Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 97

Ca Ngợi Quyền Uy của CHÚA

Chúa trị vì!
Hỡi trái đất, hãy vui mừng;
Hỡi muôn ngàn hải đảo, hãy hân hoan.

Mây dày và bóng tối mù mịt bao quanh Ngài;
Công chính và công lý là nền tảng của ngai Ngài.
Lửa hừng đi trước mặt Ngài,
Thiêu hủy mọi kẻ chống nghịch chung quanh.
Các tia chớp của Ngài lóe lên rực sáng khắp thế gian;
Ðất thấy vậy run lên lẩy bẩy.
Các núi đồi tan chảy như sáp trước mặt Chúa,
Tức trước thánh nhan của Ðấng Chúa Tể toàn cầu.

Các tầng trời rao truyền đức công chính Ngài;
Tất cả các dân đều thấy vinh quang Ngài.
Hãy để mọi kẻ thờ lạy các hình tượng bị xấu hổ,
Tức những kẻ khoe mình về các hình tượng vô tri của chúng.
Hỡi tất cả các thần, hãy sấp mình xuống thờ lạy Ngài.
Si-ôn nghe thế bèn vui mừng,
Các ái nữ của Giu-đa đều vui vẻ,
Vì những phán quyết của Ngài, Chúa ôi;
Vì Ngài, Chúa ôi, là Ðấng Tối Cao trên khắp đất;
Ngài vượt trỗi bỏ xa tất cả các thần.

10 Hỡi những người yêu mến Chúa, hãy ghét điều ác;
Ngài bảo vệ sinh mạng các thánh đồ của Ngài khỏi tay kẻ ác.
11 Ánh sáng tỏa rạng trên người ngay lành,
Và niềm vui cho người có lòng ngay thẳng.
12 Hỡi những người ngay lành, hãy vui mừng trong Chúa;
Hãy dâng lòng biết ơn lên danh thánh của Ngài.

Thánh Thi 99-100

Ca Tụng Chúa Vì Sự Gắn Bó của Ngài với I-sơ-ra-ên

Chúa trị vì, muôn dân hãy run sợ!
Ngài ngự giữa các chê-ru-bim, trái đất khá rung rinh.

Chúa thật vĩ đại ở Si-ôn;
Ngài được tôn cao hơn tất cả các dân các nước.
Nguyện họ ca tụng danh lớn lao và đáng sợ của Ngài.
Ngài là Thánh!

Lạy Vua quyền năng,
Ðấng yêu công lý;
Ngài lập sự công bằng;
Ngài thi hành công lý và công chính trong Gia-cốp.

Hãy tôn cao Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta;
Hãy thờ lạy nơi bệ chân Ngài;
Ngài là Thánh!

Môi-se và A-rôn là những người trong vòng các tư tế;
Sa-mu-ên ở trong số những người cầu khẩn danh Ngài;
Họ kêu cầu Chúa, và Ngài đã đáp lời họ.
Từ trong đám mây, Ngài phán với họ;
Họ tuân giữ các mạng lịnh Ngài và vâng theo các luật lệ Ngài ban cho họ.

Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời chúng con, Ngài đã đáp lời họ;
Khi đối xử với họ Ngài thật là Ðức Chúa Trời hay dung thứ,
Dẫu Ngài có sửa phạt họ vì những sai phạm của họ.

Hãy tôn cao Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta;
Hãy thờ phượng Ngài trên núi thánh của Ngài,
Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, là thánh.

Kêu Gọi Ca Ngợi CHÚA

Bài ca cảm tạ

Hỡi cả thế giới,
Hãy lớn tiếng reo mừng tung hô Chúa.
Hãy thờ phượng[a] Chúa cách vui mừng;
Hãy đến trước thánh nhan Ngài với tiếng hoan ca.

Khá biết rằng Chúa là Ðức Chúa Trời.
Ấy là Ngài, Đấng dựng nên chúng ta;
Chúng ta thuộc về Ngài;
Chúng ta là con dân Ngài và bầy chiên của đồng cỏ Ngài.

Hãy cảm tạ mà vào các cổng Ngài;
Khá ngợi ca mà vào các sân Ngài;
Hãy tạ ơn Ngài, khá chúc tụng danh Ngài.

Chúa thật tốt;
Tình thương của Ngài hằng còn mãi mãi;
Ðức thành tín của Ngài còn đến muôn đời.

Thánh Thi 94-95

Cầu Xin Chúa Báo Trả Kẻ Thù

Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời, Ðấng báo trả;
Ðức Chúa Trời báo trả ôi, xin tỏa sáng chính Ngài.
Xin trỗi dậy, Ðấng Phán Xét thế gian ôi;
Xin báo trả xứng đáng những kẻ lên mình kiêu ngạo.
Chúa ôi, những kẻ gian ác sẽ còn đắc chí đến bao lâu nữa?
Những kẻ gian ác sẽ còn vênh váo đến bao giờ?

Chúng buông ra những lời xấc xược;
Cả bọn làm ác đều thốt ra những lời phách lối khoe khoang.
Chúa ôi, chúng nghiền nát con dân Ngài;
Chúng gây thương tổn cho cơ nghiệp Ngài.
Chúng giết hại người góa bụa và kiều dân;
Chúng tàn sát ngay cả cô nhi côi cút.
Rồi chúng nói, “Chúa sẽ không thấy đâu;
Ðức Chúa Trời của Gia-cốp sẽ chẳng quan tâm đến đâu.”

Hãy chú ý nghe đây, hỡi những kẻ điên dại giữa phàm nhân;
Khi nào các người mới hiểu, hỡi quân u mê rồ dại?
Ðấng dựng nên lỗ tai, há chẳng nghe được sao?
Ðấng dựng nên con mắt, há chẳng thấy được sao?
10 Ðấng sửa phạt các dân, há chẳng biết trừng phạt sao?
Ðấng dạy dỗ loài người, há chẳng có kiến thức sao?
11 Chúa hiểu rõ mọi tư tưởng thầm kín của loài người;
Ngài biết rõ rằng loài người chẳng qua là hư ảo.

12 Chúa ôi, phước thay cho người nào được Ngài sửa phạt,
Và được Ngài dạy luật pháp của Ngài cho,
13 Vì Ngài sẽ cho người ấy được nghỉ ngơi trong ngày hoạn nạn,
Cho đến khi huyệt mả dành cho kẻ ác được đào xong.
14 Chúa sẽ không lìa bỏ con dân Ngài;
Ngài sẽ chẳng bỏ rơi cơ nghiệp Ngài.
15 Vì công lý sẽ được trả lại cho người công chính;[a]
Và mọi người có lòng chính trực đều đeo đuổi điều ấy.

16 Ai sẽ trỗi dậy để chống cự kẻ ác cho con chăng?
Ai sẽ đứng lên binh vực con trước mặt những kẻ làm ác đây?
17 Nếu Chúa không giúp đỡ con,
Thì chỉ một chút nữa thôi linh hồn con đã phải lặng im luôn rồi.
18 Khi con nói, “Ôi, tôi đã trợt chân!”
Chúa ôi, lòng thương xót của Ngài đã giữ con đứng vững.
19 Khi tâm trí con bị vô số nỗi lo âu dồn dập,
Niềm an ủi của Ngài làm phấn khởi linh hồn con.

20 Có thể nào một vương quyền gian ác,
Một chính quyền chuyên dùng sắc lệnh để làm khổ dân,
Lại có thể liên hiệp với Ngài sao?
21 Chúng họp lại với nhau để tìm cách giết hại người ngay lành,
Ðể kết án tử hình người vô tội.

22 Nhưng Chúa là thành trì của tôi;
Ðức Chúa Trời của tôi là vầng đá cho tôi nương náu.
23 Ngài sẽ báo trả chúng về các tội ác chúng;
Ngài sẽ tiêu diệt chúng vì sự gian ác chúng;
Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, sẽ tiêu diệt chúng.

Mời Ðến Ca Ngợi Chúa và Khuyên Ðừng Vô Tín

Hãy đến, chúng ta hãy vui vẻ ca hát tôn ngợi Chúa;
Chúng ta hãy cất tiếng hoan ca Vầng Ðá Cứu Rỗi của chúng ta.
Chúng ta hãy đến trước mặt Ngài với những lời cảm tạ;
Chúng ta hãy lớn tiếng ca mừng Ngài bằng những bài thánh ca,
Chúa là Ðức Chúa Trời vĩ đại,
Một Ðại Vương trên tất cả các thần.
Ngài nắm trong tay các vực sâu trong lòng đất;
Các đỉnh núi cao đều cũng thuộc về Ngài.
Ðại dương là của Ngài, vì Ngài đã dựng nên nó;
Còn đất khô đã do chính đôi tay Ngài tạo nên.

Hãy đến, chúng ta hãy sấp mình xuống thờ lạy;
Chúng ta hãy quỳ gối xuống trước mặt Chúa, Ðấng Tạo Hóa của chúng ta,
Vì Ngài là Ðức Chúa Trời của chúng ta;
Chúng ta là con dân của đồng cỏ Ngài,
Là đàn chiên do tay Ngài dìu dắt.

Ngày nay nếu anh chị em nghe tiếng Ngài,
Thì chớ cứng lòng mà gây loạn như đã làm tại Mê-ri-ba,
Như trong ngày thách đố Chúa tại Ma-sa trong đồng hoang.

“Lúc ấy tổ tiên các ngươi đã khiêu khích Ta,
Chúng đã thách đố Ta, dù chúng đã thấy rõ các việc Ta làm.
10 Trong bốn mươi năm Ta chán ngán thế hệ ấy,
Nên Ta đã nói, ‘Chúng là một dân có lòng thích đi sai lạc;
Chúng chẳng biết các đường lối Ta thật sự là gì.’
11 Vì thế trong cơn giận Ta đã thề rằng,
‘Chúng sẽ không được vào nơi nghỉ ngơi của Ta.’”

II Sử Ký 29:1-3

Triều Ðại của Ê-xê-chia

(2 Vua 18:1-3)

29 Ê-xê-chia được hai mươi lăm tuổi khi lên ngôi làm vua; ông trị vì hai mươi chín năm tại Giê-ru-sa-lem. Mẹ ông tên là A-bi-gia con gái của Xa-cha-ri-a. Ông làm điều tốt trước mặt Chúa, giống như mọi điều Ða-vít tổ tiên ông đã làm. Tháng thứ nhất trong năm đầu của triều đại ông, ông mở các cửa Ðền Thờ Chúa ra và sửa chữa lại.

II Sử Ký 30

Cử Hành Lễ Vượt Qua

30 Ê-xê-chia sai các sứ giả đi khắp I-sơ-ra-ên và Giu-đa; ông cũng gởi thư cho các chi tộc Ép-ra-im và Ma-na-se, mời họ đến Ðền Thờ Chúa tại Giê-ru-sa-lem để dự Lễ Vượt Qua, hầu tỏ lòng nhớ ơn Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên. Vì vua, triều thần, và toàn thể hội chúng ở Giê-ru-sa-lem đã biểu quyết sẽ tổ chức Lễ Vượt Qua vào tháng hai. Sở dĩ họ không thể giữ lễ đó đúng theo chu kỳ đã định thường niên[a] vì không đủ các tư tế được thánh hóa để phụng tế, đồng thời dân chúng cũng chưa được tập họp đông đủ về Giê-ru-sa-lem. Vua và toàn thể hội chúng đều cho quyết định như thế là phải lẽ. Vậy họ gởi thông báo ra cho toàn dân I-sơ-ra-ên, từ Bê-e Sê-ba đến Ðan, mời mọi người về Giê-ru-sa-lem dự Lễ Vượt Qua, hầu tỏ lòng nhớ ơn Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, vì lâu nay họ đã bỏ qua và không tổ chức lễ ấy hằng năm như đã quy định. Vậy những người đưa thư mang các thư của vua và của triều thần đến khắp nơi trong I-sơ-ra-ên và Giu-đa mời gọi rằng:

“Hỡi người I-sơ-ra-ên, hãy trở về với Chúa, Ðức Chúa Trời của Áp-ra-ham, I-sác, và I-sơ-ra-ên, để Ngài có thể quay lại với các ngươi, những người sống sót nhờ trốn thoát tay các vua A-sy-ri. Ðừng giống như cha ông các ngươi và bà con các ngươi trước đây mà bất trung với Chúa, Ðức Chúa Trời của tổ tiên họ, khiến Ngài phải biến họ thành một chứng tích điêu tàn, như các ngươi đã thấy. Ðừng cứng cổ như cha ông các ngươi, nhưng hãy thuận phục Chúa. Hãy đến thờ phượng nơi đền thánh Ngài, nơi Ngài đã biệt riêng ra thánh đời đời. Hãy thờ phượng Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi, để cơn thịnh nộ phừng phừng của Ngài sẽ quay khỏi các ngươi. Nếu các ngươi trở về với Chúa, bà con các ngươi và con cháu các ngươi có thể được những kẻ bắt chúng đem lưu đày tỏ lòng thương xót đối với chúng, và biết đâu chúng sẽ được trở về lại xứ nầy, vì Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi, là Ðấng khoan dung độ lượng và thương xót. Nếu các ngươi quay về với Ngài, Ngài sẽ không quay mặt khỏi các ngươi mãi đâu.”

10 Vậy những người đưa thư đi từ thành nầy đến thành khác, khắp địa phận của các chi tộc Ép-ra-im và Ma-na-se cho đến tận những miền xa xôi của chi tộc Xê-bu-lun, nhưng chúng nhạo cười và chế giễu họ. 11 Dầu vậy cũng có một số người của các chi tộc A-se, Ma-na-se, và Xê-bu-lun chịu hạ mình và đi đến Giê-ru-sa-lem dự lễ. 12 Tại Giu-đa tay Ðức Chúa Trời ở với họ nên ai nấy đều một lòng vâng lịnh vua và các triều thần mà làm theo lời Chúa. 13 Vì thế trong tháng hai, một đoàn người rất đông tụ họp về Giê-ru-sa-lem để dự Lễ Bánh Không Men.

14 Họ đứng dậy dẹp bỏ các bàn thờ tà thần ở Giê-ru-sa-lem. Họ dẹp bỏ tất cả các bàn thờ dâng hương cho chúng và đem quăng chúng xuống Khe Kít-rôn.

15 Họ giết con chiên của Lễ Vượt Qua vào ngày mười bốn tháng hai. Bấy giờ các tư tế và những người Lê-vi lấy làm hổ thẹn và vội vàng làm thủ tục thanh tẩy chính họ, rồi đem các của lễ thiêu vào Ðền Thờ Chúa. 16 Họ đứng vào vị trí của họ theo như Luật Pháp của Môi-se, người của Ðức Chúa Trời, đã quy định. Các tư tế nhận lấy máu của thú vật hiến tế do những người Lê-vi trao cho và đem rảy trên bàn thờ, 17 vì trong hội chúng vẫn có nhiều người chưa làm thủ tục thanh tẩy chính mình để có thể dự lễ, nên những người Lê-vi phải giết một con chiên của Lễ Vượt Qua cho mỗi người chưa được thanh tẩy để làm cho họ ra thánh đối với Chúa. 18 Số là có rất đông người, đặc biệt những người từ các chi tộc Ép-ra-im, Ma-na-se, I-sa-ca, và Xê-bu-lun về, họ không làm thủ tục thanh tẩy chính họ như đã quy định, nhưng lại ăn thịt con vật hiến tế của Lễ Vượt Qua, vì thế Ê-xê-chia đã cầu nguyện cho họ rằng, “Cầu xin Chúa nhân lành tha thứ họ, 19 những người có lòng thành tìm kiếm Ðức Chúa Trời là Chúa, Ðức Chúa Trời của tổ tiên họ, mặc dù họ đã không làm theo thủ tục thanh tẩy như đã quy định.”

20 Chúa nhậm lời cầu nguyện của Ê-xê-chia và cho dân được an lành.[b] 21 Dân I-sơ-ra-ên tụ họp về Giê-ru-sa-lem giữ Lễ Bánh Không Men trong bảy ngày với lòng phấn khởi vui mừng. Những người Lê-vi và các tư tế ngày nào cũng hát ca tôn ngợi Chúa; còn ban nhạc thì dùng các nhạc khí trỗi nhạc vang lừng chúc tụng Chúa.

22 Ê-xê-chia đã nói những lời khích lệ bày tỏ lòng tri ân đối với những người Lê-vi thông hiểu lễ chế đã nhiệt tình lo tổ chức đại lễ nhớ ơn Chúa.

Vậy dân ăn các món đặc biệt của kỳ lễ bảy ngày; họ dâng các của lễ cầu an và dâng lời cảm tạ[c] lên Chúa, Ðức Chúa Trời của tổ tiên họ. 23 Bấy giờ toàn thể hội chúng đồng ý giữ lễ thêm bảy ngày nữa. Vậy họ giữ lễ thêm bảy ngày nữa với lòng hớn hở vui mừng. 24 Vì Ê-xê-chia vua Giu-đa đã tặng cho hội chúng các thú vật hiến tế, gồm một ngàn bò đực và bảy ngàn chiên; các triều thần cũng tặng một ngàn con bò đực và mười ngàn chiên và dê. Rất nhiều tư tế đã làm thủ tục thanh tẩy chính mình để có thể đáp ứng đủ cho nhu cầu phụng tế.

25 Toàn thể hội chúng Giu-đa, các tư tế và những người Lê-vi, tất cả người I-sơ-ra-ên khắp nơi đã tập họp về, kể cả những ngoại kiều sống trong nước I-sơ-ra-ên, và những kiều dân trong nước Giu-đa, ai nấy đều hớn hở vui mừng. 26 Vậy tại Giê-ru-sa-lem mọi người đã có niềm vui rất lớn mà từ khi Sa-lô-môn con của Ða-vít làm vua I-sơ-ra-ên cho đến bấy giờ người ta chưa hề có được như thế ở Giê-ru-sa-lem. 27 Các tư tế và những người Lê-vi đứng dậy chúc phước cho dân, và Ðức Chúa Trời nhậm lời chúc phước của họ. Quả thật lời cầu nguyện của họ đã thấu đến thiên đàng, nơi ngự thánh của Ngài.

I Cô-rinh-tô 7:32-40

32 Tôi muốn anh chị em không bận tâm lo lắng gì cả. Người không lấy vợ thì chăm lo việc Chúa, và tìm cách làm sao cho vui lòng Chúa. 33 Người lấy vợ rồi thì chăm lo việc đời, và làm sao cho vợ vui lòng; 34 thế là người ấy đã bị phân tâm rồi. Phụ nữ độc thân và trinh nữ thì chăm lo việc Chúa, để cả thân thể lẫn tâm linh được nên thánh; còn phụ nữ đã có chồng thì chăm lo việc đời, làm sao cho chồng được vui lòng.

35 Tôi nói điều ấy vì ích lợi của anh chị em, chứ không phải để gài bẫy anh chị em đâu, nhưng tôi chỉ muốn hướng dẫn anh chị em làm điều thích đáng, để không bị phân tâm mà liên tục hầu việc Chúa.

36 Nếu người nào nghĩ rằng mình đã xử sự không phải với vị hôn thê[a] của mình, nếu nàng đã quá tuổi thành niên, mà bây giờ muốn cưới nàng, thì hãy để người ấy cưới nàng, như đáng phải làm. Người ấy không phạm tội gì. Hãy để cho họ cưới nhau. 37 Nhưng nếu ai trong lòng đã vững lập trường, cảm thấy mình không bị thúc ép phải lập gia đình, nhưng chế ngự được dục vọng mình; nếu người ấy đã quyết định trong lòng như thế và giữ cho người đã thuộc về mình vẫn là trinh nữ,[b] thì đó cũng là một việc tốt. 38 Thế thì người cưới vị hôn thê của mình là làm một việc tốt; còn người không cưới vợ lại làm một việc tốt hơn.

39 Chồng còn sống bao lâu, vợ phải bị ràng buộc với chồng bấy lâu. Nhưng nếu chồng qua đời, người vợ góa được tự do, nàng muốn lấy ai tùy ý, miễn là lấy người trong Chúa. 40 Nhưng theo ý tôi, góa phụ ấy sẽ được phước hơn nếu nàng cứ ở vậy. Tôi nghĩ rằng tôi cũng có Ðức Thánh Linh của Ðức Chúa Trời.

Ma-thi-ơ 7:1-12

Xét Ðoán Người Khác

(Lu 6:37-38, 41-42)

“Chớ xét đoán ai, để các ngươi không bị xét đoán. Vì các ngươi xét đoán người ta thể nào, các ngươi sẽ bị xét đoán lại thể ấy; các ngươi lường cho người ta mức nào, các ngươi sẽ bị lường lại mức ấy. Sao ngươi thấy hạt bụi nhỏ trong mắt anh chị em ngươi, mà không thấy cái dằm trong mắt ngươi? Sao ngươi nói với anh chị em ngươi, ‘Hãy để tôi lấy hạt bụi ra khỏi mắt bạn,’ trong khi cái dằm vẫn còn nằm trong mắt ngươi? Hỡi kẻ đạo đức giả, trước hết hãy lấy cái dằm ra khỏi mắt ngươi, rồi ngươi mới thấy rõ mà lấy hạt bụi ra khỏi mắt anh chị em ngươi được.”

Phí Của Thánh

“Ðừng đem của thánh mà phí cho chó, cũng đừng thảy các ngọc trai cho heo, kẻo chúng sẽ giẫm dưới chân, rồi quay lại, và cắn xé các ngươi.”

Xin, Tìm, Gõ

(Lu 11:9-13)

“Hãy xin, các ngươi sẽ được; hãy tìm, các ngươi sẽ gặp; hãy gõ cửa, cửa sẽ mở cho các ngươi. Vì hễ ai xin sẽ được, ai tìm sẽ gặp, và ai gõ cửa, cửa sẽ mở cho người ấy. Có ai trong các ngươi khi con mình xin bánh mà cho đá chăng? 10 Hay con mình xin cá mà cho rắn chăng? 11 Vậy nếu các ngươi vốn là xấu mà còn biết cho con cái mình các vật tốt, huống chi Cha các ngươi trên trời lại chẳng ban những vật tốt cho những người xin Ngài sao?”

Khuôn Vàng Thước Ngọc

12 “Vậy trong mọi sự, hễ điều chi các ngươi muốn người ta làm cho mình, hãy làm điều ấy cho họ, vì đó là Luật Pháp và Các Tiên Tri.”

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang