Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 55

Xin Chúa Cho Kẻ Phản Bội Bị Tiêu Diệt

Cho Trưởng Ban Nhạc

Dùng với nhạc khí bằng dây

Giáo huấn ca của Ða-vít

Ðức Chúa Trời ôi, xin lắng nghe lời cầu nguyện của con;
Xin Ngài đừng ẩn mặt khỏi những lời cầu khẩn của con.
Xin lắng nghe con và đáp lời con;
Con trăn trở, thở than, và kêu van.
Vì cớ giọng nói của kẻ thù con,
Vì cớ sự áp bức của những kẻ gian ác trên con,
Bởi chúng đem hoạn nạn đến cho con;
Mỗi lần tức giận chúng càng ghét con hơn.

Lòng con đau đớn trong con;
Nỗi sợ chết phủ lấy con.
Sự kinh hãi và run sợ ập đến trên con;
Nỗi kinh hoàng bao trùm lấy con.
Con tự nhủ, “Ước gì mình có đôi cánh như chim bồ câu,
Ðể bay đi thật xa hầu được yên ổn.”
Thật vậy con muốn bay đi thật xa,
Con muốn đến một nơi trú ẩn thật sâu trong sa mạc. (Sê-la)
Con muốn bay liền đến một nơi ẩn náu xa xăm,
Ðể thoát khỏi những cuồng phong bão tố.

Chúa ôi, xin tiêu diệt chúng,
Xin làm cho tiếng nói của chúng trở nên lộn xộn,
Vì con đã thấy bạo tàn và xung đột xảy ra trong thành.
10 Cả ngày lẫn đêm chúng cứ rảo tới rảo lui trên bờ thành,
Trong khi tội ác và sự phá hoại xảy ra ngay giữa thành.
11 Sự gian ác ở ngay trong thành;
Sự gian dối và lường gạt chẳng rời khỏi đường phố của thành.

12 Thật ra chẳng phải một kẻ thù nào sỉ nhục tôi,
Nếu như vậy tôi cũng ráng chịu được;
Cũng chẳng phải kẻ ghét tôi nổi lên chống lại tôi,
Nếu như thế tôi có thể tránh mặt nó được.
13 Nhưng lại chính là bạn, một người ngang hàng với tôi,
Một người bạn của tôi, và là người cộng sự của tôi.
14 Chúng ta từng tương giao mật thiết với nhau;
Chúng ta từng theo đoàn đông đến nhà Ðức Chúa Trời.

15 Nguyện chúng bị qua đời cách đột ngột;
Nguyện chúng bị bức tử để phải xuống âm phủ,
Vì sự gian ác ở trong nhà chúng và ở giữa chúng.

16 Về phần tôi, tôi kêu cầu Ðức Chúa Trời,
Chúa cứu tôi.
17 Buổi chiều, buổi sáng, và buổi trưa, tôi than thở và kêu van;
Và Ngài nghe tiếng tôi.
18 Ngài cứu linh hồn tôi bình an khỏi cuộc chiến chống lại tôi,
Vì nhiều kẻ chống lại tôi thay.
19 Ðức Chúa Trời, Ðấng ngự trên ngôi từ thời thượng cổ, sẽ nghe lời cầu nguyện tôi và làm khổ chúng; (Sê-la)
Bởi vì chúng chẳng chịu thay đổi và chẳng kính sợ Ðức Chúa Trời.

20 Kẻ ấy đưa tay ra làm hại những người sống hòa bình với mình;
Nó phản bội lời thệ ước của nó.
21 Miệng nó nói trơn tru hơn mỡ,
Nhưng lòng nó toan tính cách đánh bại đối phương;
Lưỡi nó nói nhã nhặn hơn dầu,
Nhưng thật là những thanh gươm đã rút ra khỏi vỏ.

22 Hãy trao gánh nặng của bạn cho Chúa, Ngài sẽ nâng đỡ bạn;
Ngài chẳng cho phép người ngay lành bị rúng động bao giờ.

23 Còn Ngài, Ðức Chúa Trời ôi, chắc chắn Ngài sẽ quăng chúng xuống vựa sâu hủy diệt;
Những kẻ ham làm đổ máu và phản bội sẽ không sống được phân nửa số ngày của chúng.
Còn con, con cứ tin cậy Ngài.

Thánh Thi 138:1-139:23

Cảm Tạ Chúa Vì Ơn Ngài

Thơ của Ða-vít

Con sẽ hết lòng ca ngợi Ngài;
Con sẽ ca ngợi Ngài trước mặt các thần.
Con sẽ hướng về đền thánh Ngài sấp mình thờ lạy và ca ngợi danh Ngài,
Vì tình thương và đức thành tín của Ngài,
Vì Ngài đã làm cho lời Ngài và danh Ngài được tôn cao trên mọi sự.
Vì trong ngày con kêu cầu Ngài đã đáp lời con;
Ngài khiến con dũng cảm với sức mạnh trong tâm hồn.

Chúa ôi, tất cả các vua trên đất sẽ cảm tạ Ngài,
Khi họ được nghe những lời từ miệng Ngài.
Thật vậy họ sẽ ca ngợi các đường lối Chúa,
Vì vinh hiển Chúa thật lớn lao thay.
Vì dù Chúa ngự trên trời cao thăm thẳm,
Ngài vẫn đoái thương đến những kẻ thấp hèn;
Còn những kẻ kiêu ngạo Ngài đã biết rõ từ xa.

Dù con phải bước đi giữa cơn nguy khốn,
Ngài sẽ giữ gìn mạng sống con.
Ngài sẽ đưa tay ra đối phó với cơn giận của những kẻ thù ghét con;
Tay phải Ngài sẽ cứu con.
Chúa sẽ thực hiện những gì Ngài muốn làm cho đời sống con;
Chúa ôi, lòng thương xót của Ngài còn đến đời đời;
Xin đừng bỏ công việc của tay Ngài.

Chúa Là Ðấng Toàn Tri và Toàn Tại

Thơ của Ða-vít

Cho Trưởng Ban Nhạc

Chúa ôi, Ngài đã dò xét con và biết con.
Ngài biết khi con ngồi, lúc con đứng dậy;
Từ xa Ngài đã thấu hiểu tất cả ý tưởng con.
Ngài biết rõ lối nào con ra đi hay khi nào con nằm ngủ;
Ngài quen thuộc mọi đường lối con.
Ngay cả khi lưỡi con chưa thốt thành lời,
Kìa, Chúa ôi, Ngài đã biết tất cả rồi.
Ngài bao vây con cả phía sau lẫn phía trước,
Và đặt tay Ngài trên con.
Kiến thức như thế thật diệu kỳ quá cho con,
Cao diệu quá, con không hiểu được.

Con có thể đi đâu để tránh khỏi Thần Ngài?
Con sẽ trốn ở đâu hầu thoát khỏi sự hiện diện của Ngài?
Nếu con lên trời, Ngài đang ngự tại đó;
Nếu con xuống âm phủ, kìa, Ngài cũng có ở đó.
Nếu con lấy cánh bình minh bay đến tận chân trời góc bể,
10 Thì tại đó, tay Ngài sẽ dẫn dắt con;
Tay phải Ngài sẽ nắm lấy con.
11 Nếu con nói, “Chắc bóng tối sẽ che khuất được mình,
Khi ánh sáng chung quanh mình đổi thành bóng tối,”
12 Thế nhưng đối với Ngài, bóng tối chẳng tối tăm gì cả,
Ban đêm sáng rõ như ban ngày;
Ngài thấy rõ như nhau dù trong bóng tối hay ngoài ánh sáng.

13 Vì Ngài đã dựng nên những bộ phận trong người con;
Ngài đã dệt thành con trong dạ của mẹ con.
14 Con cảm tạ Ngài, vì con được dựng nên cách đáng sợ và lạ lùng;
Công việc của Ngài quá diệu kỳ, lòng con biết rõ lắm.
15 Các xương cốt con không thể giấu được Ngài,
Khi con được tạo thành trong nơi kín đáo,
Ðược đan kết diệu kỳ trong những nơi sâu thẳm của đất.[a]
16 Mắt Ngài đã thấy rõ thể chất chưa thành hình của con;
Tất cả những ngày định cho đời con đã được ghi vào sách của Ngài rồi,
Trước khi con sống một ngày nào trong các ngày ấy.
17 Ðức Chúa Trời ôi, các tư tưởng của Ngài thật quý báu cho con thay!
Cộng các tư tưởng ấy lại, chúng nhiều vô số!
18 Nếu con đếm, chắc chúng nhiều hơn cát.
Khi con thức dậy, con vẫn còn với Ngài.

19 Ðức Chúa Trời ôi, ước gì Ngài tiêu diệt những kẻ gian ác.
Hỡi quân khát máu, hãy lìa xa ta!
20 Chúng nói những lời độc địa chống lại Ngài;
Kẻ thù của Ngài lấy danh Ngài để giỡn cợt đùa chơi.
21 Chúa ôi, phải chăng con ghét những kẻ ghét Ngài?
Phải chăng con tởm ghét những kẻ nổi lên chống nghịch Ngài?
22 Con ghét chúng thật là ghét;
Con coi chúng như kẻ thù của con.

23 Ðức Chúa Trời ôi, xin dò xét con và biết rõ lòng con;
Xin thử nghiệm con và biết những ưu tư khắc khoải của con,

II Sa-mu-ên 1:1-16

Ða-vít Ðược Tin Sau-lơ Tử Trận

Sau khi Sau-lơ qua đời, Ða-vít cũng vừa đánh bại quân A-ma-léc trở về. Ông ở Xích-lắc được hai ngày. Ðến ngày thứ ba, nầy, có một người từ trại quân của Sau-lơ đến, áo quần rách tả tơi, đầu đầy bụi đất. Người ấy đến trước mặt Ða-vít, sấp mình xuống, và sụp lạy. Ða-vít hỏi người ấy, “Ngươi từ đâu đến?”

Người ấy đáp, “Tôi vừa từ trại quân I-sơ-ra-ên đến đây.”

Ða-vít hỏi tiếp, “Tình hình ra sao? Hãy nói cho ta biết.”

Người ấy đáp, “Dân quân đã bỏ chiến trường chạy trốn. Nhiều người đã ngã xuống và tử trận. Sau-lơ và Giô-na-than con trai ông ấy cũng đã tử trận.”

Ða-vít hỏi thanh niên ấy, “Làm sao ngươi biết rằng Sau-lơ và Giô-na-than con trai ông ấy đã tử trận?”

Chàng thanh niên ấy nói với ông, “Tôi tình cờ chạy qua Núi Ghinh-bô-a; tôi thấy Sau-lơ đang đứng đó, dựa vào cây giáo của ông. Các xe chiến mã và các kỵ binh của địch quân đang truy kích ông rất gắt gao. Khi ông quay lại và thấy tôi, ông gọi tôi. Tôi đáp, ‘Có tôi đây.’

Ông hỏi, ‘Ngươi là ai?’

Tôi đáp, ‘Tôi là một người A-ma-léc.’

Ông ra lịnh cho tôi, ‘Ngươi hãy lại gần ta và giết ta đi. Ta bị choáng váng mặt mày, dù ta vẫn còn sống.’ 10 Vậy tôi lại gần ông và kết liễu đời ông, vì tôi biết chắc rằng ông sẽ không thể nào sống được sau khi ông ngã xuống. Sau đó tôi lấy chiếc vương miện trên đầu ông và chiếc vòng đeo tay của ông đem về đây cho ngài.”

11 Ða-vít nắm lấy áo ông mà xé ra; những người theo ông cũng làm vậy. 12 Họ than thở, khóc lóc, và kiêng ăn đến chiều tối để thương tiếc Sau-lơ, Giô-na-than con trai ông ấy, dân quân của Chúa, và nhà I-sơ-ra-ên, bởi vì họ đã bị ngã gục dưới lưỡi gươm. 13 Sau đó Ða-vít hỏi chàng thanh niên đã đến báo tin, “Ngươi từ đâu đến?”

Người ấy đáp, “Tôi là con của một kiều dân, một người A-ma-léc.”

14 Ða-vít nói với hắn, “Ngươi không sợ đưa tay ra giết người được xức dầu của Chúa sao?”

15 Ðoạn Ða-vít nói với một người trẻ đang theo ông, “Hãy lại gần, giết hắn đi.”

Người ấy lại gần, đâm hắn, và hắn chết. 16 Ðoạn Ða-vít nói, “Máu của ngươi đã đổ lại trên đầu ngươi, vì chính miệng ngươi đã làm chứng nghịch lại ngươi rằng, ‘Tôi đã giết người được xức dầu của Chúa.’”

Công Vụ Các Sứ đồ 15:22-35

Quyết Ðịnh của Hội Nghị

22 Bấy giờ các vị sứ đồ, các vị trưởng lão, và cả hội thánh đồng lòng chọn một số người giữa vòng họ để phái đi với Phao-lô và Ba-na-ba đến An-ti-ốt. Ðó là Giu-đa cũng được gọi là Ba-sa-ba và Si-la; hai vị đó là những người lãnh đạo giữa vòng anh chị em tín hữu. 23 Họ trao cho hai vị ấy một bức thư, viết rằng:

Thư Gởi Ðến Các Tín Hữu trong Các Dân Ngoại

“Anh em chúng tôi là các sứ đồ và các trưởng lão kính gởi các anh chị em[a] tín hữu trong các dân ngoại ở khắp miền An-ti-ốt, Sy-ri-a, và Si-li-si-a lời chào thân ái. 24 Vì chúng tôi có nghe rằng một số người từ giữa chúng tôi ra đi, mặc dù không được chúng tôi ủy nhiệm, đã tự ý nói những lời gây hoang mang tinh thần anh chị em. 25 Vì thế chúng tôi đã đồng lòng chọn những người đại diện chúng tôi cùng đi với hai anh em yêu dấu của chúng ta là Ba-na-ba và Phao-lô để đến với anh chị em. 26 Họ là những người đã từng liều thân vì danh Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta. 27 Vậy chúng tôi phái Giu-đa và Si-la đi, để chính miệng họ sẽ nói với anh chị em những điều ấy. 28 Vì Ðức Thánh Linh và chúng tôi thấy rằng tốt nhất là không nên đặt trên anh chị em một gánh nặng nào nữa ngoài những điều cần yếu sau đây: 29 Ðó là anh chị em phải kiêng cữ những thực phẩm cúng cho các thần tượng, chớ ăn huyết, chớ ăn thịt thú vật chết ngạt, và chớ gian dâm. Anh chị em giữ được những điều ấy là tốt rồi. Trân trọng kính chào.”

Phái Ðoàn Ðại Diện Ðến An-ti-ốt

30 Vậy sau khi được tiễn biệt, phái đoàn xuống An-ti-ốt. Họ mời hội thánh nhóm lại và trao bức thư. 31 Khi anh chị em đọc thư xong, họ vui mừng vì những lời khuyên bảo. 32 Cả Giu-đa và Si-la đều là các tiên tri; hai người dùng nhiều lời để khuyên nhủ và làm vững mạnh đức tin của anh chị em. 33 Sau khi ở đó một thời gian, họ được anh chị em tiễn họ ra đi bình an để về với những người đã sai phái họ. 34 Tuy nhiên Si-la quyết định ở lại đó.[b] 35 Phao-lô và Ba-na-ba vẫn ở lại An-ti-ốt. Họ và nhiều người khác tiếp tục dạy dỗ và rao giảng Tin Mừng của Ðạo[c] Chúa.

Mác 6:1-13

Chúa Bị Khước Từ ở Na-xa-rét

(Mat 13:53-58; Lu 4:16-30)

Ngài rời nơi đó trở về thị trấn quê hương của Ngài, có các môn đồ Ngài đi theo. Ðến ngày Sa-bát, Ngài bắt đầu giảng dạy trong hội đường. Nhiều người nghe đã ngạc nhiên và nói, “Do đâu người này có được những điều ấy? Người này được ban cho sự khôn ngoan gì thế? Làm sao tay người này có thể làm được những phép lạ như thế? Ông ấy chẳng phải là người thợ mộc con trai của Ma-ry và là anh của Gia-cơ, Giô-sê, Giu-đa, và Si-môn sao? Chẳng phải các em gái của ông ấy đang sống giữa chúng ta sao?” Họ khó có thể chấp nhận Ngài.

Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Một tiên tri không thiếu sự tôn trọng, ngoại trừ ở quê hương mình, giữa vòng bà con mình, và trong gia đình mình.” Ngài không làm những việc quyền năng ở đó, ngoại trừ đặt tay trên vài người bịnh và chữa lành họ. Ngài lấy làm lạ vì lòng vô tín của họ. Sau đó Ngài đến các làng quanh vùng để giảng dạy.

Chúa Sai Mười Hai Sứ Ðồ Ra Ði

(Mat 10:5-15; Lu 9:1-6)

Ngài gọi mười hai sứ đồ đến và bắt đầu sai họ đi ra từng đôi một. Ngài ban cho họ quyền năng trên các tà linh ô uế. Ngài bảo họ đừng đem gì theo cho cuộc hành trình, ngoại trừ một cây gậy; không bánh, không túi đi đường, không tiền bạc trong thắt lưng, chỉ mang một đôi giày, và không mặc hai chiếc áo. 10 Ngài dặn họ, “Khi các ngươi được nhà nào tiếp, hãy ở đó cho đến khi rời nơi ấy. 11 Nơi nào không hoan nghinh các ngươi hoặc từ chối nghe lời các ngươi, khi rời nơi đó hãy phủi bụi đã dính dưới chân các ngươi để làm chứng nghịch lại họ.”

12 Vậy các môn đồ ra đi rao giảng rằng mọi người phải ăn năn. 13 Họ đuổi trừ nhiều quỷ, xức dầu trên nhiều người bịnh, và chữa lành những người ấy.

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang