Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 16-17

Hy Vọng của Người Trung Thành Theo CHÚA

Thơ của Ða-vít

Ðức Chúa Trời ôi, xin che chở con,
Vì con nương náu nơi Ngài.
Con xin thưa với Chúa rằng, “Ngài là Chúa của con;
Ngoài Ngài ra con chẳng có phước hạnh nào.”

Về các vị thánh đồ trên đất, họ là những bậc cao trọng;
Nghĩ đến họ, lòng con dâng lên niềm sảng khoái sâu xa.
Còn những kẻ vội chạy theo các thần khác, chắc chắn nỗi buồn thảm của chúng sẽ gia tăng;
Con sẽ không dâng lễ quán bằng máu cho các thần ấy;
Thậm chí ngay cả danh chúng, con sẽ không nhắc đến trên môi con.

Chúa là phần cơ nghiệp của con và phần trong chén con;
Ngài sẽ bảo vệ phần của con.
Lằn ranh phân chia đã đặt đúng vào những nơi con thích;
Phải, con có được một cơ nghiệp thật tốt đẹp.

Tôi sẽ chúc tụng Chúa, Ðấng chỉ bảo tôi;
Ðêm đêm lòng tôi nhắc nhở tôi.
Tôi hằng để Chúa trước mặt tôi;
Vì Ngài ở bên phải tôi, nên tôi chẳng bị rúng động.
Do đó lòng tôi vui vẻ, tinh thần tôi phấn khởi,
Và thân xác tôi sẽ nghỉ ngơi trong an lạc.

10 Vì Ngài sẽ chẳng bỏ linh hồn con luôn trong âm phủ,
Hoặc để cho Người Thánh của Ngài thấy sự rữa nát.
11 Ngài sẽ chỉ cho con con đường sự sống;
Trước thánh nhan Ngài thật tràn đầy vui vẻ;
Ở bên phải Ngài ôi hạnh phúc vô cùng.

Xin Chúa Bảo Vệ Khỏi Kẻ Áp Bức

Bài cầu nguyện của Ða-vít

Xin nghe lẽ công chính, Chúa ôi, xin nghe tiếng con kêu cầu;
Xin nghe lời cầu nguyện của con, những lời chẳng ra từ môi giả dối.
Nguyện Ngài minh oan cho con;
Nguyện mắt Ngài thấy những điều chính trực.

Ngài đã thử lòng con;
Ban đêm Ngài đã đến thăm con;
Ngài đã thử thách con,
Và Ngài đã thấy con không làm điều gì đáng tội,
Vì con đã quyết định rằng miệng con sẽ không phạm tội.

Còn về những việc của loài người,
Nhờ lời từ môi Ngài, con đã giữ được mình khỏi đường lối của kẻ bạo tàn.
Con đã giữ những bước chân con theo sát đường lối Ngài,
Và chân con đã không trượt ngã.

Ðức Chúa Trời ôi, con kêu cầu Ngài, vì Ngài sẽ đáp lời con;
Xin nghiêng tai lắng nghe lời cầu nguyện của con;
Xin bày tỏ lòng thương xót diệu kỳ của Ngài;
Ðấng Giải Cứu ôi, xin dùng tay phải Ngài giúp những người tin cậy Ngài khỏi những kẻ chống nghịch họ.

Xin gìn giữ con như con ngươi của mắt Ngài;
Xin giấu con dưới bóng của cánh Ngài,
Ðể con thoát khỏi những kẻ ác muốn hại con,
Tức khỏi những kẻ tử thù đang vây quanh con.

10 Chúng khép chặt lòng thương xót chúng lại như đã bị mỡ bao trùm;
Miệng chúng nói toàn những lời kiêu ngạo.
11 Bây giờ mỗi bước con đều bị chúng vây quanh theo dõi,
Mắt chúng dõi theo con để tìm cơ hội vật con ngã xuống.
12 Chúng như sư tử đói chực cắn xé con mồi,
Như sư tử tơ đang rình mồi trong bụi rậm.

13 Chúa ôi, xin trỗi dậy, đối đầu với chúng, và đánh hạ chúng;
Xin dùng gươm Ngài giải cứu linh hồn con khỏi kẻ ác.
14 Chúa ôi, xin dùng tay Ngài cứu con khỏi những phàm nhân, những kẻ chỉ có phần phước ở đời này.
Xin cho chúng đầy bụng bằng những gì Ngài đã để dành cho chúng;
Nguyện con cái chúng sẽ nhận đầy đủ những điều ấy,
Và còn dư lại để dành cho cháu chắt chúng nữa.

15 Còn con, nhờ sự công chính, con sẽ được nhìn thấy mặt Ngài;
Khi thức dậy con sẽ vui thỏa chiêm ngưỡng thánh nhan Ngài.

Thánh Thi 22

Lời Than Khóc Trong Cơn Thống Khổ và Bài Ca Tôn Vinh CHÚA

Thơ của Ða-vít

Cho Trưởng Ban Nhạc

Ðức Chúa Trời của con ôi, Ðức Chúa Trời của con ôi, sao Ngài lìa bỏ con?
Sao Ngài quá xa vời trong khi con kêu van xin cứu giúp?
Ðức Chúa Trời của con ôi, ban ngày con khóc, nhưng Ngài chẳng đáp lời;
Còn ban đêm, con nào có lặng thinh.

Dầu vậy Ngài vẫn là Ðấng Thánh,
Đấng ngự trị trên những lời chúc tụng của I-sơ-ra-ên.

Tổ tiên chúng con đã tin cậy Ngài;
Họ đã tin cậy Ngài, và Ngài đã giải thoát họ.
Họ đã kêu cầu Ngài, và họ đã được giải cứu;
Họ đã tin cậy Ngài, và họ đã chẳng thất vọng.

Nhưng con là sâu bọ chứ nào phải loài người;
Con bị người ta sỉ nhục và bị thiên hạ khinh khi.
Tất cả ai trông thấy con đều mỉa mai con;
Họ trề môi, lắc đầu, và nói rằng,
“Nó tin cậy Chúa, hãy để Ngài giải cứu nó;
Hãy để Ngài giải thoát nó, vì Ngài yêu thích nó kia mà!”

Nhưng Ngài là Đấng đã đem con ra từ dạ của mẹ con;
Ngài đã cho con tin cậy Ngài từ khi còn nằm trên bầu sữa mẹ.
10 Từ khi chào đời, con đã được giao phó cho Ngài;
Từ trong bụng mẹ, Ngài đã là Ðức Chúa Trời của con.
11 Xin Ngài đừng lìa bỏ con, vì nỗi gian truân của con đã cận kề,
Và chẳng ai giúp đỡ con cả.

12 Nhiều bò dữ bao quanh con;
Ðàn bò hung bạo ở Ba-san vây lấy con.
13 Chúng hả miệng rộng toác,
Như sư tử gầm, chực ăn tươi nuốt sống con.

14 Mạng sống con bị đổ ra như nước,
Các xương con rời khớp,
Tim con mềm nhũn như sáp và tan chảy ở trong con.
15 Sức lực con khô khan như một miếng sành,
Lưỡi con dính chặt vào cuống họng;
Ngài để con nếm trải bụi tử vong.

16 Một bầy chó bao quanh con;
Một bọn người hung ác vây lấy con;
Chúng đâm thủng hai tay và hai chân con.
17 Con có thể đếm được các xương mình;
Chúng nhìn con và hả hê ngắm nghía con;
18 Chúng chia nhau y phục con;
Còn áo dài của con, chúng bắt thăm nhau lấy.

19 Nhưng Ngài, Chúa ôi, xin đừng lìa bỏ con;
Nguồn Sức Mạnh của con ôi, xin mau đến giúp đỡ con.
20 Xin giải cứu linh hồn con thoát lưỡi gươm;
Xin giải cứu sinh mạng con khỏi quyền lực của bọn chó.
21 Xin cứu con thoát khỏi mồm sư tử,
Và khỏi các sừng của đàn bò điên.

Ngài đã nhậm lời con!

22 Con sẽ rao truyền danh Ngài cho đồng bào[a] con biết;
Con sẽ ca tụng Ngài giữa đại hội đông người.

23 Hỡi những người kính sợ Chúa, hãy ca ngợi Ngài;
Hỡi các con cháu của Gia-cốp, hãy tôn vinh Ngài;
Hỡi dòng dõi của I-sơ-ra-ên, hãy kính sợ Ngài;
24 Vì Ngài không khinh thường hoặc gớm ghê cảnh khốn cùng của người cùng khốn;
Ngài chẳng ẩn mặt Ngài khỏi người ấy bao giờ;
Nhưng khi người ấy kêu xin giúp đỡ, Ngài đã lắng nghe.

25 Ngài là nguồn cảm hứng cho con ca ngợi Ngài giữa đại hội.

Tôi sẽ trả xong những gì tôi đã hứa nguyện trước sự hiện diện của những người kính sợ Ngài.
26 Những người đói khổ sẽ ăn uống và được no nê.
Những người tìm kiếm Chúa sẽ ca ngợi Ngài.
Nguyện tâm hồn vui thỏa của anh chị em sống đời đời!

27 Người ở mọi chân trời góc bể sẽ nhớ lại và quay về với Chúa;
Mọi dòng họ của muôn dân sẽ thờ phượng trước mặt Ngài,
28 Vì vương quyền thuộc về Chúa;
Ngài trị vì trên các quốc gia.

29 Những người giàu sang ở thế gian sẽ ăn mừng và thờ phượng Ngài;
Mọi kẻ trở thành tro bụi sẽ sấp mình xuống trước mặt Ngài;
Ngay cả kẻ không thể giữ được mạng mình cũng làm như vậy.
30 Một đàn con cháu hậu lai sẽ phụng sự Ngài;
Họ sẽ nói về Chúa cho các thế hệ tương lai.
31 Họ sẽ đến và công bố đức công chính Ngài cho một dân sẽ sinh ra,
Rằng Ngài đã làm những điều ấy.

Ru-tơ 4:1-17

Bô-a Thành Hôn với Ru-tơ

Bô-a đi đến cổng thành và ngồi xuống. Kìa, người bà con có quyền chuộc sản nghiệp mà Bô-a đã nói đi ngang qua. Bô-a nói với ông ấy, “Mời anh tẻ bước lại đây và ngồi xuống bàn chút việc.” Người ấy tẻ bước lại gần và ngồi xuống.

Bô-a mời mười vị trưởng lão trong thành lại và nói, “Kính mời quý vị ngồi đây.” Các vị trưởng lão bèn ngồi xuống.

Bấy giờ Bô-a nói với người có quyền chuộc sản nghiệp, “Na-ô-mi đã từ đồng bằng Mô-áp trở về; bà ấy muốn bán miếng đất thuộc về Ê-li-mê-léc, người anh em bà con của chúng ta. Vì thế tôi nghĩ tôi phải báo cho anh biết và xin anh rằng: Trước mặt những người có mặt ở đây và trước mặt quý vị trưởng lão của dân ta, xin anh hãy mua miếng đất ấy. Nếu anh muốn chuộc sản nghiệp đó, xin anh hãy chuộc nó; còn không, xin anh nói ra cho tôi biết, vì trước anh không ai có quyền đó, còn sau anh quyền đó thuộc về tôi.”

Người ấy đáp, “Tôi sẽ chuộc miếng đất ấy.”

Bô-a lại nói, “Ngày anh làm sở hữu chủ cánh đồng của Na-ô-mi cũng là ngày anh phải cưới Ru-tơ người Mô-áp, góa phụ của người quá cố, để nối danh người đã qua đời trên sản nghiệp của người ấy.”

Nghe thế người có quyền chuộc sản nghiệp nói, “Nếu vậy tôi không thể chuộc sản nghiệp ấy được, vì nó có thể tổn hại đến sản nghiệp của tôi. Xin anh hãy nhận lấy quyền chuộc sản nghiệp ấy đi, vì tôi không thể chuộc nó được.”

Thuở ấy trong dân I-sơ-ra-ên có tục lệ như thế này về việc chuộc mua hay đổi chác: Ðể xác quyết sự giao dịch, người này phải cởi một chiếc giày của mình mà trao cho người kia. Ðó là cách người I-sơ-ra-ên ngày xưa xác chứng sự thỏa thuận với nhau trong việc lập khế ước. Vậy người có quyền chuộc sản nghiệp nói với Bô-a, “Xin anh hãy mua sản nghiệp đó đi.” Rồi ông ta cởi chiếc giày của ông ra.

Bấy giờ Bô-a nói với các vị trưởng lão và mọi người có mặt tại đó, “Kính xin quý vị làm chứng cho rằng hôm nay tôi chuộc miếng đất nơi tay Na-ô-mi, cùng tất cả những gì thuộc về Ê-li-mê-léc, và tất cả những gì thuộc về Ki-li-ôn và Mác-lôn. 10 Tôi cũng xin cưới Ru-tơ người Mô-áp vợ của Mác-lôn để làm vợ tôi và để nối danh người quá cố trên sản nghiệp của người ấy, hầu danh của người quá cố sẽ không bị mất giữa vòng bà con mình và giữa dân cư của thành mình. Hôm nay kính xin quý vị vui lòng làm chứng cho.”

11 Bấy giờ mọi người đang có mặt tại cổng thành và các vị trưởng lão đều nói, “Chúng tôi xin làm chứng. Cầu xin Chúa ban phước cho người phụ nữ sắp vào nhà ông được như Ra-chên và Lê-a, hai người đã cùng nhau xây dựng nhà I-sơ-ra-ên. Nguyện ông được cường thịnh ở Ép-ra-tha và được nổi danh ở Bết-lê-hem. 12 Nguyện dòng dõi Chúa cho ông do người nữ này sinh ra sẽ làm cho nhà ông giống như nhà của Pê-rê mà Ta-ma đã sinh cho Giu-đa.”

Tổ Phụ của Ða-vít

13 Vậy Bô-a lấy Ru-tơ làm vợ. Ông đến với nàng. Chúa cho nàng thụ thai, và nàng sinh một con trai. 14 Bấy giờ các phụ nữ nói với bà Na-ô-mi, “Chúc tụng Chúa, Ðấng đã không để cho bà chẳng có người bà con nào chuộc lại sản nghiệp. Nguyện danh người ấy được tôn trọng trong I-sơ-ra-ên. 15 Nguyện đứa cháu này làm tươi mới lại cuộc đời bà và làm người phụng dưỡng bà trong tuổi già, vì con dâu của bà thương yêu bà và đã sinh cho bà cháu trai này. Người con dâu ấy thật quý cho bà hơn bảy con trai.”

16 Na-ô-mi bồng đứa bé lên, ôm nó vào lòng, và làm người vú nuôi của nó. 17 Các bà trong xóm đặt tên cho nó và nói, “Na-ô-mi đã có được một cháu trai.” Họ đặt tên nó là Ô-bết. Ô-bết là cha của Giê-se; Giê-se là cha của Ða-vít.

I Ti-mô-thê 5:17-25

Cách Ðối Xử với Các Trưởng Lão Lãnh Ðạo Hội Thánh

17 Những vị trưởng lão điều hành công việc hội thánh cách tốt đẹp thì đáng được kính trọng gấp đôi, đặc biệt là những người làm việc vất vả trong chức vụ rao giảng và dạy đạo, 18 vì Kinh Thánh dạy rằng,

“Ngươi chớ khớp miệng con bò trong khi nó đạp lúa,”Phục 25:4

“Người làm công đáng được tiền công mình.”Phục 24:14-15

19 Con đừng nhận đơn tố cáo một vị trưởng lão nào, nếu không có hai hoặc ba người làm chứng. 20 Người nào cứ tiếp tục phạm tội, con hãy khiển trách trước mặt mọi người, để những người khác phải sợ.

21 Trước mặt Ðức Chúa Trời, trước mặt Ðức Chúa Jesus Christ, và trước mặt các thiên sứ được chọn, ta nghiêm túc truyền cho con hãy giữ những điều ấy cách vô tư, đừng làm điều gì vì thiên vị. 22 Ðừng vội vàng đặt tay trên ai,[a] và đừng dự phần vào tội lỗi của người khác; hãy giữ chính mình con cho trong sạch. 23 Ðừng chỉ uống nước mà thôi, nhưng hãy dùng một ít rượu, vì cớ bao tử con và vì con hay đau yếu.

24 Tội lỗi của một số người đã quá rõ ràng trước khi bị xét xử, nhưng tội lỗi của một số người khác thì chỉ lộ ra sau khi bị xét xử. 25 Cũng vậy, những việc tốt thì quá rõ ràng, và ngay cả những việc không lộ ra thì cũng không thể giữ kín mãi được.

Lu-ca 14:1-11

Chúa Chữa Lành Người Bị Phù Thũng

14 Một ngày Sa-bát nọ Ngài đến nhà một người lãnh đạo những người Pha-ri-si để dùng bữa. Họ chăm chú theo dõi Ngài. Này, ngay trước mặt Ngài có một người bị phù thũng. Ðức Chúa Jesus cất tiếng hỏi các luật sư và những người Pha-ri-si ở đó rằng, “Trong ngày Sa-bát có được phép chữa bịnh hay không?” Nhưng họ đều làm thinh. Ngài đỡ lấy người bịnh, chữa lành, rồi cho người ấy ra về. Ðoạn Ngài nói với họ, “Trong vòng các ngươi, ai có con mình hay bò mình bị rớt xuống giếng trong ngày Sa-bát mà không kéo nó lên ngay chăng?” Không ai có thể trả lời Ngài tiếng nào.

Ðừng Tôn Mình Lên

Khi Ngài thấy những người được mời đến dự tiệc đều chọn những chỗ danh dự mà ngồi, Ngài kể cho họ ngụ ngôn này:

“Khi các ngươi được mời dự tiệc cưới, đừng tự động ngồi vào chỗ danh dự, kẻo có người nào tôn trọng hơn ngươi được chủ tiệc mời đến, và chủ tiệc, người đã mời ngươi và người khách kia, sẽ đến nói với ngươi, ‘Xin bạn hãy nhường chỗ cho vị này,’ rồi ngươi phải xấu hổ mà đi xuống chỗ cuối chăng. 10 Nhưng khi các ngươi được mời dự tiệc, hãy chọn những chỗ cuối mà ngồi, rồi khi chủ tiệc đến, người ấy có thể nói với ngươi, ‘Bạn ơi, mời bạn lên ngồi trên này.’ Bấy giờ ngươi sẽ được tôn trọng trước mặt những người đang ngồi đồng bàn với mình. 11 Bởi vì ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống, còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên.”

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang