Chronological
11 Vua Hi-ram thành Ty-rơ sai sứ giả đến thăm hữu nghị vua Đa-vít, mang theo gỗ bá hương, thợ mộc, thợ đẽo đá; và họ xây dinh thự cho vua Đa-vít. 12 Bấy giờ vua Đa-vít nhận thức rõ rằng CHÚA đã lập vua lên cai trị dân Y-sơ-ra-ên và khiến cho ngôi nước vua được tôn trọng là vì lợi ích của dân Ngài là dân Y-sơ-ra-ên.
Các Con Vua Đa-vít Sanh Tại Giê-ru-sa-lem
13 Sau khi dời từ Hếp-rôn về Giê-ru-sa-lem, vua Đa-vít cưới thêm vợ và nàng hầu; những bà này sanh thêm con trai con gái cho vua Đa-vít. 14 Đây là tên những người con sanh tại Giê-ru-sa-lem: Sa-mua, Sô-báp, Na-than, Sa-lô-môn, 15 Díp-ha, Ê-li-sua, Nê-phết, Gia-phia, 16 Ê-li-sa-ma, Ên-gia-đa, và Ê-li-phê-lết.
Vua Đa-vít Chiến Thắng Quân Phi-li-tin
17 Khi người Phi-li-tin nghe tin vua Đa-vít được xức dầu làm vua dân Y-sơ-ra-ên, toàn quân Phi-li-tin kéo lên tìm bắt vua Đa-vít. Vua Đa-vít nghe tin liền đi xuống ẩn trong đồn. 18 Quân Phi-li-tin kéo đến và bủa ra trong thung lũng Rê-pha-im. 19 Vua Đa-vít cầu hỏi ý CHÚA: “Con có nên đi lên đánh quân Phi-li-tin không? CHÚA có giao chúng vào tay con không?”
CHÚA đáp: “Con hãy đi. Chắc chắn Ta sẽ giao quân Phi-li-tin vào tay con.”
20 Vua Đa-vít đến Ba-anh Phê-ra-xim, đánh bại chúng tại đó. Vua Đa-vít nói: “CHÚA phá vỡ hàng ngũ quân thù trước mặt tôi như nước lũ vỡ bờ.” Vì thế vua đặt tên nơi đó là Ba-anh Phê-ra-xim. 21 Vua Đa-vít và binh sĩ đem về các thần tượng quân Phi-li-tin bỏ lại đó trong khi chạy trốn.
22 Quân Phi-li-tin lại kéo đến và bủa ra trong thung lũng Rê-pha-im một lần nữa. 23 Vua Đa-vít lại cầu hỏi ý CHÚA. Ngài bảo: “Con không nên đi thẳng lên, nhưng hãy đi vòng phía sau chúng và đánh bọc hậu đối ngang lùm cây dương. 24 Ngay khi con nghe tiếng chân bước trên ngọn cây dương, con hãy tấn công ngay, vì lúc bấy giờ CHÚA ra trận đánh quân Phi-li-tin trước con.” 25 Vua Đa-vít làm theo y như lệnh CHÚA truyền. Nhờ vậy, vua đánh đuổi được quân Phi-li-tin từ Ghê-ba đến tận Ghê-xe.
Vua Đa-vít Quyết Định Dời Rương Giao Ước Về Thành Giê-ru-sa-lem
6 Vua Đa-vít lại tập hợp toàn quân tinh nhuệ trong Y-sơ-ra-ên, số là 30,000 người. 2 Vua dẫn toàn quân đến thành Ba-a-la trong xứ Giu-đa[a] để thỉnh Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời về. Rương Giao Ước mang danh của CHÚA Vạn Quân. Ngài đặt ngôi của Ngài trên các thần hộ giá, trên nắp rương. 3 Họ đặt Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời lên một cỗ xe mới, đem ra khỏi nhà ông A-bi-na-đáp ở trên đồi. Ông U-xa và ông A-hi-giô, hai người con của ông A-bi-na-đáp, dẫn chiếc xe mới đi. 4 Họ dẫn xe ra khỏi nhà ông A-bi-na-đáp ở trên đồi, trên xe có Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời, ông U-xa đi bên cạnh rương[b] và ông A-hi-giô đi trước rương. 5 Vua Đa-vít và toàn dân Y-sơ-ra-ên vui mừng nhảy múa trước mặt CHÚA, theo tiếng đàn của đủ loại nhạc cụ bằng gỗ tùng như đàn hạc và đàn lia, có đệm theo tiếng trống con, chũm chọe, thanh la.
6 Khi đến sân đạp lúa của Na-côn, bò vấp chân, nên ông U-xa giơ tay ra đỡ Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời. 7 CHÚA nổi giận với ông U-xa. Đức Chúa Trời đánh phạt ông ngay tại chỗ vì cử chỉ sơ ý đó.[c] Ông chết ngay đó, cạnh bên Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời.
8 Vua Đa-vít buồn bực vì CHÚA đã đánh chết ông U-xa, khiến cho dòng dõi ông bị đứt đoạn; vua gọi nơi đó là Pê-rết U-xa[d] tên này vẫn còn cho đến nay.
9 Ngày hôm ấy, vua Đa-vít sợ CHÚA và tự nhủ: “Làm sao tôi dám đem Rương Giao Ước của CHÚA về với tôi được?” 10 Vua Đa-vít không muốn đem Rương Giao Ước của CHÚA về thành Đa-vít với mình nên chuyển hướng, đưa rương về nhà ông Ô-bết-Ê-đôm, quê ở thành Gát. 11 Rương Giao Ước của CHÚA ở ba tháng trong nhà của ông Ô-bết-Ê-đôm, người thành Gát. CHÚA ban phước cho ông Ô-bết-Ê-đôm và cả gia đình ông.
Rương Giao Ước Về Thành Giê-ru-sa-lem
12 Có người báo tin cho vua Đa-vít: “Vì Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời, CHÚA có ban phước cho gia đình ông Ô-bết-Ê-đôm và mọi tài sản của ông.” Vua liền đi thỉnh Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời từ nhà ông Ô-bết-Ê-đôm lên thành Đa-vít với lễ tiệc liên hoan. 13 Khi những người khiêng Rương Giao Ước của CHÚA đi được sáu bước, vua dâng một con bò đực béo tốt làm sinh tế.
14 Để tôn vinh CHÚA, vua Đa-vít quấn chiếc ê-phót bằng vải lanh ngang hông, ra sức nhảy múa quay cuồng, 15 trong khi vua và toàn dân Y-sơ-ra-ên thỉnh Rương Giao Ước của CHÚA về giữa tiếng reo mừng với tiếng tù và.
16 Khi Rương Giao Ước của CHÚA vào thành Đa-vít, bà Mi-canh, ái nữ vua Sau-lơ, nhìn qua cửa sổ, thấy vua Đa-vít nhảy múa quay cuồng trước mặt CHÚA. Bà đem lòng khinh dể vua.
17 Người ta đem Rương Giao Ước của CHÚA đặt vào chỗ dành riêng cho rương trong lều vua Đa-vít dựng sẵn, rồi vua Đa-vít dâng lên CHÚA sinh tế toàn thiêu và sinh tế liên hoan. 18 Khi vua Đa-vít dâng các sinh tế toàn thiêu và sinh tế liên hoan xong, vua nhân danh CHÚA Vạn Quân chúc phước cho dân. 19 Rồi vua phân phát cho toàn dân, cho toàn thể đám đông người Y-sơ-ra-ên, cả nam lẫn nữ, mỗi người một ổ bánh mì, một miếng thịt nướng và một cái bánh nho khô. Sau đó, mọi người ai nấy về nhà mình.
20 Vua Đa-vít cũng về nhà chúc phước cho gia đình mình. Bà Mi-canh, ái nữ vua Sau-lơ, ra đón vua Đa-vít. Bà nói: “Hôm nay vua Y-sơ-ra-ên thật đã tự làm cho mình nên tôn trọng khi vua nhảy múa để lộ thân hình mình ra trước mặt bọn nữ tỳ của triều thần y như một người chẳng ra gì!”
21 Vua Đa-vít đáp: “Ta nhảy múa để tôn vinh CHÚA, là Đấng đã chọn ta thay vì thân phụ nàng và cả gia đình thân phụ nàng. Ngài lập ta lên chỉ huy dân Y-sơ-ra-ên của CHÚA. Vì thế ta vui mừng nhảy múa để tôn vinh CHÚA. 22 Và ta sẽ làm cho mình nên khinh hèn hơn nữa, ta sẽ tự hạ mình xuống thấp hơn nữa. Còn bọn nữ tỳ nàng vừa nhắc đến, chính họ sẽ tôn trọng ta.”
23 Vì vậy, bà Mi-canh, ái nữ vua Sau-lơ, không có con cho đến ngày qua đời.
Đa-vít Đem Rương Giao Ước Về
13 Bấy giờ Đa-vít tham khảo ý kiến những người chỉ huy ngàn quân và trăm quân cùng tất cả các quan.
2 Đa-vít nói với toàn thể hội chúng Y-sơ-ra-ên: “Nếu các người thấy tốt và hợp ý CHÚA, Đức Chúa Trời chúng ta, hãy sai người đi đến cùng anh chị em ở khắp xứ Y-sơ-ra-ên, cũng mời các thầy tế lễ, người Lê-vi trong các thành và vùng đồng quê, để tụ họp họ lại cùng chúng ta. 3 Chúng ta hãy đem Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời về cùng chúng ta vì trong thời Sau-lơ chúng ta không cầu vấn CHÚA.” 4 Cả hội chúng bằng lòng làm như thế vì họ thấy điều đó là phải.
5 Vậy, Đa-vít tụ họp tất cả người Y-sơ-ra-ên từ Si-hô ở Ai Cập đến tận cổng Ha-mát để đem Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời từ Ki-ri-át Giê-a-rim về. 6 Đa-vít và toàn thể người Y-sơ-ra-ên đi lên Ba-a-la, tức là Ki-ri-át Giê-a-rim, ở trong vùng Giu-đa để lấy Rương Giao Ước, là rương mang tên Đức Chúa Trời, tức là CHÚA, Đấng ngự giữa các chê-ru-bim.
7 Họ chở Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời trên một chiếc xe mới từ nhà A-bi-na-đáp; có U-xa và A-hi-ô hướng dẫn xe. 8 Vua Đa-vít và toàn thể người Y-sơ-ra-ên hết sức vui mừng nhảy múa trước mặt Đức Chúa Trời giữa tiếng hát, đàn hạc, đàn lia, trống cơm, chập chỏa và kèn.
9 Khi đến sân đạp lúa của Ki-đôn, U-xa đưa tay giữ lấy rương cho vững vì con bò vấp chân. 10 CHÚA nổi giận cùng U-xa và đánh phạt người vì người đã đưa tay đụng đến Rương Giao Ước, và người chết tại đó, ngay trước mặt Đức Chúa Trời.
11 Đa-vít giận vì CHÚA đã đổ cơn thịnh nộ trên U-xa, người gọi nơi ấy là Bê-rết U-xa cho đến ngày nay. 12 Ngày hôm ấy, Đa-vít sợ Đức Chúa Trời và nói rằng: “Làm sao ta có thể đem Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời về nhà ta được?” 13 Vậy, Đa-vít không đem Rương Giao Ước về nhà mình trong thành Đa-vít nhưng đem rương qua nhà Ô-bết Ê-đôm, người Gát. 14 Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời ở trong nhà của Ô-bết Ê-đôm ba tháng; CHÚA ban phước cho nhà Ô-bết Ê-đôm và mọi sự thuộc về người.
Sự Thịnh Vượng Của Nhà Vua Đa-vít
14 Hi-ram, vua thành Ty-rơ, gởi sứ giả đến cùng vua Đa-vít và cũng gởi gỗ bá hương, thợ nề, thợ mộc để xây cung điện cho vua. 2 Đa-vít biết rằng CHÚA đã thiết lập ông làm vua trên Y-sơ-ra-ên và vương quốc mình được hưng thịnh là vì dân Y-sơ-ra-ên của Ngài.
3 Khi ở tại Giê-ru-sa-lem vua Đa-vít lấy thêm vợ và có thêm con trai, con gái. 4 Đây là tên những người con sinh tại Giê-ru-sa-lem: Sa-mua, Sô-báp, Na-than, Sa-lô-môn, 5 Gi-ba, Ê-li-sua, Ên-bê-lết, 6 Nô-ga, Nê-phết, Gia-phia, 7 Ê-li-sa-ma, Bê-ên-gia-đa và Ê-li-phê-lết.
8 Khi dân Phi-li-tin nghe tin Đa-vít được xức dầu tấn phong làm vua trên toàn thể Y-sơ-ra-ên, toàn quân Phi-li-tin đi lên tìm Đa-vít. Vua Đa-vít nghe thế, đi ra đón chúng nó. 9 Bấy giờ quân Phi-li-tin đến và cướp phá thung lũng Rê-pha-im. 10 Vua Đa-vít cầu vấn Đức Chúa Trời: “Con có nên đi ra đánh quân Phi-li-tin không? Ngài có trao chúng nó vào tay con không?” CHÚA đáp: “Hãy đi ra, Ta sẽ trao chúng nó vào tay con.”
11 Vậy, họ tiến lên Ba-anh Phê-ra-xim và vua Đa-vít đánh bại quân Phi-li-tin ở đó. Đa-vít bảo: “Đức Chúa Trời đã dùng tay ta đánh tan quân thù như nước vỡ bờ, cho nên người ta gọi chỗ đó là Ba-anh Phê-ra-xim.” 12 Quân Phi-li-tin bỏ lại tại đó các thần tượng của mình; vua Đa-vít ra lệnh đốt chúng trong lửa.
13 Một lần nữa, quân Phi-li-tin lại cướp phá thung lũng. 14 Vua Đa-vít lại cầu vấn Đức Chúa Trời; Ngài đáp lời rằng: “Đừng đi lên theo chúng nó, nhưng hãy đi vòng quanh và tấn công chúng tại phía trước bụi cây bóng nước. 15 Khi ngươi nghe tiếng chân bước trên đầu cây bóng nước, hãy ra trận vì Đức Chúa Trời sẽ đi ra trước ngươi để đánh quân đội Phi-li-tin.” 16 Vua Đa-vít làm y như Đức Chúa Trời đã truyền; người đánh tan quân đội Phi-li-tin từ Ga-ba-ôn đến Ghê-xe. 17 Danh tiếng vua Đa-vít lan truyền khắp các vùng và CHÚA làm tất cả các nước đều sợ hãi vua.
Vua Đa-vít Rước Rương Giao Ước Về Giê-ru-sa-lem
15 Vua Đa-vít xây cung điện cho mình trong thành Đa-vít; người cũng chuẩn bị chỗ và dựng một trại cho Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời. 2 Bấy giờ vua Đa-vít nói rằng: “Không ai được khiêng Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời ngoại trừ những người Lê-vi vì CHÚA đã chọn họ để khiêng Rương Giao Ước và phụng vụ CHÚA đời đời.”
3 Vua Đa-vít triệu tập tất cả người Y-sơ-ra-ên về Giê-ru-sa-lem để đem Rương Giao Ước của CHÚA đến chỗ người đã chuẩn bị sẵn. 4 Vua Đa-vít tập họp con cháu A-rôn và Lê-vi:
5 Dòng dõi Kê-hát;
U-ri-ên, là lãnh đạo và họ hàng người; 120 người.
6 Dòng dõi Mê-ra-ri,
A-sa-gia là lãnh đạo và họ hàng người; 220 người.
7 Dòng dõi Ghẹt-sôn,
Giô-ên là lãnh đạo và họ hàng người; 130 người.
8 Dòng dõi Ê-li-sa-phan,
Sê-ma-gia là lãnh đạo và họ hàng người; 200 người.
9 Dòng dõi Hếp-rôn,
Ê-li-ên là lãnh đạo và họ hàng người; 80 người.
10 Dòng dõi U-xi-ên,
A-mi-na-đáp là lãnh đạo và họ hàng người; 112 người.
11 Vua Đa-vít gọi thầy tế lễ Xa-đốc và A-bia-tha cùng những người Lê-vi: U-ri-ên, A-sa-gia, Giô-ên, Sê-ma-gia, Ê-li-ên và A-mi-na-đáp. 12 Người bảo họ, các ngươi là những trưởng tộc Lê-vi, hãy thanh tẩy mình cùng anh em mình để khiêng Rương Giao Ước của CHÚA, tức là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, lên nơi ta đã chuẩn bị sẵn. 13 Vì lần trước, các ngươi đã không khiêng rương nên CHÚA, Đức Chúa Trời đã nổi cơn thịnh nộ cùng chúng ta. Chúng ta đã không thỉnh ý Ngài như cách Ngài truyền. 14 Vậy, các thầy tế lễ và người Lê-vi thanh tẩy chính mình rồi khiêng Rương Giao Ước của CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. 15 Những người Lê-vi dùng đòn khiêng Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời trên vai y như Môi-se đã truyền theo lời của CHÚA.
16 Vua Đa-vít truyền cho các người lãnh đạo Lê-vi cử những anh em của họ là những người ca hát dùng đàn hạc, đàn lia, chập chỏa ca hát vui vẻ. 17 Người Lê-vi cử Hê-man, con trai Giô-ên và các anh em người, A-sáp, con trai của Bê-rê-kia; các con trai của Mê-ra-ri, họ hàng của chúng nó; Ê-than, con trai của Cu-sa-gia; 18 cùng với họ còn có những người họ hàng dòng thứ: Xa-cha-ri, Bên, Gia-xi-ên, Sê-mi-ra-mốt, Giê-hi-ên, U-ni, Ê-li-áp, Bê-na-gia, Ma-a-sê-gia, Ma-ti-thia, Ê-li-phê-lêt, Mích-nê-gia, Ô-bết-Ê-đôm và Giê-i-ên là người giữ cổng.
19 Những người ca hát là Hê-man, A-sáp và Ê-than đánh chập chỏa đồng. 20 Xa-cha-ri, A-xi-ên, Sê-mi-ra-mốt, Giê-hi-ên, U-ni, Ê-li-áp, Ma-a-sê-gia và Bê-na-gia chơi đàn lia theo điệu A-la-mốt. 21 Ma-ti-thia, Ê-li-phê-lêt, Mích-nê-gia, Ô-bết-Ê-đôm, Giê-i-ên và A-xa-xia dùng đàn hạc hướng dẫn theo điệu Sê-mi-ni. 22 Kê-na-nia, lãnh đạo của người Lê-vi về ca hát; ông coi việc ca hát vì có khả năng này.
23 Bê-rê-kia và Ê-ca-na giữ cổng trước Rương Giao Ước. 24 Sê-ba-nia, Giô-sa-phát, Nê-tha-na-ên, A-ma-xai, Xa-cha-ri, Bê-na-gia và Ê-li-ê-se là những thầy tế lễ thổi kèn trước Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời; Ô-bết-Ê-đôm và Giê-hi-gia giữ cổng trước Rương Giao Ước.
25 Vậy, vua Đa-vít, các trưởng lão Y-sơ-ra-ên và những người chỉ huy ngàn quân vui mừng đi rước Rương Giao Ước của CHÚA từ nhà Ô-bết-Ê-đôm. 26 Vì Đức Chúa Trời phù hộ những người Lê-vi khiêng Rương Giao Ước của CHÚA nên họ dâng tế lễ bảy con bò và bảy con chiên đực. 27 Vua Đa-vít và tất cả những người Lê-vi khiêng Rương Giao Ước, những người ca hát, Kê-na-nia, người đứng đầu những người ca hát đều mặc áo dài vải gai mịn; vua Đa-vít cũng đeo một cái ê-phót vải gai. 28 Toàn thể Y-sơ-ra-ên rước Rương Giao Ước của CHÚA trong tiếng reo hò, tiếng loa, tiếng kèn, chập chỏa cùng với đàn hạc, đàn lia. 29 Khi Rương Giao Ước của CHÚA vào thành Đa-vít, Mi-canh con gái vua Sau-lơ từ cửa sổ nhìn xuống thấy vua Đa-vít nhảy múa vui vẻ thì trong lòng khinh bỉ người.
Vua Đa-vít Phục Vụ Chúa Trong Đền Tạm
16 Người ta rước Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời và đặt trong trại mà vua Đa-vít đã dựng; họ cũng dâng tế lễ thiêu và tế lễ cầu an trước mặt Đức Chúa Trời. 2 Sau khi dâng tế lễ thiêu và tế lễ cầu an, vua Đa-vít nhân danh CHÚA chúc phước cho dân chúng. 3 Vua cũng ban cho mọi người Y-sơ-ra-ên, cả nam lẫn nữ, mỗi người một ổ bánh, một cái bánh chà là[a] và một cái bánh nho.
4 Vua lập một số người Lê-vi phụng vụ trước Rương Giao Ước của CHÚA, để cầu khẩn, cảm tạ và ca ngợi CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. 5 A-sáp là trưởng, phó là Xa-cha-ri, rồi đến Giê-i-ên, Sê-mi-ra-mốt, Giê-hi-ên, Ma-ti-thia, Ê-li-áp, Bê-na-gia, Ô-bết-Ê-đôm và Giê-i-ên. Họ sử dụng các nhạc khí như đàn hạc, đàn lia; A-sáp đánh chập chỏa; 6 hai thầy tế lễ Bê-na-gia và Giê-i-ên thường xuyên thổi kèn trước Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời.
7 Ngày hôm ấy, lần đầu tiên, vua Đa-vít ban lệnh cho A-sáp và họ hàng ông giữ nhiệm vụ cảm tạ CHÚA:
8 “Hãy cảm tạ CHÚA, cầu khẩn danh Ngài;
Hãy truyền bá công việc Ngài giữa các dân.
9 Hãy ca hát cho Ngài, hãy ca ngợi Ngài;
Hãy suy gẫm mọi công việc kỳ diệu của Ngài.
10 Hãy hân hoan trong danh thánh Ngài;
Nguyện lòng những người tìm kiếm CHÚA vui vẻ.
11 Hãy tìm CHÚA và sức mạnh của Ngài;
Hãy luôn luôn tìm kiếm mặt Ngài.
12 Hãy ghi nhớ những công việc kỳ diệu Ngài đã làm,
Những phép lạ và những phán xét Ngài đã phán;
13 Hỡi dòng dõi Y-sơ-ra-ên, tôi tớ Ngài,
Hỡi con cháu Gia-cốp, những người Ngài đã chọn.
14 Chính Ngài là CHÚA, Đức Chúa Trời chúng ta,
Ngài phán xét trên khắp trái đất.
15 Hãy ghi nhớ giao ước Ngài muôn đời
Và lệnh Ngài truyền đến ngàn thế hệ.
16 Tức là giao ước Ngài đã lập với Áp-ra-ham
Và lời thề cùng Y-sác;
17 Đạo luật Ngài đã xác lập
Với Gia-cốp, giao ước đời đời với Y-sơ-ra-ên.
18 Ngài phán: ‘Ta sẽ ban cho ngươi đất Ca-na-an
Làm phần cơ nghiệp;’
19 Khi ấy, dân ngươi rất ít,
Là những kẻ kiều cư trong xứ;
20 Lang thang từ nước này sang nước khác,
Từ dân này đến dân nọ.
21 Ngài không cho ai áp chế chúng,
Ngài quở trách các vua vì cớ họ.
22 Chớ đụng đến những kẻ được xức dầu của ta;
Cũng đừng hại các tiên tri của ta.
23 Mọi người trên trái đất, hãy ca hát cho CHÚA;
Hằng ngày hãy công bố sự cứu rỗi của Ngài.
24 Hãy tuyên xưng sự vinh quang của Ngài giữa các nước,
Những công việc kỳ diệu của Ngài giữa các dân.
25 Vì CHÚA là vĩ đại và rất đáng được ca ngợi;
Ngài đáng được kính sợ hơn hết thảy các thần.
26 Vì tất cả các thần của các dân chỉ là hình tượng
Nhưng CHÚA làm nên các tầng trời.
27 Trước mặt Ngài là huy hoàng và oai nghi,
Nơi Ngài ngự là sức mạnh và vui vẻ.
28 Hỡi các dân tộc, hãy dâng lên CHÚA,
Hãy dâng lên CHÚA vinh quang và sức mạnh.
29 Hãy dâng lên CHÚA vinh quang xứng với danh Ngài;
Hãy đem lễ vật đến trước mặt Ngài,
Hãy thờ lạy CHÚA trong sự huy hoàng thánh khiết.
30 Cả trái đất, hãy run sợ trước mặt Ngài;
Thật vậy, Ngài thiết lập thế giới và nó không lay chuyển.
31 Hỡi các tầng trời, hãy vui mừng; hỡi trái đất, hãy vui vẻ;
Hỡi dân cư các nước, hãy tuyên xưng: ‘CHÚA là vua cai trị.’
32 Biển và mọi vật trong biển gầm thét;
Đồng nội và mọi vật trong đó đều hân hoan.
33 Bấy giờ cây cối trong rừng sẽ ca hát vui vẻ
Trước mặt CHÚA,
Vì Ngài đến để phán xét trái đất.
34 Hãy cảm tạ CHÚA vì Ngài là thiện;
Tình yêu thương Ngài còn đến đời đời.”
35 Hãy nói: “Lạy Đức Chúa Trời, Đấng cứu rỗi chúng tôi, xin cứu rỗi chúng tôi;
Xin tập họp và giải cứu chúng tôi từ các nước
Để chúng tôi cảm tạ danh thánh Ngài
Và được vinh hiển trong khi ca ngợi Ngài.”
36 CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên
Đáng được chúc tụng đời đời.
Toàn dân hãy nói: “A-men! Ha-lê-lu-gia!”
37 Vua Đa-vít để A-sáp và họ hàng người ở lại đó, túc trực trước Rương Giao Ước của CHÚA và thường xuyên mỗi ngày phụng vụ Rương Giao Ước theo qui định. 38 Vua cũng đặt Ô-bết Ê-đôm và họ hàng người, sáu mươi tám người ở đó; Ô-bết Ê-đôm, con trai của Giê-đu-thun, và Hô-sa là người giữ cổng;
39 Vua lập thầy tế lễ Xa-đốc và những thầy tế lễ họ hàng người túc trực đền tạm của CHÚA, được đặt ở một nơi cao tại Ga-ba-ôn, 40 để thường xuyên mỗi sáng và chiều dâng tế lễ thiêu cho CHÚA trên bàn thờ tế lễ thiêu theo như mọi điều ghi chép trong luật của CHÚA đã truyền cho Y-sơ-ra-ên. 41 Cùng với những người ấy, Hê-man, Giê-đu-thun và những người chọn lựa khác được đề cử theo tên để cảm tạ CHÚA vì tình yêu thương Ngài còn đến đời đời. 42 Còn Hê-man và Giê-đu-thun sử dụng kèn, chập chỏa và những nhạc cụ dùng trong các bài hát ca tụng Đức Chúa Trời. Các con của Giê-đu-thun lo việc giữ cổng. 43 Tất cả mọi người ra về, ai về nhà nấy; còn vua Đa-vít trở về nhà để chúc phước cho gia đình mình.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)