Book of Common Prayer
Lời Cầu Xin Giữa Cơn Hoạn Nạn
Lời cầu nguyện của người gặp khốn khó.
Trong lúc ngã lòng người ấy dốc đổ lòng mình kêu van trước mặt CHÚA
1 Chúa ôi, xin lắng nghe lời cầu nguyện của con;
Nguyện tiếng kêu cứu của con thấu đến tai Ngài.
2 Xin đừng ẩn mặt Ngài khỏi con trong ngày con gặp hoạn nạn;
Xin nghiêng tai nghe tiếng con đang khẩn thiết kêu cầu;
Trong ngày con cầu khẩn xin Ngài mau nhậm lời con;
3 Vì những ngày của đời con đang tan đi như mây khói,
Các xương cốt con như đang bị nung đốt giữa lò lửa hừng.
4 Lòng con như cỏ xanh bị giập nát và đang héo hon tàn tạ;
Thân thể con chẳng còn màng đến việc ăn uống chút nào.
5 Vì tiếng rên rỉ của con,
Thân thể con giờ đây chỉ còn da bọc xương.
6 Con như con bồ nông trong đồng không mông quạnh;
Con như con cú mèo đơn độc giữa đồng hoang.
7 Con nằm đây thao thức suốt đêm thâu;
Con như con chim sẻ đơn độc trên mái nhà.
8 Những kẻ thù ghét con cứ sỉ nhục con suốt ngày;
Những kẻ nhạo báng con đã lấy tên con ra nguyền rủa.
9 Thật vậy con như kẻ ăn tro thay cho cơm bánh,
Nước uống của con hòa lẫn với nước mắt của con,
10 Bởi vì con đã bị Ngài giận và giáng cơn thịnh nộ,
Bởi vì Ngài đã nhấc con lên và quăng con ra ngoài.
11 Những ngày của đời con như chiếc bóng ngã dài;
Con đang bị héo khô như cỏ dại.
12 Còn Ngài, Chúa ôi, Ngài sẽ ngự trị mãi mãi;
Danh Ngài sẽ được truyền tụng từ đời nọ đến đời kia.
13 Cầu xin Ngài trỗi dậy và tỏ lòng thương xót đối với Si-ôn,
Vì thời điểm ban ơn cho nó đã đến,
Phải, thời điểm của nó đến rồi.
14 Các tôi tớ Ngài quý mến từng viên đá của nó;
Thậm chí đến bụi đất của nó cũng làm cho họ xúc động.
15 Các nước sẽ kính sợ danh Chúa;
Tất cả các vua chúa thế gian sẽ kính trọng vinh hiển Ngài;
16 Vì Chúa sẽ xây dựng lại Si-ôn,
Và Ngài sẽ hiện ra trong vinh quang Ngài.
17 Ngài sẽ nghe lời cầu nguyện của những người cùng khốn;
Và không khinh dể lời cầu khẩn của họ bao giờ.
18 Ước gì điều ấy sẽ được ghi lại cho thế hệ đến sau,
Ðể những người chưa sinh ra sẽ ca ngợi Chúa,
19 Vì từ nơi thánh trên cao Ngài nhìn xuống;
Từ trời cao Chúa nhìn xuống thế gian,
20 Ðể lắng nghe tiếng rên xiết của những kẻ bị tù đày,
Ðể giải thoát những người bị mang án chết.
21 Bấy giờ người ta sẽ công bố danh Chúa ở Si-ôn,
Và ca ngợi Ngài tại Giê-ru-sa-lem,
22 Mỗi khi các dân cùng nhau nhóm lại,
Tức khi các quốc gia họp nhau để thờ phượng Chúa.
23 Ngài đã làm cho sức lực của tôi ra yếu đuối;
Ngài đã rút ngắn tuổi thọ của đời tôi.
24 Vì thế tôi thưa rằng, “Ðức Chúa Trời của con ôi,
Xin đừng cất mạng sống con giữa số ngày của đời con;
Những năm của Ngài trải qua mọi thế hệ.”
25 Thuở xưa Ngài đã lập nền trái đất;
Các tầng trời là công việc của tay Ngài.
26 Trời đất sẽ tiêu tan nhưng Ngài sẽ còn mãi mãi;
Phải, tất cả chúng sẽ cũ đi như chiếc áo;
Ngài sẽ thay đổi chúng như người ta thay đổi y phục,
Và chúng sẽ bị đổi thay;
27 Nhưng Ngài vẫn y nguyên;
Các năm của Ngài sẽ không bao giờ cùng.
28 Con cháu của các tôi tớ Ngài sẽ tiếp tục lưu truyền nòi giống;
Rồi dòng dõi chúng sẽ được vững lập trước mặt Ngài.
TẬP THỨ NĂM
(Bài 107-150)
Chúa Cứu Loài Người Khỏi Nhiều Cảnh Khổ
1 Hãy cảm tạ Chúa, vì Ngài thật tốt,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
2 Nguyện những người được cứu chuộc của Chúa nói như vậy,
Những người được Ngài cứu khỏi tay kẻ thù,
3 Rồi gom nhóm họ từ các nước trở về;
Từ phương đông và phương tây, phương bắc và phương nam.
4 Họ lang thang trong đồng hoang, trong nơi hoang vắng;
Họ chẳng tìm được đường về một thành để ở.
5 Họ đói khát;
Linh hồn họ mòn mỏi nao sờn.
6 Bấy giờ trong cơn khốn quẫn họ kêu cầu với Chúa,
Và Ngài giải cứu họ ra khỏi cảnh khốn cùng.
7 Ngài dẫn đưa họ đúng vào con đường phải đi,
Ðể họ đến một thành mà ở.
8 Hãy để họ cảm tạ Chúa vì tình thương của Ngài,
Và vì những việc lạ lùng Ngài làm cho con cái loài người;
9 Vì Ngài làm thỏa mãn linh hồn khao khát,
Và làm no nê linh hồn đói lả bằng các thức ăn ngon.
10 Có những kẻ sống trong tối tăm và trong bóng tử thần,
Bị giam cầm trong khổ đau và xiềng xích,
11 Bởi vì họ chống lại những lời của Ðức Chúa Trời,
Và khinh bỉ lời chỉ bảo của Ðấng Chí Cao.
12 Vì thế Ngài lấy gian lao hạ lòng họ xuống;
Họ bị ngã nhào và chẳng ai giúp họ đứng lên.
13 Bấy giờ trong cơn khốn quẫn họ kêu cầu với Chúa,
Và Ngài giải cứu họ ra khỏi cảnh khốn cùng.
14 Ngài đem họ ra khỏi cảnh tối tăm và bóng tử thần,
Và đập tan xiềng xích gông cùm.
15 Hãy để họ cảm tạ Chúa vì tình thương của Ngài,
Và vì những việc lạ lùng Ngài làm cho con cái loài người,
16 Vì Ngài phá tan các cổng bằng đồng,
Và Ngài cắt rời những song bằng sắt.
17 Có những kẻ cứ bội nghịch nên hóa ra điên dại,
Và vì tội lỗi mình nên phải chuốc lấy khổ đau.
18 Linh hồn họ gớm ghê mọi thực phẩm,
Và họ bị kéo gần đến cổng của tử thần.
19 Bấy giờ trong cơn khốn quẫn họ kêu cầu với Chúa,
Và Ngài giải cứu họ ra khỏi cảnh khốn cùng.
20 Ngài ban lời Ngài và chữa lành họ;
Ngài giải cứu họ khỏi miệng của phần mộ.
21 Hãy để họ cảm tạ Chúa vì tình thương của Ngài,
Và vì những việc lạ lùng Ngài làm cho con cái loài người.
22 Cũng hãy để họ dâng những của lễ cảm tạ lên Ngài,
Và dùng những lời ca ngợi vui mừng thuật lại các công việc Ngài.
23 Có những kẻ xuống tàu vượt đại dương,
Ấy là những người làm ăn trên biển cả;
24 Họ trông thấy những việc làm của Chúa,
Và những việc lạ lùng của Ngài ở giữa biển sâu.
25 Vì Ngài phán một tiếng, bão tố liền nổi lên cuồn cuộn,
Cuồng phong nâng cao những ngọn sóng kinh hồn.
26 Sóng cả dâng cao đến tận trời, rồi trụt sâu xuống đáy vực thẳm;
Giữa cảnh khốn cùng họ hồn phi phách tán.
27 Họ bị quay cuồng đảo điên như người say rượu;
Mọi tài trí khôn ngoan đều biến mất.
28 Bấy giờ trong cơn khốn quẫn họ kêu cầu với Chúa,
Và Ngài giải cứu họ ra khỏi cảnh khốn cùng.
29 Ngài khiến bão tố yên lặng như tờ;
Những ngọn sóng lớn lặng im.
30 Họ rất đỗi vui mừng vì biển êm gió lặng;
Rồi Ngài đưa họ đến bến bờ họ mong ước.
31 Hãy để họ cảm tạ Chúa vì tình thương của Ngài,
Và vì những việc lạ lùng Ngài làm cho con cái loài người.
32 Hãy để họ tôn cao Ngài giữa đại hội,
Và ca tụng Ngài giữa sảnh đường của hội đồng trưởng lão.
Sau-lơ Ðược Chọn Làm Vua
9 Thuở ấy có một người tên là Kích con của A-bi-ên, con của Xê-rô, con của Bê-cơ-rát, con của A-phi-a, thuộc chi tộc Bên-gia-min. Ông là một người giàu có và quyền thế. 2 Ông có một con trai tên là Sau-lơ, một thanh niên khôi ngô tuấn tú; không ai trong dân I-sơ-ra-ên đẹp trai hơn chàng thanh niên ấy. Chàng cao hơn mọi người từ vai trở lên.
3 Lúc ấy mấy con lừa cái của Kích cha của Sau-lơ bị lạc mất. Kích nói với Sau-lơ con ông, “Bây giờ con hãy đứng dậy, đem một người trong các đầy tớ đi với con, để tìm mấy con lừa về.” 4 Vậy họ đi qua miền cao nguyên Ép-ra-im và vùng Sa-li-sa, nhưng họ không tìm được chúng. Sau đó họ đi qua miền Sa-a-lim nhưng cũng không thấy chúng. Kế đó họ đi qua lãnh thổ của chi tộc Bên-gia-min nhưng họ cũng chẳng thấy chúng. 5 Khi họ đến vùng Xu-phơ, Sau-lơ nói với người đầy tớ đi với chàng, “Thôi, chúng ta hãy trở về, kẻo cha tôi không còn lo cho mấy con lừa nữa, mà lại bắt đầu lo cho chúng ta.”
6 Người đầy tớ nói với chàng, “Thưa cậu, trong thành nầy có một người của Ðức Chúa Trời, một người rất được kính trọng. Tất cả những gì người ấy nói đều được ứng nghiệm. Vậy chúng ta hãy đến đó, biết đâu người ấy có thể chỉ cho chúng ta biết phải đi đường nào.”
7 Sau-lơ nói với người đầy tớ của chàng, “Nầy, nếu chúng ta đi, chúng ta biết lấy gì làm quà để biếu người ấy đây? Bánh chúng ta đem theo đã hết sạch cả rồi; quà thì không có để biếu cho người của Ðức Chúa Trời. Chúng ta đâu có gì?”
8 Người đầy tớ đáp với Sau-lơ, “Thưa cậu, trong tay tôi có một phần tư se-ken bạc. Tôi sẽ biếu cho người của Ðức Chúa Trời, để ông ấy chỉ cho chúng ta đường nào phải đi.” (9 Thuở xưa, trong I-sơ-ra-ên, khi một người muốn đến cầu vấn Ðức Chúa Trời điều gì, người ấy nói, “Hãy đến, chúng ta hãy đi gặp vị tiên kiến,” vì những người ngày nay chúng ta gọi là “tiên tri” thuở ấy người ta gọi là “tiên kiến.”)
10 Sau-lơ nói với người đầy tớ, “Tốt, vậy thì đi.” Thế là hai người đi vào thành, nơi có người của Ðức Chúa Trời.
11 Ðang khi hai người đi lên dốc để vào thành, họ gặp các thiếu nữ đi ra lấy nước, họ hỏi các cô ấy, “Có vị tiên kiến ở đây không?”
12 Các cô ấy trả lời và nói, “Có, ông ấy kia kìa, ở trước mặt các anh đó. Hãy đi nhanh lên; hôm nay ông đến thành nầy, vì hôm nay dân trong thành sẽ dâng một con vật hiến tế trên nơi cao. 13 Khi vào thành chắc chắn các anh sẽ gặp ông trước khi ông lên chỗ tế lễ trên nơi cao để dùng bữa, vì dân trong thành sẽ không ăn trước khi ông đến, bởi ông phải cầu nguyện dâng của tế lễ trước, sau đó những người được mời mới có thể ăn. Vậy bây giờ các anh hãy đi nhanh lên; thế nào các anh cũng sẽ gặp được ông ấy.” 14 Thế là hai người đi lên thành. Vừa khi họ vào thành, Sa-mu-ên đã chờ sẵn ở đó. Ông đi ra đón họ để đưa họ lên chỗ tế lễ trên nơi cao.
17 Khi gần đến kỳ Ðức Chúa Trời thực hiện lời hứa của Ngài đã hứa với Áp-ra-ham, dân tộc chúng ta tại Ai-cập đã gia tăng dân số và thêm lên bội phần, 18 cho đến khi một vua khác dấy lên ở Ai-cập, và không biết gì về Giô-sép. 19 Vua ấy đối với dân tộc chúng ta cách quỷ quyệt; hắn áp bức các tổ phụ chúng ta, bắt họ phải đem con thơ của mình bỏ đi, để chúng không được sống. 20 Ngay vào thời điểm đó Môi-se được sinh ra và là một em bé dễ thương trước mặt Ðức Chúa Trời; ông được nuôi ba tháng trong nhà cha mình. 21 Khi ông bị đem đi bỏ, con gái của Pha-ra-ôn đã vớt lấy và đem về nuôi như con ruột mình. 22 Môi-se được giáo dục tất cả sự khôn ngoan của người Ai-cập, và là một người có quyền trong lời nói và việc làm.
23 Khi ông được bốn mươi tuổi, lòng ông nảy ra ý định đi thăm đồng bào[a] mình, tức dân I-sơ-ra-ên. 24 Khi ông thấy một đồng bào ông bị người Ai-cập bức hiếp, ông đã ra tay binh vực, và để binh vực người bị bức hiếp, ông đã thẳng tay đánh chết người Ai-cập đó. 25 Lúc ấy ông nghĩ rằng đồng bào[b] ông sẽ hiểu rằng Ðức Chúa Trời đã dùng ông để giải cứu họ, nhưng họ không hiểu như vậy.
26 Ngày hôm sau khi thấy họ đánh nhau, ông đến gần và tìm cách giải hòa. Ông nói, ‘Thưa các anh em, các anh em là đồng bào ruột thịt với nhau, sao lại đánh nhau như vậy?’ 27 Nhưng kẻ đang đánh người lân cận mình xô ông ra và nói, ‘Ai đã lập ông làm người lãnh đạo và quan án của chúng tôi? 28 Bộ ông tính giết tôi như đã giết người Ai-cập hôm qua sao?’ 29 Nghe những lời ấy, Môi-se liền bỏ trốn và trở thành một kiều dân trong xứ Mi-đi-an; ở đó ông sinh được hai con trai.
Chúa Báo Trước Phi-rơ Chối Ngài
(Mat 26:31-35; Mác 14:27-31; Gg 13:36-38)
31 “Hỡi Si-môn, Si-môn! Kìa Sa-tan đã đòi sàng sảy các ngươi như lúa mì. 32 Nhưng Ta đã cầu nguyện cho ngươi, để ngươi không mất đức tin. Phần ngươi, sau khi ngươi quay lại, hãy làm vững mạnh anh chị em[a] ngươi.”
33 Nhưng ông thưa với Ngài, “Lạy Chúa, con sẵn sàng đi với Ngài dù phải vào tù hay phải chết.”
34 Nhưng Ngài đáp, “Hỡi Phi-rơ, Ta nói với ngươi, hôm nay trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối không biết Ta ba lần.”
Mang Theo Túi, Bao, và Gươm
35 Ngài nói với họ, “Khi Ta sai các ngươi ra đi, không mang theo túi tiền, bao bị, hay giày dép, nhưng các ngươi có thiếu gì không?”
Họ đáp, “Thưa không thiếu gì.”
36 Ngài nói với họ, “Nhưng bây giờ ai có túi tiền, hãy lấy mang theo; ai có bao bị, cũng làm vậy; ai không có gươm, hãy bán áo choàng và mua một thanh gươm, 37 vì Ta nói với các ngươi, lời Kinh Thánh này về Ta phải được ứng nghiệm,
‘Người đã bị liệt vào hàng kẻ phạm pháp.’
Thật vậy những gì đã viết về Ta phải được ứng nghiệm.”
38 Họ đáp, “Lạy Chúa, này, ở đây chúng con có hai thanh gươm.”
Ngài nói, “Vậy cũng đủ rồi.”
Copyright © 2011 by Bau Dang