Revised Common Lectionary (Semicontinuous)
Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng
14 Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng:
Không có Đức Chúa Trời.
Chúng nó đều thối nát, làm những điều ghê tởm.
Không có ai làm điều thiện.
2 CHÚA từ trên trời
Nhìn xuống loài người.
Để xem thử có ai khôn ngoan,
Có ai tìm kiếm Đức Chúa Trời chăng?
3 Tất cả đều lầm lạc;
Chúng nó cùng nhau đều bại hoại.
Không có ai làm điều thiện,
Dù một người cũng không.
4 Phải chăng tất cả kẻ làm ác đều thiếu hiểu biết?
Chúng ăn nuốt dân ta như ăn bánh,
Cũng chẳng cầu khẩn CHÚA.
5 Kìa, chúng sẽ bị kinh hoàng.
Vì Đức Chúa Trời ở cùng hội người công chính.
6 Các người làm hỏng kế hoạch của kẻ khốn cùng.
Nhưng CHÚA là nơi họ trú ẩn.
7 Ôi, ước gì sự giải cứu Y-sơ-ra-ên từ Si-ôn đã đến.
Khi CHÚA đem phu tù của dân Ngài trở về.
Thì Gia-cốp sẽ hân hoan, Y-sơ-ra-ên sẽ mừng rỡ.
13 Này, kẻ thù[a] kéo đến như đám mây,
Xe chiến mã nó như vũ bão,
Ngựa nó nhanh hơn chim đại bàng.
‘Khốn cho chúng tôi! Xong đời chúng tôi rồi!’
14 Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy rửa sạch gian ác khỏi lòng ngươi, hầu cho ngươi được giải cứu!
Ngươi còn chứa chấp âm mưu độc hại trong lòng ngươi cho đến khi nào?
15 Kìa, có tiếng loan ra từ địa phận Đan,
Tiếng báo tin độc hại từ núi Ép-ra-im.
16 Hãy thông báo cho các nước: ‘Xem kìa!’
Hãy công bố cho thành Giê-ru-sa-lem:
‘Quân thù bao vây đến từ miền xa xăm,
Chúng hò hét chống lại các thành của Giu-đa.
17 Như người canh giữ ruộng, chúng siết chặt vòng vây từ mọi phía,
Vì thành này phản loạn chống lại Ta.’ ”
Đấy là lời CHÚA.
18 Nếp sống và hành động của ngươi
Đã gây ra mọi điều ấy.
Đó là hậu quả cay đắng
Do gian ác ngươi gây ra,
Nó đâm thấu tận đáy lòng ngươi.
Tiên Tri Giê-rê-mi Đau Xót Cho Dân Của Ông
19 Ôi! tôi đau lòng! Tôi đau lòng!
Tôi quằn quại!
Ôi! Lồng ngực tôi!
Tim tôi đập thình thịch,
Tôi không thể nín lặng,
Vì, hỡi linh hồn ta, ngươi có nghe tiếng kèn vang dội,
Tiếng hò hét của chiến trận.
20 Đổ nát và đổ nát,
Khắp đất nước điêu tàn,
Bỗng chốc lều trại tôi tan hoang,
Màn giăng bứt đổ trong giây lát!
21 Tôi còn phải nhìn thấy cờ xí quân thù,
Và nghe tiếng kèn báo hiệu cho đến khi nào?
29 Nghe tiếng kỵ binh và người bắn cung,
Thành nào cũng chạy trốn:
Dân chúng chui vào bụi rậm,
Len lỏi giữa hóc đá.
Thành nào cũng bỏ trống,
Không người ở.
30 Còn ngươi, hỡi kẻ bị định tội kia,[a]
Ngươi làm gì mà mặc áo đỏ thắm,
Trang sức bằng vàng ròng,
Dùng chì vẽ mắt cho to ra?
Ngươi làm đẹp cũng vô ích!
Các tình nhân ngươi
Đã bỏ ngươi.”
31 Tôi nghe tiếng, như tiếng người sản phụ chuyển dạ,
Tiếng đau đớn của người sản phụ sinh con so.
Đó là tiếng của Si-ôn, con gái tôi,
Dang hai tay ra, thở hổn hển:
“Khốn cho tôi! Tôi sắp ngất!
Bọn sát nhân tìm hại mạng sống tôi!”
11 Ta là người chăn nhân từ. Người chăn nhân từ hy sinh tính mạng vì đàn chiên. 12 Kẻ chăn thuê không phải là người chăn; chiên không thuộc về nó, nên thấy muông sói đến nó bỏ chiên chạy trốn; muông sói vồ bắt và đuổi chiên tan lạc. 13 Vì là kẻ chăn thuê, nên nó chẳng quan tâm gì đến chiên.
14 Ta là người chăn nhân từ, Ta biết chiên Ta và chiên Ta biết Ta, 15 cũng như Cha biết Ta và Ta biết Cha vậy. Ta hy sinh tính mạng mình vì chiên. 16 Ta còn có những chiên khác không thuộc bầy này, Ta cũng phải đem chúng về nữa, và chúng sẽ nghe theo tiếng Ta. Như vậy, sẽ chỉ có một đàn chiên và một người chăn. 17 Cha đã yêu thương Ta chính vì Ta chịu hy sinh tính mạng, rồi sau được lấy lại. 18 Không ai lấy được tính mạng Ta, nhưng chính Ta tự hiến. Ta có quyền hy sinh tính mạng và có quyền lấy lại. Đây là mạng lệnh Ta nhận từ Cha Ta.”
19 Người Do Thái lại chia phe nghịch nhau vì những lời ấy. 20 Trong vòng họ có nhiều người nói: “Hắn ta bị quỷ ám, điên rồi, các anh nghe hắn làm gì!” 21 Một số khác lại bảo: “Người bị quỷ ám không thể nói được những lời lẽ ấy? Quỷ làm sao mở mắt người mù?”
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)