Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 78

Ðức Chúa Trời Dẫn Dắt Dân Ngài Mặc Dù Họ Bất Trung

Thơ của A-sáp

Giáo huấn ca

Ðồng bào tôi ơi, xin nghe những lời tôi khuyên bảo;
Xin lắng tai nghe những lời tôi nói rất chân tình.
Tôi sẽ mở miệng để kể chuyện ngụ ngôn;
Tôi sẽ tỏ ra những điều bí ẩn tự ngàn xưa,
Những điều chúng tôi đã nghe và đã biết,
Những điều tổ tiên chúng tôi đã kể cho chúng tôi nghe.
Chúng tôi sẽ chẳng giấu những điều ấy với con cháu họ;
Chúng tôi sẽ thuật lại cho thế hệ hầu đến những lời ca ngợi Chúa,
Và quyền năng Ngài, cùng những việc diệu kỳ Ngài đã làm.

Vì Ngài đã lập mệnh lệnh cho Gia-cốp,
Và ban luật pháp cho I-sơ-ra-ên,
Rồi truyền lịnh cho tổ tiên của chúng tôi rằng,
Hãy dạy cho con cháu họ,
Ðể thế hệ sắp đến, tức những kẻ chưa được sinh ra, hiểu biết,
Ðể chúng cũng truyền lại cho con cháu chúng,
Hầu con cháu chúng cũng để lòng tin cậy Ðức Chúa Trời,
Không quên những công việc của Ðức Chúa Trời,
Nhưng giữ gìn những điều răn Ngài đã dạy,
Ðể khỏi giống như tổ tiên chúng,
Một thế hệ ương ngạnh và phản nghịch,
Một thế hệ chẳng giữ lòng trung thành,
Nhưng đã bất trung đối với Ðức Chúa Trời.

Con cháu Ép-ra-im là những xạ thủ cung tên lão luyện,
Thế mà họ đã xây lưng bỏ chạy trong ngày lâm trận.
10 Họ chẳng giữ giao ước với Ðức Chúa Trời;
Họ từ chối bước đi theo luật pháp Ngài;
11 Họ đã quên những công việc Ngài,
Và những việc lạ lùng Ngài đã tỏ ra cho họ.
12 Ngài đã làm những việc diệu kỳ trước mặt tổ tiên họ,
Trong xứ Ai-cập, tại đồng bằng Xô-an.
13 Ngài rẽ biển ra, rồi khiến họ đi ngang qua;
Ngài làm cho nước dồn lại thành một đống.
14 Ban ngày Ngài dẫn dắt họ bằng một đám mây;
Ban đêm Ngài soi sáng họ bằng một ánh lửa.
15 Ngài chẻ những vầng đá trong đồng hoang ra,
Cho họ nước ngọt dồi dào như một sông ngầm trào lên lai láng.
16 Ngài khiến những dòng nước phun ra từ một vầng đá,
Và cho nước ngọt tuôn ra như các dòng sông.

17 Dầu vậy họ vẫn cứ phạm tội đối với Ngài,
Mà phản nghịch Ðấng Tối Cao khi ở trong đồng hoang.
18 Trong lòng họ, họ muốn thách đố Ðức Chúa Trời,
Bằng cách đòi hỏi thức ăn mà họ thèm muốn.
19 Họ nói nghịch lại Ðức Chúa Trời rằng,
“Ðức Chúa Trời há có thể dọn tiệc trong đồng hoang sao?
20 Kìa, Ngài đã đập vầng đá để nó phun nước ra,
Khiến các dòng nước ngọt tuôn tràn lai láng;
Nhưng Ngài há có thể ban bánh được sao?
Ngài há có thể chu cấp thịt cho con dân Ngài được ư?”

21 Vì thế Chúa đã nghe và rất giận;
Một ngọn lửa đã bùng lên nghịch lại Gia-cốp,
Một cơn giận đã nổi lên chống lại I-sơ-ra-ên,
22 Bởi vì họ chẳng tin Ðức Chúa Trời,
Và không tin cậy vào quyền năng giải cứu của Ngài.
23 Dầu vậy Ngài vẫn ban lịnh cho các tầng mây ở trên cao,
Và mở các cửa ở trên trời.
24 Ngài đổ mưa ma-na xuống cho họ ăn,
Và ban thực phẩm từ trời xuống cho họ hưởng.
25 Loài người đã được ăn thức ăn của thiên sứ;
Ngài ban cho họ thực phẩm thật dồi dào.
26 Ngài khiến gió đông trên trời thổi đến;
Và dùng quyền năng Ngài điều khiển gió nồm.
27 Ngài cho mưa thịt sa xuống trên họ nhiều như bụi đất;
Và khiến chim bay đến nhiều như cát của đại dương.
28 Ngài làm cho chúng sa xuống giữa các trại của họ;
Chúng đáp xuống phủ quanh nơi họ ở.

29 Vậy họ được ăn thịt và no nê đầy ứ;
Vì họ thèm ăn thịt nên Ngài cho họ được đã thèm ăn thịt.
30 Nhưng trước khi họ được thỏa lòng thèm muốn của mình;
Ðang khi thức ăn vẫn còn trong miệng họ,
31 Cơn thịnh nộ của Ðức Chúa Trời đã nổi lên nghịch lại họ;
Ngài giết chết những người khỏe mạnh nhất của họ,
Và đánh hạ những người trẻ lực lưỡng của I-sơ-ra-ên.

32 Dù như thế họ vẫn còn phạm tội;
Họ không tin những việc lạ lùng của Ngài.
33 Vì vậy Ngài làm cho những ngày của họ tiêu tan trong hư ảo,
Và những năm của họ kết thúc trong nỗi kinh hoàng.
34 Khi Ðức Chúa Trời giết họ, họ mới chịu tìm kiếm Ngài;
Họ mới quay về và chuyên cần tìm kiếm Ðức Chúa Trời.
35 Họ nhớ lại rằng Ðức Chúa Trời là Vầng Ðá của họ;
Ðức Chúa Trời Tối Cao[a] là Ðấng Cứu Chuộc của họ.
36 Nhưng thật ra họ chỉ dùng miệng mình để nịnh hót Ngài,
Và dùng lưỡi mình để dối gạt Ngài;
37 Vì lòng họ chẳng chút chân thành với Ngài;
Họ cũng không trung thành với giao ước Ngài.
38 Nhưng Ngài, vì lòng thương xót, đã tha tội cho họ,
Và không hủy diệt họ.
Ngài thường phải kiềm hãm cơn giận của Ngài,
Và không bộc lộ hết cơn thịnh nộ của Ngài.
39 Ngài nhớ lại rằng họ chẳng qua chỉ là loài xác thịt,
Một làn gió thoảng qua và không trở lại nữa.[b]
40 Ðã biết bao lần họ phản nghịch Ngài trong đồng hoang,
Và làm buồn lòng Ngài trong miền hoang dã.
41 Họ cứ thách đố Ðức Chúa Trời hết lần này đến lần khác,
Và làm đau lòng Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên.
42 Họ chẳng nhớ gì đến quyền năng Ngài đã thực hiện,
Hay nhớ lại ngày Ngài cứu họ khỏi tay kẻ đàn áp hung tàn,
43 Khi Ngài bày tỏ những phép lạ của Ngài tại Ai-cập,
Và những việc lạ lùng của Ngài trong đồng bằng ở Xô-an;
44 Ngài khiến nước các sông của chúng biến ra như máu,
Nên chúng không uống được các dòng nước của mình.
45 Ngài sai ruồi mòng đến tàn hại chúng,
Và ếch nhái đến hủy phá chúng.
46 Ngài ban mùa màng của chúng cho cào cào,
Và ban kết quả lao động của chúng cho châu chấu.
47 Ngài phá hủy vườn nho của chúng bằng mưa đá,
Và vườn sung của chúng bằng tuyết giá.
48 Ngài ban các bầy trâu bò của chúng cho mưa đá,
Và các đàn chiên dê của chúng cho sấm sét.
49 Ngài trút cơn giận của Ngài xuống trên chúng,
Tức thịnh nộ, cơn giận, và tai ương,
Bằng cách sai một đoàn thần binh hủy diệt ra đi.
50 Ngài mở đường cho cơn thịnh nộ của Ngài tuôn đổ;
Ngài chẳng để cho chúng thoát chết,
Nhưng ban mạng chúng cho tai ương ôn dịch.
51 Ngài giết tất cả con đầu lòng của người Ai-cập,
Ðó là tinh hoa của nòi giống họ trong các trại của Cham;
52 Nhưng Ngài dẫn đưa dân Ngài ra đi như một đàn chiên;
Ngài dẫn dắt họ như một đàn cừu trong đồng hoang;
53 Ngài dìu dắt họ cách an toàn để họ không sợ hãi;
Còn kẻ thù của họ Ngài cho nước biển chôn vùi.
54 Như thế Ngài đã dẫn đưa họ vào xứ thánh của Ngài,
Vào xứ có núi đồi mà Ngài đã dùng tay phải Ngài lấy được.
55 Ngài đuổi các dân bỏ xứ ra đi trước mặt họ;
Ngài chia đất của chúng cho họ làm sản nghiệp;
Ngài cho các chi tộc I-sơ-ra-ên được an cư trong trại của mình.

56 Dầu vậy họ cứ thách đố và chọc giận Ðức Chúa Trời Tối Cao,[c]
Và không gìn giữ các mạng lịnh Ngài.
57 Họ quay lưng lại và hành động cách phản bội như tổ tiên họ;
Họ chuyển hướng như cây cung phản trắc.
58 Họ khiêu khích Ngài bằng các đền miếu trên các nơi cao;
Họ chọc Ngài ghen tức bằng các tượng hình họ chạm khắc.
59 Khi Ðức Chúa Trời nghe thấy vậy, Ngài nổi cơn thịnh nộ;
Ngài tởm ghét I-sơ-ra-ên quá đỗi,
60 Ðến nỗi Ngài bỏ luôn nơi Ngài ngự tại Si-lô,
Tức đền tạm Ngài cho dựng giữa loài người.
61 Ngài để cho Rương Giao Ước quyền năng của Ngài bị cướp đi,
Và để cho vật tiêu biểu vinh quang Ngài lọt vào tay quân giặc.
62 Ngài cũng phó dân Ngài cho lưỡi gươm,
Và trao cơ nghiệp Ngài cho cơn thịnh nộ.
63 Lửa hừng thiêu chết các thanh niên của họ;
Các thiếu nữ của họ không có dịp hát bài ca hôn lễ.
64 Các tư tế của họ ngã gục dưới lưỡi gươm;
Các góa phụ của họ thảm sầu nhưng không thể khóc than.
65 Nhưng rồi Chúa đã thức dậy như một người vừa no giấc,
Như một dũng sĩ bị rượu nồng làm cho hăng tiết.
66 Ngài đánh đuổi quân thù bỏ chạy;
Ngài giáng trên chúng sỉ nhục đời đời.

67 Nhưng Ngài cũng loại bỏ các trại của Giô-sép,
Ngài đã không chọn chi tộc Ép-ra-im,
68 Nhưng Ngài lại chọn chi tộc Giu-đa,
Với Núi Si-ôn, nơi Ngài yêu mến.
69 Rồi Ngài xây đền thánh Ngài như trời cao vững chắc,
Như trái đất mà Ngài đã dựng nên để còn lại muôn đời.
70 Ngài cũng đã chọn Ða-vít tôi tớ Ngài;
Ngài bắt lấy ông ấy từ giữa ràn chiên;
71 Ngài đem ông ấy ra từ nơi các chiên mẹ cho con bú,
Ðể giao cho ông trách nhiệm chăn giữ Gia-cốp con dân Ngài,
Và I-sơ-ra-ên cơ nghiệp Ngài.
72 Vậy ông ấy chăn dắt họ theo sự liêm chính của lòng ông;
Ông hướng dẫn họ bằng bàn tay khôn khéo của ông.

II Các Vua 5:19-27

19 Ê-li-sê nói với ông, “Hãy đi bình an.”

Ghê-ha-xi Tham Lam

Sau khi Na-a-man ra đi được một khoảng xa xa, 20 Ghê-ha-xi đầy tớ của Ê-li-sê người của Ðức Chúa Trời nghĩ rằng, “Thầy ta đã để cho Na-a-man người A-ram ra đi quá dễ dàng, và không nhận vật gì ông ấy đem biếu. Có Ðức Chúa Trời hằng sống chứng giám, ta sẽ đuổi theo ông ấy và nhận lấy vật gì mới được.” 21 Vậy Ghê-ha-xi đuổi theo Na-a-man. Khi Na-a-man thấy có người đuổi theo ông, ông từ trên xe bước xuống, đến đón gặp, và hỏi, “Mọi sự bình an chăng?”

22 Ghê-ha-xi đáp, “Thưa, bình an. Thầy tôi sai tôi đến nói, ‘Có hai thầy đang học để trở thành tiên tri mới vừa từ miền cao nguyên Ép-ra-im đến; xin ngài cho họ ba mươi bốn ký bạc[a] và hai bộ quần áo để họ thay đổi.’”

23 Na-a-man đáp, “Xin ông nhận lấy sáu mươi tám ký.”[b] Rồi ông nài ép Ghê-ha-xi nhận. Ông cho cột sáu mươi tám ký bạc và hai bộ quần áo để thay đổi vào hai cái bao, rồi sai hai người đầy tớ mang đi phía trước Ghê-ha-xi. 24 Khi họ đến chỗ tháp canh, Ghê-ha-xi lấy hai cái bao ấy khỏi tay họ và đem cất trong nhà ông. Ðoạn ông bảo hai người ấy đi về, và họ đã ra về.

25 Sau đó Ghê-ha-xi đi vào gặp thầy của ông và đứng hầu trước mặt ông ấy. Ê-li-sê hỏi, “Ghê-ha-xi, anh đi đâu về đó?”

Ghê-ha-xi đáp, “Tôi tớ của thầy không đi đâu cả.”

26 Nhưng ông bảo, “Linh của tôi há không đi với anh khi người ta từ trên xe nhảy xuống để đón anh sao? Bây giờ có phải là lúc để nhận tiền bạc, quần áo, vườn ô-liu, vườn nho, chiên, bò, tôi trai, và tớ gái hay sao? 27 Vì thế bịnh phung của Na-a-man sẽ dính vào anh và con cháu anh mãi mãi.” Ghê-ha-xi rời khỏi Ê-li-sê, bị bịnh phung trắng như tuyết.

I Cô-rinh-tô 5:1-8

Sự Loạn Luân Trong Hội Thánh

Tôi đã nghe báo rằng giữa anh chị em có sự gian dâm, một sự gian dâm mà ngay cả giữa vòng người ngoại cũng không có như vậy: có kẻ đã ăn nằm với vợ kế của cha mình. Thế mà anh chị em còn lên mình kiêu ngạo! Lẽ ra anh chị em phải buồn rầu hầu loại trừ kẻ làm điều loạn luân đó khỏi giữa anh chị em mới đúng.

Về phần tôi, tuy vắng mặt trong thân xác nhưng hiện diện bằng tinh thần; và như thể tôi đã hiện diện, tôi tuyên án kẻ làm việc loạn luân ấy. Nhân danh Ðức Chúa Jesus, Chúa chúng ta, -khi anh chị em họp lại với nhau, có tôi hiện diện với anh chị em bằng tinh thần, cùng với quyền năng của Ðức Chúa Jesus, Chúa chúng ta,- anh chị em hãy phó người ấy cho Sa-tan để nó hủy diệt xác thịt, hầu tâm linh người ấy có thể được cứu trong ngày của Ðức Chúa Jesus.

Ðiều anh chị em khoe khoang chẳng có gì tốt đẹp. Anh chị em không biết rằng một chút men làm dậy cả đống bột sao? Hãy loại sạch men cũ, để anh chị em thành một đống bột mới, như anh chị em là bột không men, vì Ðấng Christ là Con Chiên của Lễ Vượt Qua đã được dâng làm con vật hiến tế cho chúng ta rồi. Thế thì chúng ta hãy ăn mừng thánh lễ, không với men cũ, không với men hiểm ác và gian tà, nhưng với bánh không men của sự ngay thật và chân thành.

Ma-thi-ơ 5:27-37

Ngoại Tình

27 “Các ngươi có nghe lời xưa dạy bảo, ‘Ngươi chớ phạm tội ngoại tình.’Xuất 20:14; Phục 5:18 28 Nhưng Ta nói với các ngươi, hễ ai nhìn một người nữ mà động lòng thèm muốn, trong lòng người ấy đã phạm tội ngoại tình với người nữ đó rồi.

29 Nếu mắt phải ngươi khiến ngươi phạm tội, hãy móc nó và quăng đi, vì thà ngươi bị mất một phần thân thể còn hơn giữ trọn cả thân mà bị quăng vào hỏa ngục.

30 Nếu tay phải ngươi khiến ngươi phạm tội, hãy chặt nó và quăng đi, vì thà ngươi bị mất một phần thân thể còn hơn giữ trọn cả thân mà bị quăng vào hỏa ngục.”

Ly Dị

(Mác 10:11-12; Lu 16:18)

31 “Cũng có lời dạy rằng, ‘Ai muốn ly dị vợ, người ấy phải cho nàng một chứng thư ly dị.’Phục 24:1, 3 32 Nhưng Ta nói với các ngươi, người nào ly dị vợ không phải vì vợ gian dâm tức là đã làm cho nàng phạm tội ngoại tình; còn ai cưới người đàn bà ly dị, người ấy cũng phạm tội ngoại tình.”

Thề Thốt

33 “Còn điều này nữa, các ngươi có nghe lời dạy cho người xưa rằng, ‘Ngươi chớ thề dối; nhưng đối với Chúa, ngươi phải giữ trọn lời thề.’Lê 19:12; Dân 30:2; Phục 23:21, 23 34 Nhưng Ta nói với các ngươi, đừng thề thốt chi cả. Ðừng chỉ trời mà thề, vì ấy là ngai Ðức Chúa Trời. 35 Ðừng chỉ đất mà thề, vì ấy là bệ chân Ngài. Ðừng chỉ Giê-ru-sa-lem mà thề, vì ấy là thành của Vua cao cả. 36 Cũng đừng chỉ vào đầu ngươi mà thề, vì ngươi không thể làm một sợi tóc trở thành trắng hay đen được. 37 Nhưng có nói ‘Có,’ không nói ‘Không’; còn những điều thêm bớt là do Ác Quỷ mà ra.”

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang