Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Old/New Testament

Each day includes a passage from both the Old Testament and New Testament.
Duration: 365 days
New Vietnamese Bible (NVB)
Version
2 Sa-mu-ên 21-22

Dòng Dõi Vua Sau-lơ Bị Xử Tử

21 Dưới triều vua Đa-vít có một nạn đói kéo dài ba năm liên tiếp. Vua Đa-vít cầu hỏi ý CHÚA. CHÚA phán: “Nạn đói xảy ra vì Sau-lơ và gia đình nó có nợ máu, vì Sau-lơ đã sát hại người Ga-ba-ôn.” Người Ga-ba-ôn không thuộc thành phần dân Y-sơ-ra-ên, nhưng thuộc giống dân A-môn còn sót lại. Dân Y-sơ-ra-ên có thề không giết họ,[a] nhưng vua Sau-lơ, vì lòng nhiệt thành đối với các bộ tộc Y-sơ-ra-ên và Giu-đa, đã tìm cách tiêu diệt họ. Vua truyền gọi người Ga-ba-ôn đến. Vua hỏi người Ga-ba-ôn: “Ta phải làm gì cho các ngươi? Ta có cách nào chuộc lỗi vua Sau-lơ đã phạm, để các ngươi cầu xin CHÚA ban phước lành cho cơ nghiệp của Ngài?”

Người Ga-ba-ôn thưa: “Bạc vàng không thể giải quyết vấn đề giữa chúng tôi với vua Sau-lơ và dòng dõi vua. Mặt khác, chúng tôi không có quyền giết ai trong dân Y-sơ-ra-ên.” Vua bảo: “Các ngươi muốn xin bất cứ điều chi, ta sẽ làm cho.” Họ tâu với vua: “Đối với người đã sát hại chúng tôi, và mưu toan tuyệt diệt chúng tôi, để chúng tôi không còn tồn tại trên khắp lãnh thổ Y-sơ-ra-ên, xin bệ hạ giao cho chúng tôi bảy người thuộc con cháu của người đó, để chúng tôi treo lên trước mặt CHÚA, tại Ghi-bê-a, thành của vua Sau-lơ, là vua được CHÚA tuyển chọn.”[b] Vua bảo: “Ta sẽ giao chúng nó cho các ngươi.”

Vua tha chết cho ông Mê-phi-bô-sết, con ông Giô-na-than, và là cháu nội vua Sau-lơ, vì lời thề với CHÚA giữa hai người, nghĩa là giữa vua Đa-vít và Giô-na-than, con vua Sau-lơ. Vua bắt Ạt-mô-ni và Mê-phi-bô-sết, hai người con trai mà bà Rít-ba, con gái ông Ai-gia, đã sanh cho vua Sau-lơ. Vua cũng bắt năm người con trai mà bà Mê-ráp[c] con gái vua Sau-lơ, đã sanh cho ông Át-ri-ên, con ông Bát-xi-lai, người Mê-hô-la. Vua giao chúng cho người Ga-ba-ôn. Họ treo chúng trên núi, trước mặt CHÚA. Bảy người chết cùng một lúc. Chúng bị xử tử vào những ngày đầu mùa gặt, khi người ta khởi sự gặt lúa mạch.

10 Bà Rít-ba, con gái ông Ai-gia, lấy tấm vải thô trải trên một tảng đá, và bà ở đó từ đầu mùa gặt cho đến khi mưa từ trời đổ xuống trên các xác chết. Ban ngày, bà không cho chim trời đậu trên xác, còn ban đêm, bà không cho thú rừng đến gần. 11 Có người báo cho vua Đa-vít biết những điều bà Rít-ba, con gái ông Ai-gia, cung phi của vua Sau-lơ, đã làm. 12 Vua Đa-vít liền đi gặp các nhà lãnh đạo thành Gia-bết ở Ga-la-át để xin lấy hài cốt vua Sau-lơ và hài cốt con vua là ông Giô-na-than. Những người này đã lấy trộm được xác hai cha con bị quân Phi-li-tin treo lên tại quảng trường Bết-san sau khi chúng hạ sát vua Sau-lơ trên núi Ghinh-bô-a. 13 Vua đem hài cốt vua Sau-lơ và hài cốt con vua là ông Giô-na-than, từ Gia-bết về, rồi sai người thu góp hài cốt của những kẻ bị treo, 14 đem chôn cất cùng với hài cốt của vua Sau-lơ và của ông Giô-na-than, con vua, tại Xê-la thuộc lãnh thổ Bên-gia-min, trong phần mộ của ông Kích, cha vua Sau-lơ. Sau khi họ thi hành xong mọi điều vua truyền, Đức Chúa Trời nhậm lời vua cầu xin và ban phước cho đất nước.

Giao Tranh Với Bốn Người Khổng Lồ Phi-li-tin

15 Giao tranh lại xảy ra giữa người Phi-li-tin và dân Y-sơ-ra-ên. Vua Đa-vít đích thân cầm quân của mình đi xuống chiến đấu với người Phi-li-tin. Đang khi giao chiến, vua bỗng cảm thấy mệt mỏi. 16 Ích-bi-bê-nốp, một người Phi-li-tin thuộc dòng giống người Ra-pha[d] có cây giáo đồng[e] nặng hơn ba trăm sê-ken,[f] gươm mới đeo ngang hông, quyết định giết vua Đa-vít. 17 Nhưng ông A-bi-sai, con bà Xê-ru-gia, tiếp cứu vua. Ông tấn công người Phi-li-tin và giết nó. Bấy giờ quân binh của vua Đa-vít thề: “Bệ hạ sẽ không bao giờ ra trận với chúng tôi nữa, kẻo bệ hạ dập tắt ngọn đèn của dân Y-sơ-ra-ên.”

18 Sau đó, giao tranh lại xảy ra với người Phi-li-tin tại Góp. Trong trận này, ông Si-bê-cai, người Hu-sai, giết được Sáp, thuộc dòng giống người Ra-pha.

19 Trong một trận khác với người Phi-li-tin cũng tại Góp, ông Ên-ha-nan, con ông Gia-ri,[g] người Bết-lê-hem, giết Gô-li-át, người thành Gát,[h] Gô-li-át có cây giáo, cán to như trục khung cửi thợ dệt. 20 Giao tranh lại xảy ra tại thành Gát. Tại đây, có một người khổng lồ, tay chân đều có sáu ngón, tổng cộng hai mươi bốn ngón; người này cũng thuộc dòng giống người Ra-pha. 21 Người này thách dân Y-sơ-ra-ên, liền bị ông Giô-na-than, con ông Si-mê-a, anh vua Đa-vít, giết chết. 22 Bốn người kể trên đều thuộc dòng giống người Ra-pha, thành Gát. Chúng đều ngã gục dưới tay vua Đa-vít và quân binh của vua.

Vua Đa-vít Ca Ngợi CHÚA

22 Vua Đa-vít dâng lên CHÚA những lời của bài ca này, sau khi CHÚA giải cứu vua khỏi tay mọi kẻ thù và khỏi tay vua Sau-lơ. Vua ca:

“Lạy CHÚA là núi đá, là thành lũy, là Đấng giải cứu con!
    Lạy Đức Chúa Trời là núi đá cho con nương náu,
    Ngài là thuẫn khiên che chở con,
Là Đấng quyền năng cứu chuộc con,[i] Là tháp cao kiên cố, là nơi con trú ẩn,
    Là Đấng giải cứu, Ngài cứu con thoát khỏi kẻ bạo hành!
Lạy CHÚA, con ca ngợi Ngài! Khi con kêu cầu CHÚA,
    Ngài giải thoát con khỏi kẻ thù nghịch con.
Sóng tử thần vây lượn chung quanh,
    Thác diệt vong cuộn xoay chực sẵn,
Dây Âm phủ vương vấn bao quanh,
    Bẫy tử thần đón chờ con sập.
Phút gian nguy con kêu cầu CHÚA,
    Kêu xin Ngài là Đức Chúa Trời của con,
Từ đền thánh Ngài nghe tiếng con,
    Ngài lắng tai nghe tiếng con kêu cứu.
Bấy giờ, đất chuyển mình rúng động,
    Nền móng các tầng trời rung chuyển lung lay,
    Vì Chúa nổi giận.
Khói bốc lên từ mũi Ngài,
    Miệng Ngài phát ra ngọn lửa thiêu nuốt
    Và than hồng cháy rực.
10 Chúa xé các tầng trời, ngự xuống,
    Chân đạp lớp mây dày đen nghịt.
11 Chúa cưỡi thần hộ giá, vụt bay,
    Và xuất hiện trên cánh gió.
12 Trướng rủ quanh Ngài là bóng tối,
    Khối mây dày đọng nước.
13 Than hồng cháy rực
    Chói sáng trước mặt Ngài.
14 CHÚA cho sấm nổ rền trời,
    Đấng Tối Cao lên tiếng vang dội.
15 Ngài bắn tên, khiến quân thù tán loạn,
    Phát chớp nhoáng, chúng bỏ chạy tan hàng.
16 CHÚA quở một tiếng,
    Đáy biển xuất hiện;
Ngài nổi giận,
    Nền móng trái đất phơi trần.
17 Từ trời cao Chúa đưa tay nắm lấy con,
    Vớt con lên khỏi nước sâu thăm thẳm.
18 Ngài cứu con thoát khỏi kẻ thù cường bạo,
    Khỏi những kẻ ghét con, và mạnh thế hơn con.
19 Chúng tấn công con ngày con lâm nạn,
    Nhưng CHÚA phù hộ con.
20 Ngài đưa con ra khỏi cảnh nguy nan,
    Ngài giải cứu con vì Ngài thương con.
21 CHÚA ban thưởng con vì con vâng lời Ngài,
    Ngài ban phước cho con vì tay con trong sạch.
22 Con giữ theo các đường lối CHÚA dạy,
    Không làm ác xây bỏ Đức Chúa Trời con tôn thờ.
23 Con vâng theo mọi mạng lệnh Ngài truyền,
    Không lìa bỏ một điều răn nào.
24 Chúa biết con hoàn toàn vâng theo Ngài,
    Và giữ mình, không làm điều ác.
25 Vậy, CHÚA ban phước cho con vì con vâng lời Ngài,
    Vì Chúa biết con trong sạch.
26 Chúa bền lòng thương xót người nào trung thành vâng lời Ngài,
    Chúa đối xử trọn vẹn với người hoàn toàn vâng theo Ngài.
27 Chúa đối xử ngay thẳng với người chân thật thanh liêm,
    Nhưng Ngài trừng phạt kẻ gian xảo xứng đáng với việc làm của chúng.
28 Chúa giải cứu người khiêm nhu hạ mình,
    Nhưng mắt Ngài thấy kẻ kiêu ngạo, Ngài hạ họ xuống.
29 Lạy CHÚA, Ngài là ngọn đèn của con,
    CHÚA soi chiếu vào đời con, xua tan bóng tối tử vong và tội lỗi.
30 Nhờ sức Ngài, con tấn công quân thù,
    Cậy ơn Đức Chúa Trời, con phóng qua tường thành.
31 Lạy Đức Chúa Trời, đường lối Ngài trọn vẹn;
    Lời CHÚA hứa đáng tin cậy hoàn toàn.
Ngài là thuẫn khiên che chở
    Mọi người ẩn náu bên Ngài.
32 Ngoài CHÚA ra, ai là Đức Chúa Trời?
    Ai là núi đá an toàn, ngoài Đức Chúa Trời chúng con tôn thờ?
33 Lạy Đức Chúa Trời, Ngài là nơi trú ẩn vững chắc của con,
    Ngài giữ cho con đi lại an toàn.
34 Ngài cho chân con nhanh nhẹn như chân nai,
    Ngài đặt con đứng vững vàng trên đỉnh núi.
35 Chúa luyện tay con thạo việc chinh chiến,
    Cánh tay con giương nổi cung đồng.
36 Chúa che chở và giải cứu con,
    Chúa hạ mình xuống để nâng con lên.
37 Chúa mở rộng đường cho con bước đi,
    Nên con không vấp ngã.
38 Con đuổi theo, hủy diệt quân thù,
    Chỉ trở về sau khi tận diệt chúng.
39 Con tận diệt chúng, con đập tan chúng,
    Chúng không đứng dậy nổi, chúng ngã gục dưới chân con.
40 Chúa ban cho con sức mạnh để chiến đấu,
    Chúa khiến đối phương quỳ mọp dưới chân con.
41 Chúa bắt kẻ thù quay lưng chạy trốn,
    Con tiêu diệt những kẻ oán thù con.
42 Chúng kêu cứu nhưng không ai cứu giúp,
    Chúng kêu cầu CHÚA, nhưng Ngài không đáp lời.
43 Con nghiền tan chúng như bụi đất,
    Con giẫm nát chúng, chà đạp chúng như bùn ngoài đường.
44 Dân con phản loạn, Chúa cứu con thoát khỏi;
    Ngài giữ con làm đầu các nước,
Dân xa lạ phải thần phục con.
45     Người nước ngoài cúi mọp trước mặt con,
    Nghe đến con, tức khắc tuân theo.
46 Người nước ngoài tiêu tan khí phách,
    Từ trong đồn lũy, run rẩy bước ra.
47 Lạy CHÚA Hằng Sống! Con ca ngợi Ngài là núi đá cho con nương náu!
    Con tôn vinh Đức Chúa Trời, Ngài là núi đá che chở con, Ngài cứu con thoát khỏi hiểm nguy!
48 Lạy Đức Chúa Trời, Ngài là Đấng báo thù cho con,
    Ngài bắt các dân thần phục con,
49     Ngài giải cứu con khỏi kẻ thù,
Cho con chiến thắng đối phương,
    Cứu con thoát khỏi kẻ bạo tàn.
50 Vì thế, lạy CHÚA, con xin tôn vinh Ngài giữa muôn dân,
    Và ca hát ngợi khen danh Ngài.
51 Chúa ban chiến thắng vẻ vang cho vua Ngài chọn,
    Chúa yêu thương người được Chúa xức dầu với tình yêu bền bỉ, không dời đổi.
    Chúa yêu thương Đa-vít và dòng dõi người đến muôn đời.”

Lu-ca 18:24-43

24 Đức Giê-su nhìn ông bảo: “Người giàu có[a] khó vào Nước Đức Chúa Trời biết bao! 25 Thật thế, lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Đức Chúa Trời.”

26 Những người nghe câu ấy hỏi Chúa: “Thế thì ai mới được cứu rỗi?” 27 Ngài đáp: “Việc loài người không làm được, Đức Chúa Trời làm được cả!”

28 Phê-rơ thưa: “Chúng con đã bỏ tất cả những gì mình có để theo Thầy!”

29 Ngài đáp: “Thật, Ta bảo các con, không ai bỏ nhà cửa hoặc vợ chồng,[b] hoặc anh em, hoặc cha mẹ, hoặc con cái vì Nước Đức Chúa Trời, 30 mà lại không lãnh được gấp nhiều lần hơn trong đời này và được sự sống vĩnh phúc trong đời sau!”

Chúa Báo Trước Sự Hy Sinh Của Ngài Lần Thứ Ba(A)

31 Đức Giê-su đem mười hai sứ đồ riêng ra mà bảo: “Này, chúng ta lên Giê-ru-sa-lem; tất cả những điều các tiên tri đã viết về Con Người sẽ được ứng nghiệm. 32 Vì Ngài sẽ bị nộp cho người ngoại quốc, bị chế nhạo, mắng nhiếc, phỉ nhổ 33 và sau khi đánh đòn, họ sẽ giết Ngài đi, nhưng đến ngày thứ ba, Ngài sẽ sống lại.”

34 Nhưng các sứ đồ không hiểu nổi những lời này. Ý nghĩa lời ấy bị giấu kín,[c] nên họ không biết Ngài nói gì cả.

Người Hành Khất Mù Được Chữa Lành Ở Giê-ri-cô(B)

35 Khi gần đến thành Giê-ri-cô, Đức Giê-su gặp một người mù ngồi ăn xin bên vệ đường. 36 Nghe tiếng đoàn dân đông kéo qua, anh hỏi có việc gì vậy? 37 Họ bảo: “Đức Giê-su, người Na-xa-rét đang đi qua đây!”

38 Anh mù kêu lớn: “Lạy Đức Giê-su, Con vua Đa-vít, xin thương xót con!”

39 Những người đi trước quở trách người mù và bảo anh nín đi. Nhưng anh càng kêu to: “Lạy Con vua Đa-vít, xin thương xót con!”

40 Đức Giê-su dừng lại, truyền đem anh mù đến. Khi anh lại gần, Ngài hỏi: 41 “Con muốn Ta làm gì cho con?” Người mù đáp: “Lạy Chúa, xin cho con được sáng mắt!” 42 Đức Giê-su bảo anh: “Hãy sáng mắt lại! Đức tin con đã chữa lành con!” 43 Lập tức, người mù được sáng mắt, liền đi theo Ngài, tôn vinh Đức Chúa Trời. Tất cả dân chúng chứng kiến việc ấy cũng đều ca ngợi Đức Chúa Trời.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)