Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Old/New Testament

Each day includes a passage from both the Old Testament and New Testament.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Giê-rê-mi 51-52

51 Chúa phán,
“Này, Ta sẽ dấy lên một luồng chướng khí để hủy diệt Ba-by-lôn,
Và tiêu diệt dân ở Lếp Ca-mai.[a]
Ta sẽ sai những kẻ sàng sảy đến Ba-by-lôn,
Và chúng sẽ sàng sảy nàng.
Chúng sẽ làm xứ sở của nàng chỉ còn trơ trụi,
Khi chúng đến tấn công nàng tứ phía,
Trong ngày hoạn nạn.
Chớ để quân xạ tiễn có dịp giương cung chực bắn;
Chớ để quân cận chiến kịp mặc binh giáp ra dàn trận;
Chớ chừa sót lại các chiến sĩ trai trẻ nào của nàng;
Hãy tiêu diệt hoàn toàn quân đội của nàng.
Chúng ngã gục xuống chết trong đất của người Canh-đê;
Quân bị thương nằm la liệt trong các đường phố.
I-sơ-ra-ên và Giu-đa đã không bị Ðức Chúa Trời của họ, tức Chúa các đạo quân, bỏ quên,
Dù xứ sở của họ đầy tràn tội lỗi trước mặt Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên.
Hãy chạy ra khỏi Ba-by-lôn;
Ai nấy trong các ngươi khá cứu lấy mạng mình.
Chớ để cho mình bị diệt vì tội của nàng,
Vì đây là lúc Chúa báo thù.
Ngài báo trả cho nàng những gì nàng đã nợ.
Ba-by-lôn là cái chén bằng vàng trong tay Chúa;
Nàng đã làm liên lụy cho khắp đất phải uống say;
Các nước đã uống rượu bị đoán phạt chung với nàng,
Do đó các dân đã điên tiết.
Thình lình Ba-by-lôn sụp đổ và vỡ tan tành;
Hãy than khóc cho nàng.
Hãy lấy dầu thoa các vết thương của nàng,
Biết đâu nàng sẽ được lành.
Chúng tôi muốn chữa trị cho Ba-by-lôn,
Nhưng nàng chẳng thể được chữa lành.
Thôi, hãy quên nàng đi.
Ai nấy trong chúng ta hãy trở về xứ của mình;
Vì sự đoán phạt dành cho nàng đã cao đến tận trời;
Nó đã lên thấu trời xanh.

10 Chúa đã làm sáng tỏ sự minh chánh của chúng ta.
Hãy đến, chúng ta hãy rao báo trong Si-ôn công việc của Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta.
11 Hãy mài các mũi tên cho nhọn.
Hãy bỏ chúng vào bao tên thật đầy.[b]
Kìa Chúa đã dấy động tinh thần các vua Mê-đi,
Vì mục đích của Ngài đối với Ba-by-lôn là tiêu diệt nó,
Vì đó là sự báo thù của Chúa, sự báo thù cho đền thờ của Ngài.
12 Hãy phất cờ ra lệnh tấn công các tường thành Ba-by-lôn;
Hãy tăng cường quân canh,
Hãy lập các vọng gác,
Hãy bố trí mai phục,
Chúa đã hoạch định và thực hiện những gì Ngài đã phán về dân cư ở Ba-by-lôn.

13 Hỡi ngươi, kẻ sống bên các dòng sông lớn,
Ngươi có nhiều kho tàng đầy dẫy,
Giờ tận số của ngươi đã đến rồi,
Sợi chỉ của đời ngươi sẽ bị cắt đứt.
14 Chúa các đạo quân đã lấy chính Ngài mà thề rằng:
Chắc chắn Ta sẽ cho ngươi bị quân ngoại xâm tràn đầy;
Chúng đông như cào cào;
Và chúng sẽ reo hò vì chiến thắng ngươi.
15 Ðấng dựng nên trái đất bằng quyền năng Ngài,
Ðấng thiết lập thế gian bằng sự khôn ngoan Ngài,
Ðấng giăng các từng trời ra bằng tri thức Ngài.
16 Khi Ngài lên tiếng, các nguồn nước trên trời xáo động,
Ngài khiến cho hơi nước bốc lên ở những nơi tận cùng trái đất,
Ngài làm cho sấm sét xuất hiện với cơn mưa,
Và Ngài đem gió ra từ các kho của Ngài.

17 Ai nấy đều ngu si và chẳng biết chi;
Tất cả bọn đúc tượng phải xấu hổ vì các tượng thần của chúng;
Vì hình tượng của chúng chỉ là đồ giả dối,
Không có hơi thở nào ở trong chúng.
18 Chúng là đồ vô dụng;
Ðó là những thứ dùng để gạt gẫm người ta;
Ðến kỳ chúng bị đoán phạt, chúng sẽ bị tiêu diệt.
19 Nhưng Ngài, phần của Gia-cốp, không như những thứ đó;
Vì Ngài là Ðấng dựng nên mọi vật,
Và I-sơ-ra-ên là một chi tộc của cơ nghiệp Ngài;
Danh Ngài là Chúa các đạo quân.”

Cái Rìu của CHÚA

20 “Ngươi là búa rìu đánh trận của Ta, vũ khí của Ta;
Ta dùng ngươi đập tan các quốc gia;
Ta dùng ngươi đánh tan các vương quốc;
21 Ta dùng ngươi đập tan các chiến mã và các kỵ binh;
Ta dùng ngươi đánh tan xe chiến mã và kỵ binh điều khiển xe chiến mã;
22 Ta dùng ngươi đập tan đàn ông và đàn bà;
Ta dùng ngươi đánh tan người già và trẻ thơ;
Ta dùng ngươi đập tan trai tráng và thiếu nữ;
23 Ta dùng ngươi đánh tan những kẻ chăn bầy và các đàn súc vật của chúng;
Ta dùng ngươi đập tan những kẻ cầm cày và các đôi bò mang ách;
Ta dùng ngươi đánh tan các quan lớn và các quan nhỏ.
24 Ta sẽ báo trả Ba-by-lôn và toàn thể dân Canh-đê về mọi điều dữ chúng đã làm cho Si-ôn,
Ngay trước mắt các ngươi,” Chúa phán.

25 “Hỡi ngọn núi hủy diệt, kẻ hủy diệt khắp đất,
Này, Ta chống lại ngươi,” Chúa phán,
“Ta sẽ đưa tay Ta ra chống lại ngươi;
Từ trên đỉnh núi đá Ta sẽ xô ngươi lăn xuống,
Và sẽ biến ngươi thành một ngọn núi bị cháy rụi.
26 Chẳng ai thèm lấy một tảng đá nào của ngươi để làm đá góc nhà;
Chẳng ai thèm lấy một tảng đá nào của ngươi để làm nền móng;
Nhưng ngươi sẽ thành một nơi hoang phế đời đời,” Chúa phán.

27 “Hãy phất cờ ra lệnh tiến quân,
Hãy thổi kèn giữa các nước,
Hãy chuẩn bị các quốc gia ra trận đánh nàng,
Hãy triệu tập các nước ở A-ra-rát, Min-ni, và Ách-kê-na tiến đánh nàng,
Hãy lập một thống soái để chỉ huy cuộc tấn công nàng,
Hãy đem các ngựa chiến đông như cào cào ra trận.
28 Hãy chuẩn bị các nước để tham chiến chống lại nàng,
Các vua Mê-đi với các quan lớn và các quan nhỏ,
Và mọi xứ dưới quyền thống trị của nó.

29 Ðất run rẩy và quặn thắt đớn đau,
Vì mọi điều Chúa định để nghịch lại nàng không thay đổi,
Tức làm cho đất Ba-by-lôn ra hoang tàn, không người ở.
30 Các dũng sĩ của Ba-by-lôn không còn tinh thần chiến đấu;
Chúng chỉ ẩn núp trong các chiến lũy;
Sức lực của chúng đã bạc nhược;
Chúng trở nên như các phụ nữ yếu đuối;
Các nhà cửa trong thành bị phóng hỏa,
Các then gài cổng thành bị gãy nát.
31 Người đưa tin này chạy báo cho người đưa tin khác,
Sứ giả này đến gặp sứ giả kia,
Chúng báo tin dồn dập cho vua Ba-by-lôn,
Rằng kinh thành của vua đã bị thất thủ từ đầu này đến đầu kia.
32 Các ngả đường rút quân đã bị quân thù trấn chận,
Các lối rút an toàn đã bị giặc phóng hỏa đốt tiêu,
Các quân sĩ đều hoảng kinh rối loạn.”
33 Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này,
“Ái Nữ Ba-by-lôn giống như sân đập lúa khi các bó lúa sắp được mang về;
Chẳng còn bao lâu nữa mùa gặt sẽ đến với nàng.”

34 Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn đã ăn nuốt tôi,
Ông ấy đã nghiền nát tôi;
Ông ấy đã làm cho tôi thành một bình trống không;
Ông ấy như một quái vật đã nuốt trộng tôi;
Ông ấy đã lấy các miếng ngon của tôi và ngốn vào trong bụng;
Xong rồi ông ấy tống tôi ra.
35 Nguyện những bạo tàn để dấu vết lại trên thân thể tôi được báo trả trên Ba-by-lôn,
Dân cư của Si-ôn sẽ nói thế.
Nguyện máu của tôi đã đổ sẽ được báo trả trên dân Canh-đê,
Giê-ru-sa-lem sẽ nói thế.

36 Vì vậy Chúa phán thế này,
“Ta sẽ binh vực duyên cớ của ngươi và sẽ báo thù cho ngươi;
Ta sẽ làm cho biển của nàng ra khô cạn,
Làm cho nguồn nước của nàng thành khô khan.
37 Ba-by-lôn sẽ trở thành một đống đổ nát hoang tàn,
Một hang của chồn cáo,
Một đối tượng để kinh hoàng, để xầm xì chê cười, và không còn người ở.
38 Giống như các sư tử tơ cùng nhau gầm rống,
Chúng gào lên như lũ sư tử con.
39 Ðang lúc chúng hung hăng,
Ta sẽ đãi chúng uống,
Ðãi chúng uống say đến rũ rượi bần thần,
Rồi chúng sẽ lăn ra ngủ mê man bất tận,
Và chúng sẽ không bao giờ thức dậy nữa,” Chúa phán.

40 “Ta sẽ mang chúng xuống lò làm thịt như người ta đem các chiên con đi làm thịt,
Như đem các chiên đực và các dê đực đi xẻ thịt.
41 Ô kìa, Sê-sách[c] đã bị thất thủ rồi!
Hỡi ôi, niềm kiêu hãnh của cả thế gian đã bị chiếm mất!
Ô, Ba-by-lôn đã trở thành một chứng tích kinh hoàng giữa các quốc gia rồi!
42 Biển đã dậy lên tràn ngập Ba-by-lôn;
Nàng đã bị bao phủ bởi muôn ngàn đợt sóng.
43 Các thành trì của nàng đã trở thành một chứng tích kinh hoàng,
Một đất nước khô khan,
Một vùng sa mạc,
Một xứ không người,
Một nơi không ai qua lại.
44 Ta sẽ phạt Thần Bên trong Ba-by-lôn;
Ta sẽ móc khỏi miệng nó những gì nó đã nuốt.
Các nước sẽ không nối đuôi nhau đến với nó nữa;
Phải, bức tường bảo vệ Ba-by-lôn sẽ sụp đổ tan tành.

45 Hỡi dân Ta, hãy mau ra khỏi đó.
Mỗi người trong các ngươi khá cứu lấy mạng mình khỏi cơn thịnh nộ bừng bừng của Chúa.
46 Chớ ngã lòng và đừng sợ hãi khi nghe những lời đồn trong xứ;
Năm nay lời đồn này đến,
Năm sau lời đồn khác đến,
Tiếng đồn về bạo lực tràn lan khắp xứ,
Bạo chúa này đánh nhau với bạo chúa kia.
47 Chắc chắn sẽ đến ngày Ta trừng phạt các thần tượng của Ba-by-lôn;
Cả đất nước của nàng sẽ bị làm cho xấu hổ,
Giữa xứ sở của nàng, xác những kẻ tử thương nằm la liệt.
48 Bấy giờ trời, đất, và những gì ở trong chúng sẽ cất tiếng reo mừng vì Ba-by-lôn sụp đổ,
Vì những kẻ tiêu diệt nàng sẽ đến từ phương bắc,” Chúa phán.

49 Ba-by-lôn phải sụp đổ vì tội giết chết I-sơ-ra-ên,
Và tội giết biết bao người khắp mặt đất do Ba-by-lôn gây ra.
50 Hỡi các ngươi, những kẻ đã thoát khỏi gươm giáo,
Hãy bỏ đi mau lên, chớ chần chừ lần lữa!
Hãy nhớ đến Chúa, dù đang ở nơi phương trời xa lạ,
Hãy nghĩ đến Giê-ru-sa-lem trong tâm trí của mình.
51 Chúng tôi hổ nhục, vì chúng tôi đã nghe những lời sỉ nhục;
Nỗi nhục nhằn che phủ mặt chúng tôi,
Vì quân ngoại xâm đã vào trong những nơi thánh của nhà Chúa.
52 “Vì thế chắc chắn sẽ đến ngày,” Chúa phán,
“Ta sẽ trừng phạt các thần tượng của nàng,
Khắp đất nước của nàng những kẻ bị thương sẽ rên la đau đớn.
53 Dù Ba-by-lôn được dựng cao đến tận trời,
Dù nàng củng cố các chiến lũy của nàng ở trên cao vững chắc,
Ta cũng sẽ sai những kẻ hủy diệt ập đến trên nàng,” Chúa phán.

54 Hãy để ý lắng nghe! Tiếng kêu khóc từ Ba-by-lôn vang ra!
Từ xứ của dân Canh-đê một đại thảm họa xảy ra.
55 Chúa đang làm cho Ba-by-lôn ra hoang tàn đổ nát,
Và dẹp im những lời khoác lác của nàng.
Cho dù những đợt sóng của chúng gào vang như thác lũ,
Tiếng của chúng ồn ào vang vọng khắp nơi.
56 Vì một kẻ hủy diệt đã đến chống lại nàng, chống lại Ba-by-lôn;
Các dũng sĩ của nàng đã bị bắt làm tù binh,
Các cây cung của chúng đã bị gãy,
Chúa là Ðức Chúa Trời của sự báo trả,
Ngài báo trả chúng không thiếu điều gì.

57 “Ta sẽ làm cho những kẻ cầm quyền của nàng và các mưu sĩ của nàng bị say khướt,
Luôn cả các quan lớn, các quan nhỏ, và các dũng sĩ của chúng;
Rồi chúng sẽ lăn ra ngủ mê man bất tận,
Và chúng sẽ không bao giờ thức dậy nữa,”
Ðức Vua, danh Ngài là Chúa các đạo quân, phán vậy.

58 Chúa các đạo quân phán,
“Tường thành rộng lớn của Ba-by-lôn sẽ bị san bằng thành bình địa,
Các cổng thành cao lớn của nàng sẽ bị phóng hỏa ra tro.
Người ta đã đổ công ra xây dựng, nhưng rốt cuộc chẳng còn lại gì;
Các dân các nước đã đổ ra biết bao công sức, thế mà chỉ để dành cho lửa.”

