M’Cheyne Bible Reading Plan
Các Thành Ẩn Náu
20 Bấy giờ Chúa phán với Giô-suê, 2 “Hãy nói với dân I-sơ-ra-ên, ‘Hãy biệt riêng ra một số thành ẩn náu mà Ta đã phán qua Môi-se, 3 hầu những ai ngộ sát hay vô ý làm một người bị chết có thể chạy đến đó ẩn náu. Những thành đó sẽ trở thành những nơi trú ẩn khỏi những kẻ đòi nợ máu. 4 Khi kẻ ngộ sát chạy đến một thành nào trong các thành đó, kẻ ấy sẽ đứng ở cổng thành rồi trình bày hoàn cảnh của mình cho các vị trưởng lão của thành; người ấy sẽ được cho vào trong thành, được ban cho một chỗ ở, và sẽ ở trong thành đó với họ. 5 Nếu kẻ đòi nợ máu đuổi đến nơi, người trong thành sẽ không được trao người đến ẩn náu cho kẻ truy đuổi, bởi vì kẻ chết đã bị chết vì rủi ro và hai người trước đó vốn không có thù oán gì với nhau. 6 Kẻ ngộ sát sẽ cứ ở trong thành ấy cho đến khi được đem ra xử trước hội chúng, hoặc đến khi vị thượng tế đương nhiệm lúc đó qua đời; bấy giờ kẻ ngộ sát mới có thể trở về thành mình và nhà mình, tức thành mà kẻ ấy đã phải trốn đi.’”
7 Vậy họ biệt riêng Ca-đe ở miền Ga-li-lê trong vùng cao nguyên thuộc lãnh thổ của chi tộc Náp-ta-li, Sê-chem trong miền cao nguyên thuộc lãnh thổ của chi tộc Ép-ra-im, Ki-ri-át Ạc-ba (tức Hếp-rôn) trong miền cao nguyên thuộc lãnh thổ của chi tộc Giu-đa. 8 Còn về bên kia Sông Giô-đanh, phía đông Giê-ri-cô, họ biệt riêng Bê-xê trong vùng đồng hoang ở miền đồng bằng thuộc lãnh thổ của chi tộc Ru-bên, Ra-mốt ở Ghi-lê-át thuộc lãnh thổ của chi tộc Gát, và Gô-lan ở Ba-san thuộc lãnh thổ của chi tộc Ma-na-se.
9 Ðó là các thành được biệt riêng ra cho toàn dân I-sơ-ra-ên và cho những kiều dân sống ở giữa họ, để ai vô tình gây thiệt mạng cho một người nào có thể chạy đến ẩn náu, hầu khỏi chết dưới tay kẻ đòi nợ máu, cho đến khi có cuộc xử án trước hội chúng.
Các Thành của Người Lê-vi
21 Bấy giờ các trưởng tộc của người Lê-vi đến gặp Tư Tế Ê-lê-a-xa, Giô-suê con trai của Nun, và các trưởng tộc của dân I-sơ-ra-ên 2 tại Si-lô trong xứ Ca-na-an và nói với họ, “Chúa đã truyền qua Môi-se bảo phải cho chúng tôi một số thành để chúng tôi ở, cùng với những đồng cỏ cho các đàn súc vật của chúng tôi.” 3 Vậy theo lịnh của Chúa, dân I-sơ-ra-ên đã lấy từ sản nghiệp của mình cho người Lê-vi những thành sau đây cùng với đồng cỏ của các thành ấy:
4 Một số gia tộc của con cháu Kê-hát, tức những người Lê-vi thuộc dòng dõi của Tư Tế A-rôn, đã bắt thăm và nhận được mười ba thành trong lãnh thổ của các chi tộc Giu-đa, Si-mê-ôn, và Bên-gia-min. 5 Những người còn lại của con cháu Kê-hát bắt thăm và nhận được mười thành từ các gia tộc của chi tộc Ép-ra-im, chi tộc Ðan, và nửa chi tộc Ma-na-se.
6 Các con cháu Ghẹt-sôn bắt thăm nhận được mười ba thành từ các gia tộc của chi tộc I-sa-ca, chi tộc A-se, chi tộc Náp-ta-li, và nửa chi tộc Ma-na-se ở vùng Ba-san.
7 Các con cháu của Mê-ra-ri theo các gia tộc của họ nhận được mười hai thành từ chi tộc Ru-bên, chi tộc Gát, và chi tộc Xê-bu-lun.
8 Ðó là các thành và những đồng cỏ trực thuộc các thành ấy mà dân I-sơ-ra-ên đã dùng cách bắt thăm để chia cho người Lê-vi, như Chúa đã truyền qua Môi-se.
Phần của Con Cháu Kê-hát
9 Người ta lấy từ lãnh thổ của chi tộc Giu-đa và chi tộc Si-mê-ôn mà ban những thành được nêu đích danh sau đây 10 cho các gia tộc của Kê-hát, con cháu của A-rôn, những hậu tự của Lê-vi, vì họ được trúng thăm trước hết. 11 Người ta ban cho họ Ki-ri-át Ạc-ba (Ạc-ba là cha của A-nác), tức là Hếp-rôn, trong miền cao nguyên của Giu-đa cùng với những đồng cỏ chung quanh thành ấy. 12 Nhưng những đồng ruộng của thành và các làng trực thuộc thành thì đã được ban cho Ca-lép con trai Giê-phu-nê để ông ấy làm sở hữu chủ.
13 Người ta ban cho con cháu của Tư Tế A-rôn Thành Hếp-rôn, tức thành đã được biệt riêng ra làm thành ẩn náu cho kẻ ngộ sát, với các đồng cỏ của thành ấy, Líp-na với các đồng cỏ của thành ấy, 14 Giát-tia với các đồng cỏ của thành ấy, Ếch-tê-mô-a với các đồng cỏ của thành ấy, 15 Hô-lôn với các đồng cỏ của thành ấy, Ðê-bi với các đồng cỏ của thành ấy, 16 A-in với các đồng cỏ của thành ấy, Giút-ta với các đồng cỏ của thành ấy, và Bết Sê-mếch với các đồng cỏ của thành ấy. Hai chi tộc đó cho họ chín thành.
17 Còn chi tộc Bên-gia-min cũng ban cho họ Ghi-bê-ôn với các đồng cỏ của thành ấy, Ghê-ba với các đồng cỏ của thành ấy, 18 A-na-thốt với các đồng cỏ của thành ấy, và Anh-môn với các đồng cỏ của thành ấy – bốn thành. 19 Như vậy số các thành với các đồng cỏ của các thành ấy được ban cho các con cháu của Tư Tế A-rôn là mười ba thành.
20 Ngoài ra các con cháu còn lại của Kê-hát, trong các gia tộc của Kê-hát, thuộc dòng dõi của Lê-vi, được chia cho các thành khác trong lãnh thổ của chi tộc Ép-ra-im. 21 Người ta ban cho họ Thành Sê-chem, tức thành đã được biệt riêng ra làm thành ẩn náu cho kẻ ngộ sát, với các đồng cỏ của thành ấy trên miền cao nguyên Ép-ra-im, Ghê-xe với các đồng cỏ của thành ấy, 22 Kíp-xa-im với các đồng cỏ của thành ấy, và Bết Hô-rôn với các đồng cỏ của thành ấy – bốn thành. 23 Chi tộc Ðan cũng chia cho họ: Ên-tê-ke với các đồng cỏ của thành ấy, Ghi-bê-thôn với các đồng cỏ của thành ấy, 24 Ai-gia-lôn với các đồng cỏ của thành ấy, Gát Rim-môn với các đồng cỏ của thành ấy – bốn thành. 25 Nửa chi tộc Ma-na-se cũng cho họ Ta-a-nách với các đồng cỏ của thành ấy và Gát Rim-môn với các đồng cỏ của thành ấy – hai thành. 26 Như vậy tất cả các thành đã chia cho các con cháu còn lại của Kê-hát là mười thành với các đồng cỏ của các thành ấy.
