M’Cheyne Bible Reading Plan
Trừng Phạt Chi Tộc Bên-gia-min
20 Bấy giờ toàn dân I-sơ-ra-ên từ Ðan cho đến Bê-e Sê-ba và luôn cả miền Ghi-lê-át tụ họp lại như một người trước mặt Chúa tại Mích-pa. 2 Những lãnh tụ của dân, tức của mười hai chi tộc I-sơ-ra-ên, đều hiện diện đông đủ trong đại hội con dân Ðức Chúa Trời. Có bốn trăm ngàn người mang gươm về tụ họp. 3 Người Bên-gia-min cũng biết dân I-sơ-ra-ên đã tụ họp tại Mích-pa. Bấy giờ dân I-sơ-ra-ên nói, “Hãy nói cho chúng tôi biết việc ác nầy đã xảy ra thế nào.”
4 Vậy người Lê-vi, chồng của người phụ nữ bị giết, đáp, “Tôi và vợ bé tôi có đến Ghi-bê-a, thành của chi tộc Bên-gia-min để qua đêm. 5 Ban đêm, một đám đàn ông ở Ghi-bê-a tìm đến, bao quanh nhà, tính giết tôi. Họ đã hãm hiếp vợ bé tôi, và vì thế nàng đã chết. 6 Tôi đã chặt người vợ bé tôi ra từng mảnh và gởi mỗi mảnh cho mỗi miền trong sản nghiệp của I-sơ-ra-ên, bởi vì họ đã làm điều dâm dục bỉ ổi và ác đức nầy trong I-sơ-ra-ên. 7 Bây giờ hỡi toàn thể dân I-sơ-ra-ên, xin anh em hãy nói đi, chúng ta phải giải quyết việc nầy ra sao?”
8 Toàn dân đều đứng dậy như một người và nói, “Không ai trong chúng ta được về nhà. Không người nào trong chúng ta được đi về nhà mình cả. 9 Nhưng đây là việc chúng ta phải làm cho Ghi-bê-a. Chúng ta sẽ bắt thăm và theo đó mà lên đánh thành ấy. 10 Trong mỗi chi tộc I-sơ-ra-ên, chúng ta sẽ lấy mười người trong một trăm, trăm người trong một ngàn, ngàn người trong một vạn, để đi lo lương thực cho chúng ta. Khi họ trở lại, chúng ta sẽ xử Ghi-bê-a của Bên-gia-min theo việc ác đức mà chúng đã gây ra trong I-sơ-ra-ên.”
11 Vậy toàn dân I-sơ-ra-ên hiệp nhau như một người để tiến đánh thành ấy. 12 Các chi tộc I-sơ-ra-ên sai sứ giả đến khắp miền của chi tộc Bên-gia-min nói rằng, “Chuyện ác đức kinh khủng gì đã xảy ra ở giữa anh chị em vậy? 13 Bây giờ hãy trao cho chúng tôi đám côn đồ con cháu của những người quyền thế[a] ở Ghi-bê-a, để chúng tôi giết chúng, hầu tẩy trừ việc ác nầy khỏi I-sơ-ra-ên.” Nhưng người Bên-gia-min không chịu nghe lời yêu cầu của đồng bào của họ là dân I-sơ-ra-ên. 14 Họ kéo ra khỏi thành của họ và hiệp nhau tại Ghi-bê-a để giao chiến với dân I-sơ-ra-ên.
15 Khi ấy người Bên-gia-min đã động viên được hai mươi sáu ngàn người, thảy đều là những tay kiếm tài ba, từ các thành của họ kéo về, thêm vào bảy ngàn tay kiếm đã chọn sẵn tại Ghi-bê-a. 16 Trong số những người Bên-gia-min ấy, có bảy trăm người thuận tay trái. Mỗi người đều có tài sử dụng trành ném đá. Họ có thể ném trúng một sợi tóc mà không trật.
17 Dân I-sơ-ra-ên, không kể người Bên-gia-min, cũng triệu tập được bốn trăm ngàn tay kiếm. Tất cả đều là những chiến sĩ.
18 Dân I-sơ-ra-ên lên Bê-tên và cầu hỏi Ðức Chúa Trời. Họ nói, “Ai trong chúng con sẽ lên đánh Bên-gia-min trước?”
Chúa đáp, “Giu-đa sẽ đi trước.”
19 Sáng hôm sau dân I-sơ-ra-ên dậy sớm và hạ trại gần Ghi-bê-a. 20 Dân I-sơ-ra-ên kéo ra đánh người Bên-gia-min. Dân I-sơ-ra-ên dàn trận để giao chiến tại Ghi-bê-a. 21 Người Bên-gia-min ra khỏi Ghi-bê-a và đánh giết hai mươi hai ngàn người I-sơ-ra-ên trong trận chiến ngày hôm ấy. 22 Nhưng dân I-sơ-ra-ên khích lệ nhau và trở lại dàn trận nơi họ đã dàn trận ngày hôm trước. 23 Dân I-sơ-ra-ên đi lên và khóc trước mặt Chúa cho đến chiều tối. Họ cầu hỏi Chúa, “Chúng con có nên đi lên dàn trận để giao chiến với người Bên-gia-min, anh em của chúng con chăng?”
Chúa đáp, “Hãy lên đánh chúng.”
24 Vậy ngày thứ nhì, dân I-sơ-ra-ên kéo đến đánh người Bên-gia-min. 25 Trong ngày thứ nhì, người Bên-gia-min từ trong Ghi-bê-a kéo ra nghinh chiến, và họ đã đánh hạ thêm mười tám ngàn người I-sơ-ra-ên; tất cả đều là những tay kiếm bản lĩnh.
26 Bấy giờ tất cả dân I-sơ-ra-ên đi lên Bê-tên. Họ ngồi đó và khóc trước mặt Chúa. Ngày hôm đó họ kiêng ăn đến chiều tối. Họ dâng các của lễ thiêu và các của lễ cầu an lên Chúa. 27 Rồi họ cầu hỏi ý Chúa. Trong lúc ấy, Rương Giao Ước của Ðức Chúa Trời để tại đó. 28 Có Phi-nê-a con trai Ê-lê-a-xa, cháu của A-rôn đang phục vụ trước mặt Chúa. Họ hỏi, “Chúng con có nên đi lên dàn trận, để giao chiến với người Bên-gia-min anh em của chúng con, hay chúng con nên dừng lại?”
Chúa phán, “Hãy đi. Ngày mai Ta sẽ phó chúng vào tay các ngươi.”
29 Dân I-sơ-ra-ên đặt phục binh chung quanh Ghi-bê-a. 30 Ngày thứ ba họ kéo lên dàn trận trước Ghi-bê-a để giao chiến với người Bên-gia-min như đã làm hai ngày trước. 31 Người Bên-gia-min đi ra đánh họ và bị dụ ra xa thành. Chúng bắt đầu đánh giết dân I-sơ-ra-ên như đã làm hai ngày trước. Vậy chúng đánh giết được khoảng ba mươi người I-sơ-ra-ên ngoài đồng và trên những con đường nối liền giữa Bê-tên và Ghi-bê-a. 32 Người Bên-gia-min nói với nhau, “Chúng ta đánh bại chúng như lần trước.” Còn dân I-sơ-ra-ên thì nói, “Chúng ta hãy theo những con đường lớn mà rút lui và dụ chúng ra xa khỏi thành.” 33 Bấy giờ toàn quân I-sơ-ra-ên đứng dậy khỏi chỗ mình và kéo đến dàn trận tại Ba-anh Ta-ma, trong khi đó đội quân phục kích cũng đứng dậy và tấn công vào phía tây[b] của Ghi-bê-a. 34 Ðồng thời mười ngàn quân tinh nhuệ của I-sơ-ra-ên cũng tấn công vào mặt chính của Ghi-bê-a. Trận chiến thật dữ dội trong khi người Bên-gia-min không biết thảm họa đã gần kề. 35 Chúa đã đánh bại người Bên-gia-min trước mặt dân I-sơ-ra-ên. Trong ngày ấy dân I-sơ-ra-ên đánh hạ hai mươi lăm ngàn một trăm người Bên-gia-min. Tất cả đều là những tay kiếm cừ khôi. 36 Khi ấy người Bên-gia-min biết rằng chúng sắp bại trận.
Lúc bấy giờ dân I-sơ-ra-ên đã nhượng bộ trước sự tấn công của người Bên-gia-min, bởi vì họ tin tưởng vào đội quân phục kích họ đã đặt gần Ghi-bê-a. 37 Ðội quân phục kích đã đột ngột tấn công vào Ghi-bê-a. Họ tràn vào thành và dùng gươm giết mọi người trong thành. 38 Dân I-sơ-ra-ên đã giao hẹn với đội quân phục kích rằng khi chiếm được thành họ phải đốt lên trong thành một luồng khói lớn để làm hiệu, 39 lúc bấy giờ dân I-sơ-ra-ên sẽ quay lại và chiến đấu.
Khi người Bên-gia-min bắt đầu tấn công và giết khoảng ba mươi người I-sơ-ra-ên, chúng nói, “Chúng ta sẽ đánh bại chúng như trận trước.” 40 Nhưng khi cột khói bắt đầu bốc lên trong thành, người Bên-gia-min quay lại và thấy cả thành đều bốc khói lên trời. 41 Bấy giờ dân I-sơ-ra-ên quay lại tấn công, còn người Bên-gia-min thì hoảng sợ, bởi vì chúng nhận biết rằng tai họa sắp giáng xuống đầu chúng. 42 Vì thế chúng quay lưng chạy trốn vào hướng đồng hoang trước mặt dân I-sơ-ra-ên, nhưng chúng chẳng có thể tránh chiến đấu, vì quân từ các thành bủa ra chém giết chúng. 43 Người ta bao vây người Bên-gia-min, liên tục truy kích chúng, và giày đạp chúng trong vùng gần Ghi-bê-a, về hướng đông. 44 Mười tám ngàn người Bên-gia-min đã ngã chết. Tất cả đều là những chiến sĩ can trường. 45 Khi chúng quay lưng chạy trốn vào đồng hoang, về hướng vầng đá Rim-môn, thì dọc theo các đường chính đã có thêm năm ngàn người bị giết. Chúng cũng bị truy đuổi đến tận Ghi-đôm và đã có hai ngàn người nữa bị giết. 46 Vậy tổng số người Bên-gia-min bị giết trong ngày ấy là hai mươi lăm ngàn. Tất cả đều là những tay kiếm can trường. 47 Nhưng có sáu trăm người quay lưng chạy trốn vào trong đồng hoang và đến ẩn núp tại vầng đá ở Rim-môn được bốn tháng. 48 Sau đó dân I-sơ-ra-ên quay trở về và thanh toán dân Bên-gia-min. Họ dùng gươm diệt tất cả dân chúng, súc vật, và bất cứ những gì còn lại trong các thành của người Bên-gia-min. Ðến thành nào họ cũng đều phóng hỏa thiêu rụi thành ấy.
Phao-lô Biện Hộ Trước Chính Quyền La-mã tại Sê-sa-rê
24 Năm ngày sau Thượng Tế A-na-nia với vài trưởng lão và một luật sư tên Tẹt-tu-lu xuống đệ đơn kiện Phao-lô với quan tổng trấn. 2 Sau khi Phao-lô được gọi đến, Tẹt-tu-lu bắt đầu tố cáo ông rằng:
“Tâu quan Phê-lít:
Nhờ ơn quan, chúng tôi hưởng được thái bình lâu dài, và nhờ sự nhìn xa thấy rộng của quan, nhiều cải tiến đã được thực hiện cho đất nước này. 3 Lúc nào và nơi nào chúng tôi cũng hết lòng tri ơn quan. 4 Ðể khỏi phải làm phiền quan thêm nữa, xin quan nhẫn nại lắng nghe chúng tôi trình bày vắn tắt như sau:
5 Chúng tôi đã tìm thấy tên này là đồ ôn dịch, một kẻ chuyên gây rối cho người Do-thái khắp nơi trên thế giới, và là tên cầm đầu của phái Na-xa-rét. 6 Vì hắn toan làm ô uế đền thờ nên chúng tôi đã bắt hắn. Chúng tôi muốn xử hắn theo luật của chúng tôi, 7 nhưng Quan Chỉ Huy Cơ-lau-đi-u Ly-si-a đã đến dùng vũ lực cướp hắn khỏi tay chúng tôi, 8 và truyền cho những ai muốn tố cáo hắn hãy đến hầu quan.[a] Khi quan đích thân tra xét hắn, chắc chắn quan sẽ rõ mọi điều chúng tôi tố cáo hắn.”
9 Người Do-thái cũng hùa theo và bảo rằng những lời cáo buộc ấy quả đúng như vậy.
10 Khi Phao-lô được quan tổng trấn ra dấu cho phép nói, ông nói:
“Tôi biết rằng quan xét xử trong đất nước này đã nhiều năm, nên tôi rất hân hạnh được nói lên những lời để binh vực tôi. 11 Quan có thể cho điều tra để biết rõ rằng tôi đi lên Giê-ru-sa-lem để thờ phượng cách đây chưa được mười hai ngày. 12 Trong đền thờ, trong các hội đường, hoặc trong khắp thành phố, người ta không thấy tôi tranh cãi với ai điều gì và cũng không sách động quần chúng nổi loạn. 13 Họ cũng không thể chứng minh cho quan những điều họ tố cáo tôi hôm nay. 14 Nhưng tôi xin xác nhận với quan về ‘Ðạo’[b] mà họ gọi là ‘phái’ đó:
Tôi phụng sự Ðức Chúa Trời của tổ phụ chúng tôi. Tôi tin tưởng mọi điều đã chép trong Luật Pháp và Các Tiên Tri. 15 Tôi có lòng hy vọng nơi Ðức Chúa Trời, một niềm hy vọng mà chính họ cũng đồng ý, đó là sẽ có sự sống lại cho người ngay lành và kẻ gian ác. 16 Vì thế tôi luôn luôn cố giữ một lương tâm trong sạch trước mặt Ðức Chúa Trời và mọi người.
17 Sau nhiều năm xa cách, nay tôi về nước để mang tiền cứu trợ về giúp đất nước tôi và để dâng của tế lễ. 18 Trong khi tôi làm như thế, họ bắt[c] tôi trong đền thờ, lúc tôi sắp hoàn tất nghi lễ tẩy uế, không tụ tập đám đông, và cũng không gây rối chi cả. 19 Nhưng một số người Do-thái ở A-si-a, những người đáng lý phải hầu quan hôm nay để tố cáo tôi, nếu họ tìm thấy tôi có điều gì đáng tố cáo; 20 còn không, xin những người có mặt tại đây nói ra tội trạng của tôi lúc tôi đứng trước Hội Ðồng Lãnh Ðạo, 21 nếu không phải là câu này mà tôi đã tuyên bố khi đứng trước mặt họ, ‘Ấy là vì sự sống lại của người chết mà tôi bị xét xử trước mặt anh em hôm nay.’”
Phao-lô Bị Giam Lỏng tại Sê-sa-rê
22 Nhưng Phê-lít, người biết khá rõ về Ðạo[d] mà Phao-lô đề cập, đã cho hoãn lại cuộc xét xử và nói, “Khi nào Quan Chỉ Huy Ly-si-a xuống đây, ta sẽ phán quyết vụ án này cho các ngươi.” 23 Sau đó ông ra lịnh cho viên đại đội trưởng chịu trách nhiệm việc canh giữ Phao-lô phải cho ông được tự do thong thả, và đừng ngăn trở nếu có thân nhân bạn hữu nào đến thăm nuôi.
24 Vài ngày sau Phê-lít và vợ ông là Ðơ-ru-si-la, một phụ nữ Do-thái, gọi Phao-lô đến để nghe ông giảng về đức tin nơi Ðức Chúa Jesus Christ. 25 Nhưng khi nghe Phao-lô nói đến sự công chính, sự tiết độ, và sự phán xét sẽ đến, Phê-lít sợ và nói, “Bây giờ ông có thể lui ra, khi nào có thì giờ, tôi sẽ mời ông trở lại.” 26 Ðồng thời Phê-lít cũng mong Phao-lô đút lót tiền bạc cho mình, nên thường mời ông đến đàm đạo.
27 Sau hai năm, Pọt-xi-u Phê-tu đến thay thế Phê-lít. Số là vì muốn được lòng người Do-thái, nên Phê-lít cứ giam lỏng Phao-lô trong tù.
Lời Báo Trước về Xê-đê-ki-a Sẽ Chết ở Chốn Lưu Ðày
34 Lời của Chúa đến với Giê-rê-mi khi Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn cùng tất cả quân đội của ông –tức quân của mọi vương quốc trên đất dưới quyền thống lĩnh của ông, thuộc mọi dân tộc trong đế quốc của ông– đến tấn công Giê-ru-sa-lem và tất cả các thành trực thuộc quyền chỉ huy của thành ấy:
2 Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này, “Hãy đi và nói với Xê-đê-ki-a vua Giu-đa, hãy bảo nó, ‘Chúa phán thế này, “Này, Ta sẽ ban thành này vào tay vua Ba-by-lôn, và nó sẽ phóng hỏa thành ấy. 3 Còn ngươi, ngươi sẽ không thoát khỏi tay nó đâu, nhưng chắc chắn ngươi sẽ bị bắt và bị nộp vào tay nó. Ngươi sẽ thấy vua Ba-by-lôn mắt tận mắt và nói chuyện với nó mặt tận mặt, rồi ngươi sẽ bị dẫn qua Ba-by-lôn.”’ 4 Tuy nhiên, hỡi Xê-đê-ki-a vua Giu-đa, hãy nghe lời của Chúa. Chúa phán thế này về ngươi, ‘Ngươi sẽ không chết bằng gươm. 5 Ngươi sẽ chết cách bình an. Như người ta đã đốt hương để tưởng nhớ đến tổ tiên ngươi, tức các vua trước ngươi, thể nào, họ cũng sẽ đốt hương để tưởng nhớ ngươi và thương tiếc ngươi thể ấy, rằng, “Than ôi, chúa thượng!” Vì chính Ta phán những điều này,’” Chúa phán.
6 Bấy giờ Tiên Tri Giê-rê-mi nói lại những lời ấy với Xê-đê-ki-a vua Giu-đa ở Giê-ru-sa-lem, 7 trong khi quân của vua Ba-by-lôn đang tấn công Giê-ru-sa-lem và tấn công tất cả các thành của Giu-đa còn lại, đặc biệt là các thành La-kích và A-xê-ca, vì đó là các thành kiên cố của Giu-đa còn lại lúc bấy giờ.
Các Nô Lệ Bị Gạt
8 Có lời từ Chúa đến với Giê-rê-mi sau khi Vua Xê-đê-ki-a đã lập một giao ước với toàn dân tại Giê-ru-sa-lem để công bố cho họ được tự do. 9 Mỗi người phải phóng thích những người Hê-bơ-rơ làm nô lệ cho mình, bất luận nam hay nữ, để không một người Do-thái nào còn bị giữ làm nô lệ. 10 Lúc đó họ đều đồng ý; tất cả các quan chức và mọi người có nô lệ đều quyết tâm lập giao ước rằng ai nấy phải trả tự do cho các nô lệ của mình, và họ đã phóng thích các nô lệ của họ. 11 Tuy nhiên sau đó họ đổi ý và bắt lại các nam nữ nô lệ mà họ đã phóng thích; họ buộc những người ấy phải làm nô lệ và phục tùng họ như trước. 12 Vì thế có lời từ Chúa đến với Giê-rê-mi: 13 Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này, “Chính Ta đã lập giao ước với tổ tiên các ngươi khi Ta đem chúng ra khỏi đất Ai-cập, khỏi nhà nô lệ, rằng, 14 ‘Mỗi đầu năm thứ bảy ai nấy trong các ngươi phải phóng thích bất cứ người Hê-bơ-rơ nào làm nô lệ cho mình, tức những người đã bị bán cho các ngươi và đã phục vụ các ngươi sáu năm. Các ngươi phải trả tự do cho những người ấy để họ không phải phục vụ các ngươi nữa.’ Nhưng tổ tiên các ngươi đã không nghe Ta và cũng chẳng để tai đến lệnh Ta. 15 Nhưng mới đây các ngươi đã ăn năn và làm một điều đúng trước mặt Ta, đó là công bố phóng thích các nô lệ của mình. Các ngươi đã lập một giao ước trước mặt Ta trong nhà được gọi bằng danh Ta. 16 Tuy nhiên sau đó các ngươi đã đổi ý và đã làm nhục danh Ta khi ai nấy trong các ngươi bắt lại những người nam và nữ nô lệ đã được phóng thích theo lòng mong ước của họ, và các ngươi đã buộc họ phải tiếp tục làm nô lệ cho các ngươi.” 17 Vì vậy Chúa phán thế này, “Các ngươi đã không vâng lời Ta mà phóng thích anh chị em các ngươi và đồng bào các ngươi để họ được tự do,” Vì thế Chúa phán, “Ta sẽ phóng thích những thứ này để chúng được tự do đến với các ngươi: gươm giáo, ôn dịch, và nạn đói. Ta sẽ biến các ngươi thành một cớ kinh hoàng cho mọi nước trên đất. 18 Những kẻ đã vi phạm giao ước Ta và không giữ những điều khoản trong giao ước đã lập trước mặt Ta thì Ta sẽ làm cho chúng giống như con bò tơ bị xẻ đôi, tức con bò bị xẻ thịt rồi sắp thịt ra hai bên để các ngươi đi qua ở giữa hầu xác quyết lời thệ ước của mình. 19 Các quan chức ở Giu-đa, các quan chức ở Giê-ru-sa-lem, các thái giám, các tư tế, và tất cả những kẻ trong xứ đi ngang qua ở giữa các phần thịt bò tế 20 sẽ bị trao vào tay quân thù của chúng, tức những kẻ tìm cách lấy mạng chúng. Thân xác chúng sẽ trở thành thức ăn cho chim trời và thú hoang trên đất. 21 Còn về phần Xê-đê-ki-a vua Giu-đa và triều thần của nó, Ta sẽ trao chúng vào tay quân thù của chúng, những kẻ tìm cách lấy mạng chúng, tức vào tay đạo quân của vua Ba-by-lôn đã rút khỏi các ngươi.” 22 Chúa phán, “Ta sẽ ra lịnh và đem chúng trở lại thành này. Chúng sẽ tấn công thành, chiếm lấy nó, và phóng hỏa nó. Ta sẽ biến các thành của Giu-đa trở nên những nơi hoang phế không người.”
Cầu Xin Chúa Hướng Dẫn
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Dùng với Ống Sáo
1 Chúa ôi, xin lắng nghe những lời con cầu xin;
2 Xin đoái đến những lời con than thở.
Ôi Vua của con và Ðức Chúa Trời của con, xin nghe tiếng con kêu cầu,
Vì con cầu nguyện cùng Ngài.
3 Chúa ôi, sáng sớm xin Ngài nghe tiếng con;
Hừng sáng con trình duyên cớ con lên Ngài, rồi trông đợi.
4 Vì Ngài chẳng phải là Ðức Chúa Trời ưa thích điều ác;
Kẻ ác chẳng sống nổi trước mặt Ngài.
5 Kẻ khoác lác sẽ chẳng đứng nổi trước thánh nhan Ngài;
Ngài ghét tất cả những kẻ làm ác.
6 Ngài tiêu diệt những kẻ nói dối;
Chúa gớm ghiếc những kẻ khát máu và lừa gạt.
7 Nhưng con, nhờ lòng thương xót dồi dào của Ngài con sẽ vào nhà Ngài;
Con sẽ hướng về đền thánh Ngài mà thờ phượng Ngài với lòng kính sợ.
8 Chúa ôi, vì cớ những kẻ thù của con,
Xin dẫn dắt con đi trong đường công chính của Ngài;
Xin làm cho đường lối Ngài bằng phẳng trước mặt con.
9 Thật chẳng có gì đáng tin cậy nơi miệng chúng;
Tâm địa chúng đầy ý đồ hủy diệt;
Cổ họng chúng khác nào phần mộ mở ra;
Lưỡi chúng nói toàn những lời dua nịnh.
10 Ðức Chúa Trời ôi, xin bắt chúng phải đền tội;
Xin để chúng sụp ngã trên mưu chước chúng;
Xin đuổi chúng đi vì tội chúng quá nhiều,
Vì chúng đã dám nổi loạn chống lại Ngài.
11 Nhưng xin cho những ai để lòng tin cậy Ngài được vui mừng;
Họ sẽ hoan ca mãi mãi,
Vì Ngài bảo vệ những người ấy,
Ðể ai yêu mến danh Ngài sẽ được vui thỏa trong Ngài.
12 Vì Chúa ôi, chính Ngài sẽ ban phước cho người ngay lành;
Ngài sẽ lấy ơn huệ Ngài che chở người ấy như thuẫn khiên.
Lời Cầu Nguyện trong Cơn Khốn Khó
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Dùng với nhạc khí bằng dây, theo điệu nhạc buồn
1 Chúa ôi, xin đừng khiển trách con trong khi Ngài nổi giận;
Xin đừng sửa phạt con giữa cơn thịnh nộ của Ngài.
2 Xin thương xót con, Chúa ôi, vì con đang kiệt lực;
Xin chữa lành con, Chúa ôi, vì các xương cốt con đang rã rời.
3 Linh hồn con đang hoàn toàn kiệt quệ;
Còn Ngài, Chúa ôi, còn bao lâu nữa Ngài mới hết giận con?
4 Xin trở lại, Chúa ôi, xin cứu linh hồn con;
Xin cứu con vì tình thương của Ngài.
5 Vì khi chết rồi, làm sao người chết có thể nhớ đến Ngài?
Khi đã ở trong âm phủ rồi, ai có thể cảm tạ Ngài?
6 Con rên rỉ thở than đến kiệt lực;
Ðêm nào con cũng khóc đến nỗi nước mắt đẫm ướt cả giường,
Lệ con tuôn đổ đầm đìa ướt sũng giường con.
7 Mắt con hốc hác vì sầu khổ;
Chúng trở nên mờ yếu vì những kẻ thù ghét con.
8 Hỡi tất cả những kẻ làm ác, các người hãy dang xa khỏi tôi,
Vì Chúa đã nghe tiếng khóc của tôi.
9 Chúa đã nghe lời cầu khẩn của tôi;
Chúa sẽ nhậm lời cầu nguyện của tôi.
10 Nguyện tất cả kẻ thù của tôi sẽ bị hổ thẹn và khủng hoảng;
Nguyện chúng sẽ phải thối lui và bị nhục nhã thình lình.
Copyright © 2011 by Bau Dang