Giê-rê-mi Gởi Sứ Ðiệp cho Sê-ra-gia

59 Ðây là sứ điệp Tiên Tri Giê-rê-mi truyền cho Sê-ra-gia con của Nê-ri-a con của Ma-sê-gia, khi ông ấy cùng đi với Xê-đê-ki-a vua Giu-đa qua Ba-by-lôn, vào năm thứ tư của triều đại vua ấy. Sê-ra-gia là quan hầu cận lo việc ăn ở cho vua. 60 Giê-rê-mi viết vào một cuộn sách mọi tai họa sẽ xảy đến cho Ba-by-lôn, tức mọi lời đã viết về Ba-by-lôn. 61 Giê-rê-mi nói với Sê-ra-gia, “Khi ông đến Ba-by-lôn, ông hãy mở ra, đọc những lời này, 62 rồi nói, ‘Lạy Chúa, chính Ngài đã đe dọa sẽ tiêu diệt nơi này để không có loài người hay loài thú sống trong đó nữa, và nó sẽ thành một nơi hoang tàn vĩnh viễn.’ 63 Sau khi ông đọc xong cuộn sách này, hãy cột một cục đá vào nó, ném nó vào giữa dòng Sông Ơ-phơ-rát, 64 và nói, ‘Ba-by-lôn sẽ bị chìm như thế, không trỗi dậy được nữa, vì những tai họa Ta sẽ giáng trên nàng.’”

Những lời của Giê-rê-mi đến đây là chấm dứt.

Phần Phụ Lục:

Giê-ru-sa-lem Bị Thất Thủ

(2 Các Vua 24:18-25:21, 27-30)

52 Xê-đê-ki-a được hai mươi mốt tuổi khi ông bắt đầu trị vì. Ông trị vì được mười một năm tại Giê-ru-sa-lem. Ông làm điều tội lỗi trước mặt Chúa, giống như Giê-hô-gia-kim đã làm. Thật vậy Giê-ru-sa-lem và Giu-đa đã chọc giận Chúa đến độ Ngài phải tống khứ chúng ra khỏi mặt Ngài.

Xê-đê-ki-a nổi loạn chống lại vua Ba-by-lôn. Vào ngày mười, tháng mười, năm thứ chín của triều đại ông, Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn đem toàn thể quân lực của ông đến tấn công Giê-ru-sa-lem và chúng bao vây thành. Chúng xây các pháo đài chung quanh thành để công hãm nó. Vì thế thành bị vây cho đến năm thứ mười một của triều đại Vua Xê-đê-ki-a. Vào ngày chín của tháng tư, nạn đói trong thành đã đến hồi khốc liệt; trong thành không còn thực phẩm để dân trong xứ ăn. Bấy giờ tường thành bị giặc chọc thủng một chỗ. Ban đêm tất cả binh sĩ bỏ thành chạy trốn ra khỏi thành. Họ chạy ra theo cổng ở giữa hai bức tường, bên cạnh vườn ngự uyển, mặc dầu lúc đó quân Canh-đê đang bao vây thành nghiêm ngặt. Họ bỏ chạy về hướng A-ra-ba. Nhưng quân Canh-đê truy kích vua. Chúng đuổi kịp Xê-đê-ki-a trong đồng bằng ở Giê-ri-cô. Quân sĩ của ông liền tán loạn. Chúng bỏ mặc ông, mạnh ai nấy chạy. Quân giặc bắt sống được vua. Chúng đem ông đến nộp cho vua Ba-by-lôn tại Ríp-la trong xứ Ha-mát; tại đó vua ấy xử tội ông. 10 Vua Ba-by-lôn giết các con của Xê-đê-ki-a trước mắt ông, và cũng giết tất cả các quan tướng của Giu-đa tại Ríp-la. 11 Vua ấy truyền lịnh móc mắt Xê-đê-ki-a và lấy xích đồng xiềng ông lại, rồi vua Ba-by-lôn cho dẫn ông qua Ba-by-lôn, giam ông trong ngục cho đến khi ông qua đời.

12 Vào ngày mười tháng năm, năm thứ mười chín của triều đại Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn, Nê-bu-xa-ra-đan quan chỉ huy quân thị vệ của vua Ba-by-lôn tiến vào Giê-ru-sa-lem. 13 Ông đốt nhà Chúa, hoàng cung, và tất cả nhà cửa trong thành Giê-ru-sa-lem; hễ nhà nào to lớn ông đều thiêu rụi. 14 Toàn thể quân đội của người Canh-đê đi theo quan thị vệ đã đập phá tất cả các tường thành bao quanh Giê-ru-sa-lem. 15 Nê-bu-xa-ra-đan quan chỉ huy quân thị vệ bắt đem lưu đày một số người nghèo nhất trong xứ, dân chúng còn sót lại trong thành, và những người đã đào ngũ qua quy hàng với vua Ba-by-lôn. Ông dẫn đi tất cả những người ấy và những thợ khéo tay còn lại. 16 Tuy nhiên Nê-bu-xa-ra-đan quan chỉ huy quân thị vệ đã chừa lại một ít người nghèo khổ nhất trong xứ để trồng nho và làm ruộng.

17 Các trụ đồng trong Ðền Thờ Chúa, các giàn xe đồng, và chiếc bể đồng nơi Ðền Thờ Chúa đều bị quân Canh-đê cắt ra từng mảnh, rồi chở cả thảy số đồng đó về Ba-by-lôn. 18 Chúng cũng lấy đi những nồi đồng, vá đồng, dao kéo, bát hương, muỗng, và mọi vật dụng bằng đồng để dùng vào việc tế lễ trong đền thờ. 19 Quan chỉ huy quân thị vệ cũng lấy đi các chén, các khay đựng lửa than, các chậu, các ấm, các chân đèn, các muỗng, và các bát dùng cho lễ quán, tất cả các dụng cụ bằng vàng, lẫn các dụng cụ bằng bạc. 20 Về hai trụ đồng, cái bể đồng, mười hai con bò bằng đồng đội cái bể, và các giàn xe đồng mà Sa-lô-môn đã làm cho nhà Chúa, thì số đồng ấy quá nhiều, không thể cân được. 21 Về các trụ ấy, mỗi trụ cao chín mét,[d] bên trên đầu trụ có táng bằng đồng, chu vi sáu mét,[e] dày bốn ngón tay và rỗng trong ruột. 22 Trên mỗi trụ là một cái táng đồng, chiều cao mỗi táng là hai mét rưỡi,[f] đầu táng được bao bằng lưới và những trái thạch lựu, tất cả đều làm bằng đồng. Trụ đồng thứ nhì cũng thế, và cũng có những trái thạch lựu như vậy. 23 Có chín mươi sáu trái thạch lựu treo bên cạnh. Tổng số trái thạch lựu treo chung quanh lưới đồng là một trăm.

24 Quan chỉ huy quân thị vệ bắt được Thượng Tế Sê-ra-gia, Phó Thượng Tế Sô-phô-ni-a, và ba viên chức canh cửa đền thờ. 25 Ông cũng bắt được một vị chỉ huy quân đội, bảy cố vấn của nhà vua còn lại trong thành, quan bí thư là người đặc trách việc chiêu mộ quân binh trong nước, và sáu mươi người gan dạ trong xứ còn trốn trong thành. 26 Nê-bu-xa-ra-đan quan chỉ huy quân thị vệ bắt họ và dẫn họ đến nộp cho vua Ba-by-lôn tại Ríp-la. 27 Vua Ba-by-lôn đánh gục họ và đem giết họ tại Ríp-la trong xứ Ha-mát. Thế là dân Giu-đa đã bị bắt đem đi lưu đày khỏi xứ sở của họ.

28 Ðây là số người bị Nê-bu-cát-nê-xa bắt đem đi lưu đày:

Năm thứ bảy, ba ngàn hai mươi ba người Giu-đa.

