Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Sự Hư Không của Ðời Người
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu Giê-đu-thun
1 Tôi nói, “Tôi phải cẩn thận gìn giữ đường lối mình,
Ðể tôi không phạm tội bằng lưỡi mình;
Tôi phải canh giữ miệng mình như đeo một đai bịt mồm,
Nhất là mỗi khi có kẻ ác hiện diện trước mặt tôi.”
2 Tôi câm nín và yên lặng;
Tôi tự kiềm hãm đến nỗi chẳng nói, dù chỉ một lời lành;
Nhưng sự căng thẳng cứ gia tăng trong tôi.
3 Lòng tôi như bị lửa hừng thiêu đốt;
Trong khi tôi cố nín lặng, lửa càng nung nấu tâm can,
Vì thế lưỡi tôi buộc phải nói ra:
4 Chúa ôi, xin cho con biết cuối cùng của đời con sẽ ra sao,
Những ngày của đời con sẽ dài được bao lâu,
Ðể con biết đời con mỏng manh là dường nào.
5 Kìa, Ngài làm cho những ngày của đời con dài bằng gang tay,
Ðời con như con số không trước mặt Ngài;
Thật vậy mỗi người, dù có ra gì, cũng chỉ là hư không. (Sê-la)
6 Quả thật mỗi người bước đi chẳng khác gì một cái bóng;
Ðúng vậy người ta lao khổ nhọc nhằn rồi cũng luống công;
Người ta để dành của cải, nhưng không biết ai sẽ hưởng.
7 Chúa ôi, bây giờ con còn biết trông cậy vào ai?
Con chỉ còn hy vọng nơi một mình Ngài.
8 Xin giải cứu con khỏi những vi phạm của con;
Xin đừng để con bị khinh bỉ trước mặt những kẻ dại.
9 Con đã bị cứng miệng rồi;
Con không thể mở miệng nói ra được nữa;
Vì Ngài đã làm cho con bị như vậy.
10 Cầu xin Ngài cất sự sửa phạt của Ngài khỏi con;
Kẻo con bị tiêu tan bởi cái đánh của tay Ngài.
11 Ngài quở trách và sửa phạt người có tội;
Ngài khiến những gì nó có biến mất tựa một con bướm đêm;
Thật vậy mỗi người chỉ là hư ảo.
12 Chúa ôi, xin lắng nghe lời cầu nguyện của con;
Xin nghiêng tai nghe tiếng kêu cầu của con;
Xin đừng yên lặng trước nước mắt con,
Vì trước thánh nhan Ngài con chẳng qua là một kiều dân,
Một kẻ tạm trú như tổ tiên con.
13 Xin quay ánh mắt nghiêm khắc của Ngài khỏi con,
Ðể con có thể vui trở lại, trước khi con ra đi và không còn nữa.
12 Nhưng người ta phải tìm sự khôn ngoan ở đâu?
Ai biết sự thông sáng ở nơi nào?
13 Phàm nhân không biết được giá trị của nó;
Nó không thể tìm thấy trong đất của người sống.
14 Vực sâu nói, “Nó không ở trong tôi”;
Ðại dương nói, “Nó không ở với tôi.”
15 Người ta không thể dùng vàng để mua nó;
Không ai có thể cân bạc để trả tiền mua nó bao giờ.
16 Nó không thể được định giá trị bằng vàng Ô-phia,
Hoặc đem so với ngọc mã não quý báu hay ngọc bích.
17 Vàng và kim cương không thể so sánh với nó được;
Ðồ trang sức bằng vàng ròng không thể dùng để đổi nó.
18 Ðá san hô và đá quý đều không có giá trị gì so với nó;
Giá trị của khôn ngoan rất cao so với các ngọc trai.
19 Ngọc hoàng bửu của Ê-thi-ô-pi không thể sánh với nó;
Giá trị của nó không thể so với vàng ròng.
20 Vậy sự khôn ngoan đến từ đâu?
Sự thông sáng ở nơi nào?
21 Nó bị che khuất khỏi mắt của mọi loài đang sống;
Nó bị che kín khỏi mắt của các chim trời.
22 Ðịa ngục và tử thần nói,
“Tai chúng tôi có nghe tiếng đồn về nó.”
23 Duy chỉ Ðức Chúa Trời mới hiểu biết đường lối nó;
Một mình Ngài biết nó ở nơi nào.
24 Vì Ngài nhìn thấy mọi nơi ở tận cùng trái đất;
Ngài trông thấy mọi sự ở dưới trời.
25 Ngài định vận tốc cho gió;
Ngài phân phối lượng nước mưa theo mực độ của Ngài.
26 Ngài lập quy luật cho mưa;
Ngài vạch lằn cho sấm chớp;
27 Bấy giờ Ngài trông thấy sự khôn ngoan và công bố nó;
Ngài thiết lập nó và khám xét nó.
28 Ðoạn Ngài phán với loài người,
“Này, kính sợ Chúa ấy là khôn ngoan; lánh xa điều ác ấy là thông sáng.”
Gióp Tiếp Tục Binh Vực Ông
29 Gióp tiếp tục biện hộ cho ông và nói:
2 Ôi, ước gì tôi được như thuở trước;
Như những tháng ngày Ðức Chúa Trời còn gìn giữ tôi;
3 Khi trên đầu tôi ngọn đèn của Ngài chiếu sáng;
Khi trong bóng đêm tôi bước theo ánh sáng của Ngài;
4 Như trong những ngày tôi còn tráng kiện;
Khi mối tương giao mật thiết với Ðức Chúa Trời còn ở trên lều tôi;
5 Khi Ðấng Toàn Năng còn ở với tôi;
Khi con cái tôi còn sum họp quanh tôi;
6 Khi các bước chân tôi còn dầm trong sữa của đàn bò sữa;
Khi các rẫy ô-liu của tôi trên sườn núi đá sản xuất ra dầu;
7 Khi tôi đến nơi cổng thành,
8 Những người trẻ trông thấy tôi liền tránh qua nhường chỗ;
Còn những người cao niên đứng dậy để đón chào;
9 Những người quyền quý thấy tôi bèn ngưng nói;
Họ lấy tay che miệng để giữ lời.
10 Tiếng của những người quyền quý bỗng trở nên im bặt;
Lưỡi của họ dường như dính chặt vào hốc miệng của họ.
Mở Ấn Thứ Bảy
8 Khi Chiên Con mở ấn thứ bảy, trên trời yên lặng khoảng nửa giờ. 2 Tôi thấy bảy vị thiên sứ đứng trước mặt Ðức Chúa Trời, và họ được ban cho bảy cây kèn.
3 Một vị thiên sứ khác đến đứng trước bàn thờ, tay cầm một lư hương bằng vàng; vị ấy được ban cho nhiều hương thơm để dâng hương trên bàn thờ bằng vàng ở trước ngai với những lời cầu nguyện của tất cả các thánh đồ. 4 Khói của hương thơm từ tay vị thiên sứ quyện với những lời cầu nguyện của các thánh đồ bay lên trước mặt Ðức Chúa Trời. 5 Kế đó vị thiên sứ ấy lấy lửa trên bàn thờ bỏ vào đầy lư hương, rồi ném lư hương đó xuống đất, thì có sấm nổ, âm vang, sét chớp, và động đất.
Copyright © 2011 by Bau Dang