Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Lời Than Khóc Trong Cơn Thống Khổ và Bài Ca Tôn Vinh CHÚA
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Ðức Chúa Trời của con ôi, Ðức Chúa Trời của con ôi, sao Ngài lìa bỏ con?
Sao Ngài quá xa vời trong khi con kêu van xin cứu giúp?
2 Ðức Chúa Trời của con ôi, ban ngày con khóc, nhưng Ngài chẳng đáp lời;
Còn ban đêm, con nào có lặng thinh.
3 Dầu vậy Ngài vẫn là Ðấng Thánh,
Đấng ngự trị trên những lời chúc tụng của I-sơ-ra-ên.
4 Tổ tiên chúng con đã tin cậy Ngài;
Họ đã tin cậy Ngài, và Ngài đã giải thoát họ.
5 Họ đã kêu cầu Ngài, và họ đã được giải cứu;
Họ đã tin cậy Ngài, và họ đã chẳng thất vọng.
6 Nhưng con là sâu bọ chứ nào phải loài người;
Con bị người ta sỉ nhục và bị thiên hạ khinh khi.
7 Tất cả ai trông thấy con đều mỉa mai con;
Họ trề môi, lắc đầu, và nói rằng,
8 “Nó tin cậy Chúa, hãy để Ngài giải cứu nó;
Hãy để Ngài giải thoát nó, vì Ngài yêu thích nó kia mà!”
9 Nhưng Ngài là Đấng đã đem con ra từ dạ của mẹ con;
Ngài đã cho con tin cậy Ngài từ khi còn nằm trên bầu sữa mẹ.
10 Từ khi chào đời, con đã được giao phó cho Ngài;
Từ trong bụng mẹ, Ngài đã là Ðức Chúa Trời của con.
11 Xin Ngài đừng lìa bỏ con, vì nỗi gian truân của con đã cận kề,
Và chẳng ai giúp đỡ con cả.
12 Nhiều bò dữ bao quanh con;
Ðàn bò hung bạo ở Ba-san vây lấy con.
13 Chúng hả miệng rộng toác,
Như sư tử gầm, chực ăn tươi nuốt sống con.
14 Mạng sống con bị đổ ra như nước,
Các xương con rời khớp,
Tim con mềm nhũn như sáp và tan chảy ở trong con.
15 Sức lực con khô khan như một miếng sành,
Lưỡi con dính chặt vào cuống họng;
Ngài để con nếm trải bụi tử vong.
Binh-đát Cho Rằng Ðức Chúa Trời Chỉ Phạt Kẻ Gian Ác
18 Bấy giờ Binh-đát người Su-a đáp lời và nói:
2 Ðến bao giờ anh mới ngưng tìm lời và thôi nói đây?
Anh hãy suy xét lại đi, rồi chúng ta sẽ nói chuyện với nhau.
3 Tại sao chúng tôi bị xem như đàn bò ngốc nghếch?
Sao anh xem chúng tôi như đần độn trước mắt anh?
4 Dù anh có xé nát chính mình trong khi giận dữ,
Chẳng lẽ vì anh mà đất phải bị bỏ hoang sao?
Hay vầng đá phải bị dời đi khỏi chỗ của nó sao?
5 Ánh sáng của kẻ gian ác sẽ bị dập tắt;
Ngọn lửa của nó sẽ không còn chiếu sáng nữa.
6 Ánh sáng trong nhà nó sẽ lịm dần cho đến khi đen mịt;
Ngọn đèn treo trên đầu nó sẽ bị dập tắt tối thui.
7 Những bước chân mạnh bạo của nó sẽ nhỏ yếu dần;
Các mưu mô của nó sẽ quật nó ngã nhào,
8 Vì chân nó sẽ dẫn đưa nó vào bẫy lưới;
Nó sẽ sa chân vào hố bẫy đã đào.
9 Bẫy lưới sẽ tóm chặt cổ chân nó;
Bẫy sập xuống và bắt gọn nó.
10 Dây thòng lọng giấu dưới mặt đất sẽ trói chặt nó;
Bẫy đã gài sẵn trên đường nó sẽ đi qua.
11 Các nỗi kinh hoàng khiến nó sợ hãi sẽ bủa vây nó tứ phía,
Chúng sẽ đuổi theo nó bén gót.
12 Sức lực nó sẽ yếu dần vì đói khát;
Tai họa sẽ luôn chực sẵn bên cạnh nó.
13 Da thịt nó sẽ bị chứng bịnh nan y ăn dần từng mảng;
Con trưởng của tử thần sẽ ăn dần tứ chi nó.
14 Nó sẽ bị lôi ra khỏi chiếc lều nơi nó nương náu,
Ðể đem đến nộp cho vua của những kinh hoàng.
15 Những thứ không phải của nó sẽ đến ở trong lều của nó;
Lửa diêm sinh sẽ rải ra khắp chỗ nó đã cư trú một thời.
16 Các rễ nó bên dưới sẽ héo khô cằn cỗi;
Các nhánh nó bên trên sẽ bị chặt trụi trơ thân.
17 Kỷ niệm về nó sẽ bị mất đi trên đất;
Tên nó sẽ không được ai nhắc đến ở dọc đường.
18 Nó sẽ bị xô đuổi phải lìa ánh sáng mà lủi vào bóng tối;
Nó sẽ bị người ta trục xuất khỏi thế gian.
19 Nó sẽ không có con hay cháu ở giữa vòng dân của nó;
Nó sẽ không còn ai bà con trong dòng họ sót lại ở quê hương.
20 Những kẻ ở phương tây bàng hoàng về số phận của nó,
Những người ở phương đông nghe về nó đều phải kinh hồn.
21 Quả thật đó là nơi ở của phường gian ác;
Ðó là nơi ở của những kẻ không nhận biết Ðức Chúa Trời.
4 Vậy trong khi lời hứa cho vào nơi nghỉ ngơi của Ngài vẫn còn hiệu lực, chúng ta khá lo sợ, kẻo có người bị hụt mất cơ hội được vào chăng. 2 Vì chúng ta đã được nghe giảng Tin Mừng giống như họ đã được nghe giảng Tin Mừng, nhưng sứ điệp họ nghe không ích lợi gì cho họ, bởi vì họ không lấy đức tin để kết hiệp với sứ điệp đã nghe. 3 Còn chúng ta, những người có lòng tin, thì bước vào nơi nghỉ ngơi đó, như Ngài đã phán,
“Như Ta đã thề trong cơn giận của Ta,
‘Chúng sẽ không được vào nơi nghỉ ngơi của Ta,’”
mặc dù các công việc của Ngài đã hoàn tất từ khi sáng thế.[a] 4 Vì đâu đó Ngài đã nói về ngày thứ bảy rằng,
“Ngày thứ bảy Ðức Chúa Trời nghỉ làm mọi công việc Ngài đã làm.”
5 Nhưng trong chỗ này Ngài lại nói,
“Chúng sẽ không được vào nơi nghỉ ngơi của Ta.”
6 Như vậy nơi nghỉ ngơi ấy vẫn còn để dành cho một số người vào, vì những người được nghe giảng Tin Mừng trước kia đã không vào được, vì họ không chịu vâng lời. 7 Do đó sau một thời gian khá lâu, qua một thánh thi của Ða-vít, Ngài đã ấn định một ngày khác, gọi là “ngày nay,” như đã nói ở trên,
“Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài thì chớ cứng lòng..”
8 Vì nếu Giô-suê đã đưa họ vào nơi nghỉ ngơi rồi thì Ngài đã không nói về một ngày khác nữa. 9 Cho nên một ngày Sa-bát để nghỉ vẫn còn đó cho con dân của Ðức Chúa Trời. 10 Vì người nào đã vào nơi nghỉ ngơi của Ngài thì nghỉ làm công việc của mình, cũng như Ðức Chúa Trời đã nghỉ làm công việc của Ngài vậy. 11 Thế thì chúng ta hãy cố gắng vào nơi nghỉ ngơi đó, kẻo có ai bị ngã xuống vì theo gương những người không vâng lời chăng.
Copyright © 2011 by Bau Dang