Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

The Daily Audio Bible

This reading plan is provided by Brian Hardin from Daily Audio Bible.
Duration: 731 days

Today's audio is from the EHV. Switch to the EHV to read along with the audio.

New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Gióp 12-15

Gióp Trách Các Bạn Thiếu Thông Cảm

12 Gióp đáp:
Các anh chắc thật là những người khôn sáng,
    Khi lìa đời đem theo luôn cả sự khôn ngoan!
Nhưng tôi cũng có sự thông sáng như các anh,
    Chẳng kém các anh đâu;
    Ai lại không biết những điều các anh nói?
Tôi đã trở thành trò cười cho bạn hữu,
    Dù tôi đã từng kêu cầu Đức Chúa Trời và được Ngài đáp lời!
    Người công bình trọn vẹn đã trở thành trò cười!
Người nhàn hạ khinh người gặp nạn,
    Người trượt chân bị đánh ngã luôn!
Lều trại bọn cướp phát đạt,
    Những kẻ khiêu khích Đức Chúa Trời sống an toàn,
    Đức Chúa Trời nắm giữ họ trong tay Ngài.

Loài Cầm Thú Cũng Biết Về Đức Chúa Trời

Nhưng anh hãy hỏi loài thú, chúng sẽ chỉ dạy anh,
    Hỏi loài chim trời, chúng sẽ kể cho anh nghe.
Hoặc là anh nói chuyện với đất, đất sẽ chỉ dạy anh,
    Với loài cá biển, chúng sẽ tỏ cho anh.
Có loài nào trong các loài ấy không biết
    Rằng tay CHÚA làm nên mọi sự này?
10 Ngài nắm trong tay sự sống của mọi sinh vật,
    Và hơi thở của mọi người.
11 Phải chăng tai biết phân biệt lời nói,
    Như miệng nếm thức ăn?
12 Sự khôn ngoan tìm thấy nơi người già,
    Thông sáng nơi người sống lâu.

Đức Chúa Trời Toàn Năng

13 Đức Chúa Trời khôn ngoan và quyền năng,
    Hiểu biết và thông sáng.
14 Ngài phá hủy, không ai xây dựng được,
    Ngài giam cầm người nào, chẳng ai có quyền giải thoát.
15 Ngài ngăn nước, sông ngòi khô hạn,
    Ngài cho mưa, đất đai ngập lụt.
16 Ngài có sức mạnh và sự thông hiểu,
    Ngài nắm quyền trên cả người lầm lạc lẫn người lừa gạt.
17 Ngài dẫn các nhà cố vấn đi tù đày chân không,
    Khiến các quan tòa ra ngu dại.
18 Ngài tháo đai các vua,
    Quấn khố ngang lưng họ.
19 Ngài dẫn các thầy tế lễ đi tù đày chân không,
    Lật đổ những kẻ cầm quyền lâu đời.
20 Ngài tước lời nói khỏi người đáng tin cậy,
    Trí phán đoán khỏi các trưởng lão.
21 Ngài đổ sỉ nhục trên hàng quý tộc,
    Tháo đai người quyền thế.
22 Ngài bày tỏ những điều sâu nhiệm nơi tối tăm,
    Phơi bóng tối âm u ra ánh sáng.
23 Ngài cho các nước hưng thịnh, rồi Ngài hủy diệt chúng,
    Cho các dân bành trướng, rồi dẫn đi lưu đày.[a]
24 Ngài cất trí khôn ra khỏi các trưởng tộc trong xứ,
    Để họ đi lang thang nơi sa mạc không lối thoát;
25 Họ quờ quạng trong tối tăm, không ánh sáng;
    Ngài khiến họ lảo đảo như người say.

Gióp Muốn Trình Bày Vấn Đề Của Mình Với Đức Chúa Trời

13 Này, chính mắt tôi đã thấy mọi điều ấy,
    Tai tôi nghe và tôi hiểu.
Tôi cũng hiểu biết như các anh,
    Chẳng thua kém các anh đâu.
Nhưng tôi, tôi muốn thưa với Đấng Toàn Năng,
    Tôi ước ao tự bào chữa với Đức Chúa Trời.
Còn các anh, các anh tô vẽ lời giả dối,
    Hết thảy các anh là thầy lang vô dụng.
Phải chi các anh nín lặng,
    Để tỏ mình khôn ngoan!

Các Bạn Gióp Muốn Bênh Vực Đức Chúa Trời Sao?

Xin các anh nghe lời bào chữa tôi,
    Xin chú ý nghe lời biện hộ từ miệng tôi.
Có phải vì Đức Chúa Trời mà các anh nói điều gian dối?
    Có phải vì Ngài mà các anh nói điều giả trá?
Lẽ nào các anh thiên vị Ngài?
    Các anh muốn biện hộ cho Đức Chúa Trời sao?
Các anh có được khen thưởng khi Ngài dò xét các anh không?
    Các anh tưởng có thể lừa gạt Ngài như lừa gạt loài người sao?
10 Ngài chắc chắn sẽ trừng phạt các anh
    Nếu các anh thiên vị Ngài, dù trong nơi kín mặc lòng.
11 Các anh không khiếp sợ uy nghiêm Ngài sao?
    Quyền năng Ngài không làm các anh kinh hoàng sao?
12 Danh ngôn các anh vô dụng như tro,
    Lời biện hộ các anh dễ bẻ như đất sét.

Gióp Mời Các Bạn Yên Lặng Nghe Ông Tự Bào Chữa Mình Trước Mặt Đức Chúa Trời

13 Xin các anh yên lặng, mặc cho tôi nói,
    Hậu quả ra sao, tôi xin chịu.
14 Sao tôi lấy răng cắn thịt mình,
    Và nắm mạng sống mình trong tay?[b]
15 Ngài có thể giết tôi, tôi không còn hy vọng gì nữa,
    Dù vậy, tôi vẫn bênh vực nếp sống tôi trước mặt Ngài.
16 Chính điều ấy cũng là sự giải cứu cho tôi,
    Vì kẻ vô đạo không dám đến gần Ngài.
17 Xin các anh chú ý nghe lời tôi nói,
    Xin lắng tai nghe lời tôi giải thích.
18 Tôi đã chuẩn bị xong lý lẽ,
    Tôi biết chắc tôi sẽ được trắng án.
19 Nếu có ai tranh luận thắng được tôi,
    Bấy giờ tôi sẽ nín lặng chờ chết.

Gióp Xin Chúa Cho Ông Biết Ông Chịu Khổ Vì Tội Gì

20 Xin Chúa ban cho con hai điều thôi,
    Để con khỏi phải trốn tránh Ngài.
21 Xin Chúa rút tay Ngài xa khỏi con,
    Xin Chúa cho con thôi kinh hãi vì sợ Ngài.
22 Bấy giờ Chúa gọi, con xin thưa,
    Hoặc Chúa cho con nói trước, và xin Ngài đáp lời con.
23 Con đã phạm bao nhiêu tội ác và lỗi lầm?
    Xin cho con biết vi phạm và tội lỗi con.
24 Sao Ngài phải ẩn mặt,
    Xem con như kẻ thù?
25 Lẽ nào Chúa làm cho một chiếc lá bị gió cuốn đi phải khiếp sợ,
    Hoặc đuổi bắt một cọng rơm khô?
26 Vì Ngài kết án con phải chịu điều cay đắng,
    Bắt con gánh hậu quả tội ác phạm thuở ấu thơ,
27 Ngài cùm chân con lại,
    Canh giữ mọi nẻo đường con đi,
    Theo dõi các dấu chân con.
28 Trong khi con khác nào bầu da mòn,[c]
    Khác nào chiếc áo bị mối ăn.

Đời Người Ngắn Ngủi

14 Con người vốn yếu đuối mong manh[d]
    Sống một số ngày ngắn ngủi,
    Nhưng lại đầy phiền muộn.
Người nở ra như đóa hoa, rồi lại tàn,
    Người vụt qua như chiếc bóng, không dừng lại.
Lẽ nào Chúa quan tâm đến một người như vậy,
    Và đem con ra xét xử?
Ai có thể khiến người ô uế trở thành trong sạch?
    Không một ai!
Vì Chúa đã định ngày cho người,
    Chúa biết số tháng trong đời người,
    Chúa đặt cho người một giới hạn không thể vượt qua,
Xin Chúa ngoảnh mặt cho người an phận
    Vui hưởng ngày mình như kẻ làm thuê.

So Sánh Người Với Cây

Khi cây bị đốn, ta vẫn còn hy vọng
    Cây sẽ mọc lại, đâm chồi nẩy lộc.
Dù rễ bắt đầu già cỗi dưới đất,
    Và gốc khởi sự chết trong bụi,
Vừa bắt được hơi nước, cây liền nứt lộc,
    Đâm nhành như một cây tơ.
10 Nhưng con người, khi chết rồi, mất tất cả năng lực;
    Người tắt hơi, rồi về đâu?
11 Như nước hồ bốc hơi biến mất,
    Như sông cạn dần rồi khô hẳn,
12 Con người nằm xuống, không hề chỗi dậy;
    Khi bầu trời còn đó, người không hề thức dậy,
    Không ai có thể đánh thức người khỏi giấc ngủ say.

Ước Mơ Khó Thực Hiện

13 Ôi, ước gì Chúa giấu con nơi âm phủ,
    Che kín con cho đến khi cơn giận Chúa nguôi,
Định kỳ hạn cho con tại đó,
    Và nhớ đến con khi mãn kỳ!
14 Người chết rồi có thể nào sống lại?
    Trọn những ngày nghĩa vụ nhọc nhằn,
    Con sẽ trông chờ phiên gác thế con.
15 Bấy giờ Chúa gọi, con xin thưa,
    Chúa sẽ nhớ thương công trình của tay Ngài.
16 Bấy giờ Chúa sẽ đếm từng bước con đi,
    Nhưng Ngài sẽ không canh chừng tội lỗi con.
17 Vi phạm con sẽ được niêm phong trong túi,
    Gian ác con, Chúa sẽ che đậy.

Thực Tế Phũ Phàng

18 Tuy nhiên, như núi lở tan ra từng mảnh vụn,
    Như tảng đá tách rời khỏi sườn núi,
19 Như nước chảy đá mòn,
    Như mưa lũ cuốn trôi bụi đất,
    Chúa phá tan hy vọng con người.
20 Chúa đánh bại người một lần đủ cả, và người ra đi,
    Chúa biến đổi sắc diện người, và xua người đi.
21 Con cái người có vẻ vang, người cũng chẳng biết,
    Hoặc chúng có thấp hèn, người cũng chẳng hay.
22 Người chỉ cảm biết được nỗi đau của chính thân mình,
    Chỉ sầu khổ vì chính mình mà thôi.

Người Khôn Ngoan Kính Sợ Đức Chúa Trời Và Giữ Gìn Lời Nói

15 Ê-li-pha người Thê-man đáp lời:
Lẽ nào người khôn ngoan nói lời tri thức như bão táp,
    Bụng căng đầy gió đông?
Lẽ nào người dùng lập luận vô bổ,
    Lời vô ích mà tự bào chữa mình sao?
Thật vậy, anh gạt bỏ lòng kính sợ Đức Chúa Trời,
    Anh khinh thường giờ suy gẫm trước mặt Ngài.
Tội ác anh hướng dẫn miệng anh,
    Khiến anh chọn lưỡi gian xảo.
Chính miệng anh lên án anh, chớ chẳng phải tôi,
    Chính môi anh tố cáo anh.
Có phải anh là người sanh ra đầu tiên,
    Có phải anh vào đời trước cả núi non?
Anh có được dự nghe trong buổi họp kín của Đức Chúa Trời?
    Có phải chỉ riêng anh khôn ngoan thôi sao?
Có điều chi anh biết mà chúng tôi chẳng biết?
    Có điều chi anh hiểu mà chúng tôi chẳng hiểu?
10 Giữa chúng ta đây có người tóc bạc tuổi cao,
    Cao niên hơn cả phụ thân anh.
11 Lời an ủi từ Đức Chúa Trời,
    Lời Ngài khuyên nhẹ nhàng chưa đủ cho anh sao?
12 Sao trí anh lại nghĩ quẩn,
    Sao mắt anh mờ đi, không thấy.[e]
13 Đến nỗi anh cả gan giận Đức Chúa Trời,
    Và miệng anh tuôn ra những lời dường ấy?
14 Loài người là gì mà thanh sạch được?
    Loài người sanh ra từ người nữ làm sao công chính được?
15 Nếu Đức Chúa Trời không tin cậy ngay cả các thiên thần,
    Nếu các tầng trời vẫn chưa sạch dưới mắt Ngài,
16 Huống chi loài người gớm ghiếc và hư đốn,
    Là kẻ phạm tội ác như uống nước lã!

Số Phận Kẻ Ác

17 Xin anh nghe tôi, tôi sẽ trình bày,
    Tôi sẽ kể lại điều gì tôi thấy,
18 Điều mà các nhà hiền triết đã dạy,
    Và không giấu những gì học được từ tổ tiên,
19 Khi Đức Chúa Trời ban đất nước cho riêng họ,
    Không có người nước ngoài sống giữa họ.
20 Kẻ ác bị dằn vặt suốt đời,
    Trọn những năm dành cho kẻ hà hiếp;
21 Tiếng kinh hoàng luôn văng vẳng bên tai,
    Đang bình an, kẻ Hủy Diệt xông vào;
22 Không hy vọng thoát khỏi cảnh tối tăm,
    Gươm giết hại luôn luôn chực sẵn.
23 Xác kẻ ác bị ném ra ngoài, làm thức ăn cho kên kên,[f]
    Nó cảm biết ngày tăm tối gần kề.
24 Cảnh khốn khó cùng quẫn làm nó khiếp sợ,
    Dồn ép nó như ông vua sẵn sàng tấn công.
25 Vì nó đã vung tay lên chống nghịch Đức Chúa Trời,
    Ra vẻ anh hùng thách thức Đấng Toàn Năng.
26 Nó gân cổ chạy xông vào Ngài,
    Tay cầm khiên dày có núm, có u.
27 Dù mỡ phủ lấp mặt nó,
    Căng phồng bụng hông nó,
28 Nó sẽ sống trong những thành sắp bị tàn phá,
    Nhà cửa bỏ hoang
    Chờ đổ nát thành đống.
29 Nó không giàu có được, của cải nó không bền,
    Tài sản nó không lan rộng trên đất.
30 Nó không thoát khỏi cảnh tối tăm;
    Lửa sém khô các chồi nó,
    Hơi thở của Đức Chúa Trời cuốn nó đi mất.
31 Kẻ ác chớ cậy vào của phù du mà tự dối mình,
    Vì của phù du sẽ là phần thưởng của nó.
32 Nó sẽ nhận đầy đủ phần mình trước ngày định,
    Nhành nó sẽ không xanh tươi;
33 Nó giống như cây nho rụng trái non,
    Như cây ô liu không đậu hoa.
34 Vì phường vô đạo không con cháu,
    Và lửa thiêu rụi lều trại cả bọn hối lộ và bọn ăn hối lộ.
35 Chúng cưu mang việc gây hấn và sanh ra tội ác,
    Dạ chúng thai nghén điều gian xảo.

1 Cô-rinh-tô 15:29-58

29 Mặt khác, những người chịu phép báp-tem vì người chết thì sao? Nếu quả thật người chết không sống lại thì tại sao người ta chịu phép báp-tem vì họ? 30 Còn chính chúng tôi đây, tại sao cũng chịu nguy hiểm từng giây phút? 31 Thưa anh chị em, tôi chết từng ngày một. Thật vậy, điều này cũng chắc chắn như điều tôi vẫn hãnh diện về anh chị em trong Chúa Cứu Thế Giê-su, Chúa chúng ta. 32 Nếu nói theo người phàm, tôi chiến đấu với thú dữ tại Ê-phê-sô có ích lợi gì? Nếu người chết không sống lại, thì:

“Chúng ta hãy ăn, uống,
    Vì ngày mai chúng ta sẽ chết.”

33 Chớ để bị lừa dối.

“Bạn bè xấu làm hư tính nết tốt.”

34 Hãy bình tâm sáng trí trở lại và đừng phạm tội nữa. Vì cớ một số người không hiểu biết Đức Chúa Trời, tôi nói thế để anh chị em hổ thẹn.

Thân Thể Phục Sinh

35 Có người hỏi: Người chết sống lại bằng cách nào? Họ lấy xác nào mà trở lại? 36 Này người khờ dại. Khi anh chị em gieo hạt, hạt ấy không thể sống nếu không chết đi trước đã. 37 Vật anh gieo xuống, chỉ là hạt lúa mì hay một loại hạt nào khác chứ không phải cả cái cây từ hạt giống mọc lên. 38 Nhưng Đức Chúa Trời ban cho hạt ấy một loại thân như ý Ngài muốn. Mỗi hạt giống có một loại thân riêng. 39 Không phải mọi cơ thể đều giống nhau nhưng cơ thể loài người khác, cơ thể loài súc vật khác, cơ thể loài chim khác, cơ thể loài cá khác. 40 Và có những vật thể thiên thượng cũng như vật thể địa giới, nhưng vinh quang của vật thể thiên thượng khác với vinh quang của vật thể địa giới. 41 Vinh quang của mặt trời khác, vinh quang của mặt trăng khác, vinh quang của tinh tú khác; vinh quang của ngôi sao này với vinh quang của ngôi sao kia cũng khác nhau.

42 Sự sống lại của những kẻ chết cũng như thế. Vật gì khi gieo ra thì hư nát, lúc sống lại không hư nát. 43 Vật gì khi gieo ra thì chịu ô nhục, nhưng sống lại trong vinh quang. Vật gì gieo ra trong yếu đuối, nhưng sống lại trong quyền năng. 44 Khi gieo ra là thân thể phàm tục, lúc sống lại là thân thể thiêng liêng. Nếu có một thân thể phàm tục thì cũng có một thân thể thiêng liêng. 45 Vì Kinh Thánh chép: “Người đầu tiên, A-đam, trở nên một linh hồn sống, còn A-đam cuối cùng trở nên một thần linh ban sự sống.” 46 Nhưng không phải thân thể thiêng liêng có trước mà là thân thể phàm tục, rồi đến thân thể thiêng liêng. 47 Người đầu tiên đến từ đất, là bụi đất. Người thứ hai đến từ trời. 48 Người ra từ đất thể nào, thì những người thuộc về đất cũng thể ấy, còn người đến từ trời thể nào thì những người thuộc về trời cũng thể ấy. 49 Cũng thế, như chúng ta đã mang hình ảnh của người thuộc về bụi đất, chúng ta cũng sẽ mang hình ảnh của người thuộc về trời.

50 Thưa anh chị em, tôi muốn nói thế này: Thể xác và máu không thể thừa hưởng Nước Đức Chúa Trời được. Sự hư nát cũng không thể thừa hưởng sự không hư nát.

51 Này, tôi cho anh chị em biết một sự huyền nhiệm: Không phải tất cả chúng ta đều sẽ ngủ, nhưng tất cả đều sẽ được biến hóa. 52 Trong tích tắc, trong nháy mắt, khi tiếng kèn chót thổi. Vì kèn sẽ thổi lên, những người chết sẽ sống lại không hư nát và chúng ta sẽ được biến hóa. 53 Vì sự hư nát này phải mặc lấy sự không hư nát và sự hay chết sẽ mặc lấy sự bất tử. 54 Vì khi thân hư nát này đã mặc lấy sự không hư nát và thân hay chết này trở nên bất tử, lúc ấy Kinh Thánh sẽ được ứng nghiệm: “Sự chết đã bị tiêu diệt[a] trong chiến thắng!”

55 Hỡi sự chết, chiến thắng của mày ở đâu?
    Hỡi sự chết, nọc độc của mày ở đâu?

56 Nọc của sự chết là tội lỗi, sức mạnh của tội lỗi là Kinh Luật. 57 Nhưng tạ ơn Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta chiến thắng nhờ Chúa Cứu Thế Giê-su, Chúa chúng ta.

58 Thế thì, anh chị em yêu dấu của tôi, hãy vững lòng, chớ lay chuyển, hãy luôn luôn hết sức phụng sự Chúa, hãy nhớ rằng công lao của anh chị em vì Chúa không phải là vô ích đâu.

Thánh Thi 39

Thánh Thi Đa-vít Cho Nhạc Trưởng, Theo Điệu Giê-đu-thun

39 Tôi nói: tôi sẽ gìn giữ đường lối tôi
    Để miệng lưỡi tôi không phạm tội.
Bao lâu kẻ ác còn ở trước mặt,
    Tôi sẽ dùng khớp gìn giữ miệng mình.
Tôi câm miệng, nín lặng,
    Lời lành cũng không nói ra.
    Nhưng nỗi đau đớn của tôi dâng lên.[a]
Lòng dạ tôi nóng nảy trong tôi,
    Đương khi tôi suy gẫm, lửa bùng cháy lên,
    Lưỡi tôi phải thốt lên rằng.
Lạy CHÚA, xin cho tôi biết sự cuối cùng của tôi,
    Và số các ngày của tôi là thể nào.
    Xin cho tôi biết đời tôi mỏng manh là dường bao!
Kìa, các ngày Ngài ban cho tôi chỉ vài gang tấc,
    Và đời tôi như không trước mặt Ngài,
    Phải, dù tất cả những người vững mạnh cũng chỉ là hư không.
Thật vậy, mỗi người bước đi như chiếc bóng,
    Phải, người ta bôn ba chẳng qua như hơi thở.
    Người chất chứa của cải nhưng không biết ai sẽ thừa hưởng.
Giờ đây, lạy Chúa, tôi trông đợi ai?
    Niềm hy vọng của tôi ở nơi Chúa.
Xin giải cứu tôi khỏi mọi vi phạm.
    Xin chớ làm cho tôi thành vật đáng khinh bỉ cho kẻ khờ dại.
Tôi nín lặng, tôi không mở miệng,
    Vì Ngài đã làm điều này.
10 Xin cất tôi khỏi roi vọt của Ngài,
    Tôi bị kiệt quệ vì tay Ngài đánh phạt.
11 Ngài khiển trách, trừng phạt loài người vì tội ác họ.
    Ngài làm điều họ mơ ước hao mòn như bị mục nát.
    Phải, cả loài người chỉ như hơi thở.
12 Lạy CHÚA, xin nghe lời cầu nguyện tôi,
    Xin lắng tai nghe tiếng kêu cứu của tôi.
    Xin chớ bịt tai trước giọt nước mắt than khóc của tôi.
Vì với Ngài, tôi là khách lạ,
    Là kiều dân như tất cả tổ phụ tôi.
13 Xin Ngài tha thứ cho tôi thì tôi sẽ vui vẻ,
    Trước khi tôi ra đi và không còn nữa.

Châm Ngôn 21:30-31

30 Không có sự khôn ngoan, sáng suốt,
    Hay cố vấn nào thắng hơn CHÚA.
31 Ngựa được trang bị cho ngày chiến trận,
    Nhưng chiến thắng thuộc về CHÚA.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)