Book of Common Prayer
Vinh Hạnh của Cư Dân Si-ôn
Một thi ca của con cháu Cô-ra
1 Chúa lập nền cho thành của Ngài trên núi thánh.
2 Chúa yêu mến các cổng thành của Si-ôn hơn mọi nơi cư trú của Gia-cốp.
3 Hỡi thành của Ðức Chúa Trời,
Thiên hạ đã nói nhiều điều vinh hiển về ngươi. (Sê-la)
4 Khi tôi nhắc đến Ai-cập[a] và Ba-by-lôn cho những ai biết tôi,
Hoặc đề cập đến Phi-li-tin, Ty-rơ, với Ê-thi-ô-pi,
Thì người ta bảo, “Người này đã sinh trưởng tại Si-ôn đó!”[b]
5 Thật vậy Si-ôn sẽ được trầm trồ khen ngợi rằng,
“Người này và người nọ đã sinh trưởng trong thành ấy!”
Chính Ðấng Tối Cao sẽ làm cho thành ấy được vững bền.
6 Chúa sẽ ghi vào sổ hộ tịch của các dân rằng,
“Người này đã sinh ra tại Si-ôn.”[c] (Sê-la)
7 Rồi những ca sĩ và nhạc sĩ sẽ nói,
“Tất cả nguồn cảm hứng của tôi đều phát xuất từ Si-ôn.”
TẬP THỨ TƯ
(Bài 90-106)
Ðức Chúa Trời Luôn Hằng Hữu Còn Nhân Loại Chỉ Tạm Thời
Bài cầu nguyện của Môi-se, người của Ðức Chúa Trời
1 Lạy Chúa, Ngài là nơi cư trú của chúng con trải qua mọi thế hệ.
2 Trước khi núi non thành hình,
Trước khi Ngài tạo thành trái đất và thế gian,
Từ vô cực quá khứ đến vô cực tương lai Ngài là Ðức Chúa Trời.
3 Ngài làm cho loài người trở về cát bụi và phán rằng,
“Hỡi con cái loài người, hãy trở về.”
4 Vì một ngàn năm trước mắt Ngài tựa như ngày hôm qua, đã qua rồi,
Hoặc như một canh đêm.
5 Ngài làm cho đời người trôi nhanh như dòng nước lũ,
Thoáng qua như một giấc ngủ.
Ðời người như cỏ mọc ban mai,
6 Sáng sớm chúng mọc lên và xanh tươi,
Chiều lại chúng héo khô và tàn tạ.
7 Thật vậy đời sống chúng con chóng tàn vì cơn giận của Ngài.
Chúng con kinh hãi vì cơn thịnh nộ của Ngài.
8 Ngài đã để những tội lỗi chúng con trước mặt Ngài,
Các tội bí mật chúng con trong ánh sáng của thánh nhan Ngài.
9 Những ngày chúng con qua đi dưới cơn giận của Ngài;
Những năm chúng con kết thúc như một tiếng thở dài.
10 Tuổi tác chúng con đến được bảy mươi,
Còn nếu mạnh khỏe thì đến tám mươi,
Nhưng niềm kiêu hãnh của chúng chẳng qua là lao khổ và buồn thảm;
Vì đời sống chóng qua, rồi chúng con bay mất đi.
11 Ai biết được sức mạnh của cơn giận Ngài?
Ngài càng nổi cơn thịnh nộ, thì chúng con càng khiếp sợ Ngài.
12 Xin dạy chúng con biết đếm số ngày chúng con,
Để chúng con được lòng khôn ngoan.
13 Xin trở lại, Chúa ôi;
Ngài còn giận chúng con đến bao lâu nữa?
Xin dủ lòng thương xót các tôi tớ Ngài.
14 Mỗi buổi sáng xin cho chúng con được no nê bằng ơn thương xót của Ngài,
Ðể chúng con được hân hoan và vui thỏa trọn những ngày của mình.
15 Xin ban cho chúng con niềm vui để bù lại những ngày Ngài phó chúng con cho hoạn nạn,
Và những năm chúng con thấy nỗi bất hạnh.
16 Nguyện công việc của Ngài được tỏ ra cho các tôi tớ Ngài.
Nguyện vinh quang của Ngài tỏa rạng trên con cháu họ.
17 Nguyện phước hạnh của Chúa, Ðức Chúa Trời của chúng con, tuôn đổ trên chúng con.
Cầu xin Ngài lập vững công việc của tay chúng con;
Thật vậy xin lập vững công việc của tay chúng con.
Cảm Tạ Chúa vì Tình Thương của Ngài
1 Hãy cảm tạ Chúa vì Ngài rất tốt,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
2 Hãy cảm tạ Thần của các thần,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
3 Hãy cảm tạ Chúa của các chúa,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
4 Ngài là Ðấng duy nhất làm những việc lạ lùng,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
5 Ðấng dùng sự khôn ngoan dựng nên các tầng trời,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
6 Ðấng trải đất ra trên các luồng nước biển,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
7 Ðấng dựng nên những vì sáng lớn,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời,
8 Mặt trời để chi phối ban ngày,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời,
9 Mặt trăng và các ngôi sao để chi phối ban đêm,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
10 Ðấng đánh hạ các con đầu lòng của Ai-cập,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
11 Ðấng đem dân I-sơ-ra-ên ra khỏi xứ ấy,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời,
12 Bằng bàn tay quyền năng và cánh tay đưa ra,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
13 Ðấng rẽ Hồng Hải ra làm hai,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
14 Ðấng đem dân I-sơ-ra-ên đi qua giữa biển ấy,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời,
15 Nhưng Ngài lật đổ Pha-ra-ôn và đạo quân vua ấy xuống Hồng Hải,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
16 Ðấng dẫn dắt dân Ngài đi qua đồng hoang,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
17 Ðấng đánh bại các vua lớn,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời,
18 Và tiêu diệt những vua mạnh,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời,
19 Ðó là Si-hôn vua dân A-mô-ri,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời,
20 Và Óc vua Ba-san,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời,
21 Rồi ban xứ của họ để làm sản nghiệp,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời,
22 Tức làm sản nghiệp cho I-sơ-ra-ên tôi tớ Ngài,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
23 Ðấng nhớ đến thân phận thấp hèn của chúng ta,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời,
24 Và giải cứu chúng ta khỏi những kẻ thù của chúng ta,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
25 Ðấng ban thực phẩm cho mọi loài xác thịt,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
26 Hãy cảm tạ Ðức Chúa Trời của các tầng trời,
Vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.
4 Sau đó lời của Sa-mu-ên được truyền lại cho toàn dân I-sơ-ra-ên.
Rương Giao Ước Bị Ðoạt Mất
Lúc ấy dân I-sơ-ra-ên ra nghênh chiến với dân Phi-li-tin và đóng trại gần Ê-bên-ê-xe; còn dân Phi-li-tin đóng trại tại A-phéc. 2 Dân Phi-li-tin dàn trận tấn công dân I-sơ-ra-ên. Khi hai bên giao chiến với nhau, dân I-sơ-ra-ên bị dân Phi-li-tin đánh bại và bị giết khoảng bốn ngàn người tại chiến trường.
3 Khi dân trở về trại, các trưởng lão của I-sơ-ra-ên nói, “Tại sao ngày nay Chúa để cho chúng ta bị dân Phi-li-tin đánh bại? Chúng ta hãy thỉnh Rương Giao Ước của Chúa ở Si-lô về đây với chúng ta. Khi Rương ấy ở giữa chúng ta, Ngài sẽ cứu chúng ta khỏi tay quân thù.”
4 Vậy dân sai người đến Si-lô rước Rương Giao Ước của Chúa các đạo quân, Ðấng ngự giữa các chê-ru-bim, từ nơi đó đến với trại quân. Có hai con trai của Hê-li là Hóp-ni và Phi-nê-a đi theo Rương Giao Ước của Ðức Chúa Trời. 5 Khi Rương Giao Ước của Chúa vào trong trại quân, toàn dân I-sơ-ra-ên reo hò lớn tiếng đến nỗi đất rúng động. 6 Khi dân Phi-li-tin nghe tiếng reo hò, họ nói, “Có chuyện gì trong trại quân Hê-bơ-rơ mà có tiếng reo hò vang dội như vậy?” Sau đó họ hiểu rằng Rương Giao Ước của Chúa đã đến trong trại quân. 7 Vậy dân Phi-li-tin sợ hãi. Họ nói với nhau, “Các vị thần[a] đã đến trong trại quân rồi!” Họ lại nói, “Khốn thay cho chúng ta! Việc như thế chưa hề xảy ra bao giờ. 8 Khốn thay cho chúng ta! Ai sẽ cứu chúng ta khỏi tay các vị thần vạn năng như thế? Ðó là các vị thần đã đánh hạ người Ai-cập bằng mọi thứ bịnh dịch trong đồng hoang. 9 Hỡi người Phi-li-tin, hãy can đảm lên, hãy chứng tỏ bản lĩnh trượng phu của mình, để anh em khỏi phải trở thành nô lệ của bọn Hê-bơ-rơ như chúng đang làm nô lệ cho chúng ta. Hãy chứng tỏ bản lĩnh trượng phu của mình và hãy chiến đấu!”
10 Vậy dân Phi-li-tin đã hết lòng chiến đấu và đã đánh bại dân I-sơ-ra-ên. Ai nấy đều bỏ chạy về trại mình. Trận đánh đó đã trở thành một cuộc tàn sát khủng khiếp. Phía I-sơ-ra-ên đã có ba mươi ngàn bộ binh tử trận. 11 Rương của Ðức Chúa Trời bị đoạt mất. Hai con trai của Hê-li là Hóp-ni và Phi-nê-a đều bị giết.
Các Tín Hữu Chia Sẻ Với Nhau
32 Bấy giờ cộng đồng tín hữu đông đảo ấy đồng tâm hiệp ý với nhau, không ai xem bất kỳ những gì mình có là của riêng, nhưng họ xem mọi vật là của chung. 33 Với quyền năng lớn lao, các sứ đồ làm chứng về sự sống lại của Ðức Chúa Jesus, và họ thảy đều nhận được ân phước dồi dào. 34 Trong vòng họ chẳng ai thiếu thốn gì, vì có nhiều chủ đất hoặc chủ nhà đã bán đất hoặc nhà của họ, lấy tiền bán được đem 35 đặt nơi chân các sứ đồ, để phân phát cho mỗi người tùy theo nhu cầu.
36 Có một người Lê-vi kia sinh ở Chíp-rơ, tên là Giô-sép, mà các sứ đồ gọi là Ba-na-ba, có nghĩa là “Con của Sự An Ủi.” 37 Ông có một cánh đồng; ông bán cánh đồng ấy, lấy tiền, và đem đặt nơi chân các sứ đồ.
A-na-nia và Sa-phi-ra
5 Nhưng một người tên là A-na-nia, với vợ là Sa-phi-ra, bán một miếng đất của họ, 2 và giữ lại một phần tiền; vợ ông biết rõ điều đó, đoạn ông đem số tiền còn lại đặt nơi chân các sứ đồ.
3 Phi-rơ nói, “Này ông A-na-nia, sao ông để Sa-tan đầy dẫy lòng ông, khiến ông nói dối Ðức Thánh Linh mà giữ lại một phần số tiền bán đất? 4 Khi miếng đất chưa bán, nó chẳng phải là của ông sao? Sau khi bán rồi, chẳng phải ông có quyền giữ số tiền đó sao? Tại sao ông rắp tâm làm điều ấy? Không phải ông dối gạt loài người nhưng dối gạt Ðức Chúa Trời.”
5 Nghe xong những lời ấy, A-na-nia ngã xuống và tắt thở. Tất cả những ai nghe chuyện ấy đều rất sợ hãi.
6 Các thanh niên đứng dậy, liệm xác ông, khiêng ra ngoài, và chôn.
7 Khoảng ba giờ sau, vợ ông, vốn chẳng biết việc đã xảy ra, bước vào. 8 Phi-rơ nói với bà, “Xin bà nói cho tôi biết, có phải ông bà bán miếng đất giá được bao nhiêu đó không?”
Bà đáp, “Vâng, chỉ được bấy nhiêu đó thôi.”
9 Phi-rơ nói với bà, “Tại sao ông bà đồng lòng với nhau thử Ðức Thánh Linh của Chúa? Kìa, bàn chân của những người đi chôn chồng bà vừa về đến cửa, họ sẽ khiêng bà luôn.”
10 Ngay lập tức bà ngã xuống nơi chân ông và tắt thở. Những thanh niên bước vào, thấy bà đã chết, họ khiêng bà ra, và chôn bà bên cạnh chồng bà.
11 Toàn thể hội thánh và tất cả những ai nghe việc ấy đều rất sợ hãi.
Chúa Báo Trước về Giê-ru-sa-lem Bị Tàn Phá
(Mat 24:15-21; Mác 13:14-19)
20 “Khi các ngươi thấy Giê-ru-sa-lem bị các đạo quân vây hãm, hãy biết rằng thời kỳ hoang tàn của nó đã gần. 21 Bấy giờ ai đang ở Giu-đê, hãy trốn lên núi; ai đang ở trong thành, hãy tìm cách thoát ra; ai đang ở ngoài đồng, đừng trở vào thành, 22 vì đó là những ngày báo trả, để tất cả những gì đã viết có thể được ứng nghiệm. 23 Khốn thay cho những phụ nữ mang thai và những người mẹ có con còn bú trong những ngày ấy, vì sẽ có cơn đại nạn giáng xuống trong xứ, và cơn thịnh nộ nghịch lại dân này. 24 Họ sẽ bị ngã chết bởi lưỡi gươm và bị bắt đem lưu đày giữa các nước. Giê-ru-sa-lem sẽ bị giày đạp bởi các dân ngoại cho đến khi thời kỳ của dân ngoại được trọn.”
Chúa Sẽ Quang Lâm
(Mat 24:29-31; Mác 13:24-27)
25 “Sẽ có những điềm lạ trong mặt trời, mặt trăng, và các ngôi sao. Trên mặt đất, các nước sẽ lo sợ và bối rối trước viễn ảnh biển dậy và sóng thần. 26 Người ta sẽ ngất xỉu vì sợ hãi và vì hồi hộp chờ đợi những gì sẽ xảy đến trên thế giới, bởi các quyền lực trên trời sẽ rúng động. 27 Khi ấy người ta sẽ thấy Con Người lấy đại quyền đại vinh ngự trên mây trời mà đến. 28 Khi các ngươi thấy những điều ấy bắt đầu xảy ra, hãy đứng thẳng dậy và ngước đầu lên, vì sự cứu chuộc các ngươi đến gần.”
Copyright © 2011 by Bau Dang