29 Năm thứ mười tám của triều đại Nê-bu-cát-nê-xa, ông bắt đem đi lưu đày khỏi Giê-ru-sa-lem tám trăm ba mươi hai người.

30 Năm thứ hai mươi ba của triều đại Nê-bu-cát-nê-xa, Nê-bu-xa-ra-đan quan chỉ huy quân thị vệ bắt đem đi lưu đày bảy trăm bốn mươi lăm người Giu-đa.

Tổng cộng số người bị bắt đem đi lưu đày là bốn ngàn sáu trăm người.

Giê-hô-gia-kin Ðược Ơn Huệ Trong Khi Bị Lưu Ðày

31 Năm thứ ba mươi bảy kể từ khi Giê-hô-gia-kin vua Giu-đa bị lưu đày, vào ngày hai mươi lăm, tháng mười hai, tức vào năm thứ nhất của triều đại Ê-vin Mê-rô-đác vua Ba-by-lôn, vào năm ông bắt đầu trị vì, ông ra lịnh ân xá cho Giê-hô-gia-kin vua Giu-đa và đem ông ấy ra khỏi ngục. 32 Ông dùng lời tử tế nói với ông ấy và ban cho ông ấy một địa vị cao hơn các vua cùng bị quản thúc với ông ấy tại Ba-by-lôn. 33 Ông cũng cho Giê-hô-gia-kin được cởi bỏ áo tù và hằng ngày được ngồi ăn đồng bàn với ông trọn đời còn lại của ông ấy. 34 Về việc cấp dưỡng cho ông ấy, hễ ngày nào ông ấy còn sống, vua Ba-by-lôn cấp dưỡng cho ông ấy đều đặn mỗi ngày cho đến ngày ông ấy qua đời.

Hê-bơ-rơ 9

So Sánh Sự Thi Hành Chức Vụ Thượng Tế Dưới Ðất và Chức Vụ Thượng Tế Trên Trời

Vậy giao ước thứ nhất cũng có những quy luật thờ phượng và một đền thánh trên đất. Vì trong Ðền Tạm, phòng thứ nhất ở phía trước được gọi là Nơi Thánh, nơi ấy được thiết trí với cây đèn, bàn, và bánh thánh. Phía sau bức màn là một phòng thứ hai được gọi là Nơi Chí Thánh, trong đó có bàn thờ dâng hương bằng vàng và Rương Giao Ước được bọc vàng mọi phía, trong rương có một bình bằng vàng đựng man-na, cây gậy trổ hoa của A-rôn, và các bảng giao ước. Trên nắp rương là các chê-ru-bim oai nghiêm rực rỡ, dang cánh che phủ nắp thi ân. Về những điều ấy thì không cần phải nói từng chi tiết lúc này.

Các vật đó được sắp đặt như thế để các tư tế thường xuyên đi vào phòng thứ nhất của Ðền Tạm hầu cử hành các nghi lễ phụng vụ. Nhưng phòng thứ nhì thì chỉ vị thượng tế mới được vào mỗi năm một lần, và phải luôn đem theo huyết, để dâng lên, chuộc những tội lỗi của ông và của toàn dân đã vô tình phạm.

Ðức Thánh Linh dùng điều đó để cho chúng ta biết rằng ngày nào phòng thứ nhất của Ðền Tạm vẫn còn thì đường vào Nơi Chí Thánh vẫn chưa mở. Ðó là hình bóng của thời hiện tại, thời các lễ vật và các thú vật hiến tế được dâng hiến không thể làm cho lương tâm người thờ phượng được thánh sạch vẹn toàn. 10 Những điều ấy chỉ liên quan đến thức ăn, thức uống, các hình thức tẩy rửa, những luật lệ cho xác thịt được áp đặt cho đến khi có một trật tự mới.

11 Nhưng Ðấng Christ đã đến để làm Vị Thượng Tế của những điều tốt đẹp hơn sắp đến. Ngài đi vào một Ðền Tạm vĩ đại hơn và toàn hảo hơn, không bởi tay loài người dựng nên, tức là không thuộc về thế giới thọ tạo này. 12 Ngài không nhờ huyết của dê đực và bò đực, nhưng dùng chính huyết Ngài, để vào Nơi Chí Thánh một lần đủ cả, mà thực hiện sự cứu chuộc đời đời. 13 Vì nếu huyết của dê đực và bò đực, cùng tro của bò cái tơ rảy trên những người bị ô uế có thể thánh hóa họ, làm phần xác của họ được tinh sạch, 14 thì huyết của Ðấng Christ, Ðấng nhờ Ðức Thánh Linh đời đời dâng chính Ngài làm con vật hiến tế không tì vết lên Ðức Chúa Trời, tẩy sạch những việc chết khỏi lương tâm chúng ta để chúng ta phục vụ Ðức Chúa Trời hằng sống, có hiệu lực hơn biết dường nào!

Ðấng Christ Lập Giao Ước Mới Bằng Chính Huyết Ngài

15 Vì lý do đó Ngài là Ðấng Trung Gian của giao ước mới, để những người được gọi có thể nhận lãnh cơ nghiệp đời đời đã hứa, vì cái chết đã xảy ra để cứu chuộc những người phạm tội dưới giao ước thứ nhất.

16 Nơi nào có chúc thư thì người lập chúc thư cần phải được xác nhận rằng đã qua đời, 17 vì chúc thư chỉ có hiệu lực khi người lập chúc thư đã qua đời, vì chúc thư không bao giờ được đem ra thi hành khi người lập chúc thư vẫn còn sống. 18 Vì vậy ngay cả giao ước thứ nhất cũng không có hiệu lực nếu không có huyết. 19 Sau khi Môi-se công bố mọi điều răn trong Luật Pháp cho toàn dân, ông đã lấy huyết của bò đực và dê đực, với nước, dây nhung đỏ, và nhánh cây bài hương rảy trên cuộn sách và trên toàn dân, 20 rồi nói rằng,

“Ðây là huyết của giao ước mà Ðức Chúa Trời đã truyền cho anh chị em.”Xuất 24:8

21 Tương tự ông cũng rảy huyết trên Lều Tạm và trên mọi khí dụng được dùng trong việc thờ phượng. 22 Thật vậy theo Luật Pháp hầu hết mọi vật phải nhờ huyết để được tinh sạch, và không có đổ huyết thì không có sự tha thứ.

23 Vậy nếu những gì mô phỏng của những cái có thật trên trời mà còn phải được thanh tẩy như thế, thì chính những cái có thật trên trời càng phải được thanh tẩy bằng các thú vật hiến tế cao quý hơn biết bao. 24 Vì Ðấng Christ đã không vào Nơi Chí Thánh do loài người dựng nên, tức những gì mô phỏng của những cái có thật, nhưng Ngài đã vào chính thiên đàng để hiện nay vì chúng ta xuất hiện trước mặt Ðức Chúa Trời. 25 Không phải Ngài vào đi vào lại nhiều lần để dâng chính Ngài như các vị thượng tế khác phải vào Nơi Chí Thánh hằng năm, mang theo huyết không phải là huyết của mình. 26 Vì nếu không như thế thì từ khi sáng tạo vũ trụ đến nay Ngài đã phải chịu đau đớn nhiều lần rồi; nhưng nay, vào cuối các thời đại, Ngài xuất hiện chỉ một lần đủ cả, dâng chính Ngài làm con vật hiến tế để cất bỏ tội lỗi.

27 Theo như đã định cho loài người, ai cũng phải chết một lần, và sau đó sẽ bị phán xét. 28 Ðấng Christ cũng vậy, sau khi đã dâng chính mình Ngài một lần để mang lấy tội lỗi của nhiều người, Ngài sẽ hiện ra lần thứ hai, không phải để mang lấy tội lỗi, nhưng để cứu những người trông đợi Ngài.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang