Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Vinh Hiển của Chúa Biểu Lộ Qua Loài Thọ Tạo
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu Ghi-tít
1 Lạy Chúa, Chúa của chúng con,
Danh Ngài thật oai nghi trên khắp đất biết bao!
Ngài đã đặt vinh quang Ngài trên các tầng trời!
2 Từ miệng các trẻ thơ và các ấu nhi Ngài đã biểu lộ quyền năng, để quân chống lại Ngài thấy rõ,
Ðể kẻ thù và kẻ báo thù phải im hơi bỏ cuộc.
3 Khi con lặng ngắm cõi trời cao, công việc của ngón tay Ngài,
Mặt trăng và các ngôi sao mà Ngài đã đặt trên không trung;
4 Loài người là gì mà Ngài phải quan tâm đến?
Con của loài người là chi mà Ngài phải bận lòng?
5 Ngài đã dựng nên loài người thấp hơn các vị thần[a] một chút;
Ngài đội trên đầu loài người vinh hiển và tôn trọng.
6 Ngài cho loài người quản trị mọi vật do tay Ngài dựng nên;
Ngài bắt muôn vật phục dưới chân loài người,
7 Tức tất cả chiên và bò,
Cùng các thú vật ngoài đồng,
8 Các loài chim trên trời và mọi loài cá dưới biển,
Tức mọi vật bơi lội trong các dòng nước biển.
9 Lạy Chúa, Chúa của chúng con,
Danh Ngài thật uy nghi trên khắp đất biết bao!
Môi-se Trốn Ðến Xứ Mi-đi-an
11 Khi Môi-se đã trưởng thành, một ngày kia ông đi ra thăm đồng bào ông và trông thấy cảnh họ làm lao động khổ sai. Ông thấy một người Ai-cập đang đánh một người Hê-bơ-rơ, tức một người cùng dòng giống với ông. 12 Ông nhìn tới nhìn lui và chẳng thấy ai, ông giết người Ai-cập, rồi vùi thây hắn dưới cát. 13 Hôm sau ông cũng ra thăm đồng bào ông; khi thấy hai người Hê-bơ-rơ đánh nhau, ông nói với người có lỗi, “Tại sao anh đánh đồng bào của mình?”
14 Người ấy đáp, “Ai lập ông làm người cai trị chúng tôi và làm quan để xét xử chúng tôi? Ông định giết tôi như đã giết người Ai-cập kia phải không?”
Bấy giờ Môi-se phát sợ và nghĩ, “Chắc chắn việc nầy đã bị lộ rồi.”
15 Khi Pha-ra-ôn nghe việc đó, ông cho tìm bắt để giết Môi-se. Nhưng Môi-se trốn thoát được cuộc lùng bắt[a] của Pha-ra-ôn và đến ẩn cư trong xứ Mi-đi-an. Bấy giờ ông ngồi nghỉ cạnh một giếng nước.
Ca Tụng Ðức Chúa Trời
33 Ôi sâu nhiệm thay là sự giàu có, khôn ngoan, và tri thức của Ðức Chúa Trời! Những phán quyết của Ngài không thể nào dò thấu, và những đường lối của Ngài không thể nào hiểu được!
34 “Vì ai biết được Chúa nghĩ gì?[a]
Hay ai có thể làm mưu sĩ cho Ngài?
35 Hay ai đã cho Ngài điều gì, để được Ngài ban thưởng lại?”
36 Vì muôn vật đều từ Ngài, nhờ Ngài, và hướng về Ngài. Nguyện vinh hiển thuộc về Ngài đời đời vô cùng. A-men.
Copyright © 2011 by Bau Dang