Revised Common Lectionary (Complementary)
Người Hát Cho CHÚA Về Những Việc Của Cút, Người Bên-gia-min
7 Lạy CHÚA, là Đức Chúa Trời tôi, tôi ẩn náu nơi Ngài.
Xin cứu tôi khỏi mọi kẻ săn đuổi tôi và giải cứu tôi.
2 Kẻo như sư tử,
Chúng cắn xé tôi.[a]
3 Lạy CHÚA, là Đức Chúa Trời tôi,
Nếu tôi đã làm điều ấy, nếu tay tôi đã làm điều ác.
4 Nếu tôi đã lấy ác trả cho bạn tôi,
Và cướp của kẻ thù tôi vô cớ.
5 Thì hãy để kẻ thù săn đuổi và bắt lấy tôi,
Giày đạp mạng sống tôi dưới đất,
Và chôn vùi vinh dự tôi nơi bụi cát.
6 Lạy CHÚA, trong cơn giận xin hãy đứng dậy,
Xin đứng lên nghịch cùng cơn giận của kẻ thù tôi.
Lạy Đức Chúa Trời tôi, xin thức dậy và truyền sự đoán xét.
7 Hỡi hội các dân, hãy tụ họp quanh Ngài.
Từ nơi cao, xin Ngài sẽ trở lại trên chúng.
8 CHÚA đoán xét các dân.
Lạy CHÚA, xin xét xử tôi theo sự công chính tôi,
Và theo sự liêm chính trong lòng tôi.
9 Nguyện sự gian ác của kẻ dữ chấm dứt,
Nhưng Ngài vững lập người công chính.
Lạy Đức Chúa Trời công chính, Ngài là Đấng dò xét lòng dạ con người.
10 Đức Chúa Trời là thuẫn của tôi.
Ngài cứu rỗi người có lòng ngay thẳng.
11 Đức Chúa Trời là Đấng phán xét ngay thẳng.
Nhưng Đức Chúa Trời cũng đe dọa mỗi ngày.
12 Nếu một người không ăn năn,
Thì Ngài sẽ mài gươm,
Giương cung sẵn sàng.
13 Ngài chuẩn bị sẵn vũ khí chết người cho hắn.
Ngài châm các mũi tên lửa cháy phừng.
14 Kìa, nó thai nghén điều dữ,
Cưu mang điều ác và sinh ra gian dối.
15 Nó đào hố rồi khoét cho sâu.
Nhưng lại té xuống hố mà nó đã đào.
16 Điều ác nó làm lại đổ trên đầu nó.
Bạo lực của nó cũng giáng xuống đầu nó.
17 Tôi sẽ cảm tạ CHÚA vì đức công chính Ngài.
Tôi sẽ ca ngợi danh CHÚA, là Đấng Chí Cao.
Ê-xơ-tê Được Chọn Làm Hoàng Hậu
2 Cách ít lâu, khi vua A-suê-ru đã nguôi giận, vua nhớ đến Vả-thi, hành động của bà, và sắc lệnh ký truất bỏ bà. 2 Các cận thần hầu vua đề nghị: “Xin bệ hạ truyền lệnh tìm cho bệ hạ những trinh nữ trẻ đẹp. 3 Xin bệ hạ chỉ định những viên chức trong khắp các tỉnh của đế quốc lo tập họp những trinh nữ trẻ đẹp về hậu cung tại thành nội Su-san, giao cho Hê-gai, quan thái giám của vua, là quan canh giữ các cung nữ, coi sóc. Xin bệ hạ truyền phân phối mỹ phẩm cho các cô ấy. 4 Rồi cô nào đẹp lòng vua sẽ làm hoàng hậu thay cho Vả-thi.” Lời đề nghị này đẹp ý vua. Vua ra lệnh thi hành y như lời.
5 Tại thành nội Su-san có một người Do Thái tên Mạc-đô-chê, con trai Giai-rơ, cháu Si-mê-i, chắt của Kích, thuộc bộ tộc Bên-gia-min. 6 Kích bị Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, bắt đi lưu đày từ Giê-ru-sa-lem cùng với đoàn người lưu đày, cùng lúc với Giê-cô-nia, vua Giu-đa. 7 Mạc-đô-chê có nuôi dưỡng Ha-đa-sa, cũng gọi là Ê-xơ-tê, con gái của chú mình, vì Ê-xơ-tê mồ côi cha mẹ. Thiếu nữ này dáng người đẹp đẽ, nét mặt xinh tươi. Khi cha mẹ Ê-xơ-tê qua đời, Mạc-đô-chê nhận cô làm con.
