Old/New Testament
Gióp Nguyền Rủa Ngày Sanh Của Mình
3 Sau đó, Gióp phá tan sự im lặng, lên tiếng nguyền rủa ngày sanh của mình. 2 Gióp nói:
3 Ước gì ngày tôi sanh ra tan mất đi,
Ước gì đêm loan báo: “một bé trai được thụ thai” không còn nữa!
4 Ước gì ngày ấy là tối tăm,
Nguyện Đức Chúa Trời trên cao chẳng kể đến nó,
Nguyện ánh sáng đừng soi rọi nó!
5 Nguyện tối tăm và bóng sự chết chuộc ngày ấy lại,
Nguyện mây đen bao phủ nó,
Nguyện sự đen tối ban ngày làm nó kinh hãi!
6 Nguyện tối tăm dày đặc bắt đêm ấy đi,
Nguyện nó không được tính chung với những ngày trong năm,
Không được kể vào trong số các tháng!
7 Nguyện đêm ấy không có người thụ thai,
Không tiếng reo vui!
8 Nguyện các phù thủy chuyên rủa sả ngày,
Và chuyên đánh thức thủy quái[a] rủa sả đêm ấy!
9 Nguyện các vì sao chiếu lúc trời hừng sáng cứ tối tăm mãi,
Nguyện đêm ấy trông chờ nhưng không thấy ánh sáng,
Cũng không thấy mí rạng đông hé mở!
10 Vì đêm ấy đã không đóng cửa dạ con thai nghén tôi,
Cũng không giấu thống khổ khỏi mắt tôi.
Gióp Ước Ao Được Chết Vì Quá Khổ
11 Tại sao tôi chẳng chết đi khi vừa ra khỏi dạ,
Chẳng tắt hơi khi mới lọt lòng?
12 Tại sao lại có đầu gối đỡ lấy tôi,
Và vú cho tôi bú?
13 Nếu không, giờ đây tôi đã nằm yên tịnh,
Tôi đã ngủ và nghỉ ngơi,
14 Cùng với vua chúa và các cố vấn trần gian,
Những người đã xây dựng lại cho mình các thành trì đổ nát;
15 Hoặc cùng với các nhà lãnh đạo có vàng bạc
Chất đầy ắp nhà.
16 Tại sao tôi lại không bị chôn kín như thai bị sẩy,
Như các em bé chết khi vào đời, không hề thấy ánh sáng?
17 Nơi đó, kẻ ác ngừng tác hại,
Và nơi đó, kẻ đuối sức được yên nghỉ.
18 Những kẻ tù đày cùng nhau nhàn hạ,
Không còn nghe tiếng bọn cai tù quát tháo.
19 Kẻ hèn, người sang đều ở đó như nhau,
Và nô lệ được tự do khỏi người chủ hà hiếp.
20 Tại sao kẻ khốn khổ được thấy ánh sáng,
Và người có lòng cay đắng lại được sống?
21 Họ ước ao sự chết, nhưng không được,
Họ đào xới tìm kiếm sự chết hơn là tìm kho báu;
22 Họ vui mừng hớn hở,
Họ sung sướng khi đạt đến nấm mồ.
23 Người bước đi trên con đường bị che khuất,
Người bị Đức Chúa Trời rào kín chung quanh,
Sao lại được thấy ánh sáng?
24 Thức ăn của tôi là tiếng than ai oán,
Tôi khóc gào như nước chảy tràn tuôn.
25 Vì điều tôi sợ đã xảy đến cho tôi,
Điều tôi kinh hãi đã đổ ập xuống tôi.
26 Tôi không được thảnh thơi, yên tịnh,
Cũng chẳng được nghỉ ngơi, sóng gió ào ào nổi dậy.
Vững Tin Nơi Chúa
4 Ê-li-pha người Thê-man đáp lời Gióp:
2 Nếu chúng tôi nói với anh một vài lời, anh có phiền không?
Nhưng ai có thể cầm mình không nói?
3 Kìa, anh đã khuyên dạy nhiều người,
Anh làm cho cánh tay yếu đuối nên mạnh mẽ;
4 Lời của anh đỡ người vấp ngã dậy,
Anh làm cho vững các đầu gối lỏng lẻo.
5 Nhưng bây giờ, anh mắc nạn, anh không chịu nổi,
Anh gặp khó khăn, anh lại kinh hoàng.
6 Anh kính sợ Đức Chúa Trời, sao anh không vững lòng tin?
Anh sống trọn vẹn, sao anh không nuôi hy vọng?
7 Anh hãy suy xét lại: Có người nào vô tội phải chết mất?
Có nơi nào người ngay thẳng bị diệt vong?
8 Theo như tôi thấy, người nào gây tội ác,
Và gieo khổ đau, thì gặt ngay điều họ gieo trồng.
9 Hơi thở của Đức Chúa Trời khiến họ chết mất,
Cơn giận của Ngài khiến họ tiêu tan.
10 Sư tử rống, thú dữ gầm, cũng phải im bặt,
Nanh của sư tử bị bẻ gãy!
11 Sư tử mạnh bạo chết vì thiếu mồi,
Và đàn sư tử con tản lạc.
Khải Tượng Ban Đêm
12 Một sứ điệp đến với tôi cách huyền bí,
Tai tôi thoáng nghe tiếng thì thầm.
13 Khi tư tưởng lộn xộn vì ác mộng ban đêm,
Khi loài người say sưa trong giấc ngủ mê man,
14 Sự kinh hãi xâm nhập tôi khiến tôi rùng mình,
Toàn thân tôi run lên vì sợ.
15 Một hơi gió lướt ngang qua mặt tôi,
Khiến cho lông trên người tôi dựng đứng lên.
16 Có một hình dạng dừng lại,
Tôi nhận không ra.
Một dáng người lộ ra trước mắt tôi.
Giữa cảnh im lặng, tôi nghe một giọng nói:
17 Trước mặt Đức Chúa Trời, có người phàm nào công chính không?
Trước mặt Đấng Tạo Hóa, có người nào tinh sạch không?
18 Ngay cả các tôi tớ Ngài, Ngài còn không tin cậy,
Các thiên sứ Ngài, Ngài còn buộc lỗi,
19 Huống chi những kẻ vốn ở chòi đất sét,
Dựng trên nền đất bụi,
Có thể bị chà đạp như mối mọt!
20 Một sớm, một chiều, họ có thể bị nghiền nát,
Chết mất đời đời mà không ai biết tới.
21 Nếu dây lều của họ bị nhổ tháo đi,
Họ có thể chết mà chẳng hề học được khôn ngoan.
44 Các tổ phụ chúng ta giữ Lều Chứng Cớ với họ trong đồng hoang, dựng lên theo lệnh đã truyền cho Môi-se, đúng theo kiểu mẫu mà ông đã xem thấy. 45 Sau khi nhận được Lều Chứng Cớ, các tổ phụ chúng ta cùng Giô-suê đem lều ấy theo trong cuộc chiếm cứ các xứ mà dân cư đã bị Đức Chúa Trời tống đuổi trước mặt họ. Lều còn trong đất nước cho đến thời Đa-vít, 46 là người được ân sủng trước mặt Đức Chúa Trời. Ông xin phép xây cất một đền thờ cho Đức Chúa Trời của Gia-cốp. 47 Nhưng Sa-lô-môn mới là người xây đền thờ cho Ngài.
48 Tuy nhiên, Đấng Chí Cao không ngự trong đền đài do loài người xây dựng, như một tiên tri của Chúa đã nói:
49 ‘Bầu trời là ngai Ta,
Và đất là bệ chân Ta.
Các ngươi sẽ cất cho Ta loại nhà nào?
Chúa phán hỏi như thế.
Nơi nào là chỗ Ta nghỉ ngơi?
50 Không phải bàn tay Ta sáng tạo mọi vật này sao?’[a]
51 Này, những người cứng cổ, những người có lòng và tai chưa chịu cắt bì, luôn luôn chống cự Thánh Linh, giống hệt như tổ phụ mình. 52 Có tiên tri nào của Chúa mà tổ phụ các ông không bức hại? Họ đã sát hại những người báo trước sự xuất hiện của Đấng Công Chính mà nay các ông lại phản bội và giết Ngài đi. 53 Các ông đã tiếp nhận Kinh Luật do các thiên sứ ban hành nhưng lại không vâng giữ!”
54 Nghe đến đây, họ giận dữ, nghiến răng nhìn Ê-tiên. 55 Nhưng Ê-tiên đầy dẫy Thánh Linh, ngước nhìn lên trời, thấy vinh quang của Đức Chúa Trời và Đức Giê-su đang đứng bên phải Đức Chúa Trời. 56 Ông nói: “Kìa, tôi thấy bầu trời mở ra và Con Người đang đứng bên phải Đức Chúa Trời!”
57 Họ liền bịt tai, hét lên, chạy lại bắt Ê-tiên, 58 kéo ra ngoài thành phố và ném đá ông. Các nhân chứng cởi áo đặt dưới chân một thanh niên tên Sau-lơ. 59 Đang khi bị họ ném đá, Ê-tiên cầu nguyện: “Lạy Chúa Giê-su, xin tiếp nhận linh hồn con!” 60 Rồi ông quỳ xuống, kêu xin rất lớn tiếng: “Lạy Chúa, xin đừng quy tội này cho họ!” Cầu nguyện như thế xong thì ông ngủ.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)