Chronological
Các Dân Còn Lại trong Xứ
3 Ðây là các dân mà Chúa còn chừa lại để dùng họ thử thách những người I-sơ-ra-ên chưa có kinh nghiệm chiến đấu ở Ca-na-an (2 Ngài làm thế chỉ vì muốn dùng chúng để dạy những thế hệ mới của I-sơ-ra-ên về chiến trận; ấy là những kẻ chưa hề thấy những trận chiến ngày trước): 3 Năm lãnh chúa của dân Phi-li-tin, các dân Ca-na-an, dân Si-đôn, và dân Hi-vi cư ngụ trên rặng Núi Li-băng từ Núi Ba-anh Hẹt-môn cho đến Lê-bô Ha-mát. 4 Các dân ấy được dùng để thử lòng dân I-sơ-ra-ên, xem họ có vâng theo các điều răn mà Chúa đã dùng Môi-se truyền dạy cho các tổ tiên của họ chăng. 5 Vì thế dân I-sơ-ra-ên đã sống lẫn lộn giữa dân Ca-na-an, dân Hít-ti, dân A-mô-ri, dân Pê-ri-xi, dân Hi-vi, và dân Giê-bu-si. 6 Họ cưới các con gái của chúng làm vợ, gả các con gái của họ cho các con trai của chúng, và thờ lạy các thần của chúng.
Ốt-ni-ên
7 Dân I-sơ-ra-ên làm điều tội lỗi trước mặt Chúa, họ quên Chúa, Ðức Chúa Trời của họ, mà thờ phượng các Thần Ba-anh và Nữ Thần A-sê-ra. 8 Vì vậy cơn giận của Chúa bừng lên nghịch lại I-sơ-ra-ên. Ngài phó họ vào tay Cút-san Ri-sa-tha-im vua A-ram Na-ha-ra-im. Dân I-sơ-ra-ên phục vụ Cút-san Ri-sa-tha-im tám năm. 9 Nhưng khi dân I-sơ-ra-ên kêu cầu Chúa, Chúa dấy lên một người giải cứu dân I-sơ-ra-ên; người ấy là Ốt-ni-ên con trai Kê-na – Kê-na là em trai của Ca-lép. 10 Thần của Chúa ngự trên ông và ông xử đoán trong I-sơ-ra-ên. Ông dấy binh khởi nghĩa, và Chúa phó Cút-san Ri-sa-tha-im vua A-ram vào tay ông; tay ông thắng hơn Cút-san Ri-sa-tha-im. 11 Nhờ thế xứ được hòa bình bốn mươi năm. Sau đó Ốt-ni-ên con trai của Kê-na qua đời.
Ê-hút
12 Dân I-sơ-ra-ên lại làm điều tội lỗi trước mặt Chúa, nên Chúa cho Éc-lon vua Mô-áp mạnh hơn I-sơ-ra-ên, bởi vì họ đã làm điều tội lỗi trước mặt Chúa. 13 Éc-lon liên minh với dân Am-môn và dân A-ma-léc rồi xuất quân đánh bại dân I-sơ-ra-ên. Chúng chiếm được Thành Các Cây Kè. 14 Thế là dân I-sơ-ra-ên phải phục vụ Éc-lon vua Mô-áp mười tám năm.
15 Nhưng khi dân I-sơ-ra-ên kêu cầu Chúa, Chúa dấy lên một người giải cứu; người ấy là Ê-hút con trai của Ghe-ra, thuộc chi tộc Bên-gia-min. Ê-hút là người thuận tay trái. Dân I-sơ-ra-ên phái ông đem cống vật đến Éc-lon vua Mô-áp. 16 Ê-hút tự làm lấy một đoản gươm hai lưỡi, dài khoảng năm tấc.[a] Ông buộc nó trong đùi phải, khuất dưới áo quần; 17 rồi ông mang cống vật đến nộp cho Éc-lon vua Mô-áp. Vả, Éc-lon là một người rất mập. 18 Khi Ê-hút trình dâng các cống vật xong, ông cho những người mang cống vật đi về trước. 19 Còn ông, khi đến hầm đục đá gần Ghinh-ganh, ông quay trở lại và nói, “Tâu vua, tôi có một việc bí mật muốn tâu riêng với ngài.”
Vua phán, “Im lặng!”
Tất cả những kẻ hầu cận của vua đều lui ra. 20 Ðang khi vua ngồi một mình nơi lầu mát, Ê-hút đến gần vua và nói, “Tôi có một sứ điệp từ Ðức Chúa Trời cho ngài.” Vừa khi vua đứng dậy khỏi ngai, 21 Ê-hút dùng tay trái rút đoản gươm dấu nơi đùi phải và đâm mạnh vào bụng Éc-lon. 22 Cán gươm lút theo với lưỡi, mỡ phủ lại quanh lưỡi gươm, và ruột lòi ra. Ông để nguyên đoản gươm trong bụng, không rút ra, vì nó thấu đến sau lưng. 23 Ê-hút đóng tất cả cửa lầu mát lại, khóa chặt các cửa, rồi lẻn đi.
24 Sau khi Ê-hút đã đi rồi, các tôi tớ của vua trở lại và thấy các cửa lầu mát đều khóa chặt, họ nghĩ, “Chắc nhà vua đang nghỉ trong lầu mát.” 25 Vì thế họ đứng đợi bên ngoài cho đến khi bối rối. Họ cứ đợi mãi mà vẫn thấy vua không mở cửa, nên họ lấy chìa khóa và mở cửa vào. Kìa, vua họ đã nằm chết dưới sàn nhà.
26 Ðang khi họ bối rối và lính quýnh, thì Ê-hút đã chạy thoát được, vượt qua khu tạc tượng đá, và chạy về Sê-i-ra. 27 Về đến nơi, ông thổi kèn tập họp quân dân trong miền cao nguyên Ép-ra-im. Dân I-sơ-ra-ên nhóm lại theo ông xuống núi. Ông đi trước dẫn đầu họ. 28 Ông nói, “Hãy theo tôi. Vì Chúa đã phó kẻ thù của anh chị em là dân Mô-áp vào tay anh chị em.” Vậy họ theo ông xuống chiếm những chỗ cạn, nơi người Mô-áp thường lội qua Sông Giô-đanh, và cấm không cho ai qua sông. 29 Trong trận ấy họ giết khoảng mười ngàn người Mô-áp. Tất cả đều là những người lực lưỡng và dũng mãnh; không một ai thoát khỏi. 30 Vậy dân Mô-áp bị khuất phục dưới tay dân I-sơ-ra-ên, và xứ được hòa bình tám mươi năm.
Sam-ga
31 Sau Ê-hút có Sam-ga con trai của A-nát. Sam-ga dùng một cây đót bò đánh chết sáu trăm người Phi-li-tin. Vì thế Sam-ga cũng đã giải cứu dân I-sơ-ra-ên.
Ðê-bô-ra và Ba-rác
4 Sau khi Ê-hút qua đời, dân I-sơ-ra-ên lại làm điều tội lỗi trước mặt Chúa. 2 Nên Chúa phó họ vào tay Gia-bin vua Ca-na-an, đang trị vì tại Ha-xơ. Tổng Tư Lệnh quân đội của Gia-bin là Si-sê-ra. Si-rê-ra đặt bộ chỉ huy tại Ha-rô-sét Ha-gô-gim. 3 Gia-bin có chín trăm thiết xa và đã đàn áp dân I-sơ-ra-ên rất tàn bạo trong hai mươi năm, nên dân I-sơ-ra-ên kêu cầu Chúa xin giải cứu.
4 Lúc ấy Nữ Tiên Tri Ðê-bô-ra vợ của Láp-pi-đốt làm thủ lãnh và xét xử trong I-sơ-ra-ên. 5 Bà ngồi làm việc dưới bóng mát của Cây Kè Ðê-bô-ra, ở giữa Ra-ma và Bê-tên, trong miền cao nguyên Ép-ra-im; dân I-sơ-ra-ên đến với bà để bà xét xử.
6 Bà sai người đi mời Ba-rác con trai của A-bi-nô-am ở Kê-đét, thuộc địa phận của chi tộc Náp-ta-li, đến. Bà nói với ông, “Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, truyền cho ông, ‘Hãy đi, đem theo mười ngàn người từ chi tộc Náp-ta-li và chi tộc Xê-bu-lun mà chiếm lấy Núi Ta-bô. 7 Ta sẽ khiến Si-sê-ra, Tổng Tư Lệnh quân đội của Gia-bin, với các thiết xa và quân đội của nó đến gặp ngươi ở Khe Ki-sôn. Ta sẽ trao nó vào tay ngươi.’”
8 Ba-rác đáp, “Nếu bà đi với tôi, tôi sẽ đi; nhưng nếu bà không đi với tôi, tôi sẽ không đi.”
9 Bà nói, “Chắc chắn tôi sẽ đi với ông; nhưng công chiến thắng trong trận nầy sẽ không về tay ông, vì Chúa sẽ phó Si-sê-ra vào tay một phụ nữ.”
Vậy Ðê-bô-ra đứng dậy đi với Ba-rác đến Kê-đét. 10 Ba-rác triệu tập người Xê-bu-lun và người Náp-ta-li lại tại Kê-đét. Có mười ngàn người theo ông, và cũng có Ðê-bô-ra đi với ông.
11 Bấy giờ Hê-be người Kê-ni đã tách rời khỏi dân Kê-ni, tức dòng dõi của Hô-báp, em vợ của Môi-se, mà ra ở riêng. Ông dựng trại của ông ở tận Cây Sồi ở Xa-an-an-nim, gần Kê-đét.
12 Khi Si-sê-ra đã hay rằng Ba-rác con trai của A-bi-nô-am đã đến Núi Ta-bô, 13 Si-sê-ra liền truyền lịnh kéo tất cả chiến xa, gồm chín trăm thiết xa, và tất cả quân đội dưới quyền ông từ Ha-rô-sét Ha-gô-gim tụ tập về Khe Ki-sôn. 14 Bấy giờ Ðê-bô-ra nói với Ba-rác, “Hãy đứng lên, vì đây là ngày Chúa trao Si-sê-ra vào tay ông. Há chẳng phải chính Chúa đi trước ông sao?” Vậy Ba-rác từ trên Núi Ta-bô đi xuống với mười ngàn người đi theo ông. 15 Khi Ba-rác tấn công, Chúa khiến Si-sê-ra, tất cả các chiến xa của ông ấy, và tất cả quân đội đi theo ông ấy đều ngã chết dưới gươm. Si-sê-ra phải bỏ chiến xa chạy bộ để thoát thân. 16 Ba-rác đuổi theo các chiến xa và bộ binh đến tận Ha-rô-sét Ha-gô-gim. Tất cả các quân sĩ của Si-sê-ra đều ngã chết dưới gươm, không người nào sống sót, 17 ngoại trừ một mình Si-sê-ra chạy bộ thoát được. Ông chạy đến trại của Gia-ên vợ của Hê-be người Kê-ni, bởi vì giữa Vua Gia-bin ở Ha-xơ và gia tộc của Hê-be người Kê-ni có mối giao hảo thân thiện với nhau.
18 Gia-ên đi ra đón Si-sê-ra và nói với ông, “Thưa ngài, xin mời ngài vào tệ xá. Ðừng sợ gì cả.” Vậy ông vào trại của bà, rồi bà lấy mền đắp ông lại. 19 Ông nói với bà, “Tôi khát quá. Cho tôi miếng nước.” Bà mở bầu da đựng sữa ra, cho ông uống, rồi lấy mền đắp ông lại.
20 Ông bảo bà, “Bà hãy đứng nơi cửa trại. Nếu có ai đi qua và hỏi, ‘Có ai ở đây không?’ thì hãy trả lời rằng, ‘Không.’”
21 Nói xong Si-sê-ra lăn ra ngủ say vì ông đã quá mệt. Bấy giờ Gia-ên vợ của Hê-be lấy một cây cọc trại, tay cầm cái búa, nhè nhẹ đến bên ông. Bà đóng cây cọc trại vào màng tang ông, thấu xuống đất, và ông chết liền tại chỗ.
22 Vừa khi Ba-rác truy tầm Si-sê-ra đi ngang qua đó, Gia-ên đi ra đón ông và nói, “Hãy đến đây. Tôi sẽ chỉ cho ông người ông đang tìm kiếm.” Vậy Ba-rác đi theo bà, và kìa, ông thấy Si-sê-ra nằm chết với cây cọc trại đâm thủng màng tang.
23 Trong ngày đó Ðức Chúa Trời bắt Gia-bin vua dân Ca-na-an phải khuất phục trước dân I-sơ-ra-ên. 24 Tay của dân I-sơ-ra-ên càng ngày càng mạnh đối với Gia-bin vua dân Ca-na-an, cho đến khi họ tiêu diệt vua ấy đi.
5 Trong ngày ấy Ðê-bô-ra và Ba-rác con trai của A-bi-nô-am hát rằng:
2 “Khi các quan trưởng lãnh đạo trong I-sơ-ra-ên,
Khi người dân tình nguyện hiến thân cho đất nước,
Chúc tụng Chúa!
3 Hỡi các vua, xin hãy nghe;
Hỡi các lãnh tụ, xin lắng nghe.
Tôi sẽ hát cho Chúa,
Tôi sẽ hát cho Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, một bài ca.
4 Lạy Chúa, khi Ngài từ Sê-i-rơ đi ra;
Khi Ngài đi qua vùng Ê-đôm,
Ðất rúng động, và trời đổ cơn mưa, mây tuôn nước xuống.
5 Các núi rúng động trước mặt Chúa;
Núi Si-nai run rẩy trước mặt Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên.
6 Trong ngày của Sam-ga con trai của A-nát,
Trong ngày của Gia-ên, các đại lộ đều bị bỏ hoang,
Khách bộ hành phải đi tránh vào các con đường nhỏ.
7 Cuộc sống ở nông thôn của I-sơ-ra-ên đã ngưng lại;
Nó đã ngưng lại cho đến khi tôi, Ðê-bô-ra, trỗi dậy;
Tôi trỗi dậy như một người mẹ trong I-sơ-ra-ên.
8 Khi dân chúng chọn cho họ các thần mới,
Thì quân giặc đã vào tận các cổng thành.
Và trong số bốn mươi ngàn dân I-sơ-ra-ên, há ai có một cái khiên hay một cây giáo chăng?
9 Lòng tôi ngưỡng mộ các vị chỉ huy của I-sơ-ra-ên;
Họ thật hết lòng giúp dân giúp nước.
Chúc tụng Chúa!
10 Hỡi những người cỡi lừa trắng,
Hỡi những ai ngồi trên yên phủ bằng nhung,
Hỡi những khách bộ hành trên đường,
Xin hãy thuật chuyện ấy ra.
11 Xin thuật ra cho các nhạc sĩ đang trổi nhạc bên bến nước,
Ðể họ diễn đi diễn lại ca khúc chiến thắng của Chúa,
Ca khúc chiến thắng của nông dân I-sơ-ra-ên.
Hỡi dân của Chúa, hãy cùng nhau kéo ra cổng thành tấn công quân giặc.
12 Hãy thức dậy! Hãy thức dậy! Hỡi Ðê-bô-ra!
Hãy thức dậy! Hãy thức dậy! Hãy hát một bài ca!
Hãy vùng dậy! Hỡi Ba-rác!
Hãy dẫn những tù binh của ông đi, hỡi con trai của A-bi-nô-am!
13 Hãy tiến xuống, hỡi các con cháu còn sót lại của các nhà quý tộc;
Dân của Chúa tiến xuống chống lại những kẻ cường bạo.
14 Quân dân từ chi tộc Ép-ra-im kéo nhau ra thung lũng;
Ði theo ông có Bên-gia-min, bà con dòng họ của ông;
Những vị tư lệnh từ Ma-khia kéo đến,
Và những người cầm gậy điều quân từ Xê-bu-lun tiến ra.
15 Những vị chỉ huy của I-sa-ca đi với Ðê-bô-ra;
Phải, I-sa-ca đồng tâm hiệp lực với Ba-rác;
Họ cùng nhau xông vào thung lũng;
Còn trong các gia tộc của Ru-bên, người ta cứ đắn đo suy nghĩ trong lòng.
16 Vì sao các người còn chần chừ trong các ràn chiên,
Ðể nghe tiếng kèn réo gọi các đàn chiên chăng?
Ở trong các gia tộc của Ru-bên,
Người ta cứ mãi đắn đo suy nghĩ trong lòng.
17 Ghi-lê-át vẫn còn ở mãi bên kia Sông Giô-đanh;
Còn Ðan, sao ông cứ lẩn quẩn mãi trên các chiếc thuyền?
A-se vẫn ngồi bất động bên bờ biển,
Ðành lòng an nhiên tự tại bên các bến tàu!
18 Xê-bu-lun là những hào kiệt coi thường cái chết;
Náp-ta-li cũng vậy, sẵn sàng hy sinh mạng sống ở chốn sa trường.
19 Các vua kéo đến, họ liền tiến đánh;
Họ đánh các vua Ca-na-an ở Ta-a-nách, bên dòng nước Mê-ghi-đô;
Họ chẳng màng gì đến tiền bạc của chiến lợi phẩm.
20 Trên trời, các vì sao chiến đấu;
Chúng theo quỹ đạo của chúng mà đánh Si-sê-ra.
21 Dòng nước ở Ki-sôn đã cuốn trôi chúng mất;
Dòng nước lũ của Ki-sôn đã lôi cuốn chúng đi.
Hỡi linh hồn ta, hãy dũng mãnh tiến lên!
22 Tiếng vó ngựa vang lên dồn dập;
Tiếng ngựa phi rền dội khắp nơi.
23 Thiên sứ của Chúa phán, ‘Hãy nguyền rủa Mê-rô,
Hãy nguyền rủa dân cư của nó thật thậm tệ,’
Vì chúng chẳng chịu đến giúp đỡ Chúa,
Chúng không đến giúp đỡ Chúa đánh bại quân tàn bạo.
24 Người phụ nữ được phước nhất là Gia-ên vợ của Hê-be người Kê-ni;
Ấy là người phụ nữ được phước nhất trong các bà nội trợ sống trong lều trại.
25 Hắn hỏi nước, bà đem cho sữa,
Dùng chén sang bà đem sữa béo tiến dâng.
26 Tay trái bà cầm chiếc cọc, tay phải bà cầm cái búa của các lao công;
Bà đóng vào Si-sê-ra một nhát,
Ðập bể đầu và đâm thủng màng tang.
27 Hắn gục xuống, ngã quỵ, nằm bất động nơi chân bà;
Hắn gục xuống nơi chân bà và ngã quỵ;
Hắn gục xuống nơi nào, hắn chết ngay nơi đó.
28 Mẹ của Si-sê-ra ngóng trông qua cửa sổ,
Bà nhìn qua màng thưa che cửa, và hỏi rằng,
‘Tại sao xe chiến mã của con ta chưa về?
Tại sao tiếng vó ngựa của chiến xa của con ta chưa vang dội?’
29 Những nữ nhân hầu hạ khôn khéo lựa lời giải đáp,
Chính bà cũng tự trả lời và thầm nghĩ:
30 ‘Há chẳng phải chúng đã kiếm được và đang bận chia nhau chiến lợi phẩm đấy sao?
Một hay hai phụ nữ cho mỗi chàng chiến sĩ;
Những chiến lợi phẩm bằng vải nhuộm thì dành cho Si-sê-ra,
Ô những tấm vải thêu và nhuộm đẹp biết bao!
Há chẳng phải hai tấm vải thêu và nhuộm đẹp sẽ là chiến lợi phẩm làm khăn choàng cổ cho ta hay sao?’
31 Lạy Chúa, nguyện tất cả những kẻ thù của Ngài đều bị diệt vong như vậy!
Nguyện những kẻ yêu mến Ngài sẽ giống như mặt trời mọc lên rạng rỡ.”
Sau đó xứ được hòa bình bốn mươi năm.
Copyright © 2011 by Bau Dang