Old/New Testament
Ê-li-hu Trách Các Bạn Của Gióp Thiếu Khôn Ngoan
34 Ê-li-hu nói tiếp:
2 Các anh tự cho mình là khôn ngoan, xin nghe lời tôi,
Các anh tưởng mình hiểu biết nhiều, xin lắng tai nghe tôi nói.
3 Vì tai biết phân biệt lời nói,
Như miệng nếm thức ăn.
4 Chúng ta hãy cùng nhau nghiên cứu trường hợp của Gióp,
Chọn điều gì phải, quyết định điều gì tốt.
Ê-li-hu Trách Gióp Tự Xưng Mình Vô Tội
5 Vì Gióp nói: “Tôi vô tội,
Nhưng Đức Chúa Trời từ chối xét lẽ công bình cho tôi.
6 Tôi sẽ nói dối nếu tôi chấp nhận mình có lỗi,
Vết thương tôi vô phương cứu chữa, dù tôi vô tội.”
7 Có ai giống như Gióp,
Buông lời nhạo báng như thể uống nước lã,
8 Nhập bọn với phường lưu manh,
Đồng hành với bọn gian ác?
9 Vì Gióp nói: “Loài người chẳng được lợi gì
Khi tìm vui thỏa trong Đức Chúa Trời.”
Ê-li-hu Xưng Nhận Đức Chúa Trời Công Bình
10 Nhưng các anh là người thông sáng, hãy nghe tôi:
Đức Chúa Trời không thể làm điều ác,
Đấng Toàn Năng không thể làm điều bất công.
11 Ngài báo trả loài người tùy việc họ làm,
Đối xử với mọi người tùy cách ăn nết ở.
12 Thật Đức Chúa Trời không hề làm điều ác,
Đấng Toàn Năng không hề bẻ cong lẽ phải.
13 Ai ủy thác cho Ngài việc cai quản trái đất?
Ai giao cho Ngài trọng trách điều khiển cả thế giới?
14 Nếu Ngài quyết định làm,
Nếu Ngài thu hồi thần linh và sinh khí của Ngài,
15 Mọi loài xác thịt sẽ chết ngay tức khắc,
Và loài người trở về với đất bụi.
Ê-li-hu Xưng Nhận Đức Chúa Trời Không Thiên Vị Và Toàn Tri
16 Nếu anh thông sáng, xin anh nghe điều này,
Xin lắng tai nghe lời tôi nói.
17 Người ghét sự công bình làm sao cai trị được?
Anh dám lên án Đấng công chính quyền năng sao?
18 Đức Chúa Trời nghiêm trách vua: “Đồ vô dụng!”
Và các nhà lãnh đạo: “Phường gian ác!”
19 Ngài không thiên vị hàng vương giả,
Cũng không trọng người giàu hơn kẻ nghèo,
Vì tất cả đều do tay Ngài tạo dựng.
20 Bất ngờ họ chết giữa đêm khuya,
Họ co giật rồi qua đời,
Các kẻ quyền thế cũng bị cất đi, không do tay người.
21 Mắt Ngài xem xét đường lối loài người,
Ngài nhìn thấy mọi bước họ đi.
22 Tối tăm mù mịt hoặc bóng đêm dày đặc
Cũng không cho bọn làm ác ẩn náu.
23 Đức Chúa Trời không cần định thời hạn
Cho loài người chịu phán xét trước mặt Ngài.
24 Ngài đập tan bọn quyền thế không cần điều tra,
Rồi lập người khác thế vào.
25 Vì Ngài biết rõ công việc chúng làm,
Ban đêm qua đi, và chúng bị chà nát.
26 Ngài đánh chúng cùng với phường gian ác,
Nơi mọi người xem thấy,
27 Vì chúng quay đi, không theo Ngài,
Không quan tâm đến đường lối Ngài,
28 Làm cho kẻ nghèo kêu than đến Chúa,
Và Ngài nghe kẻ khốn cùng kêu van.
29 Khi Ngài im lặng, ai dám chỉ trích Ngài?
Khi Ngài ẩn mặt, ai có thể nhìn thấy Ngài?
Ngài chăm sóc từng dân tộc, từng người,
30 Không cho kẻ vô đạo cầm quyền,
Không cho bọn gài bẫy dân thống trị.
Ê-li-hu Kêu Gọi Gióp Ăn Năn
31 Có ai từng thưa với Đức Chúa Trời:
“Con đã chịu hình phạt, không dám phạm tội nữa.
32 Xin Chúa chỉ dạy con điều gì con chưa thấy.
Nếu con có làm ác, con xin từ, không làm nữa?”
33 Theo ý anh, Ngài có nên báo trả người đó không?
Nhưng anh đã chống đối điều Ngài làm!
Chính anh phải quyết định, chẳng phải tôi.
Điều gì anh biết, xin anh nói ra.
34 Những người thông sáng sẽ nói với tôi,
Người khôn ngoan nghe tôi cũng sẽ nói:
35 “Gióp nói thiếu hiểu biết,
Lời nói người vô nghĩa.”
36 Ước gì Gióp bị xét xử tường tận,
Vì anh đối đáp như phường gian ác.
37 Anh đã phạm tội lại thêm nổi loạn,
Nhạo báng Đức Chúa Trời ngay giữa chúng ta,
Nói quá nhiều những lời phạm thượng.
Ê-li-hu Lặp Lại Lời Gióp Nói Rằng Tội Lỗi Con Người Không Can Hệ Gì Đến Đức Chúa Trời
35 Ê-li-hu nói tiếp:
2 Anh tưởng anh nói đúng sao,
Khi anh tuyên bố: “Tôi vô tội trước mặt Đức Chúa Trời?”
3 Anh lại hỏi: “Chúa được ích lợi gì?
Còn tôi được ích lợi gì, nếu tôi không phạm tội?”
4 Tôi xin thưa với anh,
Và các bạn hữu của anh nữa.
Ê-li-hu Nói Tội Của Gióp Chỉ Ảnh Hưởng Đến Người Đồng Loại
5 Hãy ngước mắt lên xem các tầng trời!
Hãy ngắm nhìn các tầng mây cao vợi hơn anh!
6 Nếu anh phạm tội, việc ấy can hệ gì đến Đức Chúa Trời?
Nếu anh gia tăng vi phạm, anh làm gì được Ngài?
7 Nếu anh công chính, anh cho Ngài điều gì?
Ngài nhận được gì từ tay anh?
8 Sự gian ác của anh chỉ hại người đồng loại,
Sự công chính của anh chỉ giúp loài người thôi.
9 Loài người bị áp bức nặng nề kêu than,
Họ kêu cứu khỏi tay kẻ quyền thế.
10 Nhưng không ai hỏi: “Đức Chúa Trời, Đấng tạo dựng tôi, ở đâu?
Chính Ngài khiến bài ca trổi lên trong đêm tối,
11 Ngài ban cho chúng ta tri thức nhiều hơn thú rừng,
Khiến chúng ta khôn ngoan hơn chim trời.”
12 Họ kêu cứu, nhưng Ngài không đáp lại,
Vì họ kiêu căng và gian ác.
13 Thật lời kêu cứu trống không, Đức Chúa Trời chẳng màng nghe,
Đấng Toàn Năng chẳng màng đoái đến.
Ê-li-hu Trách Gióp Thiếu Hiểu Biết
14 Huống chi anh, làm sao Đức Chúa Trời nghe anh được,
Khi anh nói anh không thấy Ngài,
Vụ kiện tụng của anh đã đến trước mặt Ngài,
Và anh đang chờ Ngài xét xử?
15 Và bây giờ, vì Ngài không đoán phạt theo cơn thịnh nộ,
Không quan tâm nhiều đến các vi phạm,
16 Anh Gióp mở miệng nói lời trống rỗng,
Nói quá nhiều những lời vô nghĩa.
Hội Nghị Công Đồng Đầu Tiên
15 Có mấy người từ Giu-đê xuống An-ti-ốt dạy bảo anh em rằng: “Nếu không chịu cắt bì theo đúng luật Môi-se, thì các anh không được cứu đâu!” 2 Việc này gây nên sự bất đồng ý kiến và tranh luận giữa Phao-lô và Ba-na-ba với các người đó. Vậy Phao-lô và Ba-na-ba cùng mấy tín hữu khác được cử lên gặp các sứ đồ và trưởng lão tại Giê-ru-sa-lem nhằm giải quyết vấn đề này. 3 Hội Thánh đưa hai ông lên đường. Khi đi qua xứ Phê-ni-xi và Sa-ma-ri, họ tường thuật việc các dân tộc ngoại quốc trở về với Đức Chúa Trời, làm cho tất cả các anh em tín hữu đều hết sức vui mừng. 4 Đến Giê-ru-sa-lem, được Hội Thánh, các sứ đồ và trưởng lão hoan nghênh, họ báo cáo mọi việc Đức Chúa Trời đã cùng làm với họ.
5 Nhưng có mấy người thuộc nhóm Pha-ri-si đã tin Đạo, đứng lên đòi hỏi: “Phải làm lễ cắt bì cho các tín hữu ấy và buộc họ phải tuân giữ Kinh Luật Môi-se!” 6 Các sứ đồ và trưởng lão nhóm họp để xét vấn đề này. 7 Sau khi thảo luận kỹ lưỡng, Phê-rơ đứng dậy, tuyên bố: “Thưa các anh em! Anh em biết rõ từ trước, Đức Chúa Trời đã chọn tôi giữa các anh em, để dùng miệng tôi nói cho các dân tộc ngoại quốc nghe Phúc Âm, để họ tin nhận Chúa. 8 Đức Chúa Trời là Đấng thấu hiểu lòng dạ loài người đã xác nhận Ngài tiếp nhận họ bằng cách ban Đức Thánh Linh cho họ, cũng như cho chúng ta ngày trước; 9 Ngài không phân biệt chúng ta với họ, nên đã tẩy sạch lòng họ vì họ tin nhận Ngài. 10 Thế thì tại sao anh em thử Đức Chúa Trời mà đặt trên cổ các môn đệ một cái ách mà tổ phụ chúng ta lẫn chúng ta cũng chẳng từng mang nổi? 11 Nhưng chúng ta tin rằng bởi ân sủng của Chúa Giê-su, chúng ta được cứu cùng một cách như họ vậy.”
12 Cả hội nghị đều im lặng nghe Ba-na-ba và Phao-lô thuật lại những dấu lạ và phép mầu mà Đức Chúa Trời đã dùng họ thực hiện giữa các dân tộc ngoại quốc. 13 Khi họ dứt lời, Gia-cơ phát biểu: “Thưa các anh em, xin nghe tôi nói: 14 Si-môn đã công bố việc Đức Chúa Trời thăm viếng các dân tộc ngoại quốc buổi đầu như thế nào để tuyển chọn một dân cho Danh Ngài. 15 Điều này phù hợp với lời các tiên tri của Chúa:
16 ‘Sau các việc này,
Ta sẽ trở lại và tái thiết nhà trại của Đa-vít đã hư sập;
Ta sẽ xây dựng lại
Và trùng tu những nơi đổ nát
17 Ngõ hầu những người còn lại trong nhân loại có thể tìm kiếm Chúa,
Cùng tất cả các dân tộc ngoại quốc mang Danh Ta.
Chúa là Đấng thực hiện việc này phán vậy.[a]
18 Suốt các thời đại, ai cũng biết điều đó.’[b]
19 Vì thế, tôi xét rằng không nên quấy rối những người từ trong các dân tộc ngoại quốc đang quay về với Đức Chúa Trời. 20 Nhưng cần viết thư dặn họ giữ mình khỏi hoen ố vì các thần tượng hoặc vì tội gian dâm, cũng đừng ăn thịt thú vật chết ngạt và huyết. 21 Vì từ những đời trước, trong mỗi thành phố, Môi-se đã được truyền giảng, và trong các hội đường vào mỗi ngày Sa-bát, Kinh Luật Môi-se cũng được tuyên đọc.”
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)