Trời của tổ tiên anh em, và làm theo ý Ngài. Hãy đoạn tuyệt với các dân trong xứ và hãy chấm dứt mối liên hệ gia đình với những người vợ dị chủng và dị giáo.”
12 Bấy giờ toàn thể hội chúng đáp lời và nói lớn tiếng, “Vâng! Chúng tôi sẽ làm như điều ông nói.” 13 Kế đó họ nói, “Rất nhiều người đã dính líu vào việc nầy, hơn nữa bây giờ là mùa mưa. Chúng ta không thể cứ đứng ngoài trời mà giải quyết việc nầy ngay hôm nay được. Ngoài ra việc nầy cũng không thể giải quyết được trong một hai ngày, vì chúng ta đã phạm tội quá trầm trọng trong việc nầy. 14 Bây giờ chúng ta hãy ủy quyền cho các vị lãnh đạo, để họ quyết định việc nầy cho toàn thể hội chúng. Những ai đã cưới vợ ngoại bang sẽ theo hẹn kỳ đến gặp các vị trưởng lão và các thẩm phán trong thành của mình, để được họ giải quyết thỏa đáng, hầu cơn thịnh nộ bừng bừng của Ðức Chúa Trời chúng ta sẽ quay khỏi chúng ta trong việc nầy.”
15 Chỉ có Giô-na-than con của A-sa-hên và Gia-xê-gia con của Tích-va phản đối quyết định đó, và họ được hai người Lê-vi là Mê-su-lam và Sa-bê-thai ủng hộ. 16 Thế là những người từ chốn lưu đày trở về đã cương quyết thực thi đề nghị ấy.
Tư tế Ê-xơ-ra chỉ định các vị trưởng gia tộc, người nào theo chi tộc nấy; tất cả đều được chỉ định đích danh. Ngày mồng một tháng mười, họ bắt đầu ngồi xuống giải quyết vấn đề. 17 Ðến ngày mồng một tháng giêng năm sau, họ đã giải quyết xong mọi trường hợp của những người cưới vợ dị chủng và dị giáo.
10 Khi Phao-lô được quan tổng trấn ra dấu cho phép nói, ông nói:
“Tôi biết rằng quan xét xử trong đất nước này đã nhiều năm, nên tôi rất hân hạnh được nói lên những lời để binh vực tôi. 11 Quan có thể cho điều tra để biết rõ rằng tôi đi lên Giê-ru-sa-lem để thờ phượng cách đây chưa được mười hai ngày. 12 Trong đền thờ, trong các hội đường, hoặc trong khắp thành phố, người ta không thấy tôi tranh cãi với ai điều gì và cũng không sách động quần chúng nổi loạn. 13 Họ cũng không thể chứng minh cho quan những điều họ tố cáo tôi hôm nay. 14 Nhưng tôi xin xác nhận với quan về ‘Ðạo’[a] mà họ gọi là ‘phái’ đó:
Tôi phụng sự Ðức Chúa Trời của tổ phụ chúng tôi. Tôi tin tưởng mọi điều đã chép trong Luật Pháp và Các Tiên Tri. 15 Tôi có lòng hy vọng nơi Ðức Chúa Trời, một niềm hy vọng mà chính họ cũng đồng ý, đó là sẽ có sự sống lại cho người ngay lành và kẻ gian ác. 16 Vì thế tôi luôn luôn cố giữ một lương tâm trong sạch trước mặt Ðức Chúa Trời và mọi người.
17 Sau nhiều năm xa cách, nay tôi về nước để mang tiền cứu trợ về giúp đất nước tôi và để dâng của tế lễ. 18 Trong khi tôi làm như thế, họ bắt[b] tôi trong đền thờ, lúc tôi sắp hoàn tất nghi lễ tẩy uế, không tụ tập đám đông, và cũng không gây rối chi cả. 19 Nhưng một số người Do-thái ở A-si-a, những người đáng lý phải hầu quan hôm nay để tố cáo tôi, nếu họ tìm thấy tôi có điều gì đáng tố cáo; 20 còn không, xin những người có mặt tại đây nói ra tội trạng của tôi lúc tôi đứng trước Hội Ðồng Lãnh Ðạo, 21 nếu không phải là câu này mà tôi đã tuyên bố khi đứng trước mặt họ, ‘Ấy là vì sự sống lại của người chết mà tôi bị xét xử trước mặt anh em hôm nay.’”
Mời Ai Khi Ðãi Khách
12 Ngài cũng nói với người mời Ngài đến dự tiệc, “Khi ngươi mời ai dùng bữa trưa hay bữa tối, đừng mời bạn bè, anh em, bà con, hay những láng giềng giàu có của ngươi, kẻo họ cũng mời ngươi lại và như thế ngươi đã được đáp lễ. 13 Nhưng khi ngươi đãi tiệc, hãy mời những người nghèo khó, tàn tật, què quặt, hoặc đui mù. 14 Ngươi sẽ được phước vì họ không có chi để đáp lễ. Còn ngươi sẽ được đền đáp trong ngày những người công chính sống lại.”
Khách Kiếu Từ Dự Tiệc
(Mat 22:1-10)
15 Nghe thế một trong những người ngồi chung bàn với Ngài nói với Ngài, “Phước cho người sẽ ăn tiệc trong vương quốc Ðức Chúa Trời.”
16 Ngài nói với ông ấy, “Một người kia đãi một tiệc thật lớn và đã mời nhiều người. 17 Gần đến giờ khai tiệc, ông sai đầy tớ mình đến nói với những người đã được mời rằng, ‘Xin mời đến, vì mọi sự đã sẵn sàng.’ 18 Nhưng mọi người đều đồng loạt kiếu từ. Người thứ nhất nói, ‘Tôi mới mua đám ruộng; tôi phải đi xem nó; xin cho tôi kiếu.’ 19 Người khác nói, ‘Tôi mới mua năm đôi bò; tôi phải đi cày thử chúng; xin cho tôi kiếu.’ 20 Người khác nữa lại nói, ‘Tôi mới cưới vợ, nên tôi không thể đến được.’ 21 Ðầy tớ trở về báo cáo với chủ những điều ấy. Bấy giờ người chủ nổi giận, ông bảo đầy tớ của ông, ‘Hãy đi mau ra các đường phố và các ngõ hẻm trong thành, đem những người nghèo khó, tàn tật, đui mù, và què quặt vào đây.’ 22 Chẳng bao lâu sau người đầy tớ nói, ‘Thưa chủ, việc chủ truyền đã được thực hiện, nhưng vẫn còn chỗ trống.’
23 Người chủ bảo, ‘Hãy ra các đại lộ và các đường nhỏ, cố mời người ta vào đây, để nhà ta sẽ đầy người, 24 vì ta nói với các ngươi, tất cả những kẻ được mời trước kia, không ai sẽ nếm một miếng trong bữa tiệc của ta.’”
Copyright © 2011 by Bau Dang