Historical
Đầy Tớ CHÚA
42 “Đây[a] là tôi tớ Ta, người Ta nâng đỡ,
Ta đã chọn và linh hồn Ta vui thích.
Ta đã đặt thần Ta trên người,
Người sẽ đem lại công bình[b] cho các nước.
2 Người sẽ chẳng khóc lóc, kêu la;
Không để ngoài đường phố nghe tiếng mình.
3 Người sẽ không bẻ gẫy cây sậy đã giập,
Không dập tắt tim đèn gần tàn.
Người sẽ trung kiên đem lại công bình.[c]
4 Người sẽ không kiệt sức, cũng chẳng ngã lòng
Cho đến khi thiết lập công bình trên đất.
Các hải đảo trông đợi luật pháp của người.”
5 Đức Chúa Trời, tức là CHÚA,
Đấng sáng tạo các tầng trời và giương ra;
Đấng trải đất và các vật đến từ đất ra;
Đấng ban hơi thở cho dân trên ấy
Và thần linh cho những người bước đi trên đó, phán như vầy:
6 Ta là CHÚA, Ta đã gọi ngươi trong sự công chính.
Ta sẽ nắm tay ngươi,
Gìn giữ ngươi. Ta sẽ lập ngươi
Làm giao ước của dân,
Làm ánh sáng cho các nước.
7 Để mở mắt cho những kẻ mù;
Đem tù nhân ra khỏi ngục tối;
Đem những kẻ ngồi nơi tối tăm ra khỏi nhà tù.
8 “Ta là CHÚA, ấy là Danh Ta.
Ta sẽ không ban vinh quang của Ta cho ai khác,
Cũng không nhường sự ca ngợi Ta cho các tượng thần.
9 Kìa, những điều trước tiên đã ứng nghiệm,
Và Ta công bố cho các ngươi những điều mới;
Trước khi chúng xảy ra,
Ta bảo trước cho các ngươi biết.”
Thánh Ca Ngợi Khen
10 Hãy hát cho CHÚA một bài ca mới.
Những lời ca tụng Ngài đến từ đầu cùng trái đất.
Các ngươi là những người đi biển[d] cùng các sinh vật trong biển;
Các hải đảo và dân cư trên ấy.
11 Hỡi sa mạc và các thành trong ấy hãy cất tiếng lên,
Hỡi các làng nơi Kê-đa tọa lạc,
Hỡi dân cư Sê-la hãy vui mừng ca hát,
Hãy reo hò từ các đỉnh núi.
12 Hãy dâng vinh quang cho CHÚA,
Hãy công bố sự ca ngợi nơi các hải đảo.
13 CHÚA tiến lên như dũng sĩ,
Như chiến sĩ giục lòng hăng say.
Ngài thét lên, phải, Ngài hô lớn;
Ngài anh dũng chiến thắng các kẻ thù.
14 “Ta đã giữ im lặng từ lâu,
Ta đã nín lặng và tự kiềm chế mình.
Nhưng bây giờ Ta rên la, Ta thở hổn hển,
Đứt quãng như đàn bà sinh đẻ.
15 Ta sẽ làm cho đồi núi hoang vu,
Tất cả cây cỏ khô héo.
Ta sẽ làm sông ngòi thành những đảo,
Ao hồ đều khô cạn.
16 Ta sẽ dắt những kẻ mù bằng con đường mà chúng chưa biết;
Dẫn họ đi trên các nẻo mà chúng chưa hay.
Ta sẽ biến bóng tối trước mặt họ thành ánh sáng,
Những nơi gồ ghề thành bằng phẳng.
Ta sẽ làm những việc này
Và không bỏ qua.
17 Còn những kẻ tin tưởng thần tượng,
Những người nói với tượng đúc rằng: Các ngài là thần của chúng tôi,
Đều sẽ bị thối lui và hoàn toàn hổ thẹn.
18 Hỡi những kẻ điếc, hãy nghe;
Hỡi những kẻ mù, hãy nhìn để thấy.
19 Ai là người mù? Nếu không phải là tôi tớ của Ta.
Ai là người điếc như sứ giả Ta sai đi?
Ai là người mù như người tận hiến[e] cho ta?
Mù loà như tôi tớ CHÚA?
20 Người nhìn nhiều điều nhưng không chú ý,
Tai người mở ra nhưng không nghe.”
21 CHÚA, vì sự công chính của mình,
Vui lòng làm cho Kinh Luật vĩ đại và vinh quang.
22 Nhưng ấy là một dân bị cướp giật, bị chiếm đoạt.
Tất cả chúng nó đều bị sập hố,
Bị nhốt trong ngục sâu.
Chúng trở thành con mồi
Nhưng không ai giải cứu,
Thành vật bị cướp đoạt
Nhưng không ai nói: “Hãy trả lại đây.”
23 Ai trong vòng các ngươi sẽ lắng tai nghe điều này?
Ai sẽ chú ý và lắng nghe từ nay về sau?
24 Ai đã trao Gia-cốp cho kẻ chiếm đoạt
Và phó Y-sơ-ra-ên cho kẻ cướp?
Không phải CHÚA là Đấng
Mà chúng ta phạm tội nghịch cùng sao?
Đường lối Ngài chúng nó chẳng đi theo
Và Kinh Luật Ngài chúng nó không tuân giữ.
25 Cho nên Ngài đổ cơn thịnh nộ
Và chiến tranh dữ dội trên nó.
Lửa cháy xung quanh nhưng nó không biết;
Lửa thiêu đốt nó nhưng nó vẫn không để tâm đến.
Ân Huệ Giải Cứu
43 Bây giờ CHÚA phán thế này:
“Hỡi Gia-cốp, Ngài là Đấng sáng tạo ngươi,
Hỡi Y-sơ-ra-ên, Ngài là Đấng dựng nên ngươi.
Đừng sợ, vì Ta đã cứu chuộc ngươi;
Ta đã kêu gọi ngươi bằng tên ngươi; ngươi thuộc về Ta.
2 Khi ngươi đi qua các dòng nước,
Ta sẽ ở với ngươi.
Khi ngươi vượt qua các sông,
Nước sẽ không cuốn trôi ngươi.
Khi ngươi qua lửa,
Ngươi sẽ không bị cháy;
Ngọn lửa sẽ không thiêu đốt ngươi.
3 Vì Ta là CHÚA, Đức Chúa Trời ngươi,
Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên, Đấng Cứu Rỗi của ngươi.
Ta ban Ai Cập làm tiền chuộc mạng cho ngươi;
Ê-thi-ô-bi và Sê-ba để đánh đổi lấy ngươi.
4 Bởi vì ngươi là quí báu trước mắt Ta;
Ta tôn trọng và yêu thương ngươi.
Nên Ta ban người ta để đánh đổi lấy ngươi,
Ban các dân để thay cho mạng sống[f] ngươi.
5 Đừng sợ, vì Ta ở cùng ngươi.
Ta sẽ đem dòng dõi ngươi từ phương đông đến,
Tập hợp ngươi từ phương tây.
6 Ta sẽ bảo phương bắc: ‘Hãy thả chúng ra;’
Với phương nam rằng: ‘Đừng cầm chúng lại.’
Hãy đem các con trai Ta từ phương xa về,
Hãy đem các con gái Ta về từ tận cùng trái đất.
7 Tức là tất cả những người được gọi bằng danh Ta,
Những người Ta đã sáng tạo,
Đã dựng nên,
Phải Ta đã làm ra vì vinh quang Ta.”
Sự Cứu Rỗi Được Hứa Cho Dân Y-sơ-ra-ên
8 Hãy đem dân ấy ra đây, là dân có mắt nhưng mù,
Có tai nhưng điếc.
9 Hãy để tất cả các nước tập hợp với nhau,
Các dân tụ tập lại.
Ai trong vòng họ có thể công bố điều này?
Có thể nói cho chúng ta hiểu những điều từ trước không?
Hãy để họ đem nhân chứng ra và chứng tỏ rằng mình đúng.
Hãy để cho người ta nghe và công nhận rằng: “Ấy là thật.”[g]
10 CHÚA phán: “Các ngươi là nhân chứng của Ta,
Đầy tớ Ta, người mà Ta đã chọn
Để biết và tin Ta;
Cũng hiểu rằng chính Ta là Ngài.
Không có một thần nào được tạo nên trước Ta
Và sau Ta cũng không có.
11 Ta, chính Ta là CHÚA.
Ngoài Ta, không có một Đấng Cứu Rỗi nào khác.
12 Chính Ta đã công bố, đã cứu rỗi, đã làm cho hiểu,
Chứ không có một thần lạ nào giữa vòng các ngươi.”
CHÚA phán: “Các ngươi là nhân chứng của Ta và Ta là Đức Chúa Trời.
13 Phải, trước khi có ngày tháng, Ta chính là Ngài.
Không ai có thể giải cứu khỏi tay Ta.
Ta đã hành động thì ai có thể ngăn cản được?”
14 CHÚA, Đấng Cứu Chuộc các ngươi,
Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên phán thế này:
“Vì cớ các ngươi Ta đã sai đến Ba-by-lôn;
Làm cho tất cả chúng nó chạy trốn,[h] tức là người Canh-đê
Chạy xuống các tàu mà chúng vui mừng.[i]
15 Ta là CHÚA, Đấng Thánh của các ngươi,
Đấng sáng tạo ra Y-sơ-ra-ên, Vua của các ngươi.”
16 CHÚA phán thế này:
Đấng làm đường đi qua[j] biển,
Mở lối đi qua các dòng nước xiết.
17 Đấng đem xe ngựa, ngựa,
Quân đội và binh sĩ lại với nhau;
Chúng ngã xuống không dậy nổi;
Bị tiêu diệt và dập tắt như tim đèn.
18 Đừng nhớ đến những việc trước kia,
Cũng không nên suy nghĩ đến những điều xưa cũ.
19 Này, Ta đang làm một điều mới.
Bây giờ nó đang xuất hiện, các ngươi không nhận thấy sao?
Phải, Ta sẽ làm một con đường trong sa mạc,
Tạo các sông[k] nơi đồng hoang.
20 Các dã thú, chó rừng
Và chim đà điểu sẽ tôn vinh Ta.
Vì Ta đã ban nước trong sa mạc,
Tạo các sông nơi đồng hoang
Để cho dân Ta đã chọn uống.
21 Dân mà Ta đã dựng nên cho Ta;
Chúng sẽ công bố lời ca ngợi Ta.
22 Hỡi Gia-cốp, ngươi đã không kêu cầu Ta.
Hỡi Y-sơ-ra-ên, vì ngươi đã chán Ta.
23 Ngươi đã chẳng dâng cho Ta chiên làm tế lễ thiêu,
Cũng chẳng tôn vinh Ta bằng sinh tế.
Ta đã không đặt gánh nặng cho ngươi bằng các tế lễ chay;
Cũng không làm cho ngươi chán nản vì trầm hương.
24 Người đã chẳng lấy bạc mua cho Ta một nén hương,
Cũng không làm Ta hài lòng với mỡ của các sinh tế ngươi.
Nhưng ngươi đã lấy tội lỗi ngươi làm gánh nặng cho Ta,
Lấy gian ác ngươi làm cho Ta chán.
25 Ta, chính là Ngài;
Ta vì chính Ta mà xóa bỏ các vi phạm ngươi
Và sẽ không nhớ những tội lỗi ngươi.
26 Hãy nhắc cho Ta nhớ,
Hãy cùng nhau tranh luận.
Hãy trình bày lý lẽ của ngươi để chứng tỏ rằng ngươi đúng.
27 Tổ đầu tiên của ngươi đã phạm tội,
Những sứ giả[l] của ngươi đã nổi loạn nghịch Ta.
28 Nên Ta sẽ làm cho các hoàng tử thánh[m] nhục nhã,
Phó Gia-cốp cho sự hủy diệt
Và Y-sơ-ra-ên cho sự khinh bỉ.
CHÚA Ban Phước Cho Y-sơ-ra-ên
44 “Bây giờ, hỡi Gia-cốp, tôi tớ Ta;
Hỡi Y-sơ-ra-ên, kẻ Ta đã chọn, hãy lắng nghe.
2 CHÚA phán thế này:
Đấng tạo ra ngươi, Đấng dựng nên ngươi từ trong lòng mẹ
Sẽ giúp đỡ ngươi.
Hỡi Gia-cốp, tôi tớ Ta;
Hỡi Giê-su-run,[n] kẻ Ta đã chọn, đừng sợ.
3 Vì Ta sẽ đổ nước xuống trên người khát,[o]
Làm suối chảy nơi đất khô.
Ta sẽ đổ thần Ta trên dòng dõi ngươi,
Ta sẽ ban phước cho con cháu ngươi.
4 Chúng sẽ nẩy nở giữa[p] đám cỏ,
Như cây liễu bên cạnh dòng nước.
5 Người này sẽ nói: ‘Tôi thuộc về CHÚA;’
Người kia sẽ xưng bằng tên của Gia-cốp;
Người nọ sẽ viết trên tay:[q] ‘Tôi thuộc về CHÚA;’ người khác nữa
Sẽ đặt tên mình là Y-sơ-ra-ên”
6 CHÚA, Vua của Y-sơ-ra-ên,
Đấng Cứu Chuộc, CHÚA Vạn Quân phán thế này:
“Ta là đầu tiên, và cuối cùng;
Ngoài Ta không có Đức Chúa Trời nào khác.
7 Ai giống như Ta? Hãy để người ấy kêu gọi, công bố[r]
Hay sắp đặt cho Ta
Từ khi Ta lập một dân tộc thái cổ;[s]
Hãy để chúng công bố cho chúng ta[t] những gì đang xảy ra
Và những gì sắp đến.
8 Chớ kinh hoàng, đừng run sợ.
Từ xưa Ta đã chẳng từng nói với ngươi và công bố rằng:
Các ngươi là nhân chứng của Ta. Có một Đức Chúa Trời nào khác ngoài Ta không?
Không có một vầng đá nào, Ta biết không có.”
9 Tất cả những kẻ tạc tượng đều là hư vô,
Những vật họ yêu thích đều là vô ích.
Các nhân chứng của chúng không thấy
Cũng không biết cho nên chúng sẽ bị hổ thẹn.
10 Ai là người tạo ra một thần,
Đúc nên một tượng mà không lợi ích[u] gì?
11 Này, tất cả những kẻ theo chúng sẽ bị hổ thẹn.
Những tay thợ, chúng nó chỉ là người phàm.
Hãy để tất cả chúng nó tụ họp lại và đứng lên đi.
Chúng nó sẽ cùng nhau bị kinh hoàng và hổ thẹn.
12 Thợ rèn dùng búa rèn đồ vật.
Người nung nó trên than lửa;
Dùng búa tạo nên,
Dùng cánh tay mạnh mẽ rèn ra nó.
Người sẽ đói và hết sức;
Người không uống nước và kiệt lực.
13 Thợ mộc căng giây đo,
Dùng phấn vẽ kiểu,
Lấy bào làm ra nó;
Dùng thước com-pa vẽ kiểu.
Người làm nên một tượng người,
Giống hình người xinh đẹp
Để đặt trong đền.
14 Người chặt cây tùng cho mình,
Hoặc chọn cây bách hay cây sồi;
Để nó lớn lên giữa các cây trong rừng.
Người trồng cây tùng và mưa làm cho lớn lên.
15 Rồi người ta dùng nó làm củi đốt;
Lấy một ít để sưởi ấm
Hay nhóm lửa và nướng bánh.
Người ta cũng dùng cây ấy làm một vị thần và thờ lạy nó;
Tạc nên một tượng thần rồi quỳ lạy nó.
16 Người dùng một nửa để đốt lửa;
Người nướng thịt trên phân nửa củi ấy
Và ăn no nê.
Người cũng sưởi ấm và nói:
“A-ha, ấm áp, ta cảm thấy lửa ấm.”[v]
17 Phần gỗ còn lại người làm một vị thần,
Tức là một tượng thần của mình rồi quỳ xuống thờ lạy nó.
Người cầu nguyện với thần ấy rằng:
“Xin hãy cứu tôi vì ngài là thần của tôi.”
18 Chúng nó không biết,
Không phân biệt được vì mắt nhắm lại[w] nên không thấy,
Lòng cũng đóng lại nên không hiểu.
19 Không ai suy nghĩ lại;
Không ai biết; không ai phân biệt để nói rằng:
“Ta đã dùng một nửa để đốt lửa;
Ta cũng nướng bánh trên than lửa,
Nướng thịt và đã ăn.
Phần còn lại ta có nên làm thành một vật gớm ghiếc không?
Ta có nên quỳ lạy một khúc gỗ không?”
20 Kẻ ăn tro bụi, lòng bị mê hoặc đã dẫn nó lầm đường;
Nó không thể giải cứu linh hồn mình,
Cũng không biết[x] đồ trong tay phải mình là đồ giả.[y]
21 “Hỡi Gia-cốp, hãy nhớ những điều này,
Hỡi Y-sơ-ra-ên vì người là tôi tớ Ta.
Hỡi Y-sơ-ra-ên,
Ta sẽ không quên ngươi.
22 Ta đã xóa bỏ những vi phạm ngươi như xóa đám mây
Và tội lỗi ngươi như sương mai.
Hãy trở lại cùng Ta
Vì Ta đã cứu chuộc ngươi.”
23 Hỡi các tầng trời, hãy hát lên vì CHÚA đã hành động.
Hỡi đất thấp, hãy reo hò,
Hỡi các núi, hãy cất tiếng hát;
Hỡi các rừng và cả cây cối trong rừng
Vì CHÚA đã cứu chuộc Gia-cốp
Và sẽ được vinh hiển nơi Y-sơ-ra-ên.
24 CHÚA đã phán thế này:
“Ta đã cứu chuộc ngươi; Ta đã dựng nên ngươi từ trong lòng mẹ.
Chính Ta là CHÚA,
Đấng làm mọi vật.
Một mình Ta đã căng các tầng trời;
Không ai ngoài Ta đã trải đất ra.
25 Ta là Đấng làm cho trật các điềm của tiên tri giả;[z]
Làm cho thầy bói trở nên ngu dại;
Làm cho những người thông thái phải rút lời lại
Và khiến tri thức của họ trở nên dại khờ.
26 Đấng xác nhận lời của tôi tớ Ngài,
Làm ứng nghiệm những lời tiên tri của sứ giả Ngài.
Ngài phán về Giê-ru-sa-lem: ‘Nó sẽ có dân cư trú;’
Về các thành của Giu-đa: ‘Nó sẽ được xây dựng lại;’
Về những nơi hoang tàn: ‘Nó sẽ phục hồi.’
27 Ngài phán cùng với vực sâu: ‘Hãy khô cạn.
Ta sẽ làm sông ngòi ngươi khô cạn.’
28 Ngài phán về vua Si-ru: ‘Người là kẻ chăn chiên của ta.
Người sẽ hoàn thành tất cả mục đích của ta.
Người sẽ nói về Giê-ru-sa-lem: “Nó sẽ được xây dựng lại;”
Và nói về đền thờ: “Nó sẽ được lập nền lại.” ’
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)