Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Revised Common Lectionary (Semicontinuous)

Daily Bible readings that follow the church liturgical year, with sequential stories told across multiple weeks.
Duration: 1245 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 9:9-20

Chúa là nơi nương náu cho những người bị hà hiếp;
Ngài là chỗ ẩn núp trong lúc bị nguy nan.
10 Phàm ai biết đến danh Ngài sẽ để lòng tin cậy Ngài,
Chúa ôi, Ngài không bỏ rơi những ai tìm kiếm Ngài.

11 Hãy ca tụng Chúa, Ðấng ngự tại Si-ôn!
Hãy rao ra những công việc Ngài giữa các dân.
12 Vì Ðấng báo thù kẻ gây đổ máu đã nhớ lại họ,
Ngài không quên tiếng kêu cầu của những người khốn khổ.

13 Xin thương xót con, Chúa ôi!
Xin đoái xem những khổ đau con chịu vì những kẻ ghét con;
Xin nhấc đưa con ra khỏi cổng của tử thần,
14 Ðể con có thể thuật lại mọi sự hầu ca ngợi Ngài nơi các cổng của Ái Nữ Si-ôn,[a]
Hầu bày tỏ niềm vui vì được hưởng ơn giải cứu của Ngài.

15 Các dân đã lún sâu vào hố chúng đào;
Chân chúng đã vướng vào bẫy chúng giăng.
16 Chúa đã bày tỏ Ngài ra khi Ngài thi hành sự đoán phạt;
Kẻ ác đã bị mắc vào bẫy do chính tay nó gài. (Hãy suy gẫm – Sê-la)
17 Kẻ ác sẽ đi vào âm phủ;
Mọi dân quên Ðức Chúa Trời cũng vậy.

18 Người thiếu thốn sẽ chẳng bị bỏ quên luôn luôn,
Người nghèo khó sẽ chẳng bị thất vọng mãi mãi.

19 Chúa ôi, xin trỗi dậy, xin đừng để loài người thắng hơn.
Nguyện các dân bị xét xử trước mặt Ngài.
20 Xin làm cho họ sợ hãi, Chúa ôi,
Xin để các dân biết rằng họ chẳng qua chỉ là loài người. (Sê-la)

I Sa-mu-ên 16:14-23

Ða-vít Khảy Ðàn cho Vua Sau-lơ

14 Bấy giờ Thần của Chúa rời khỏi Sau-lơ, và một ác thần từ Chúa đến quấy phá ông. 15 Bầy tôi của Sau-lơ nói với ông, “Chắc hẳn là một ác thần từ Ðức Chúa Trời đến quấy phá ngài. 16 Xin chúa của chúng tôi truyền cho bầy tôi của ngài đang ở trước mặt ngài tìm một người có tài khảy đàn,[a] để mỗi khi ác thần từ Ðức Chúa Trời đến quấy phá ngài, thì người ấy sẽ khảy đàn, và ngài sẽ cảm thấy thư giãn tâm thần.”

17 Vậy Sau-lơ nói với bầy tôi của ông, “Hãy đi, tìm cho ta một người khảy đàn hay, rồi đem người ấy về đây cho ta.”

18 Một trong các cận thần của ông trả lời và nói, “Thưa, hạ thần thấy một con trai của Giê-se người Bết-lê-hem rất có tài khảy đàn. Cậu ấy là một dũng sĩ can trường, một tay chiến sĩ, một người ăn nói khôn ngoan, mặt mày tuấn tú, và được Chúa ở cùng.”

19 Vì thế Sau-lơ sai người đến gặp Giê-se và nói, “Hãy cho Ða-vít con trai ngươi, đứa chăn giữ đàn chiên, đến phục vụ ta.”

20 Giê-se bèn bắt một con lừa, chất lên lưng nó một bao bánh và một bầu da rượu. Ông cũng bắt một con dê tơ, rồi sai Ða-vít con trai ông dẫn chúng đến biếu Sau-lơ. 21 Vậy Ða-vít đến trình diện Sau-lơ và đứng hầu trước mặt ông. Ông rất thương mến chàng, và chàng trở thành người mang binh khí cho ông. 22 Sau đó Sau-lơ sai người đến nói với Giê-se, “Ngươi hãy để Ða-vít đứng hầu trước mặt ta, vì nó rất được lòng ta.” 23 Vậy mỗi khi ác thần từ Ðức Chúa Trời đến quấy phá Sau-lơ, Ða-vít liền lấy cây hạc cầm khảy lên. Nghe tiếng đàn ấy, Sau-lơ tỉnh táo trở lại, bình phục, và ác thần lìa khỏi ông.

Công Vụ Các Sứ đồ 20:1-16

Phao-lô tại Ma-xê-đô-ni-a

20 Sau khi cuộc rối loạn đã yên, Phao-lô mời các môn đồ đến; sau khi nói những lời khuyên nhủ, ông từ giã họ, lên đường qua Ma-xê-đô-ni-a. Ông đi qua các miền đó, dùng nhiều lời khuyên nhủ các tín hữu, rồi đến Hy-lạp, và ở tại đó ba tháng. Vì người Do-thái đã lập mưu toan ám sát ông, nên khi sắp xuống tàu để về Sy-ri-a, ông đã quyết định đổi qua ngả Ma-xê-đô-ni-a để trở về.

Tháp tùng với ông có Sô-pa-tê con Pi-ru người Bê-rê, A-ri-tạc và Sê-cun-đu là hai người Thê-sa-lô-ni-ca, Gai-út người Ðẹc-bê, Ti-mô-thê, Ty-chi-cơ và Trô-phi-mu là hai người A-si-a. Những người ấy đã đi trước và đợi chúng tôi ở Trô-ách. Còn chúng tôi, sau những ngày của Lễ Bánh Không Men chúng tôi xuống tàu tại Phi-líp, và năm ngày sau chúng tôi đến Trô-ách và gặp lại họ; chúng tôi ở lại đó bảy ngày.

Phao-lô Giảng tại Trô-ách

Ngày thứ nhất trong tuần chúng tôi họp nhau lại để dự Lễ Bẻ Bánh. Phao-lô giảng dạy cho các tín hữu. Vì hôm sau ông phải ra đi, nên ông giảng lâu đến nửa đêm. Có nhiều đèn trong phòng trên lầu, nơi chúng tôi nhóm lại. Có một cậu thiếu niên kia tên là Êu-ty-cơ ngồi trên thành cửa sổ để nghe giảng. Trong khi Phao-lô giảng lâu, cậu ngủ gục; vì ngủ say quá, cậu té từ tầng lầu thứ ba xuống đất; khi người ta đỡ cậu dậy thì cậu đã chết rồi. 10 Phao-lô đi xuống, cúi xuống đỡ lấy cậu, ôm cậu vào lòng, và nói, “Ðừng bối rối, vì cháu còn sống.” 11 Ðoạn ông đi lên, dự Lễ Bẻ Bánh, và ăn với anh chị em. Sau đó ông tiếp tục nói chuyện với họ đến sáng, rồi ông ra đi. 12 Họ đưa cậu thiếu niên được sống lại ấy đi về, và họ được an ủi không ít.

Phao-lô Ghé Qua Mi-lê-tu

13 Chúng tôi xuống tàu và cho giăng buồm đến A-sốt, nơi chúng tôi dự tính sẽ đón Phao-lô, vì ông đã sắp xếp như vậy; ông muốn đi đường bộ một mình một chặng. 14 Khi chúng tôi gặp ông ở A-sốt, chúng tôi đón ông lên tàu và cùng đến Thành Mi-ty-len. 15 Chúng tôi rời đó, ngày hôm sau tàu chạy ngang qua Ðảo Chi-ô, ngày kế tiếp chúng tôi đến Ðảo Sa-mô, và ngày sau đó chúng tôi đến Mi-lê-tu. 16 Số là Phao-lô đã quyết định rằng chúng tôi chỉ đi ngang qua Ê-phê-sô, để ông khỏi mất thì giờ nhiều ở A-si-a, vì ông rất nóng lòng muốn trở về Giê-ru-sa-lem để, nếu có thể được, kịp dự Lễ Ngũ Tuần.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang