Revised Common Lectionary (Complementary)
Thánh Thi Đa-vít
23 CHÚA là Đấng chăn giữ tôi,
Tôi sẽ không thiếu thốn gì.
2 Ngài giúp tôi an nghỉ nơi đồng cỏ xanh tươi,
Dẫn tôi đến bên bờ suối yên tịnh.
3 Ngài phục hồi linh hồn tôi,[a]
Dẫn tôi vào đường lối công bình
Vì cớ danh Ngài.
4 Dù khi tôi đi qua
Thung lũng bóng chết,
Tôi sẽ không sợ tai họa gì.
Vì Ngài ở cùng tôi,
Cây trượng và cây gậy của Ngài
An ủi tôi.
5 Ngài bày tiệc[b] đãi tôi
Trước mặt kẻ thù nghịch tôi,
Ngài xức dầu trên đầu tôi,
Chén tôi đầy tràn.
6 Thật vậy, trọn đời tôi,
Phúc lành và tình yêu thương sẽ theo tôi.
Tôi sẽ ở[c] trong nhà CHÚA
Đến muôn đời.
12 “Lạy CHÚA, nếu con biện luận với Ngài,
Ngài sẽ thắng.
Tuy nhiên, con vẫn xin trình bày lời biện luận.
Tại sao người gian ác hưng thịnh?
Tại sao người phản phúc lại sống ung dung?
2 Ngài đã trồng chúng nó, chúng đâm rễ,
Lớn lên, sinh hoa kết quả.
Ngài ở gần miệng lưỡi chúng,
Nhưng cách xa lòng dạ chúng.
3 Nhưng lạy CHÚA, Ngài đã biết con, Ngài nhìn thấy con,
Ngài đã thử và biết lòng con ở với Ngài.
Xin Ngài tách chúng nó ra như cừu dành cho lò sát sinh,
Xin Ngài biệt riêng chúng ra cho ngày chém giết.
4 Đất nước phải khô héo cho đến bao giờ?
Cỏ khắp đồng phải úa tàn cho đến khi nào?
Thú rừng và chim chóc bị quét sạch
Vì dân cư gian ác,
Vì chúng nói:
‘Ngài không thấy điều gì chúng ta làm.’
5 Nếu con chạy đua với người chạy bộ
Mà còn mỏi mệt vì họ,
Thì làm sao đua nổi với ngựa?
Nếu con chỉ vững tin trong đất nước trù phú,
Thì con sẽ ra sao trong rừng rậm sông Giô-đanh?
6 Ngay cả dòng họ con và nhà cha con,
Ngay cả họ cũng phản bội con,
Ngay cả họ cũng gọi sau lưng con: ‘Đồ say rượu!’
Con đừng tin họ
Khi họ dùng lời ngon ngọt nói với con.”
CHÚA Đau Khổ Vì Dân Ngài
7 Ta đã từ bỏ dân Ta,
Ta đã bỏ cơ nghiệp Ta,
Ta đã giao dân Ta yêu quý
Vào tay kẻ thù chúng.
8 Dân Ta nghịch lại Ta
Như sư tử trong rừng rậm.
Chúng lớn tiếng chống lại Ta,
Vì thế Ta ghét bỏ chúng.
9 Dân Ta có phải là diều hâu có đốm,
Bị diều hâu khác vây quanh?
Hỡi tất cả các loài thú rừng,
Hãy đến, hãy tụ tập lại,
Hãy đến dự tiệc!
10 Nhiều người chăn đã hủy phá vườn nho Ta,
Giày đạp phần đất của Ta.
Chúng đã biến phần đất đẹp đẽ của Ta
Thành đồng hoang tiêu điều.
11 Chúng đã làm cho nó điêu tàn,
Nó xơ xác khóc than với Ta.
Cả đất nước điêu tàn,
Nhưng không ai màng để tâm.
12 Quân thù cướp phá đã tràn đến
Khắp các đồi trọc trong sa mạc.
Vì lưỡi gươm của CHÚA cắn nuốt cả đất,
Từ đầu này đến đầu kia,
Không sinh vật nào an toàn cả.
13 Chúng gieo lúa mì, nhưng chỉ gặt gai gốc,
Chúng làm việc khổ nhọc luống công.
Chúng sẽ xấu hổ vì thu hoạch mình,
Vì cơn giận cháy phừng của CHÚA!
Người Hành Khất Mù Được Chữa Lành Ở Giê-ri-cô(A)
35 Khi gần đến thành Giê-ri-cô, Đức Giê-su gặp một người mù ngồi ăn xin bên vệ đường. 36 Nghe tiếng đoàn dân đông kéo qua, anh hỏi có việc gì vậy? 37 Họ bảo: “Đức Giê-su, người Na-xa-rét đang đi qua đây!”
38 Anh mù kêu lớn: “Lạy Đức Giê-su, Con vua Đa-vít, xin thương xót con!”
39 Những người đi trước quở trách người mù và bảo anh nín đi. Nhưng anh càng kêu to: “Lạy Con vua Đa-vít, xin thương xót con!”
40 Đức Giê-su dừng lại, truyền đem anh mù đến. Khi anh lại gần, Ngài hỏi: 41 “Con muốn Ta làm gì cho con?” Người mù đáp: “Lạy Chúa, xin cho con được sáng mắt!” 42 Đức Giê-su bảo anh: “Hãy sáng mắt lại! Đức tin con đã chữa lành con!” 43 Lập tức, người mù được sáng mắt, liền đi theo Ngài, tôn vinh Đức Chúa Trời. Tất cả dân chúng chứng kiến việc ấy cũng đều ca ngợi Đức Chúa Trời.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)