8 Khi sắc lệnh vua ban hành, nhiều trinh nữ được đưa về thành nội Su-san, giao cho Hê-gai coi sóc. Ê-xơ-tê cũng bị đưa về hoàng cung giao cho Hê-gai, quan canh giữ các cung nữ. 9 Thiếu nữ này đẹp lòng Hê-gai. Cô chiếm được cảm tình của ông, nên ông vội vàng cung cấp mỹ phẩm và phần ăn cho cô. Ông cũng phân cho cô bảy nữ tỳ chọn lọc từ hoàng cung, rồi dời cô và các nữ tỳ về nơi tốt nhất trong hậu cung.
10 Ê-xơ-tê không tiết lộ cho ai biết về dân tộc và dòng dõi cô, vì Mạc-đô-chê đã căn dặn cô đừng tiết lộ gì cả. 11 Ngày nào Mạc-đô-chê cũng lảng vảng trước sân hậu cung để dò thăm sức khỏe Ê-xơ-tê và việc gì xảy ra cho cô.
12 Các thiếu nữ lần lượt theo phiên mình đến với vua A-suê-ru, sau khi hoàn tất chế độ mười hai tháng ấn định cho phụ nữ, vì đó là thời gian trau dồi sắc đẹp cho các cô: sáu tháng với dầu một dược, và sáu tháng với các hương liệu và mỹ phẩm của phụ nữ. 13 Đây là cách thức thiếu nữ đến cùng vua: bất cứ điều gì cô xin đều ban cho cô để mang theo từ cung phi tần đến cung điện vua. 14 Buổi tối cô đến với vua, và sáng hôm sau, cô trở về hậu cung thứ nhì, dưới quyền quản đốc của Sa-ách-ga, quan thái giám của vua, quan canh giữ các cung phi. Cô không bao giờ vào cùng vua nữa, trừ trường hợp vua ưa thích cô và cho gọi đích danh.
15 Đến phiên Ê-xơ-tê (con gái A-bi-ha-đin, cháu mà Mạc-đô-chê đã nhận làm con) vào cùng vua, cô không xin chi hết ngoại trừ những gì thái giám Hê-gai, quan canh giữ các cung nữ, khuyên cô mang theo. Tuy nhiên mọi người thấy Ê-xơ-tê đều trầm trồ ca ngợi. 16 Ê-xơ-tê được đưa vào cung cùng vua A-suê-ru, trong hoàng cung, vào tháng mười, tức tháng Tê-bết,[a] năm thứ bảy triều vua. 17 Vua yêu thương Ê-xơ-tê hơn tất cả các phụ nữ khác. Cô chiếm được tình cảm và sự sủng ái của vua hơn tất cả các trinh nữ khác. Vua đội vương miện lên đầu cô và lập cô làm hoàng hậu thay cho Vả-thi. 18 Vua mở yến tiệc linh đình thết đãi tất cả các thượng quan và triều thần, gọi là “Tiệc của Ê-xơ-tê.” Vua công bố ngày lễ nghỉ[b] trong các tỉnh và ban phát tặng phẩm rộng rãi, xứng hiệp với tư cách nhà vua.
8 Hãy nhớ rằng Chúa Cứu Thế Giê-su, dòng dõi Vua Đa-vít, đã chết và sống lại theo như Phúc Âm ta rao giảng. 9 Vì Phúc Âm đó mà ta chịu gian khổ đến nỗi mang xiềng xích như một tội phạm; nhưng Đạo Đức Chúa Trời chẳng bị xiềng xích đâu. 10 Vậy nên, ta chịu đựng mọi gian khổ chính vì những người được Chúa chọn để họ được cứu rỗi trong Chúa Cứu Thế Giê-su và hưởng vinh quang đời đời.
11 Đây là lời đáng tin cậy.
Nếu chúng ta đồng chết với Ngài,
Chúng ta sẽ đồng sống với Ngài;
12 Nếu chúng ta chịu gian khổ,
Chúng ta sẽ đồng trị với Ngài;
Nếu chúng ta chối bỏ Ngài,
Ngài cũng sẽ chối bỏ chúng ta,
13 Nhưng nếu chúng ta thất tín,
Ngài vẫn thành tín
Vì Ngài không thể nào tự chối bỏ mình.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)