Book of Common Prayer
Cầu Xin Chúa Bảo Vệ, Hướng Dẫn, và Tha Thứ
Thơ của Ða-vít
1 Chúa ôi, con hướng linh hồn con về Ngài.
2 Ðức Chúa Trời của con ôi, con tin cậy Ngài,
Xin đừng để con bị hổ thẹn;
Xin đừng để kẻ thù của con thắng hơn con.
3 Thật vậy không ai trông đợi Ngài mà bị hổ thẹn bao giờ;
Nhưng xin để những kẻ phản bội vô cớ bị hổ thẹn.
4 Chúa ôi, xin cho con biết các đường lối Ngài;
Xin dạy con các nẻo đường Ngài;
5 Xin dẫn dắt con theo chân lý Ngài, và xin dạy dỗ con,
Vì Ngài là Ðức Chúa Trời, Ðấng Giải Cứu của con,
Và vì con trông đợi Ngài suốt ngày.
6 Chúa ôi, xin nhớ lại lòng thương xót và tình thương của Ngài,
Vì chúng đã có tự ngàn xưa.
7 Xin Ngài đừng nhớ đến những tội lỗi và những vi phạm của con thuở con còn niên thiếu;
Xin theo lòng thương xót của Ngài mà nhớ đến con,
Vì cớ lòng tốt của Ngài, Chúa ôi.
8 Chúa là Ðấng tốt và ngay thẳng;
Vì thế Ngài dạy bảo kẻ có tội phải quay về đường ngay.
9 Ngài dẫn dắt người khiêm nhường theo đường công lý;
Ngài dạy dỗ người khiêm nhu theo đường lối của Ngài.
10 Tất cả các đường lối của Chúa đều là nhân từ và chân thật
Cho những ai gìn giữ giao ước và chứng ngôn Ngài.
11 Vì cớ danh Ngài, Chúa ôi,
Xin tha thứ tội lỗi con, vì tội con nặng lắm.
12 Ai là người kính sợ Chúa?
Ngài sẽ chỉ dạy người ấy con đường phải chọn.
13 Linh hồn người ấy sẽ hưởng phước hạnh;
Con cháu người ấy sẽ thừa hưởng đất.
14 Chúa bày tỏ ý định Ngài cho những người kính sợ Ngài;
Ngài cho họ biết giao ước Ngài.
15 Mắt tôi ngưỡng vọng Chúa,
Vì Ngài sẽ gỡ chân tôi ra khỏi bẫy lưới.
16 Xin Ngài đoái đến con và tỏ lòng khoan dung đối với con,
Vì con thật cô đơn và khốn khổ.
17 Những nan đề của lòng con gia tăng nhiều quá;
Xin đem con ra khỏi cảnh khốn cùng;
18 Xin đoái đến những khổ đau và hoạn nạn của con,
Và xin tha thứ mọi tội lỗi của con.
19 Xin nhìn xem những kẻ thù con,
Kìa, chúng nhiều thay;
Chúng ghét con,
Chúng ghét cay ghét đắng.
20 Xin bảo vệ mạng sống con và giải cứu con;
Xin đừng để con bị hổ thẹn,
Vì con nương náu mình nơi Ngài.
21 Nguyện đức thanh liêm và lòng chính trực gìn giữ con,
Vì con chỉ trông cậy nơi Ngài.
22 Ðức Chúa Trời ôi, xin giải cứu I-sơ-ra-ên khỏi mọi cảnh khốn khó ngặt nghèo.
Cảm Tạ Chúa về Sự Phán Xét Công Bình
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu Mút La-bên
1 Con sẽ hết lòng dâng lời cảm tạ Chúa;
Con sẽ kể ra mọi việc kỳ diệu của Ngài.
2 Con sẽ hân hoan và hớn hở trong Ngài;
Con sẽ ca tụng danh Ngài, ôi Ðấng Tối Cao.[a]
3 Khi những kẻ thù của con quay trở lại,
Chúng sẽ ngã xuống và bị diệt vong trước mặt Ngài,
4 Vì Ngài binh vực quyền lợi của con và duyên cớ của con;
Ngài ngự trên ngai và phán xét công minh.
5 Ngài quở trách các dân;
Ngài hủy diệt những kẻ ác;
Ngài xóa tên chúng nó đời đời bất tận.
6 Kẻ thù của con đã bị kết liễu trong hoang tàn vĩnh viễn;
Những thành trì mà Ngài đã diệt trừ,
Dù kỷ niệm về chúng cũng chẳng còn;
7 Nhưng Chúa sẽ còn lại đời đời;
Ngài đã lập ngôi Ngài để xét đoán.
8 Ngài sẽ phán xét thế gian theo lẽ công chính;
Ngài sẽ xét xử muôn dân theo lẽ công bình.
9 Chúa là nơi nương náu cho những người bị hà hiếp;
Ngài là chỗ ẩn núp trong lúc bị nguy nan.
10 Phàm ai biết đến danh Ngài sẽ để lòng tin cậy Ngài,
Vì Chúa ôi, Ngài không bỏ rơi những ai tìm kiếm Ngài.
11 Hãy ca tụng Chúa, Ðấng ngự tại Si-ôn!
Hãy rao ra những công việc Ngài giữa các dân.
12 Vì Ðấng báo thù kẻ gây đổ máu đã nhớ lại họ,
Ngài không quên tiếng kêu cầu của những người khốn khổ.
13 Xin thương xót con, Chúa ôi!
Xin đoái xem những khổ đau con chịu vì những kẻ ghét con;
Xin nhấc đưa con ra khỏi cổng của tử thần,
14 Ðể con có thể thuật lại mọi sự hầu ca ngợi Ngài nơi các cổng của Ái Nữ Si-ôn,[b]
Hầu bày tỏ niềm vui vì được hưởng ơn giải cứu của Ngài.
15 Các dân đã lún sâu vào hố chúng đào;
Chân chúng đã vướng vào bẫy chúng giăng.
16 Chúa đã bày tỏ Ngài ra khi Ngài thi hành sự đoán phạt;
Kẻ ác đã bị mắc vào bẫy do chính tay nó gài. (Hãy suy gẫm – Sê-la)
17 Kẻ ác sẽ đi vào âm phủ;
Mọi dân quên Ðức Chúa Trời cũng vậy.
18 Người thiếu thốn sẽ chẳng bị bỏ quên luôn luôn,
Người nghèo khó sẽ chẳng bị thất vọng mãi mãi.
19 Chúa ôi, xin trỗi dậy, xin đừng để loài người thắng hơn.
Nguyện các dân bị xét xử trước mặt Ngài.
20 Xin làm cho họ sợ hãi, Chúa ôi,
Xin để các dân biết rằng họ chẳng qua chỉ là loài người. (Sê-la)
Ðặc Ðiểm của Người Tin Thờ CHÚA
Thơ của Ða-vít
1 Chúa ôi, ai sẽ được ở trong đền tạm Ngài?
Ai sẽ được cư ngụ trên núi thánh Ngài?
2 Ấy là người sống ngay thẳng, làm những điều theo lẽ phải,
Và nói sự thật trong lòng.
3 Người ấy không dùng lưỡi mình vu khống,
Không làm hại người khác,
Và không gây sỉ nhục cho bạn bè.
4 Trong mắt người ấy, kẻ gian ác bị khinh rẻ,
Nhưng người kính sợ Chúa được tôn trọng.
Người ấy giữ lời thệ hứa, dù bị thiệt hại cũng không nuốt lời.
5 Người ấy cho mượn tiền chẳng để lấy lời;
Người ấy cũng không nhận của hối lộ để hại người vô tội.
Phàm ai làm những điều ấy sẽ không bao giờ bị rúng động.
32 Ngoài ra khi có người ngoại quốc nào, không phải là dân I-sơ-ra-ên của Ngài, từ một xứ xa xăm đến đây vì đã được nghe về đại danh của Ngài, về tay quyền năng của Ngài, và về cánh tay Ngài đã đưa ra, khi họ đến và hướng về Ðền Thờ nầy mà cầu nguyện, 33 thì từ thiên đàng, nơi Ngài ngự, xin Ngài dủ nghe và đoái nhậm mọi điều người ngoại quốc đó cầu xin với Ngài, hầu mọi dân trên đất sẽ biết đến danh Ngài và kính sợ Ngài, giống như dân I-sơ-ra-ên của Ngài đã làm, và thiên hạ sẽ biết rằng Ðền Thờ nầy mà con đã xây được gọi bằng danh Ngài.
34 Khi dân Ngài phải ra chiến trận đối phó với quân thù ở bất cứ nơi nào Ngài sai họ đến, khi họ hướng về thành nầy, thành Ngài đã chọn, và Ðền Thờ con đã xây cho danh Ngài mà cầu nguyện, 35 thì từ thiên đàng, nơi Ngài ngự, xin Ngài dủ nghe lời cầu nguyện và nài xin của họ mà binh vực duyên cớ họ.
36 Khi họ phạm tội đối với Ngài –vì chẳng ai là không phạm tội– khiến Ngài giận họ và phó họ cho quân thù; chúng bắt họ đem đi lưu đày biệt xứ, bất kể xa hay gần; 37 nhưng nếu đang lúc ở trong xứ lưu đày, họ biết tỉnh ngộ, ăn năn, và kêu cầu với Ngài trong xứ họ bị lưu đày, mà rằng, ‘Chúng con đã phạm tội, chúng con đã sai lầm, chúng con đã làm việc gian tà,’ 38 nếu họ hết lòng và hết linh hồn ăn năn quay về với Ngài trong xứ họ bị lưu đày, và từ nơi họ bị đem đi lưu đày, họ hướng về xứ Ngài đã ban cho tổ tiên họ, về thành Ngài đã chọn, và về Ðền Thờ con đã xây cho danh Ngài mà cầu nguyện, 39 thì từ thiên đàng, nơi Ngài ngự, xin Ngài dủ nghe lời cầu nguyện và nài xin của họ mà binh vực duyên cớ của họ, và xin Ngài tha thứ cho dân Ngài, những người đã phạm tội đối với Ngài.
40 Bây giờ, lạy Ðức Chúa Trời của con, cầu xin Ngài luôn để mắt nhìn và để tai nghe những lời cầu nguyện dâng lên từ nơi nầy.
41 Vậy bây giờ, lạy Chúa Hằng Hữu,[a] xin trỗi dậy và ngự đến nơi nghỉ ngơi của Ngài,
Xin Ngài và Rương quyền năng của Ngài.
Lạy Chúa Hằng Hữu, nguyện các tư tế của Ngài mặc lấy ơn cứu rỗi,
Nguyện những người trung tín tin thờ Ngài được vui vẻ vì phước hạnh Ngài ban.
42 Lạy Chúa Hằng Hữu, xin đừng loại bỏ người được xức dầu của Ngài,
Xin nhớ lại tình thương vô đối Ngài dành cho Ða-vít đầy tớ Ngài.”
Tế Lễ Cung Hiến Ðền Thờ
(1 Vua 6:62-66)
7 Khi Sa-lô-môn cầu nguyện xong, lửa từ trời giáng xuống thiêu rụi các của lễ thiêu và các lễ vật hiến tế, và vinh quang của Chúa tràn ngập cả Ðền Thờ. 2 Các tư tế không thể vào Ðền Thờ Chúa được, vì vinh quang của Chúa tràn ngập cả Ðền Thờ Chúa. 3 Khi toàn dân I-sơ-ra-ên thấy lửa từ trời giáng xuống và vinh quang của Chúa ngự xuống Ðền Thờ, họ sấp mình xuống và úp mặt sát đất, để thờ phượng và chúc tụng Chúa, “vì Ngài thật tốt, vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.”
4 Sau đó vua và toàn dân dâng hiến các lễ vật trước thánh nhan Chúa. 5 Vua Sa-lô-môn sát tế hai mươi hai ngàn con bò và một trăm hai mươi ngàn con chiên. Như vậy vua và toàn dân cung hiến Ðền Thờ lên Ðức Chúa Trời.
6 Các tư tế đứng tại vị trí đã chỉ định cho họ, trong khi những người Lê-vi sử dụng các nhạc khí do Ða-vít chế ra để ca ngợi Chúa trỗi vang tôn ngợi Chúa, “vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.” Họ hát các bài thánh ca do Ða-vít đã soạn cho ban thờ phượng. Ban kèn của các tư tế đứng đối diện trỗi nhạc vang lừng, trong khi toàn dân đứng đó hòa lòng thờ phượng.
7 Sa-lô-môn biệt riêng khu vực ở giữa sân phía trước Ðền Thờ Chúa cho việc dâng các của lễ. Tại đó ông dâng các của lễ thiêu và mỡ cho các của lễ cầu an, vì bàn thờ bằng đồng Sa-lô-môn đã làm không đủ chỗ để dâng các của lễ thiêu, các của lễ chay, và các phần mỡ phải thiêu dâng.
Kính Trọng Người Nghèo
2 Thưa anh chị em của tôi, những người tin thờ Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa vinh hiển chúng ta, xin anh chị em đừng thiên vị ai. 2 Giả dụ có một người đeo nhẫn vàng, ăn mặc sang trọng, bước vào nơi nhóm họp của anh chị em, và cũng có một người nghèo, áo quần rách rưới, bước vào, 3 nếu anh chị em quan tâm đặc biệt đến người ăn mặc sang trọng và nói, “Xin mời ngồi ở chỗ tốt này,” và nói với người nghèo, “Hãy đứng đằng kia,” hay “Hãy ngồi xuống chỗ bệ chân tôi,” 4 như thế chẳng phải anh chị em đã kỳ thị và lấy ý xấu xét đoán người khác sao?
5 Thưa anh chị em yêu dấu của tôi, xin hãy nghe đây: Chẳng phải Ðức Chúa Trời đã chọn những người nghèo trong thế gian để trở thành những người giàu trong đức tin và thành những người thừa hưởng vương quốc mà Ngài đã hứa cho những ai yêu kính Ngài sao? 6 Thế mà anh chị em lại khinh dể người nghèo! Chẳng phải những người giàu áp bức anh chị em và đưa anh chị em ra tòa sao? 7 Chẳng phải họ đã xúc phạm đến danh tốt đẹp mà anh chị em đã được gọi sao?
8 Anh chị em làm tốt, nếu anh chị em thực hành vương luật theo như Kinh Thánh đã dạy,
“Ngươi hãy yêu người lân cận như mình.”
9 Nhưng nếu anh chị em thiên vị, thì anh chị em phạm tội và bị Luật Pháp kết tội là kẻ phạm luật. 10 Vì ai giữ trọn Luật Pháp nhưng chỉ vi phạm một điều, người ấy bị coi như đã vi phạm tất cả. 11 Vì Ðấng đã phán,
“Ngươi chớ phạm tội ngoại tình,”
cũng đã phán,
“Ngươi chớ sát nhân.”
Vậy nếu bạn không ngoại tình nhưng bạn sát nhân, bạn đã trở thành kẻ vi phạm Luật Pháp.
12 Thế thì anh chị em hãy nói năng và hành động như những người sẽ bị xét đoán theo luật của tự do. 13 Vì ai không có lòng thương xót sẽ bị xét đoán một cách không thương xót. sự thương xót thắng hơn sự xét đoán.
Giới Lãnh Ðạo Do-thái Xét Xử Chúa
(Mat 26:57-68; Lu 22:54-55, 63-71; Gg 18:13-14, 19-24)
53 Người ta điệu Ðức Chúa Jesus đến vị thượng tế. Bấy giờ tất cả các trưởng tế, các trưởng lão, và các thầy dạy giáo luật đều họp lại. 54 Phi-rơ đi theo Ngài xa xa cho đến khi vào sân của dinh thượng tế. Ông ngồi chung với các cảnh binh và sưởi ấm bên đống lửa. 55 Các trưởng tế và cả Hội Ðồng cố tìm chứng cớ để buộc tội Ðức Chúa Jesus hầu có thể kết án tử hình Ngài, nhưng họ chẳng tìm được chứng cớ nào. 56 Vì tuy có nhiều kẻ đưa ra những chứng dối để buộc tội Ngài, nhưng các lời chứng của chúng lại không ăn khớp với nhau. 57 Có mấy kẻ đứng dậy làm chứng dối chống lại Ngài rằng, 58 “Chúng tôi có nghe ông ấy nói, ‘Ta sẽ phá đền thờ này, đã do tay người ta xây dựng, trong ba ngày Ta sẽ xây lại một đền thờ khác, không do tay người ta xây dựng.’” 59 Nhưng ngay về điểm ấy, lời chứng của họ cũng không ăn khớp với nhau.
60 Bấy giờ vị thượng tế đứng dậy giữa họ và hỏi Ðức Chúa Jesus rằng, “Ngươi không trả lời sao? Những người này tố cáo ngươi điều gì thế?” 61 Nhưng Ngài vẫn im lặng, không trả lời một tiếng. Vị thượng tế lại chất vấn và hỏi Ngài, “Ngươi có phải là Ðấng Christ, Con của Ðấng Ðược Chúc Tụng không?”
62 Bấy giờ Ðức Chúa Jesus đáp, “Chính Ta. Rồi đây, các ngươi sẽ thấy Con Người ngồi bên phải Ðấng Quyền Năng và sẽ ngự trên mây trời mà đến.”
63 Vị thượng tế bèn xé toạc chiếc áo choàng của ông và nói, “Chúng ta có cần các nhân chứng nữa chăng? 64 Quý vị đã nghe rõ những lời nói phạm thượng rồi đấy. Quý vị tính sao?” Tất cả Hội Ðồng đều lên án rằng Ngài đáng chết. 65 Một vài kẻ bắt đầu phun nhổ trên Ngài. Chúng bịt mắt Ngài lại rồi thoi đấm Ngài. Chúng nói với Ngài, “Hãy nói tiên tri đi!” Các cảnh binh cũng túm lấy Ngài và tát Ngài túi bụi.
Copyright © 2011 by Bau Dang