Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

M’Cheyne Bible Reading Plan

The classic M'Cheyne plan--read the Old Testament, New Testament, and Psalms or Gospels every day.
Duration: 365 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Sáng Thế 42

Các Anh của Giô-sép Xuống Ai-cập

42 Khi Gia-cốp nghe rằng ở Ai-cập có lúa gạo, ông nói với các con trai ông, “Sao các con cứ ở đó mà nhìn nhau?” Ông nói tiếp, “Cha nghe người ta nói ở Ai-cập vẫn còn có lúa. Hãy đi xuống đó và mua lúa về cho chúng ta, để chúng ta có thể sống và khỏi chết.” Vậy mười người anh của Giô-sép đi xuống Ai-cập để mua lúa. Nhưng Gia-cốp không cho Bên-gia-min em trai Giô-sép đi theo các anh chàng, vì ông nói, “Rủi có tai họa gì xảy đến cho nó thì sao?”

Các con trai của I-sơ-ra-ên nhập cùng đoàn người đi mua lúa, vì xứ Ca-na-an cũng bị nạn đói. Khi ấy Giô-sép đang là người có quyền trong nước. Ông là người bán lúa cho toàn dân trong nước. Các anh của Giô-sép đến và quỳ sấp mặt xuống đất trước mặt ông. Khi thấy các anh của ông, Giô-sép nhận ra họ ngay, nhưng ông làm ra vẻ như người xa lạ và nói chuyện với họ cách gắt gỏng. Ông hỏi họ, “Các ngươi từ đâu đến?”

Họ đáp, “Chúng tôi từ xứ Ca-na-an đến để mua lương thực.”

Thế là Giô-sép biết họ đúng là các anh của ông, nhưng họ không nhận ra ông. Bấy giờ Giô-sép nhớ lại những điềm chiêm bao mà ông đã thấy về họ, ông bảo họ, “Các ngươi đúng là quân do thám rồi! Các ngươi đến đây để dòm ngó những sơ hở của xứ nầy!”

10 Họ đáp, “Thưa ngài, không phải đâu, các tôi tớ ngài chỉ đến để mua lương thực. 11 Tất cả chúng tôi đều là con một cha. Chúng tôi đều là người chân thật. Chúng tôi không phải là quân do thám.”

12 Nhưng ông nói với họ, “Không được. Ðúng là các ngươi đến đây để tìm xem những sơ hở của xứ nầy.”

13 Họ đáp, “Các tôi tớ ngài gồm mười hai anh em, con cùng một cha, ở xứ Ca-na-an. Ðứa út hiện đang ở nhà với cha chúng tôi, còn một người thì bây giờ không còn nữa.”

14 Giô-sép nói với họ, “Ðúng như ta đã nói với các ngươi, ‘Các ngươi quả là quân do thám!’ 15 Ðây là điều các ngươi phải chứng minh cho ta: Ta chỉ sinh mạng của Pha-ra-ôn mà thề rằng các ngươi sẽ không được rời khỏi nơi đây, nếu em út các ngươi không đến đây gặp ta. 16 Hãy sai một người trong các ngươi đi về, đem em út các ngươi đến đây. Tất cả những người còn lại sẽ bị giam vào ngục, để xem những lời các ngươi nói có đúng sự thật không; nếu không, ta chỉ sinh mạng của Pha-ra-ôn mà thề, các ngươi đích thực là quân do thám!”

17 Ðoạn ông truyền lịnh bắt họ giam vào ngục suốt ba ngày.

18 Ðến ngày thứ ba, Giô-sép nói với họ, “Hãy làm thế nầy để các ngươi được sống, vì ta kính sợ Ðức Chúa Trời. 19 Nếu các ngươi là những người thành thật, hãy chọn một người trong số anh em các ngươi để ở lại trong nhà tù này. Còn các ngươi, hãy đi, mang lúa về nuôi gia đình các ngươi đang đói. 20 Nhưng phải đem em út các ngươi đến gặp ta, để xác thật những lời các ngươi đã nói, và các ngươi sẽ khỏi chết.” Họ đồng ý làm như vậy. 21 Ðoạn họ nói với nhau, “Chúng ta thật sự đã có tội với em chúng ta, vì chúng ta đã thấy linh hồn nó đau đớn biết bao khi nó van xin chúng ta, nhưng chúng ta chẳng chịu nghe. Vì thế giờ đây chúng ta phải chịu cảnh khốn đốn nầy.”

22 Ru-bên nói với họ, “Anh há chẳng đã nói với các em, ‘Ðừng gây nên tội với đứa nhỏ,’ mà các em không chịu nghe sao? Vì thế, bây giờ chúng ta phải trả nợ máu cho nó.” 23 Họ không biết rằng Giô-sép hiểu tất cả những gì họ nói với nhau, vì ông nói chuyện với họ qua một người thông ngôn. 24 Bấy giờ ông bước qua nơi khác và khóc. Sau đó ông trở lại và nói chuyện với họ. Ðoạn ông ra lịnh bắt Si-mê-ôn ở giữa họ và trói ngay trước mặt họ.

Các Anh của Giô-sép Trở Về Ca-na-an

25 Giô-sép truyền lịnh đổ lúa đầy các bao của họ, và trả bạc của mỗi người lại trong bao lúa của họ và cung cấp họ thực phẩm đi đường. Ông đối xử với họ như vậy. 26 Vậy họ chất lúa lên lưng lừa và ra đi. 27 Nhưng dọc đường, khi họ hạ trại để nghỉ đêm, một người trong họ mở miệng bao để lấy ít lúa cho lừa ăn, ông thấy số bạc mua lúa của ông, kìa, nó nằm đó, nơi miệng bao lúa của ông. 28 Người ấy nói với các anh em mình, “Số bạc mua lúa của tôi sao lại bị trả lại. Nó nằm kia kìa, ngay trong bao lúa của tôi!” Thế là mọi người đều rầu rĩ và lo sợ. Họ nói với nhau, “Ðức Chúa Trời đã làm gì cho chúng ta thế?”

29 Họ trở về gặp Gia-cốp cha họ trong xứ Ca-na-an và thuật lại cho ông tất cả những gì đã xảy ra cho họ trong nước Ai-cập. Họ nói, 30 “Người làm chúa xứ đó nói chuyện với chúng con cách gắt gỏng. Ông ấy bảo chúng con là quân đi do thám xứ. 31 Nhưng chúng con trả lời rằng chúng con là những người thành thật, không phải là quân do thám. 32 Chúng con có mười hai anh em, con của một cha. Một người không còn nữa, còn em út ở nhà với cha trong xứ Ca-na-an. 33 Ông ấy, người làm chúa của xứ đó, nói với chúng con, ‘Hãy làm điều nầy để chứng tỏ các ngươi là những người thành thật: Hãy để một người trong anh em các ngươi ở lại đây với ta. Hãy lấy lương thực, mang về nuôi gia đình các ngươi đang đói, và đi đi. 34 Sau đó hãy đem đứa em út của các ngươi đến đây gặp ta, để chứng tỏ rằng các ngươi không phải là quân do thám nhưng là những người chân thật. Bấy giờ ta sẽ thả người anh em bị nhốt của các ngươi ra, rồi các ngươi có thể mua bán trong nước của ta.’”

35 Sau đó họ đổ lúa trong các bao của họ ra, mỗi người đều kinh ngạc khi thấy túi bạc của mình đã trả bây giờ lại ở trong bao lúa của mình. Khi họ và cha họ thấy các túi bạc ấy, họ thảy đều lo sợ.

36 Gia-cốp cha họ nói với họ, “Các con đã làm mất con của cha. Giô-sép đã không còn, Si-mê-ôn cũng không còn, mà bây giờ các con còn muốn bắt Bên-gia-min đem đi. Tất cả những việc nầy đều gây hại cho cha.”

37 Bấy giờ Ru-bên thưa với cha ông, “Xin cha cứ giết hai đứa con của con, nếu con không đem em về cho cha. Xin cha giao nó cho con, con sẽ đem nó về cho cha.”

38 Nhưng ông nói, “Con trai cha sẽ không đi xuống đó với con đâu, vì anh nó đã chết rồi, chỉ còn một mình nó. Lỡ có chuyện gì rủi ro xảy ra cho nó dọc đường, các con sẽ làm cho đầu bạc nầy của cha phải mang âu sầu xuống âm phủ.”

Mác 12

Ngụ Ngôn về Các Tá Ðiền Gian Ác

(Mat 21:33-46; Lu 20:9-19)

12 Ngài bắt đầu dùng ngụ ngôn nói với họ, “Một người kia trồng một vườn nho, dựng hàng rào chung quanh, đào một hầm ép rượu, và xây một tháp canh. Ðoạn người ấy cho các tá điền thuê vườn nho đó, rồi đi phương xa. Ðến mùa thu hoạch, người ấy sai một đầy tớ đến gặp các tá điền để thu nhận hoa lợi của vườn nho mình. Nhưng các tá điền túm lấy người đầy tớ ấy, đánh người ấy, rồi đuổi người ấy về tay không. Chủ điền lại sai một đầy tớ khác. Chúng đập đầu người ấy và làm nhục người ấy. Sau đó ông lại sai một đầy tớ khác nữa, nhưng chúng giết người ấy; và đối với các đầy tớ khác được sai đến, chúng đều đối xử như vậy, kẻ thì chúng đánh, người thì chúng giết. Ông còn một người nữa, đó là con trai yêu dấu của ông. Cuối cùng ông sai con trai ông đến gặp họ; ông tự nhủ, ‘Họ sẽ nể con ta.’ Nhưng các tá điền đó nói với nhau, ‘Con thừa kế đây rồi. Hãy đến, chúng ta hãy giết nó đi, như vậy sản nghiệp của nó sẽ thuộc về chúng ta.’ Thế là chúng bắt lấy con trai của chủ, giết đi, rồi ném xác ra ngoài vườn nho. Khi ấy chủ của vườn nho sẽ làm gì? Ông sẽ đến tiêu diệt bọn tá điền đó và trao vườn nho cho người khác. 10 Các ngươi chưa đọc lời Kinh Thánh này sao,

‘Tảng đá bị thợ xây nhà loại ra đã trở thành tảng đá góc nhà.
11 Ðây quả là công việc của Chúa;
Thật quá diệu kỳ đối với mắt chúng ta’Thi 118:22-23 ?”

12 Khi những người lãnh đạo dân Do-thái nghe ngụ ngôn ấy, họ biết rằng Ngài muốn ám chỉ họ. Vì thế họ tìm cách bắt Ngài, nhưng vì sợ dân, họ đành phải bỏ Ngài mà đi.

Chúa Giải Ðáp về Việc Ðóng Thuế

(Mat 22:15-22; Lu 20:20-26)

13 Sau đó họ sai một số người Pha-ri-si và một số người của Hê-rốt đến gài bẫy để Ðức Chúa Jesus lỡ lời. 14 Họ đến với Ngài và nói, “Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người chân thật và không thiên vị ai, vì Thầy không cả nể ai, nhưng cứ theo chân lý dạy dỗ đường lối của Ðức Chúa Trời. Có nên nộp thuế cho Sê-sa không? Chúng tôi nên nộp hay không nên nộp?”

15 Nhưng khi thấy vẻ đạo đức giả của họ, Ngài nói với họ, “Tại sao các ngươi muốn thử Ta? Hãy đem cho Ta xem một đồng tiền.”[a]

16 Họ đem cho Ngài một đồng tiền. Ngài hỏi họ, “Hình ảnh và danh hiệu này của ai?”

Họ trả lời Ngài, “Của Sê-sa.”

17 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Hãy trả cho Sê-sa những gì của Sê-sa, và hãy trả cho Ðức Chúa Trời những gì của Ðức Chúa Trời.” Họ đều sững sờ về câu trả lời của Ngài.

Sự Sống Lại của Người Chết

(Mat 22:23-33; Lu 20:27-40)

18 Những người Sa-đu-sê, những người nói rằng không có sự sống lại, đến gặp Ngài và hỏi, 19 “Thưa Thầy, Môi-se đã viết cho chúng ta rằng nếu anh hoặc em trai của ai qua đời, để lại vợ góa mà không con nối dõi, thì em trai hoặc anh của người ấy phải lấy người vợ góa để sinh con cho người quá cố, hầu lưu truyền dòng giống của anh hoặc em mình. 20 Có bảy anh em trai kia. Người anh cả cưới vợ, rồi chết, không con nối dõi. 21 Người thứ hai lấy góa phụ ấy, rồi cũng chết, không con nối dõi; người thứ ba cũng vậy. 22 Cả bảy anh em đều không để lại một con nối dõi. Cuối cùng người đàn bà ấy cũng chết. 23 Vậy khi sống lại, người đàn bà ấy sẽ là vợ của ai, vì bảy người đều đã lấy bà?”

24 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Há chẳng phải các ngươi sai lầm vì các ngươi không hiểu Kinh Thánh và quyền năng của Ðức Chúa Trời sao? 25 Vì khi từ cõi chết sống lại người ta sẽ không cưới không gả, nhưng sẽ như các thiên sứ trên trời. 26 Còn về sự sống lại của người chết, các ngươi chưa đọc trong sách của Môi-se, thể nào Ðức Chúa Trời đã phán với ông ấy qua bụi gai cháy rằng, ‘Ta là Ðức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Ðức Chúa Trời của I-sác, và Ðức Chúa Trời của Gia-cốp’Xuất 3:6 sao? 27 Ngài không phải là Ðức Chúa Trời của những kẻ chết nhưng của những người sống. Các ngươi đã sai lầm rất trầm trọng.”

Ðiều Răn Lớn Nhất

(Mat 22:34-40; Lu 10:25-28)

28 Một trong các thầy dạy giáo luật đến gần để nghe họ tranh luận. Khi thấy Ngài đối đáp quá hay, ông hỏi Ngài, “Thưa Thầy, điều răn nào là lớn hơn hết?”

29 Ðức Chúa Jesus đáp, “Ðiều răn lớn nhất là, ‘Hãy nghe đây, hỡi I-sơ-ra-ên: Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, là Chúa có một không hai. 30 Ngươi phải hết lòng, hết linh hồn, hết trí, và hết sức yêu kính Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi.’ 31 Còn đây là điều răn thứ hai, ‘Ngươi phải yêu người lân cận như mình.’ Chẳng có điều răn nào lớn hơn hai điều răn đó.”

32 Thầy dạy giáo luật đó nói với Ngài, “Thưa Thầy, Thầy nói rất đúng. ‘Ðức Chúa Trời là Ðấng độc nhất vô nhị; ngoài Ngài, không có Ðấng nào khác,’ 33 và ‘yêu kính Chúa hết lòng, hết trí, và hết sức,’ cùng ‘thương người lân cận như mình’ thật quan trọng hơn mọi của lễ thiêu và các của lễ khác.”

34 Khi Ðức Chúa Jesus thấy người ấy trả lời cách khôn ngoan, Ngài bảo, “Ngươi không xa vương quốc Ðức Chúa Trời đâu.” Sau đó không ai dám chất vấn Ngài điều gì nữa.

Liên Hệ Giữa Chúa và Vua Ða-vít

(Mat 22:41-46; Lu 20:41-44)

35 Khi Ðức Chúa Jesus đang giảng dạy trong đền thờ, Ngài hỏi, “Làm thể nào các thầy dạy giáo luật bảo rằng Ðấng Christ là Con của Ða-vít? 36 Chính Ða-vít đã được Ðức Thánh Linh cảm thúc và nói,

‘Chúa phán với Chúa của tôi,
“Con hãy ngồi bên phải Ta cho đến khi Ta đặt những kẻ thù của Con làm bệ chân Con.”Thi 110:1

37 Vậy nếu chính Ða-vít đã gọi Ngài là ‘Chúa,’ thì thể nào Ngài là Con của Ða-vít được?”

Ðoàn dân đông lấy làm thích thú lắng nghe Ngài.

Chúa Quở Trách Các Thầy Dạy Giáo Luật

(Mat 23:1-36; Lu 20:45-47)

38 Trong lúc giảng dạy, Ngài nói, “Các ngươi hãy coi chừng những thầy dạy giáo luật, những người thích đi dạo trong chiếc áo dài lụng thụng, muốn được chào hỏi kính cẩn giữa chợ, 39 luôn giành những chỗ ngồi tôn trọng nhất trong các hội đường, và thích ngồi ở bàn danh dự trong các đám tiệc. 40 Họ nuốt nhà các bà góa, nhưng lúc nào cũng làm ra vẻ đạo mạo bằng những bài cầu nguyện dài lê thê. Những người ấy sẽ nhận bản án nặng nề hơn.”

Bà Góa Dâng Hiến

(Lu 21:1-4)

41 Ngài ngồi đối diện với thùng tiền dâng và xem người ta đến bỏ tiền vào đó ra sao. Nhiều người giàu bỏ vào thùng đó những số tiền lớn, 42 nhưng một bà góa nghèo đến bỏ vào đó chỉ hai đồng xu,[b] trị giá một cắc bạc.[c]

43 Ngài gọi các môn đồ Ngài lại và nói với họ, “Quả thật, Ta nói với các ngươi, bà góa nghèo này đã bỏ vào thùng tiền dâng nhiều hơn ai hết, 44 vì mọi người khác đã dâng bằng tiền dư của mình, nhưng bà này, tuy nghèo, đã lấy tất cả tiền bà có bỏ vào đó; đó là tất cả số tiền bà có để sống.”

Gióp 8

Binh-đát Cho Rằng Gióp Phải Xét Lại Nếp Sống của Mình

Bấy giờ Binh-đát người Su-a đáp lời và nói:

Anh cứ nói những điều ấy cho đến bao giờ mới thôi?
Anh cứ nói ào ào như cuồng phong thổi tới.
Ðức Chúa Trời có bao giờ bẻ cong công lý chăng?
Ðấng Toàn Năng há uốn cong lẽ chính trực hay sao?
Nếu các con anh đã phạm tội đối với Ngài,
Thì Ngài bắt chúng phải gánh lấy hậu quả tội lỗi của chúng;
Nếu anh chuyên tâm tìm kiếm Ðức Chúa Trời,
Và hết lòng khẩn nguyện với Ðấng Toàn Năng,
Nếu anh quả thật là người trong sạch và ngay thẳng,
Thì bây giờ Ngài sẽ đứng dậy để binh vực anh,
Và sẽ tái lập anh vào cương vị của một người công chính;
Dù lúc bắt đầu hơi có phần khiêm tốn,
Nhưng đến cuối cùng sẽ vĩ đại khôn lường.
Tôi xin anh hãy tìm hiểu kinh nghiệm của các bậc tiền nhân,
Và suy xét những gì tổ tiên của họ đã tìm thấy.
Vì chúng ta mới có mặt ngày hôm qua và chẳng biết gì,
Vì những ngày của chúng ta trên đất qua mau như cái bóng.
10 Há chẳng phải các vị tiền bối sẽ dạy anh và bảo anh,
Và sẽ nói cho anh biết tri thức nằm lòng của họ hay sao?
11 Cây lau há có thể mọc lên nơi không phải bùn lầy?
Cây sậy há có thể mọc lên nơi không có nước?
12 Khi đang còn xanh tươi chưa kịp cắt về,
Chúng đã bị khô héo trước các loài cỏ khác.
13 Ðó là số phận của mọi kẻ quên ơn lìa bỏ Ðức Chúa Trời;
Hy vọng của những kẻ không tin kính Chúa sẽ tiêu vong.
14 Nơi nó nương dựa bị hoàn toàn sụp đổ;
Chỗ nó tin cậy chỉ là màng nhện mong manh.
15 Nó dựa vào căn nhà, nhưng nhà không đứng vững;
Nó bám vào căn nhà, nhưng nhà chẳng còn được bao lâu.
16 Nó như cây lớn mạnh xanh tươi dưới ánh mặt trời,
Các nhánh nó vươn ra tỏa rộng khắp vườn;
17 Các rễ nó quấn chằng chịt chung quanh đống đá;
Các rễ con nó len lỏi vào giữa những sỏi đá và bám vào.
18 Nhưng khi nó vừa bị bật gốc khỏi nơi ấy,
Nơi ấy liền phủ nhận nó rằng, “Ta chưa hề thấy ngươi.”
19 Này, đây là niềm vui của đường lối nó:
Từ dưới mặt đất sẽ có các cây khác mọc lên.
20 Này, Ðức Chúa Trời sẽ không loại bỏ người vẹn toàn đạo đức;
Ngài sẽ không phù hộ tay kẻ gian ác bao giờ.
21 Ngài sẽ làm cho miệng anh đầy tiếng cười vui vẻ,
Ngài sẽ ban cho môi anh vang những tiếng reo mừng.
22 Những kẻ ghét anh sẽ mặc lấy xấu hổ;
Và chỗ ở của bọn gian ác sẽ không còn nữa.

Rô-ma 12

NẾP SỐNG MỚI CỦA NGƯỜI TIN THỜ CHÚA

(12:1 - 15:13)

Khuyên Dâng Mình Cho Chúa

12 Vậy thưa anh chị em, cậy ơn thương xót của Ðức Chúa Trời, tôi nài khuyên anh chị em hãy dâng thân thể mình làm của lễ sống, thánh, và đẹp lòng Ðức Chúa Trời; đó là cách thờ phượng hợp lý[a] của anh chị em. Ðừng rập khuôn theo đời này, nhưng hãy được biến đổi theo sự đổi mới trong tâm trí mình, để anh chị em có thể phân biệt được ý muốn tốt đẹp, vui lòng, và toàn hảo của Ðức Chúa Trời là gì.

Sống Khiêm Nhường trong Hội Thánh

Cậy vào ân sủng đã ban cho tôi, tôi xin thưa với mỗi người trong anh chị em: đừng đánh giá mình quá cao so với thực chất của mình, nhưng hãy suy nghĩ thực tế một chút, theo lượng đức tin Ðức Chúa Trời đã ban cho mỗi người.

Vì giống như chúng ta có nhiều chi thể trong một thân thể, và tất cả các chi thể không có cùng một nhiệm vụ, cũng vậy, chúng ta tuy nhiều người, nhưng chỉ là một thân trong Ðấng Christ, và mỗi người là chi thể của nhau. Tùy theo ơn đã ban cho chúng ta, chúng ta có những ân tứ khác nhau. Ai được ơn nói tiên tri, hãy nói theo lượng đức tin; ai được ơn phục vụ, hãy hết lòng phục vụ; ai được ơn dạy dỗ, hãy tận tâm dạy dỗ; ai được ơn khích lệ, hãy bền lòng khích lệ; ai được ơn ban cho, hãy rộng rãi ban cho; ai được ơn lãnh đạo, hãy chuyên cần lãnh đạo; ai được ơn thương xót, hãy vui vẻ mà làm.

Nếp Sống Yêu Thương

Tình yêu phải chân thật. Hãy ghét điều ác, bám sát điều lành. 10 Hãy thương mến nhau cách thân thiết trong tình anh chị em.[b] Hãy lấy lòng tôn trọng kính nhường nhau. 11 Hãy siêng năng và chớ lười biếng;[c] hãy có tinh thần nóng cháy, hãy phục vụ Chúa. 12 Hãy vui mừng trong hy vọng, nhẫn nại trong gian khổ, bền lòng trong sự cầu nguyện. 13 Hãy cung cấp cho nhu cầu của các thánh đồ; hãy ân cần tiếp đãi khách. 14 Hãy chúc phước cho những kẻ bách hại anh chị em, hãy chúc phước và đừng nguyền rủa. 15 Hãy vui với người vui, và khóc với người khóc. 16 Hãy sống hòa thuận với nhau. Ðừng tự cao nhưng hãy hòa mình với những người thấp kém. Ðừng tự cho mình là khôn ngoan hơn người.

Cách Ðối Xử với Những Kẻ Xấu

17 Ðừng lấy ác trả ác cho ai, hãy nghĩ đến những gì mọi người cho là cao thượng. 18 Nếu có thể được, anh chị em hãy gắng hết sức sống hòa bình với mọi người.

19 Anh chị em yêu dấu, xin đừng tự mình báo thù ai, nhưng hãy nhường chỗ cho cơn thịnh nộ của Ðức Chúa Trời, vì có lời chép rằng,

“Sự báo thù thuộc về Ta;
Ta sẽ báo trả;
Chúa phán vậy.”Phục 32:35

20 Nhưng

“Nếu kẻ thù của con có đói, hãy cho nó ăn, có khát, hãy cho nó uống.
Vì làm như vậy khác nào con chất những than lửa hừng trên đầu nó.”Châm 25:21, 22 LXX.

21 Ðừng để điều ác thắng mình, nhưng hãy lấy điều thiện thắng điều ác.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang