Book of Common Prayer
Ca Ngợi Quyền Uy của CHÚA
1 Chúa trị vì!
Hỡi trái đất, hãy vui mừng;
Hỡi muôn ngàn hải đảo, hãy hân hoan.
2 Mây dày và bóng tối mù mịt bao quanh Ngài;
Công chính và công lý là nền tảng của ngai Ngài.
3 Lửa hừng đi trước mặt Ngài,
Thiêu hủy mọi kẻ chống nghịch chung quanh.
4 Các tia chớp của Ngài lóe lên rực sáng khắp thế gian;
Ðất thấy vậy run lên lẩy bẩy.
5 Các núi đồi tan chảy như sáp trước mặt Chúa,
Tức trước thánh nhan của Ðấng Chúa Tể toàn cầu.
6 Các tầng trời rao truyền đức công chính Ngài;
Tất cả các dân đều thấy vinh quang Ngài.
7 Hãy để mọi kẻ thờ lạy các hình tượng bị xấu hổ,
Tức những kẻ khoe mình về các hình tượng vô tri của chúng.
Hỡi tất cả các thần, hãy sấp mình xuống thờ lạy Ngài.
8 Si-ôn nghe thế bèn vui mừng,
Các ái nữ của Giu-đa đều vui vẻ,
Vì những phán quyết của Ngài, Chúa ôi;
9 Vì Ngài, Chúa ôi, là Ðấng Tối Cao trên khắp đất;
Ngài vượt trỗi bỏ xa tất cả các thần.
10 Hỡi những người yêu mến Chúa, hãy ghét điều ác;
Ngài bảo vệ sinh mạng các thánh đồ của Ngài khỏi tay kẻ ác.
11 Ánh sáng tỏa rạng trên người ngay lành,
Và niềm vui cho người có lòng ngay thẳng.
12 Hỡi những người ngay lành, hãy vui mừng trong Chúa;
Hãy dâng lòng biết ơn lên danh thánh của Ngài.
Ca Tụng Chúa Vì Sự Gắn Bó của Ngài với I-sơ-ra-ên
1 Chúa trị vì, muôn dân hãy run sợ!
Ngài ngự giữa các chê-ru-bim, trái đất khá rung rinh.
2 Chúa thật vĩ đại ở Si-ôn;
Ngài được tôn cao hơn tất cả các dân các nước.
3 Nguyện họ ca tụng danh lớn lao và đáng sợ của Ngài.
Ngài là Thánh!
4 Lạy Vua quyền năng,
Ðấng yêu công lý;
Ngài lập sự công bằng;
Ngài thi hành công lý và công chính trong Gia-cốp.
5 Hãy tôn cao Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta;
Hãy thờ lạy nơi bệ chân Ngài;
Ngài là Thánh!
6 Môi-se và A-rôn là những người trong vòng các tư tế;
Sa-mu-ên ở trong số những người cầu khẩn danh Ngài;
Họ kêu cầu Chúa, và Ngài đã đáp lời họ.
7 Từ trong đám mây, Ngài phán với họ;
Họ tuân giữ các mạng lịnh Ngài và vâng theo các luật lệ Ngài ban cho họ.
8 Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời chúng con, Ngài đã đáp lời họ;
Khi đối xử với họ Ngài thật là Ðức Chúa Trời hay dung thứ,
Dẫu Ngài có sửa phạt họ vì những sai phạm của họ.
9 Hãy tôn cao Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta;
Hãy thờ phượng Ngài trên núi thánh của Ngài,
Vì Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, là thánh.
Kêu Gọi Ca Ngợi CHÚA
Bài ca cảm tạ
1 Hỡi cả thế giới,
Hãy lớn tiếng reo mừng tung hô Chúa.
2 Hãy thờ phượng[a] Chúa cách vui mừng;
Hãy đến trước thánh nhan Ngài với tiếng hoan ca.
3 Khá biết rằng Chúa là Ðức Chúa Trời.
Ấy là Ngài, Đấng dựng nên chúng ta;
Chúng ta thuộc về Ngài;
Chúng ta là con dân Ngài và bầy chiên của đồng cỏ Ngài.
4 Hãy cảm tạ mà vào các cổng Ngài;
Khá ngợi ca mà vào các sân Ngài;
Hãy tạ ơn Ngài, khá chúc tụng danh Ngài.
5 Vì Chúa thật tốt;
Tình thương của Ngài hằng còn mãi mãi;
Ðức thành tín của Ngài còn đến muôn đời.
Cầu Xin Chúa Báo Trả Kẻ Thù
1 Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời, Ðấng báo trả;
Ðức Chúa Trời báo trả ôi, xin tỏa sáng chính Ngài.
2 Xin trỗi dậy, Ðấng Phán Xét thế gian ôi;
Xin báo trả xứng đáng những kẻ lên mình kiêu ngạo.
3 Chúa ôi, những kẻ gian ác sẽ còn đắc chí đến bao lâu nữa?
Những kẻ gian ác sẽ còn vênh váo đến bao giờ?
4 Chúng buông ra những lời xấc xược;
Cả bọn làm ác đều thốt ra những lời phách lối khoe khoang.
5 Chúa ôi, chúng nghiền nát con dân Ngài;
Chúng gây thương tổn cho cơ nghiệp Ngài.
6 Chúng giết hại người góa bụa và kiều dân;
Chúng tàn sát ngay cả cô nhi côi cút.
7 Rồi chúng nói, “Chúa sẽ không thấy đâu;
Ðức Chúa Trời của Gia-cốp sẽ chẳng quan tâm đến đâu.”
8 Hãy chú ý nghe đây, hỡi những kẻ điên dại giữa phàm nhân;
Khi nào các người mới hiểu, hỡi quân u mê rồ dại?
9 Ðấng dựng nên lỗ tai, há chẳng nghe được sao?
Ðấng dựng nên con mắt, há chẳng thấy được sao?
10 Ðấng sửa phạt các dân, há chẳng biết trừng phạt sao?
Ðấng dạy dỗ loài người, há chẳng có kiến thức sao?
11 Chúa hiểu rõ mọi tư tưởng thầm kín của loài người;
Ngài biết rõ rằng loài người chẳng qua là hư ảo.
12 Chúa ôi, phước thay cho người nào được Ngài sửa phạt,
Và được Ngài dạy luật pháp của Ngài cho,
13 Vì Ngài sẽ cho người ấy được nghỉ ngơi trong ngày hoạn nạn,
Cho đến khi huyệt mả dành cho kẻ ác được đào xong.
14 Vì Chúa sẽ không lìa bỏ con dân Ngài;
Ngài sẽ chẳng bỏ rơi cơ nghiệp Ngài.
15 Vì công lý sẽ được trả lại cho người công chính;[a]
Và mọi người có lòng chính trực đều đeo đuổi điều ấy.
16 Ai sẽ trỗi dậy để chống cự kẻ ác cho con chăng?
Ai sẽ đứng lên binh vực con trước mặt những kẻ làm ác đây?
17 Nếu Chúa không giúp đỡ con,
Thì chỉ một chút nữa thôi linh hồn con đã phải lặng im luôn rồi.
18 Khi con nói, “Ôi, tôi đã trợt chân!”
Chúa ôi, lòng thương xót của Ngài đã giữ con đứng vững.
19 Khi tâm trí con bị vô số nỗi lo âu dồn dập,
Niềm an ủi của Ngài làm phấn khởi linh hồn con.
20 Có thể nào một vương quyền gian ác,
Một chính quyền chuyên dùng sắc lệnh để làm khổ dân,
Lại có thể liên hiệp với Ngài sao?
21 Chúng họp lại với nhau để tìm cách giết hại người ngay lành,
Ðể kết án tử hình người vô tội.
22 Nhưng Chúa là thành trì của tôi;
Ðức Chúa Trời của tôi là vầng đá cho tôi nương náu.
23 Ngài sẽ báo trả chúng về các tội ác chúng;
Ngài sẽ tiêu diệt chúng vì sự gian ác chúng;
Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, sẽ tiêu diệt chúng.
Mời Ðến Ca Ngợi Chúa và Khuyên Ðừng Vô Tín
1 Hãy đến, chúng ta hãy vui vẻ ca hát tôn ngợi Chúa;
Chúng ta hãy cất tiếng hoan ca Vầng Ðá Cứu Rỗi của chúng ta.
2 Chúng ta hãy đến trước mặt Ngài với những lời cảm tạ;
Chúng ta hãy lớn tiếng ca mừng Ngài bằng những bài thánh ca,
3 Vì Chúa là Ðức Chúa Trời vĩ đại,
Một Ðại Vương trên tất cả các thần.
4 Ngài nắm trong tay các vực sâu trong lòng đất;
Các đỉnh núi cao đều cũng thuộc về Ngài.
5 Ðại dương là của Ngài, vì Ngài đã dựng nên nó;
Còn đất khô đã do chính đôi tay Ngài tạo nên.
6 Hãy đến, chúng ta hãy sấp mình xuống thờ lạy;
Chúng ta hãy quỳ gối xuống trước mặt Chúa, Ðấng Tạo Hóa của chúng ta,
7 Vì Ngài là Ðức Chúa Trời của chúng ta;
Chúng ta là con dân của đồng cỏ Ngài,
Là đàn chiên do tay Ngài dìu dắt.
Ngày nay nếu anh chị em nghe tiếng Ngài,
8 Thì chớ cứng lòng mà gây loạn như đã làm tại Mê-ri-ba,
Như trong ngày thách đố Chúa tại Ma-sa trong đồng hoang.
9 “Lúc ấy tổ tiên các ngươi đã khiêu khích Ta,
Chúng đã thách đố Ta, dù chúng đã thấy rõ các việc Ta làm.
10 Trong bốn mươi năm Ta chán ngán thế hệ ấy,
Nên Ta đã nói, ‘Chúng là một dân có lòng thích đi sai lạc;
Chúng chẳng biết các đường lối Ta thật sự là gì.’
11 Vì thế trong cơn giận Ta đã thề rằng,
‘Chúng sẽ không được vào nơi nghỉ ngơi của Ta.’”
10 Này, đến ngày rồi!
Này, nó đến rồi!
Sự diệt vong đã bắt đầu rồi.
Cây gậy đã trổ hoa;
Kiêu ngạo đã đâm chồi.
11 Sự bạo ngược đã phát triển thành gậy của sự gian ác.
Không ai trong chúng sẽ tồn tại;
Không ai trong đám đông ấy cả.
Của cải sự nghiệp của chúng đều sẽ chẳng còn gì,
Và chẳng ai sẽ khóc thương chúng.
12 Giờ đã điểm, ngày đã gần.
Người mua chớ vui, kẻ bán chớ buồn,
Vì cơn thịnh nộ sẽ giáng xuống trên mọi người.
13 Cho dù người bán vẫn còn sống, người ấy sẽ không thể chuộc lại sản nghiệp đã bán, vì khải tượng ấy sẽ ứng nghiệm trên mọi người, và nó sẽ không bị thu hồi, vì không ai đã sống cuộc sống quá nhiều tội lỗi mà mong có thể được phục hồi như ngày trước.
14 Chúng đã thổi kèn triệu tập và mọi sự đã chuẩn bị sẵn sàng,
Nhưng không ai chịu xông ra trận,
Vì cơn thịnh nộ của Ta đã làm cho mọi người lo sợ.
15 Bên ngoài thì gươm đao,
Bên trong thì ôn dịch và nạn đói.
Ai ở ngoài đồng sẽ bị gươm giáo giết chết,
Ai ở trong thành sẽ bị nạn đói và ôn dịch nuốt mất.
23 Hãy làm một dây xiềng!
Vì xứ sở đã đầy các tội ác gây đổ máu,
Và trong thành đã ngập sự bạo tàn.
24 Ta sẽ mang những kẻ độc ác nhất trong các dân đến,
Những kẻ ấy sẽ chiếm lấy nhà của chúng.
Ta sẽ làm cho bọn quyền thế phải chấm dứt thói ngang tàng,
Và sẽ biến những nơi chúng thờ tự thành uế tục.
25 Khi cơn hủy diệt đến, chúng sẽ cầu mong được bình an,
Nhưng bình an sẽ không có.
26 Ngược lại, tai họa nầy sẽ chồng lên tai họa khác,
Tin dữ nầy sẽ tiếp nối tin dữ kia;
Bấy giờ chúng sẽ trông ngóng khải tượng nơi các tiên tri, nhưng chẳng có;
Chúng muốn nghe lời chỉ giáo của các tư tế, nhưng bọn ấy không am hiểu Luật Pháp;
Chúng muốn theo kế hoạch của các mưu sĩ cao niên, nhưng những kẻ ấy chẳng nghĩ ra mưu kế gì.
27 Ngay cả vua cũng âu sầu than thở,
Các quan tướng đều bó tay trong tuyệt vọng,
Và cánh tay của mọi người trong nước đều run lẩy bẩy.
Ta sẽ báo trả chúng tùy theo đường lối của chúng,
Ta sẽ xét xử chúng theo cách chúng đã xét xử người ta.”
Ðức Chúa Trời Chắc Chắn Thực Hiện Lời Hứa của Ngài
13 Khi Ðức Chúa Trời hứa với Áp-ra-ham, Ngài không thể chỉ ai lớn hơn Ngài để thề, nên Ngài đã chỉ chính Ngài mà thề 14 rằng,
“Ta chắc chắn sẽ ban phước cho ngươi, và Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi gia tăng lên nhiều.”
15 Và vì thế ông đã bền chí đợi chờ, và đã nhận được điều đã hứa.
16 Vì người ta thường chỉ vào một đấng lớn hơn mình để thề, và lời thề là sự xác định để kết thúc mọi cuộc tranh chấp. 17 Cũng thế Ðức Chúa Trời càng muốn chứng tỏ cho những người thừa hưởng lời hứa biết tính bất di bất dịch của mục đích Ngài, Ngài đã bảo đảm bằng một lời thề, 18 để qua hai điều[a] bất di bất dịch ấy, tức hai điều Ðức Chúa Trời không thể nói dối, chúng ta, những kẻ chạy đến ẩn náu, có được sự khích lệ mạnh mẽ để nắm chặt lấy hy vọng đã đặt trước mặt mình. 19 Chúng ta nắm chặt lấy hy vọng đó như bám giữ cái neo chắc chắn và vững chãi của linh hồn, đã được neo chặt bên trong bức màn, 20 nơi Ðức Chúa Jesus, Ðấng đi tiên phong mở đường cho chúng ta, đã vào, khi Ngài trở thành Vị Thượng Tế đời đời theo dòng Mên-chi-xê-đéc.
Chúa Sai Bảy Mươi Hai Môn Ðồ Ði Truyền Giáo
10 Sau việc đó, Chúa chỉ định thêm bảy mươi hai[a] môn đồ và sai họ từng đôi một đi trước Ngài đến những thành và những nơi Ngài sẽ đến. 2 Ngài nói với họ, “Mùa gặt thật trúng, nhưng thợ gặt lại ít. Vậy hãy xin Chủ mùa gặt sai các thợ gặt vào cánh đồng của Ngài. 3 Các ngươi hãy ra đi. Này, Ta sai các ngươi ra đi như những chiên con giữa bầy muông sói. 4 Ðừng mang theo túi tiền, túi đi đường, giày dép, và cũng đừng chào hỏi ai dọc đường. 5 Hễ các ngươi vào nhà nào, trước hết hãy nói, ‘Bình an cho nhà này.’ 6 Nếu trong nhà đó có ai xứng đáng hưởng phước bình an, phước bình an các ngươi sẽ đến với người ấy; nếu không, phước bình an đó sẽ trở về với các ngươi. 7 Hãy cứ ở tại nhà đó và ăn uống những gì người ta đãi, vì người làm công đáng được hưởng tiền lương mình. Ðừng thay đổi từ nhà này sang nhà khác. 8 Khi các ngươi vào thành nào mà dân thành đó hoan nghinh các ngươi, hãy ăn những thức ăn họ đãi các ngươi, 9 hãy chữa lành những người bịnh ở đó, và nói với họ, ‘Vương quốc Ðức Chúa Trời đang đến gần quý vị.’
10 Nhưng khi các ngươi vào thành nào mà dân ở đó không hoan nghinh các ngươi, hãy ra các đường phố của họ và nói, 11 ‘Ngay cả bụi của thành các người dính nơi chân chúng tôi, chúng tôi cũng chùi phủi để trả lại các người. Tuy nhiên các người hãy biết rõ điều này: Vương quốc Ðức Chúa Trời đang đến gần.’ 12 Ta nói với các ngươi, trong ngày ấy, Thành Sô-đôm sẽ được xử khoan hồng hơn thành đó.
13 Khốn cho ngươi, hỡi Thành Cô-ra-xin! Khốn cho ngươi, hỡi Thành Bết-sai-đa! Vì nếu các phép lạ đã làm ra giữa các ngươi được thực hiện ở Thành Ty-rơ và Thành Si-đôn, họ đã mặc vải thô, ngồi giữa đống tro, và ăn năn từ lâu rồi. 14 Vì thế trong ngày phán xét, Thành Ty-rơ và Thành Si-đôn sẽ được xử khoan hồng hơn các ngươi.
15 Còn ngươi, hỡi Thành Ca-bê-na-um, ngươi tưởng mình được đưa lên đến tận trời sao? Không đâu, ngươi sẽ bị hạ xuống tận âm phủ.
16 Ai nghe lời các ngươi là nghe lời Ta, còn ai khước từ các ngươi là khước từ Ta, và ai khước từ Ta là khước từ Ðấng đã sai Ta.”
Các Môn Ðồ Trở Về Báo Cáo
17 Bảy mươi hai[b] môn đồ trở về, vui mừng thưa với Ngài, “Lạy Chúa, nhờ danh Ngài các quỷ phải chịu khuất phục chúng con.”
Copyright © 2011 by Bau Dang