Phần của Con Cháu Ghẹt-sôn
27 Còn các con cháu của Ghẹt-sôn, một trong các tộc họ của người Lê-vi, thì phân nửa của chi tộc Ma-na-se chia cho họ Gô-lan ở Ba-san, tức thành đã được biệt riêng ra làm thành ẩn náu cho kẻ ngộ sát, với các đồng cỏ của thành ấy, và Bê Ếch-tê-ra với các đồng cỏ của thành ấy – hai thành. 28 Chi tộc I-sa-ca cũng chia cho họ Ki-si-ôn với các đồng cỏ của thành ấy, Ða-bê-rát với các đồng cỏ của thành ấy, 29 Giạc-mút với các đồng cỏ của thành ấy, Ên Gan-nim với các đồng cỏ của thành ấy – bốn thành. 30 Chi tộc A-se chia cho họ Mi-sanh với các đồng cỏ của thành ấy, Áp-đôn với các đồng cỏ của thành ấy, 31 Hên-cát với các đồng cỏ của thành ấy, và Rê-hốp với các đồng cỏ của thành ấy – bốn thành. 32 Chi tộc Náp-ta-li cũng chia cho họ Ca-đe ở Ga-li-lê, tức thành đã được biệt riêng ra làm thành ẩn náu cho kẻ ngộ sát, với các đồng cỏ của thành ấy, Ham-mốt Ðô với các đồng cỏ của thành ấy, và Cạc-tan với các đồng cỏ của thành ấy – ba thành. 33 Tổng số các thành chia cho các gia tộc của con cháu Ghẹt-sôn là mười ba thành với các đồng cỏ của các thành ấy.
Phần của Con Cháu Mê-ra-ri
34 Ðối với các con cháu còn lại của người Lê-vi, tức các gia tộc của Mê-ra-ri, thì chi tộc Xê-bu-lun chia cho họ Giốc-nê-am với các đồng cỏ của thành ấy, Cạc-ta với các đồng cỏ của thành ấy, 35 Ðim-na với các đồng cỏ của thành ấy, Na-ha-lanh với các đồng cỏ của thành ấy – bốn thành. 36 Chi tộc Ru-bên chia cho họ Bê-xê với các đồng cỏ của thành ấy, Gia-xa với các đồng cỏ của thành ấy, 37 Kê-đê-mốt với các đồng cỏ của thành ấy, và Mê-pha-át với các đồng cỏ của thành ấy – bốn thành. 38 Chi tộc Gát chia cho họ Ra-mốt ở Ghi-lê-át, tức thành đã được biệt riêng ra làm thành ẩn náu cho kẻ ngộ sát, với các đồng cỏ của thành ấy, Ma-ha-na-im với các đồng cỏ của thành ấy, 39 Hếch-bôn với các đồng cỏ của thành ấy, Gia-xe với các đồng cỏ của thành ấy – bốn thành cả thảy. 40 Vậy các thành được chia cho các gia tộc của con cháu Mê-ra-ri, những người còn lại của các gia tộc người Lê-vi, và họ được chia cho mười hai thành cả thảy.
Tổng Kết Việc Chia Xứ
41 Các thành của người Lê-vi ở trong lãnh thổ của dân I-sơ-ra-ên cả thảy là bốn mươi tám thành với các đồng cỏ của các thành ấy. 42 Mỗi thành trong các thành ấy đều có các đồng cỏ chung quanh; thành nào cũng có các đồng cỏ như thế.
43 Vậy Chúa đã ban cho I-sơ-ra-ên tất cả xứ mà Ngài đã thề với tổ tiên họ để ban cho họ. Họ đã chiếm lấy xứ ấy và định cư trong xứ ấy. 44 Chúa cho họ được nghỉ ngơi từ mọi phía như Ngài đã thề với tổ tiên họ. Trong số tất cả các kẻ thù của họ, không một kẻ thù nào chống nổi họ, vì Chúa đã trao tất cả kẻ thù của họ vào tay họ. 45 Không một lời hứa tốt đẹp nào mà Chúa đã hứa với nhà I-sơ-ra-ên là không thành tựu. Tất cả đều được thực hiện.
Lời Tựa
1 Thưa ngài Thê-ô-phi-lơ,[a] trong sách thứ nhất, tôi đã viết về mọi điều Ðức Chúa Jesus đã làm và dạy từ ban đầu 2 cho đến ngày Ngài được cất lên trời, sau khi Ngài cậy Ðức Thánh Linh truyền mệnh lệnh cho các sứ đồ Ngài đã chọn. 3 Sau khi chịu khổ hình, Ngài đã dùng nhiều cách để chứng tỏ với họ rằng Ngài đang sống. Ngài hiện ra với họ trong bốn mươi ngày và dạy họ những điều về vương quốc Ðức Chúa Trời.
4 Trong khi họp với họ Ngài truyền cho họ, “Ðừng rời Giê-ru-sa-lem, nhưng phải chờ điều Cha đã hứa, đó là điều các ngươi đã nghe Ta nói, 5 vì Giăng đã làm báp-têm bằng nước, nhưng ít ngày nữa các ngươi sẽ được báp-têm bằng Ðức Thánh Linh.”
Chúa Thăng Thiên
6 Vậy khi họ đến với nhau, họ hỏi Ngài rằng, “Lạy Chúa, phải chăng đây là thời kỳ Chúa tái lập vương quốc I-sơ-ra-ên?”
7 Ngài phán với họ, “Thời kỳ và thời điểm mà Cha đã tự quyền định lấy là điều các ngươi không thể biết; 8 nhưng khi Ðức Thánh Linh giáng trên các ngươi, các ngươi sẽ nhận lãnh quyền năng và làm những nhân chứng của Ta tại Giê-ru-sa-lem, khắp miền Giu-đê, miền Sa-ma-ri, cho đến tận cùng trái đất.”
9 Sau khi Ngài nói những điều ấy, Ngài được cất lên trời trong khi họ nhìn theo, và một đám mây tiếp Ngài khuất khỏi mắt họ.
10 Ðang khi Ngài ngự lên và họ chăm chú nhìn theo lên trời, này, hai người mặc y phục trắng đứng bên họ. 11 Hai vị đó nói với họ, “Hỡi những người Ga-li-lê, tại sao các ngươi đứng nhìn lên trời như thế? Ðức Chúa Jesus này, Ðấng vừa được cất lên trời khỏi các ngươi, sẽ trở lại y như cách các ngươi đã thấy Ngài lên trời vậy.”
Các Môn Ðồ Cầu Nguyện
12 Bấy giờ những người ấy từ núi tên là Ô-liu trở về Giê-ru-sa-lem. Núi ấy ở gần Giê-ru-sa-lem, cách thành khoảng một đoạn đường được phép đi trong ngày Sa-bát.[b] 13 Khi đã vào thành, họ lên một phòng cao kia, nơi họ tạm trú. Những người đó là Phi-rơ, Giăng, Gia-cơ, Anh-rê, Phi-líp, Thô-ma, Ba-thô-lô-mi, Ma-thi-ơ, Gia-cơ con của Anh-phê, Si-môn Xê-lốt, và Giu-đa con của Gia-cơ. 14 Tất cả những người ấy đồng lòng hiệp ý liên tục cầu nguyện với các bà, với Ma-ry mẹ của Ðức Chúa Jesus, và với các em trai Ngài.
Ma-thia Ðược Chọn Làm Sứ Ðồ
15 Trong những ngày ấy Phi-rơ đứng dậy giữa các anh chị em[c] đang họp nhau tại đó, khoảng một trăm hai mươi người, và nói:
16 “Thưa anh chị em,[d] lời Kinh Thánh do Ðức Thánh Linh cậy miệng Vua Ða-vít nói trước về tên Giu-đa, kẻ dẫn đường người ta đến bắt Ðức Chúa Jesus, phải được ứng nghiệm, 17 vì hắn vốn là người trong nhóm chúng tôi và đã được dự phần trong chức vụ này. 18 Tên ấy đã dùng tiền thưởng bất nghĩa mua một miếng đất, rồi bị ngã chúi đầu xuống đó, vỡ bụng, và đổ ruột ra chết. 19 Ðiều ấy mọi người ở Giê-ru-sa-lem đều biết cả; vì thế miếng đất đó đã bị họ gọi theo tiếng địa phương là ‘Hắc-ên-đa-ma,’ (có nghĩa là ‘Ðất Máu’[e]) 20 vì trong Thánh Thi có chép rằng,
‘Nguyện chỗ ở của chúng sẽ bị bỏ hoang,
Nguyện sẽ chẳng có ai ở trong đó.’
và
‘Nguyện một người khác chiếm lấy chức vụ của nó.’
21 Vậy cần phải có một người đã cùng đi với chúng tôi trong suốt thời gian Ðức Chúa Jesus đi lại giữa chúng ta, 22 tức là từ lúc Giăng làm báp-têm cho Ngài cho đến ngày Ngài được cất lên trời khỏi chúng ta, để người ấy làm một nhân chứng về sự sống lại của Ngài với chúng tôi.”
23 Vậy họ tiến cử hai người: Giô-sép được gọi là Ba-sa-ba, cũng có tên khác là Giúc-tu, và Ma-thia. 24 Kế đó họ cầu nguyện rằng, “Lạy Chúa, Ngài biết rõ lòng mọi người. Xin cho chúng con biết Ngài chọn ai trong hai người này, 25 để thế vào chức vụ này, tức chức sứ đồ mà Giu-đa đã lìa bỏ để đi đến chỗ của nó.”
26 Ðoạn họ bắt thăm chọn giữa hai người, và thăm trúng nhằm Ma-thia; nên ông được bổ sung vào nhóm mười một sứ đồ.
Thờ Thần Tượng Khiến Bị Tiêu Diệt
10 Hỡi nhà I-sơ-ra-ên, hãy nghe những lời của Chúa phán với ngươi. 2 Chúa phán thế này:
“Ðừng học theo thói của các dân ngoại;
Chớ kinh hãi khi thấy các điềm lạ trên trời,
Vì các dân ngoại sợ hãi khi thấy các điềm ấy.
3 Các thói tục của các dân chỉ là hư không:
Người ta chặt một cây trên rừng;
Thợ tạc tượng dùng rìu đục đẽo thành một hình dạng,
4 Người ta lấy bạc và vàng khảm vào cho đẹp,
Xong lấy búa và đinh đóng vào để nó khỏi ngã nhào.
5 Các thần tượng của chúng thật như các hình nộm trong một ruộng dưa;
Chúng chẳng nói được;
Chúng phải được khiêng đi, vì chúng không thể tự đi được.
Chớ sợ chúng, vì chúng không thể hại ai, và chúng cũng chẳng làm ích lợi gì cho ai.”
6 Lạy Chúa, thật không ai giống như Ngài;
Ngài là Ðấng lớn lao vĩ đại;
Danh Ngài thật cao cả và quyền năng.
7 Lạy Vua của các nước, ai dám cả gan không kính sợ Ngài?
Vì kính sợ Ngài là bổn phận đương nhiên của các dân các nước;
Vì trong tất cả những người khôn ngoan của các dân,
Và trong tất cả các nước của họ,
Chẳng có ai giống như Ngài.
8 Các dân ấy thật là đần độn và dại dột;
Một khúc gỗ tạc thành hình mà có thể dạy dỗ được sao!
9 Bạc dát mỏng từ Tạt-si đem về,
Vàng lấy từ U-pha mang về.
Chúng chỉ là tác phẩm của nghệ nhân, và sản phẩm của bàn tay người thợ bạc;
Y phục các tượng ấy làm bằng vải xanh dương và tím đỏ;
Chúng thảy là sản phẩm của các thợ khéo tay.
10 Còn Chúa là Ðức Chúa Trời thực hữu;
Ngài là Ðức Chúa Trời hằng sống và Vua đời đời.
Ngài nổi giận đất liền rúng động,
Các quốc gia không thể chịu nổi cơn thịnh nộ của Ngài.
11 Các ngươi hãy nói với thiên hạ như thế này,
“Các thần không dựng nên trời và đất sẽ bị diệt mất khỏi mặt đất và khỏi dưới gầm trời.”[a]
12 Nhưng Chúa là Ðấng đã dựng nên trái đất bằng quyền năng Ngài,
Ðấng đã tạo lập thế gian bằng sự khôn ngoan Ngài,
Và Ðấng đã giăng các tầng trời ra bằng sự thông sáng Ngài.
13 Khi Ngài lên tiếng, nước trên trời đổ tuôn ào ạt,
Ngài khiến hơi nước bốc lên làm mây giăng khắp mặt địa cầu,
Ngài khiến sấm sét theo mưa nổ chớp;
Ngài mang gió ra từ các kho lẫm của Ngài.
14 Những ai thờ hình tượng quả là ngu dại và chẳng hiểu biết;
Các thợ bạc khá hổ thẹn vì các hình tượng do chúng tạo ra,
Vì các hình tượng ấy chỉ là đồ giả tạo,
Chẳng hình tượng nào có hơi thở bên trong.
15 Chúng chỉ là những đồ vô dụng, một thứ sản phẩm chẳng có ích lợi gì;
Ðến thời chúng bị phạt, chúng sẽ bị diệt vong.
16 Còn phần dành cho Gia-cốp không như những thứ đó,
Vì Ngài là Ðấng đã dựng nên mọi loài mọi vật,
Và I-sơ-ra-ên là chi tộc của cơ nghiệp Ngài;
Danh Ngài là Chúa các đạo quân.
Cuộc Lưu Ðày Sẽ Ðến
17 Hỡi dân cư của thành bị vây hãm!
Hãy xách lên những gói đồ của ngươi đang nằm dưới đất;
18 Vì Chúa phán thế này,
“Này, lần này Ta sẽ quăng dân cư trong xứ này ra xa,
Ta sẽ khiến chúng gặp cảnh cùng đường để chúng sớm nhận ra.”
19 Khốn cho tôi vì vết thương của tôi nhức nhối!
Vết thương của tôi trầm trọng khó được chữa lành.
Nhưng tôi nói, “Ðây là hình phạt cho mình, nên mình phải gánh chịu.”
20 Trại của tôi đã bị phá hủy,
Các dây căng trại đã bị cắt đứt,
Con cái tôi đều đã bỏ đi,
Chẳng còn đứa nào ở lại,
Chẳng còn đứa nào giúp tôi dựng lại lều của tôi,
Không còn ai giúp căng các màn trại của tôi lên.
21 Vì những kẻ chăn chiên đã trở nên vô cảm,
Chúng không tìm kiếm Chúa,
Nên chúng chẳng thành công,
Và tất cả các đàn chiên của chúng bị tan lạc khắp nơi.
22 Này, tin giặc đến đổ về dồn dập,
Tiếng đồn gây chấn động từ đất bắc truyền về,
Giặc sẽ đến, biến các thành của Giu-đa ra hoang vắng,
Biến chúng nên sào huyệt của sói lang.
23 Ôi lạy Chúa, con biết đường mỗi người chẳng do họ định đoạt,
Không ai có thể sắp đặt mọi bước chân mình.
24 Ôi lạy Chúa, xin sửa dạy con bằng công lý,
Nhưng xin đừng dùng cơn giận của Ngài,
Kẻo Ngài sẽ làm con bị biến mất chăng!
25 Xin trút cơn giận của Ngài trên các dân không nhìn biết Ngài,
Trên những dân không kêu cầu danh Ngài,
Vì chúng đã ăn nuốt Gia-cốp,
Chúng đã nuốt mất ông ấy và phá tan tành chỗ ở của ông ấy.
Chúa Báo Trước Ðền Thờ Bị Phá Hủy
(Mác 13:1-2; Lu 21:5-6)
24 Khi Ðức Chúa Jesus rời đền thờ ra đi, các môn đồ Ngài đến gần và chỉ cho Ngài những công trình kiến trúc của đền thờ. 2 Ngài nói với họ, “Các ngươi đều thấy tất cả các công trình kiến trúc này phải không? Quả thật, Ta nói với các ngươi, rồi đây sẽ không còn một tảng đá nào chồng trên tảng đá nào. Tất cả sẽ bị đổ xuống.”
Ðiềm Báo Trước Ngày Tận Thế
(Mác 13:3-13; Lu 21:7-19)
3 Khi Ngài đang ngồi trên Núi Ô-liu, các môn đồ Ngài đến gặp riêng Ngài và thưa rằng, “Xin Thầy cho chúng con biết khi nào điều ấy sẽ xảy ra? Và có dấu hiệu gì sẽ báo trước ngày Thầy đến và kỳ tận thế chăng?”
4 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với họ, “Hãy coi chừng, để không ai dẫn các ngươi đi lạc. 5 Vì sẽ có nhiều người mạo danh Ta, đến, và nói rằng, ‘Ta là Ðấng Christ!’ và họ sẽ dẫn nhiều người đi lạc. 6 Các ngươi sẽ nghe nói về chiến tranh và tin đồn về chiến tranh. Hãy coi chừng, đừng bối rối, vì những điều ấy phải xảy đến, nhưng chưa là cuối cùng đâu. 7 Vì dân này sẽ nổi lên chống lại dân khác, nước nọ nghịch với nước kia, nhiều chỗ sẽ có nạn đói, ôn dịch,[a] và động đất. 8 Nhưng tất cả những điều ấy chỉ là những cơn quặn thắt bắt đầu của cơn đau chuyển bụng sinh.
9 Bấy giờ người ta sẽ bắt nộp các ngươi để chịu khổ nạn và giết chết. Các ngươi sẽ bị các dân ghen ghét vì danh Ta. 10 Khi ấy nhiều người sẽ bỏ đạo, phản bội nhau, và ghét nhau. 11 Nhiều tiên tri giả sẽ nổi lên và dẫn dắt nhiều người đi lạc, 12 và vì tội ác gia tăng, lòng yêu mến của nhiều người sẽ nguội dần. 13 Nhưng ai bền chí đến cuối cùng sẽ được cứu. 14 Tin Mừng này của vương quốc Ðức Chúa Trời[b] sẽ được giảng ra khắp thế giới, để làm chứng cho mọi dân tộc, bấy giờ sự cuối cùng sẽ đến.”
Thời Kỳ Hoạn Nạn
(Mác 13:14-23; Lu 21:20-24)
15 “Vậy khi các ngươi thấy những điều gớm ghiếc gây cho hoang tàn xảy ra trong nơi thánh, như Tiên Tri Ða-ni-ên đã nói trước,
23 Bấy giờ nếu ai nói với các ngươi, ‘Này, Ðấng Christ ở đây,’ hoặc ‘Ngài ở đó,’ thì đừng tin. 24 Vì các Ðấng Christ giả[c] và các tiên tri giả sẽ nổi lên, làm những dấu kỳ phép lạ lớn để, nếu có thể được, lừa gạt ngay cả những người được chọn đi sai lạc. 25 Hãy coi chừng, Ta đã nói trước với các ngươi. 26 Vậy nếu người ta bảo các ngươi, ‘Này! Ngài ở trong đồng hoang,’ đừng đến đó. Nếu họ bảo, ‘Này, Ngài ở trong mật thất,’ đừng tin. 27 Vì như sét chớp ở phương đông và nhoáng ở phương tây thể nào, sự hiện đến của Con Người cũng thể ấy. 28 Xác chết ở đâu, kên kên bâu lại đó.”
Chúa Quang Lâm
(Mác 13:24-27; Lu 21:25-28)
29 “Ngay sau những ngày hoạn nạn ấy, mặt trời sẽ tối tăm, mặt trăng sẽ không tỏa sáng, các ngôi sao sẽ từ trời sa xuống, và các quyền lực trên không trung sẽ bị rúng động. 30 Bấy giờ dấu hiệu của Con Người sẽ xuất hiện trên trời, và mọi chi tộc trên đất sẽ than khóc. Họ sẽ thấy Con Người lấy đại quyền đại vinh ngự trên mây trời mà đến. 31 Con Người sẽ sai các thiên sứ mình dùng tiếng kèn lớn tập họp những người được chọn khắp bốn phương trời, từ chân trời này đến chân trời kia.”
Bài Học về Cây Vả
(Mác 13:28-31; Lu 21:29-33)
32 “Các ngươi hãy học bài học về cây vả. Khi cành nó vừa đâm chồi nẩy lộc, các ngươi biết mùa hè sắp đến. 33 Cũng vậy, khi các ngươi thấy những điều ấy, khá biết rằng Con Người[d] sắp đến, tới cổng rồi. 34 Quả thật, Ta nói với các ngươi, thế hệ[e] này sẽ không qua đi trước khi những điều ấy xảy ra. 35 Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Ta nói sẽ không qua đi.”
Không Ai Biết Trước Ngày Giờ Chúa Trở Lại
(Mác 13: 32-37; Lu 17:26-30, 34-36)
36 “Nhưng về ngày nào và giờ nào thì không ai biết. Ngay cả các thiên sứ trên trời cũng không biết,[f] nhưng chỉ Cha biết mà thôi. 37 Vì như trong thời Nô-ê thể nào, khi Con Người đến cũng thể ấy. 38 Vì giống như trong thời đó, trước khi nước lụt, người ta ăn, uống, cưới, gả, cho đến ngày Nô-ê vào tàu. 39 Họ chẳng quan tâm gì cho đến khi nước lụt đến và cuốn đi hết thảy. Khi Con Người đến cũng vậy. 40 Bấy giờ sẽ có hai người nam ở ngoài đồng, một người được đem đi, một người bị bỏ lại. 41 Hai người nữ xay cối, một người được đem đi, một người bị bỏ lại.
42 Vậy hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày nào Chúa mình sẽ đến. 43 Nhưng hãy hiểu điều này, nếu chủ nhà biết canh nào kẻ trộm sẽ đến, chủ nhà ắt sẽ thức canh và không để cho kẻ trộm khoét vách vào nhà. 44 Vậy các ngươi phải sẵn sàng, vì Con Người sẽ đến trong giờ các ngươi không ngờ.”
Ðầy Tớ Trung Tín và Ðầy Tớ Bất Trung
(Lu 12:41-48)
45 “Vậy ai là đầy tớ trung tín và khôn ngoan mà chủ đã đặt làm quản gia nhà mình, để cấp phát lương thực cho các gia nhân đúng kỳ? 46 Phước cho đầy tớ ấy khi chủ về và thấy người ấy làm như vậy. 47 Quả thật, Ta nói với các ngươi, chủ sẽ đặt người ấy quản trị toàn thể tài sản mình. 48 Nhưng nếu đầy tớ ấy xấu và nghĩ thầm trong lòng, ‘Chủ ta sẽ về trễ,’ 49 nên đánh đập các bạn cùng làm đầy tớ với mình, và ăn nhậu với phường say sưa. 50 Chủ của đầy tớ ấy sẽ về vào ngày nó không ngờ, vào giờ nó không biết; 51 chủ sẽ phân thây nó, rồi nhốt nó chung chỗ với bọn đạo đức giả, ở đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng.”
Copyright © 2011 by Bau Dang