Book of Common Prayer
Sự Trị Vì của Vua Công Chính
Thơ của Sa-lô-môn
1 Ðức Chúa Trời ôi, xin ban cho vua công lý của Ngài,
Và ban cho con của vua lẽ công chính của Ngài.
2 Ðể người xét đoán dân Ngài theo sự công chính,
Và xét xử kẻ khốn khổ theo lẽ công bình.
3 Nguyện các núi đem hòa bình đến cho toàn dân,
Và các đồi đem công chính đến cho họ.
4 Nguyện người giải oan cho kẻ bị khốn khổ trong dân,
Nguyện người cứu con cái của những người nghèo khó,
Và chà nát những kẻ cậy quyền cậy thế bức hại dân lành.
5 Hễ mặt trời còn bao lâu, nguyện họ kính sợ Ngài bấy lâu,
Và kéo dài mãi như mặt trăng hiện hữu, trải qua bao thế hệ.
6 Nguyện người ngự đến như mưa rơi trên cỏ,
Như mưa rào rơi xuống tưới mặt đất khắp nơi.
7 Trong đời người trị vì, nguyện người ngay lành được hưng thịnh,
Và hòa bình được lâu bền cho đến khi mặt trăng không còn nữa.
8 Nguyện người trị vì từ đại dương này đến đại dương kia,
Từ Sông Lớn[a] đến tận cùng trái đất.
9 Nguyện các dân du mục trong sa mạc cúi lạy trước mặt người;
Nguyện những kẻ thù của người sẽ phải liếm bụi đất.
10 Nguyện các vua ở Tạt-si và các hải đảo sẽ triều cống người,
Còn các vua ở Sê-ba và Se-ba sẽ đem lễ vật đến cho người.
11 Nguyện các vua sấp mình xuống trước mặt người,
Và các nước phục vụ người.
12 Bởi vì người giải cứu kẻ nghèo khó khi họ kêu cứu,
Người cứu giúp kẻ khốn cùng và kẻ không được ai giúp đỡ.
13 Người cảm thương những kẻ nghèo nàn và cùng khốn,
Người cứu mạng những kẻ nghèo khó để họ được sống.
14 Người giải cứu đời sống họ khỏi cảnh áp bức và bạo tàn;
Trước mặt người máu của họ thật quý báu biết bao.
15 Nguyện người được cao niên trường thọ;
Nguyện người ta đem vàng ở Sê-ba đến dâng cho người;
Nguyện họ cầu nguyện cho người luôn luôn;
Nguyện họ cầu phước cho người suốt ngày.
16 Nguyện lúa gạo dư dật khắp nơi trong nước, thậm chí những người sống trên các đỉnh núi cũng có lúa gạo đầy tràn;
Nguyện hoa quả nhiều như cây cối trên rừng Li-băng;
Nguyện những người sống ở thành thị phát đạt như cỏ lan trong đồng nội.
17 Nguyện người được lưu danh mãi mãi;
Hễ mặt trời tồn tại bao lâu, nguyện danh người còn lại bấy lâu;
Nguyện người ta lấy danh người chúc phước cho nhau;
Nguyện mọi dân ca tụng rằng, “Người ấy thật có phước.”
18 Chúc tụng Chúa Ðức Chúa Trời,[b] Thần[c] của I-sơ-ra-ên,
Ðấng duy nhất làm những việc lạ lùng.
19 Danh vinh hiển của Ngài thật đáng được ca tụng đời đời;
Nguyện khắp đất đầy dẫy vinh quang Ngài.
A-men và A-men.
20 Những lời cầu nguyện của Ða-vít con trai Giê-se kết thúc ở đây.
73 Tay Ngài đã dựng nên con và nắn nên hình hài con;
Xin ban cho con trí tuệ để con học các điều răn Ngài.
74 Nguyện những người kính sợ Ngài thấy con và vui mừng,
Vì con đặt hy vọng vào lời Ngài.
75 Chúa ôi, con biết các phán quyết của Ngài là đúng,
Vì đức thành tín của Ngài, Ngài phải để con bị đau khổ.
76 Ôi, nguyện tình thương của Ngài an ủi con,
Theo như lời Ngài đã hứa với tôi tớ Ngài.
77 Nguyện ơn thương xót của Ngài đến với con, để con sống,
Vì luật pháp Ngài là niềm vui thích của con.
78 Nguyện những kẻ kiêu ngạo phải bị hổ thẹn,
Vì chúng đã dùng những lời nói dối để hại con;
Còn con, con sẽ chuyên tâm suy gẫm giới luật Ngài.
79 Nguyện những người kính sợ Ngài quay về ủng hộ con,
Tức những người am hiểu các chứng ngôn Ngài.
80 Nguyện lòng con được trọn vẹn đối với luật lệ Ngài,
Ðể con không bị hổ thẹn.
81 Linh hồn con mỏi mòn mong chờ ơn cứu rỗi của Ngài;
Con đặt hy vọng vào lời Ngài.
82 Mắt con hốc hác vì trông mong lời hứa của Ngài;
Con xin hỏi, “Khi nào Ngài mới an ủi con?”
83 Dù con trở nên như bầu da bị hun khói,
Con vẫn không quên luật lệ Ngài.
84 Những ngày của cuộc đời tôi tớ Ngài có là bao nhiêu?
Khi nào Ngài mới thi hành án phạt trên những kẻ bách hại con?
85 Những kẻ kiêu ngạo đã đào hầm để hại con,
Ấy là hành động chẳng đúng theo luật pháp Ngài.
86 Tất cả các điều răn Ngài đều đáng tin cậy hoàn toàn;
Xin giúp đỡ con vì bọn chúng bách hại con vô cớ.
87 Chỉ một chút nữa là chúng đã diệt con khỏi mặt đất rồi,
Dầu vậy con vẫn không quên giới luật Ngài.
88 Xin phục hồi sinh lực cho con theo tình thương của Ngài,
Ðể con gìn giữ các chứng ngôn của miệng Ngài.
89 Lời Ngài, Chúa ôi,
Ðược vững lập đời đời trên trời.
90 Ðức thành tín Ngài trải qua mọi thế hệ;
Ngài đã thiết lập trái đất và nó cứ trường tồn.
91 Theo mạng lịnh Ngài chúng đứng vững đến ngày nay,
Vì mọi vật đều là tôi tớ Ngài.
92 Nếu lời Ngài chẳng là nguồn vui thích của con,
Chắc con đã chết mất trong cơn hoạn nạn của mình rồi.
93 Con sẽ không bao giờ quên các giới luật Ngài,
Vì nhờ chúng Ngài cho con phục hồi sinh lực.
94 Xin cứu con vì con thuộc về Ngài,
Vì con tìm kiếm các giới luật Ngài.
95 Kẻ ác tìm mọi cơ hội diệt trừ con,
Nhưng con chuyên tâm suy gẫm các chứng ngôn Ngài.
96 Những gì người ta cho là toàn hảo, con thấy đều hữu hạn,
Nhưng đối với điều răn Ngài, quả thật là vô hạn vô biên.
I-sơ-ra-ên và Giu-đa Liên Kết Chống Lại A-ram
(2 Sử 18:2-27)
22 Suốt ba năm, giữa A-ram và I-sơ-ra-ên không có chiến tranh. 2 Nhưng vào năm thứ ba, Giê-hô-sa-phát vua Giu-đa xuống thăm vua I-sơ-ra-ên. 3 Vua I-sơ-ra-ên nói với bầy tôi của ông, “Các ngươi biết đó, Ra-mốt Ghi-lê-át vốn là lãnh thổ của chúng ta, nhưng chúng ta chẳng làm gì để lấy lại từ tay của vua dân A-ram.” 4 Ông nói với Giê-hô-sa-phát, “Ngài có muốn đi đánh Ra-mốt Ghi-lê-át với tôi không?”
Giê-hô-sa-phát đáp với vua I-sơ-ra-ên, “Tôi cũng như ngài, dân tôi cũng như dân ngài, chiến mã của tôi cũng như chiến mã của ngài.” 5 Tuy nhiên Giê-hô-sa-phát nói thêm với vua I-sơ-ra-ên, “Nhưng chúng ta phải cầu hỏi ý Chúa trước.” 6 Vậy vua I-sơ-ra-ên tập họp các tiên tri lại. Có cả thảy chừng bốn trăm vị. Vua hỏi họ, “Ta có nên tiến đánh Ra-mốt Ghi-lê-át, hay nên đình lại?”
Họ đáp, “Xin hoàng thượng hãy lên đánh, vì Chúa sẽ phó nó vào tay hoàng thượng.” 7 Nhưng Giê-hô-sa-phát hỏi, “Ở đây còn có vị tiên tri nào khác của Chúa chúng ta có thể cầu vấn chăng?”
8 Vua I-sơ-ra-ên nói với Giê-hô-sa-phát, “Còn một người nữa chúng ta có thể cầu hỏi ý Chúa, đó là Mi-cai-a con của Im-la, nhưng tôi ghét ông ấy, vì ông ấy không bao giờ nói tiên tri một điều lành nào về tôi, nhưng toàn điều dữ.”
Giê-hô-sa-phát nói, “Xin ngài đừng nói thế.”
9 Vậy vua I-sơ-ra-ên truyền cho một vị quan đến và bảo, “Hãy lập tức đưa Mi-cai-a con của Im-la đến đây.”
10 Khi ấy vua I-sơ-ra-ên và Giê-hô-sa-phát vua Giu-đa, mỗi người đều mặc vương bào, ngồi trên ngai mình, trong sân đập lúa, gần lối vào ở cổng Thành Sa-ma-ri, và tất cả các tiên tri đều nói tiên tri trước mặt họ. 11 Xê-đê-ki-a con của Kê-na-a-na làm cho mình một cặp sừng bằng sắt và nói, “Chúa phán thế nầy: Với các sừng nầy, hoàng thượng sẽ húc dân A-ram cho đến khi chúng bị tuyệt diệt.” 12 Tất cả các tiên tri đều nói như vậy, “Hãy đi lên Ra-mốt Ghi-lê-át và chiến thắng. Chúa sẽ phó nó vào tay ngài.”
Mi-cai-a Báo Trước Sự Thất Trận
13 Sứ giả được sai đi mời Mi-cai-a nói với ông, “Nầy, tất cả các vị tiên tri kia đều nói những lời hợp với ý vua. Mong rằng lời ông cũng phù hợp với lời họ, mà nói lên sự tán thành.”
14 Nhưng Mi-cai-a đáp, “Thật như Chúa hằng sống làm chứng, tôi chỉ có thể nói những gì Chúa bảo tôi nói.”
15 Khi Mi-cai-a đến gặp vua, vua hỏi ông, “Mi-cai-a, chúng ta có nên lên đánh Ra-mốt Ghi-lê-át không hay là nên đình lại?”
Ông đáp, “Hãy lên đánh và sẽ được chiến thắng. Chúa sẽ phó nó vào tay ngài.”
16 Nhưng vua nói, “Ta phải nói với ngươi bao nhiêu lần, để ngươi phải nhân danh Chúa mà thề rằng ngươi chỉ nói cho ta sự thật?”
17 Bấy giờ Mi-cai-a nói, “Tôi thấy I-sơ-ra-ên tan lạc trên các núi rừng như chiên không có người chăn, và Chúa phán, ‘Họ chẳng có chủ. Hãy để ai nấy trở về nhà mình bình an.’”
18 Vua I-sơ-ra-ên nói với Giê-hô-sa-phát, “Tôi há đã không nói với ngài rằng ông ấy không bao giờ nói tiên tri điều lành nào về tôi mà chỉ toàn điều dữ hay sao?”
19 Mi-cai-a nói tiếp, “Xin hãy lắng nghe lời Chúa. Tôi thấy Chúa ngồi trên ngai với tất cả thiên binh đứng hầu bên phải và bên trái của Ngài. 20 Chúa hỏi, ‘Ai sẽ đi dụ A-háp để nó đi lên và gục ngã tại Ra-mốt Ghi-lê-át?’ Vị thì nói thế nầy, vị thì nói thế khác, 21 cho đến khi một vị thần tiến đến đứng trước mặt Chúa và nói, ‘Thần xin đi dụ hắn.’ 22 Chúa hỏi, ‘Làm thể nào?’ Vị thần ấy đáp, ‘Thần xin đi và làm một thần nói dối trong miệng các tiên tri của hắn.’ Bấy giờ Chúa phán, ‘Ngươi sẽ làm kẻ dụ hắn, và ngươi sẽ thành công. Hãy đi và làm như vậy.’ 23 Thế thì ngài có thấy rằng Chúa đã đặt một thần nói dối trong miệng các tiên tri nầy của ngài. Chúa đã định giáng họa cho ngài đó.”
24 Bấy giờ Xê-đê-ki-a con của Kê-na-a-na lại gần, tát vào má của Mi-cai-a, và nói, “Thần của Chúa đã đi ngả nào qua khỏi tôi mà đến nói với ông?”
25 Mi-cai-a trả lời, “Ông sẽ biết rõ điều đó trong ngày ông chui trốn trong một phòng kín.”
26 Vua I-sơ-ra-ên ra lịnh, “Hãy bắt Mi-cai-a và giao cho A-môn quan tổng quản kinh thành, để trao ông ấy cho Hoàng Tử Giô-ách, 27 và truyền rằng, ‘Vua phán thế nầy: Hãy nhốt tên nầy vào ngục. Hãy cho nó bánh và nước đủ sống cầm hơi cho đến khi ta trở về bình an.’”
28 Mi-cai-a nói, “Nếu ngài trở về bình an thì Chúa đã không phán qua tôi.” Rồi ông tiếp, “Hãy ghi nhớ lời tôi nói, hỡi muôn dân, hỡi mọi người!”
Giảng về Chúa Chịu Nhục Hình trên Thập Tự Giá
2 Thưa anh chị em, lúc tôi đến với anh chị em, tôi không đến để rao giảng huyền nhiệm của Ðức Chúa Trời cho anh chị em bằng những lời lẽ cao siêu hoặc uyên bác. 2 Vì tôi đã quyết định rằng, ở giữa anh chị em, tôi không biết gì ngoài Ðức Chúa Jesus Christ là Ðấng đã chịu đóng đinh trên thập tự giá. 3 Tôi ở giữa anh chị em có vẻ yếu kém, sợ sệt, và run rẩy. 4 Lời giảng của tôi và cách giảng dạy của tôi không dựa vào những lời lẽ khôn khéo mang tính cách thuyết phục, nhưng để thể hiện quyền năng của Ðức Thánh Linh, 5 hầu đức tin anh chị em không đặt trên sự khôn ngoan của loài người, nhưng trên quyền năng của Ðức Chúa Trời.
Sự Khôn Ngoan của Ðức Chúa Trời
6 Tuy nhiên giữa những tín hữu đã trưởng thành, chúng tôi vẫn giảng sự khôn ngoan, nhưng không phải sự khôn ngoan của đời này, cũng không phải sự khôn ngoan của những nhà lãnh đạo đời này, những người sẽ thành hư không; 7 nhưng chúng tôi rao giảng sự khôn ngoan của Ðức Chúa Trời, là huyền nhiệm vốn được giữ kín, mà Ðức Chúa Trời đã định trước từ muôn đời cho vinh hiển của chúng ta. 8 Ðó là điều không nhà lãnh đạo nào ở đời này biết được, vì nếu họ biết, họ đã không đóng đinh Chúa vinh hiển của chúng ta trên thập tự giá, 9 như có chép rằng,
“Những điều mắt chưa thấy, tai chưa nghe, và lòng chưa nghĩ đến,
Ðức Chúa Trời đã chuẩn bị những điều ấy cho những kẻ yêu kính Ngài.”
10 Ðức Chúa Trời đã bày tỏ những điều ấy cho chúng ta qua Ðức Thánh Linh, vì Ðức Thánh Linh dò thấu mọi sự, ngay cả những gì sâu nhiệm của Ðức Chúa Trời. 11 Vì ai biết được những gì trong lòng người ta, ngoại trừ tâm linh của người ấy? Cũng vậy, không ai biết được những gì trong lòng Ðức Chúa Trời, ngoại trừ Ðức Thánh Linh của Ðức Chúa Trời.
12 Bây giờ chúng ta đã nhận lãnh, không phải linh của thế gian, nhưng Ðức Thánh Linh đến từ Ðức Chúa Trời, để chúng ta có thể nhận biết những ân tứ Ðức Chúa Trời ban cho chúng ta. 13 Chúng ta nói những điều ấy không dựa vào những lời lẽ khôn ngoan do loài người dạy bảo, nhưng dựa vào sự dạy dỗ của Ðức Thánh Linh, dùng những lời lẽ thuộc linh giãi bày những việc thuộc linh.
Các Môn Ðồ Ðầu Tiên
(Mác 1:16-20; Lu 5:1-11)
18 Trong khi đi dọc bờ biển Ga-li-lê, Ngài thấy hai anh em, Si-môn cũng gọi là Phi-rơ và Anh-rê em ông ấy; họ đang bủa lưới xuống biển, vì họ là ngư phủ. 19 Ngài nói với họ, “Hãy theo Ta, Ta sẽ làm các ngươi thành những tay đánh lưới người.” 20 Họ liền bỏ lưới và theo Ngài.
21 Từ chỗ đó Ngài đi thêm một quãng nữa và thấy hai anh em khác, Gia-cơ con của Xê-bê-đê và Giăng em ông ấy, đang ở trên thuyền với Xê-bê-đê cha họ, và đang vá lưới; Ngài gọi họ. 22 Họ lập tức rời thuyền và cha họ, và theo Ngài.
Chúa Chữa Bịnh
(Lu 6:17-19)
23 Ðức Chúa Jesus đi khắp miền Ga-li-lê, dạy dỗ trong các hội đường, rao giảng Tin Mừng của Vương Quốc, và chữa lành cho dân mọi thứ ốm đau và tật bịnh. 24 Danh tiếng Ngài được đồn ra khắp cõi Sy-ri-a. Người ta đem đến Ngài những người mắc mọi thứ bịnh tật; nào những người bị đau nhức, quỷ ám, kinh phong, và bại liệt, và Ngài chữa lành cho họ. 25 Những đoàn dân đông từ các miền Ga-li-lê, Ðê-ca-pô-li,[a] Giê-ru-sa-lem, Giu-đê, và miền bên kia Sông Giô-đanh lũ lượt theo Ngài.
Copyright © 2011 by Bau Dang