Book of Common Prayer
Lời Cầu Nguyện của Người Thống Hối
Thơ của Ða-vít
Ðể làm một của lễ tưởng niệm
1 Chúa ôi, xin đừng khiển trách con trong khi Ngài nóng giận;
Xin đừng sửa phạt con giữa cơn thịnh nộ của Ngài,
2 Vì các mũi tên của Ngài đã ghim thấu vào con,
Và tay Ngài đã đè nặng trên con.
3 Vì cơn giận của Ngài, thân thể con không chỗ nào lành lặn;
Vì tội lỗi của con, các xương con chẳng còn cái mạnh lành.
4 Vì các tội lỗi của con đã chồng chất cao quá đầu con;
Chúng giống như một gánh nặng, đè nặng quá sức con.
5 Những vết thương của con đã trở nên hôi thối và mưng mủ,
Bởi vì con đã ngu dại.
6 Con phải cúi khom và khòm cụp;
Con vừa đi vừa rên rỉ suốt ngày.
7 Vì gan ruột con như bị lửa hừng thiêu đốt,
Da thịt con chẳng còn lành lặn chỗ nào.
8 Con bị kiệt lực và bị nghiền nát;
Con rên rỉ than van, vì lòng con luôn lo lắng bồn chồn.
9 Chúa ôi, mọi ước nguyện của con đều ở trước mặt Ngài;
Nỗi thở than của con chẳng thể giấu được Ngài.
10 Lòng con luôn hồi hộp; sức lực con tiêu tan;
Ngay cả thị lực của con cũng biến mất.
11 Những người con yêu thương và bạn bè con đều xa lánh khi con bị đánh phạt;
Những bà con của con cũng đứng tránh ở đằng xa.
12 Những kẻ muốn giết con gài bẫy để hại mạng sống con;
Những kẻ tìm cách làm tổn thương con trù ẻo con sớm mất;
Suốt ngày chúng bàn tính những cách để phản bội lọc lừa.
13 Nhưng con, con như người điếc chẳng thèm nghe,
Như người câm chẳng thèm nói.
14 Thật vậy con như người không nghe không biết;
Miệng con chẳng buồn biện hộ làm gì.
15 Vì Chúa ôi, con chỉ trông cậy nơi Ngài;
Xin nhậm lời con, lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của con.
16 Vì con đã nói, “Chúng sẽ chẳng được vui mừng vì cớ tôi đâu;
Dù chân tôi có trợt, nhưng chúng sẽ chẳng có dịp để lên mình.”
17 Vì con sắp ngã rồi,
Nỗi đau đớn của con hằng ở trước mặt con.
18 Con xưng nhận tội lỗi của con;
Con rất khổ tâm vì tội của con.
19 Những kẻ thù của con hăng say và mạnh bạo;
Những kẻ ghét con thật vô cớ nhiều thay.
20 Chúng là những kẻ lấy điều ác báo đáp cho điều thiện;
Chúng chống đối con, vì con quyết tâm theo điều thiện.
21 Chúa ôi, xin đừng bỏ con;
Ðức Chúa Trời của con ôi, xin đừng ở xa con.
22 Xin mau mau đến cứu giúp con;
Lạy Chúa, Ðấng Giải Cứu của con.
25 Linh hồn con bám vào cát bụi;
Xin phục hồi sinh lực cho con theo như lời Ngài.
26 Con trình lên Ngài các đường lối con, và Ngài đã đáp lời con;
Xin dạy con các luật lệ Ngài.
27 Xin giúp con hiểu ý nghĩa các giới luật Ngài,
Ðể con suy gẫm những việc diệu kỳ của Ngài.
28 Linh hồn con buồn rã rượi vì trĩu nặng thảm sầu;
Xin làm cho con được mạnh mẽ theo như lời Ngài.
29 Xin đem con đường giả dối xa khỏi con,
Và dủ lòng thương ban cho con luật pháp Ngài.
30 Con đã chọn con đường chân thật;
Con quyết để mạng lịnh Ngài hằng ở trước mặt con.
31 Con bám chặt vào các chứng ngôn Ngài;
Chúa ôi, xin đừng để con bị hổ thẹn.
32 Con sẽ chạy theo con đường các điều răn Ngài;
Vì Ngài khai tâm mở trí con.
33 Chúa ôi, xin dạy con đường lối các luật lệ Ngài,
Ðể con vâng giữ nó đến cùng.
34 Xin ban cho con sự thông hiểu để con làm theo luật pháp Ngài,
Và vâng giữ nó hết lòng.
35 Xin dẫn con đi trong đường các điều răn Ngài,
Vì con ưa thích các điều răn ấy.
36 Xin khiến lòng con hướng về các chứng ngôn Ngài,
Chứ không phải chỉ lo kiếm lợi lộc cho mình.
37 Xin khiến mắt con quay khỏi những vinh hoa phù phiếm,
Và phục hồi sinh lực con trong đường lối Ngài.
38 Xin làm ứng nghiệm lời Ngài trên tôi tớ Ngài,
Người hằng kính sợ Ngài.
39 Xin đừng để con bị sỉ nhục, tức điều con hằng lo sợ,
Vì các mạng lịnh Ngài thật tốt đẹp.
40 Kìa, con khao khát giới luật Ngài biết bao!
Xin lấy đức công chính Ngài phục hồi sinh lực con.
41 Chúa ôi, nguyện tình thương của Ngài đến với con;
Nguyện ơn cứu rỗi của Ngài đến với con y như lời hứa của Ngài,
42 Ðể con có thể đối đáp với kẻ sỉ nhục con,
Vì con tin cậy nơi lời Ngài.
43 Xin đừng cất lời chân thật khỏi miệng con,
Vì con đặt hy vọng vào mạng lịnh Ngài.
44 Con sẽ vâng giữ luật pháp Ngài luôn luôn,
Cho đến đời đời vô cùng.
45 Con sẽ bước đi tự do thoải mái,
Vì con tìm kiếm các giới luật Ngài.
46 Con sẽ nói ra chứng ngôn Ngài trước mặt các vua,
Và sẽ không bị hổ thẹn.
47 Con sẽ vui thích trong các điều răn Ngài,
Ðó là những gì con yêu mến.
48 Con đưa tay lên đón nhận các điều răn Ngài, đó là những gì con yêu mến,
Và con sẽ suy gẫm các luật lệ Ngài.
25 Khi anh chị em có con, có cháu, và được ổn định trong xứ ấy rồi, nếu anh chị em hành động một cách sa đọa mà làm cho mình hình tượng của bất cứ vật gì –làm như thế tức là làm điều ác trước mặt Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, và chọc giận Ngài– 26 thì ngày nay tôi gọi trời và đất làm chứng để nghịch lại anh chị em rằng anh chị em sẽ sớm bị tiêu diệt hoàn toàn khỏi xứ mà anh chị em sắp sửa qua Sông Giô-đanh chiếm lấy. Anh chị em sẽ không sống lâu trong xứ ấy, nhưng sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn. 27 Chúa sẽ phân tán anh chị em ra giữa các dân; chỉ một số ít người của anh chị em sẽ sót lại giữa các dân mà Chúa sẽ đưa anh chị em đến sống. 28 Ở đó anh chị em sẽ phụng sự các thần khác do bàn tay loài người làm ra. Ðó là những thứ bằng gỗ và bằng đá, những thứ không thấy, không nghe, không ăn, và không ngửi. 29 Từ những nơi đó anh chị em sẽ trở lại tìm kiếm Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, và anh chị em sẽ tìm được Ngài nếu anh chị em tìm kiếm Ngài hết lòng và hết linh hồn mình. 30 Trong cơn cùng khốn, tức khi tất cả những điều ấy xảy đến cho anh chị em trong tương lai, anh chị em sẽ quay về với Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, và nghe theo Ngài. 31 Vì Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, là Ðức Chúa Trời hay thương xót; Ngài sẽ không bỏ hẳn anh chị em và cũng không tuyệt diệt anh chị em; Ngài sẽ không quên giao ước mà Ngài đã thề với tổ tiên anh chị em.
23 Tôi cầu xin Ðức Chúa Trời làm chứng cho linh hồn tôi rằng tôi chưa trở lại Cô-rinh-tô như dự tính bởi vì tôi muốn bỏ qua cho anh chị em. 24 Tôi không có ý ám chỉ rằng chúng tôi có quyền gì trên đức tin của anh chị em, nhưng chúng tôi chỉ muốn làm những bạn đồng lao với anh chị em để phục vụ niềm vui của anh chị em, vì anh chị em đang đứng vững trong đức tin của mình.
2 Vì thế tôi đã quyết định không trở lại thăm để khỏi làm anh chị em đau buồn. 2 Vì nếu tôi đã làm anh chị em đau buồn, thì ai sẽ là người làm tôi vui trở lại, nếu không phải là những người tôi đã làm đau buồn? 3 Tôi viết điều này cho anh chị em để khi tôi đến, tôi sẽ không bị đau buồn bởi những người đáng lý phải làm tôi vui; nhưng tôi tin tưởng nơi anh chị em rằng tất cả anh chị em sẽ lấy niềm vui của tôi làm niềm vui của mình. 4 Vì tôi viết cho anh chị em mà trong lòng buồn đau và quặn thắt, với nước mắt dầm dề, không phải để làm anh chị em đau buồn, nhưng để anh chị em biết rằng tôi thương anh chị em tha thiết biết bao.
Tha Thứ Kẻ Phạm Tội
5 Nếu người nào đã gây nên đau buồn, người ấy không chỉ đã làm tôi đau buồn, nhưng ít nhiều cũng đã làm tất cả anh chị em đau buồn nữa; tôi không nói quá lời đâu. 6 Người ấy đã bị đa số anh chị em trừng phạt như vậy cũng đủ rồi, 7 nên bây giờ xin anh chị em làm ngược lại mà tha thứ và an ủi người ấy, kẻo người ấy bị sự đau buồn quá lớn nuốt mất. 8 Vậy tôi khuyên anh chị em hãy tái xác nhận cho người ấy biết rằng anh chị em vẫn còn yêu thương người ấy. 9 Vì mục đích đó mà tôi đã viết cho anh chị em, để thử xem anh chị em có vâng lời trong mọi sự chăng. 10 Bây giờ hễ anh chị em tha thứ ai, thì tôi cũng tha thứ người ấy. Nếu tôi tha thứ ai, ấy là vì cớ anh chị em mà tha thứ trước mặt Ðấng Christ, 11 để Sa-tan không thể thừa cơ đánh phá chúng ta, vì chúng ta không lạ gì mưu chước của nó.
Mối Quan Tâm của Phao-lô Khi Ở Trô-ách
12 Khi tôi đến Trô-ách để rao giảng Tin Mừng của Ðấng Christ, Chúa đã mở một cánh cửa cho tôi ở đó, 13 nhưng tôi không được an tâm, vì tôi không tìm được anh em tôi là Tít ở đó, nên tôi đành tạm biệt họ để đi qua Ma-xê-đô-ni-a.
Ðắc Thắng Nhờ Ðấng Christ
14 Nhưng tạ ơn Ðức Chúa Trời, vì Ngài luôn luôn làm cho chúng tôi được đắc thắng vẻ vang trong Ðấng Christ, và đã dùng chúng tôi tỏa lan mùi thơm về sự hiểu biết Ngài ra khắp nơi. 15 Vì chúng tôi là hương thơm của Ðấng Christ được dâng lên Ðức Chúa Trời giữa những người được cứu và những người bị hư mất. 16 Ðối với những người bị hư mất, chúng tôi là mùi tử khí để họ biết rằng họ đang tiến dần đến sự chết, nhưng đối với những người được cứu, chúng tôi là mùi sinh khí dẫn họ đến sự sống. Ai có khả năng làm những điều ấy chăng? 17 Thật vậy chúng tôi không rao giảng lời[a] của Ðức Chúa Trời để kiếm sống như nhiều người đang làm, nhưng với tư cách là những người được Ðức Chúa Trời sai phái trong Ðấng Christ, chúng tôi đã rao giảng cách chân thành trước mặt Ðức Chúa Trời.
Con Chiên Lạc
(Mat 18:12-14)
15 Khi ấy tất cả những người thu thuế và những kẻ tội lỗi đến gần Ngài để nghe Ngài giảng dạy. 2 Thấy vậy những người Pha-ri-si và các thầy dạy giáo luật lầm bầm rằng, “Người này tiếp những kẻ tội lỗi và ăn uống với chúng.”
Ðứa Con Phóng Ðãng
11 Ngài lại nói, “Một người kia có hai con trai. 12 Người con thứ nói với cha, ‘Thưa cha, xin cha cho con phần gia tài sẽ thuộc về con.’ Người cha chia gia tài cho hai con. 13 Chẳng bao lâu sau đó, người con thứ tóm thâu tất cả những gì thuộc về mình và lên đường đi phương xa. Ở đó anh tiêu xài phung phí tài sản của mình và sống rất phóng đãng. 14 Sau khi anh đã tiêu sạch mọi sự mình có, cả xứ gặp phải một nạn đói rất trầm trọng, và anh bắt đầu lâm vào cảnh túng thiếu. 15 Anh xin đi làm thuê cho một người bản xứ. Người ấy sai anh ra đồng chăn heo. 16 Anh ao ước được lấy vỏ đậu của heo ăn để ăn cho no, nhưng người ta không cho. 17 Bấy giờ anh mới giác ngộ và nói, ‘Bao nhiêu người làm thuê ở nhà cha ta có cơm bánh ăn không hết, còn ta ở đây lại bị chết đói thể này.’ 18 Ta sẽ đứng dậy, trở về với cha ta, và thưa với cha ta rằng, ‘Thưa cha, con đã phạm tội với Trời và với cha. 19 Con không xứng đáng được gọi là con của cha nữa. Xin cha cho con được như một người làm thuê của cha.’
20 Ðoạn anh đứng dậy và trở về với cha anh. Trong khi anh còn ở đàng xa, người cha đã trông thấy và động lòng thương xót. Ông chạy đến ôm lấy anh và hôn anh. 21 Người con nói với ông, ‘Thưa cha, con đã phạm tội với Trời và với cha. Con không xứng đáng được gọi là con của cha nữa.’ 22 Nhưng người cha bảo các đầy tớ của ông, ‘Hãy mau mau lấy áo choàng tốt nhất mặc cho cậu, hãy đeo nhẫn vào ngón tay cậu, hãy lấy giày mang vào chân cậu, 23 và hãy bắt một bò con mập làm thịt để chúng ta ăn mừng, 24 vì con của tôi đây tưởng đã chết mà bây giờ còn sống, tưởng đã mất mà bây giờ đã tìm lại được.’ Thế là họ bắt đầu ăn mừng.
25 Lúc ấy người con cả của ông đang ở ngoài đồng. Khi anh về gần đến nhà và nghe có tiếng đàn ca nhảy múa, 26 anh gọi một đầy tớ đến và hỏi xem trong nhà có chuyện gì. 27 Người ấy đáp, ‘Em cậu vừa trở về. Cha cậu đã bắt bò con mập làm thịt, vì thấy cậu ấy trở về bình an mạnh khỏe.’ 28 Người con cả liền nổi giận và không chịu vào nhà; vì thế cha anh đi ra và khuyên anh. 29 Nhưng anh trả lời và nói với cha anh, ‘Cha xem đó, bao nhiêu năm nay con phục vụ cha, con không bao giờ làm trái lệnh cha, nhưng chưa bao giờ cha cho con một con dê con để con vui vẻ với bạn bè. 30 Nhưng khi thằng con ấy của cha, đứa đã phung phí gia tài của cha với phường đĩ điếm, trở về thì cha làm thịt bò con mập ăn mừng!’
31 Nhưng người cha nói với anh, ‘Con ơi, con luôn luôn ở với cha. Tất cả những gì của cha là của con. 32 Nhưng bây giờ chúng ta nên làm tiệc ăn mừng và vui vẻ, vì em con đây đã chết mà bây giờ lại sống, đã mất mà bây giờ đã tìm lại được.’”
Copyright © 2011 by Bau Dang