Book of Common Prayer
1 Phước cho những người đường lối mình được toàn vẹn,
Những người đi theo luật pháp Chúa.
2 Phước cho những người vâng giữ chứng ngôn Ngài,
Những người tìm kiếm Ngài hết lòng.
3 Họ chẳng làm điều tội lỗi,
Nhưng đi trong đường lối Ngài.
4 Ngài đã ban truyền giới luật Ngài,
Ðể chúng con cẩn thận giữ lấy.
5 Ôi, ước chi đường lối con được vững lập
Trong việc vâng giữ những luật lệ Ngài!
6 Con sẽ không bị hổ thẹn,
Khi con chăm chú vào mọi điều răn Ngài.
7 Con sẽ cảm tạ Ngài với tấm lòng ngay thẳng
Khi con học các phán quyết công bình của Ngài.
8 Con sẽ vâng giữ các luật lệ Ngài;
Xin Ngài đừng bỏ con!
9 Làm thế nào người trẻ tuổi có thể giữ đường lối mình trong sạch?
Phải cẩn thận làm theo lời Chúa.
10 Con đã hết lòng tìm kiếm Ngài;
Xin đừng để con xa lạc các điều răn Ngài.
11 Con đã giấu lời Ngài trong lòng con,
Ðể con không phạm tội cùng Ngài.
12 Chúc tụng Ngài, Chúa ôi;
Xin dạy con các luật lệ Ngài.
13 Con lấy môi con thuật lại
Mọi mạng lịnh miệng Ngài đã phán ra.
14 Con vui mừng làm theo các chứng ngôn Ngài,
Như vui mừng được hưởng vinh hoa phú quý.
15 Con sẽ suy gẫm các giới luật Ngài,
Và chăm chú đi theo các đường lối Ngài.
16 Con sẽ vui thích trong các luật lệ Ngài;
Con sẽ không quên lời Ngài.
17 Xin ban ân huệ dồi dào cho tôi tớ Ngài,
Ðể con sống và vâng giữ lời Ngài.
18 Xin mở mắt con,
Ðể con thấy những điều diệu kỳ trong luật pháp Ngài.
19 Con chỉ là một lữ khách trên đất;
Xin đừng giấu các điều răn Ngài khỏi con.
20 Linh hồn con luôn khao khát các mạng lịnh Ngài,
Ðến nỗi mỏi mòn rũ riệt.
21 Ngài quở trách những kẻ kiêu ngạo, những kẻ bị nguyền rủa,
Những kẻ lìa bỏ các điều răn Ngài.
22 Xin cất khỏi con nỗi hổ nhục và bị khinh khi,
Vì con giữ các chứng ngôn Ngài.
23 Dù những kẻ quyền thế ngồi lại bàn kế hoạch để chống con,
Tôi tớ Ngài vẫn quyết tâm suy gẫm các luật lệ Ngài.
24 Các chứng ngôn Ngài là niềm vui thích của con;
Các chứng ngôn ấy là những mưu sĩ của con.
Xin Ðức Chúa Trời Giúp Ðỡ Ðể Ðối Phó Với Kẻ Xấu
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu nhạc buồn
1 Chúa ôi, xin giúp đỡ con, vì những người tin kính đạo đức không còn nữa;
Những người đáng tin cậy đã biến mất giữa con cái loài người.
2 Người ta nói với nhau những lời giả dối;
Họ dùng môi dua nịnh và sự hai lòng[a] để nói với nhau.
3 Cầu xin Chúa cắt bỏ mọi môi dua nịnh,
Và mọi lưỡi nói những lời kiêu ngạo;
4 Tức những kẻ nói rằng, “Nhờ lưỡi mình, chúng ta sẽ thắng;
Ðược hay mất là nhờ môi miệng chúng ta, chứ chẳng phải nhờ Chúa nào giúp cả.”[b]
5 Chúa phán, “Vì những người nghèo khó đang bị áp bức,
Vì những người cùng khốn đang rên xiết kêu van,
Nên bây giờ Ta phải trỗi dậy;
Ta sẽ đặt họ vào nơi an toàn, chỗ họ hằng ao ước.”
6 Lời Chúa là những lời tinh khiết;
Như bạc được luyện trong lò gốm, luyện sạch đến bảy lần.
7 Chúa ôi, xin Ngài gìn giữ họ;
Xin Ngài bảo vệ họ khỏi thế hệ gian tà này mãi mãi;
8 Vì cả bốn bên kẻ gian ác đều đi quanh rình rập,
Trong khi việc đồi bại lại được đề cao giữa con cái loài người.
Xin Chúa Giúp Ðỡ trong Cơn Nguy Khốn
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Cho đến bao giờ, Chúa ôi? Ngài sẽ quên con mãi sao?
Ngài cứ ẩn mặt Ngài khỏi con cho đến chừng nào?
2 Con cứ bị dằn vặt bởi những ý nghĩ trong lòng,
Và hằng ngày con phải cưu mang nỗi sầu khổ trong tâm hồn cho đến bao giờ?
Kẻ thù ghét con sẽ còn trỗi hơn con cho đến bao lâu nữa?
3 Chúa ôi, xin đoái xem và nhậm lời con,
Ðức Chúa Trời của con ôi, xin cho mắt con được sáng rỡ lên,
Kẻo con sẽ âm thầm qua đời trong giấc ngủ mình,
4 Kẻo kẻ thù của con sẽ nói rằng, “Ta đã thắng nó rồi,”
Kẻo những kẻ chống đối con được vui mừng khi con bị rúng động.
5 Dù sao con vẫn tin cậy vào lòng thương xót của Ngài;
Lòng con sẽ vui mừng trong ơn cứu rỗi của Ngài.
6 Tôi sẽ ca ngợi Chúa,
Vì Ngài đã hậu đãi tôi.
Sự Ðiên Dại của Loài Người
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Kẻ dại nói trong lòng rằng, “Chẳng có Ðức Chúa Trời.”
Chúng thảy đều bại hoại, làm những việc gớm ghiếc;
Chẳng có ai làm điều lành.
2 Chúa từ trời nhìn xuống con cái loài người,
Xem có ai là người trí thức, biết tìm kiếm Ðức Chúa Trời chăng.
3 Tất cả đều lầm lạc và cùng nhau trở nên bại hoại;
Chẳng ai làm điều lành, dẫu một người cũng không.
4 Tất cả kẻ làm ác chẳng có tri thức sao?
Thế mà chúng đã ăn nuốt dân tôi khác nào người ta ăn bánh;
Chúng chẳng bao giờ kêu cầu danh Chúa.
5 Kìa chúng bị cơn sợ hãi kinh hoàng phủ lấy,
Vì Ðức Chúa Trời ở với dòng dõi người ngay lành.
6 Các người muốn biến dự tính của người nghèo ra hổ nhục,
Nhưng hãy nhớ rằng Chúa là nơi nương náu của họ.
7 Ôi, ước chi sự giải cứu dân I-sơ-ra-ên đến từ Si-ôn!
Khi Chúa đem con dân Ngài từ chốn lưu đày trở về,
Gia-cốp sẽ mừng rỡ, I-sơ-ra-ên sẽ vui mừng.
14 Ðến bữa ăn, Bô-a nói với nàng, “Con hãy lại đây. Mời con ăn bánh và chấm bánh vào nước chấm chua này.” Vậy nàng ngồi bên cạnh các thợ gặt. Bô-a cũng đem gạo rang mời nàng ăn. Nàng ăn no nê và để dành phần còn dư lại. 15 Ăn xong nàng đứng dậy đi mót lúa tiếp.
Bô-a dặn các đầy tớ ông, “Hãy để cho cô ấy mót lúa, dẫu cô ấy có mót ở giữa những bó lúa cũng đừng trách cô ta. 16 Các bạn cũng hãy rút những gié lúa tốt trong bó ra, cố tình bỏ rơi, để cho cô ấy lượm, và đừng quở trách cô ấy điều chi.”
17 Vậy Ru-tơ mót lúa đến chiều tối. Nàng đập số lúa nàng đã mót được và gom được chừng mười ký[a] lúa mạch. 18 Nàng mang số lúa đã mót được đi vào trong thành, và mẹ chồng nàng thấy số lúa nàng đã mót được. Sau đó nàng lấy phần thức ăn nàng đã để dành ra, mời mẹ chồng nàng ăn.
19 Mẹ chồng nàng hỏi, “Hôm nay con đã mót lúa ở đâu? Con đã làm việc trong ruộng của ai? Phước cho người đã lưu ý đến con.”
Vậy nàng nói cho mẹ chồng nàng nghe nàng đã làm việc trong ruộng của ai. Nàng đáp, “Tên người chủ ruộng mà con đã làm việc hôm nay là Bô-a.”
20 Na-ô-mi nói với con dâu bà, “Nguyện Chúa, Ðấng không ngừng bày lòng nhân từ cho người sống và người chết, ban phước cho người ấy.” Na-ô-mi lại nói tiếp, “Người ấy là bà con của chúng ta và cũng là người có quyền chuộc sản nghiệp của chúng ta.
21 Ru-tơ người Mô-áp nói với bà, “Người ấy đã bảo con, ‘Hãy theo các thợ gặt của tôi cho đến khi xong mùa gặt.’”
22 Na-ô-mi nói với nàng, “Hỡi con gái của mẹ, mẹ thấy con cứ theo các cô thợ gặt của người ấy là tốt hơn cả, vì nếu con đi mót lúa ở ruộng khác không chừng con có thể gặp phiền phức.”
23 Vậy nàng cứ theo sát các cô thợ gặt của Bô-a mà mót lúa cho đến cuối mùa gặt lúa mạch và lúa mì; và nàng đã sống với mẹ chồng của nàng như vậy.
Phẩm Hạnh của Người Lãnh Ðạo Hội Thánh
3 Ðây là lời đáng tin cậy: nếu ai khao khát làm giám mục, người ấy ước muốn một điều cao quý. 2 Vậy người giám mục cần phải không chỗ trách được, chồng của một vợ, tiết độ, sáng suốt, khả kính, hiếu khách, có ơn giảng dạy, 3 không ghiền rượu, không hung dữ, nhưng độ lượng, không gây gổ, không tham tiền, 4 khéo quản trị gia đình mình, có các con cái biết vâng phục với tất cả lòng tôn kính. 5 (Vì nếu người nào không biết quản trị gia đình mình, làm sao người ấy có thể chăm sóc hội thánh của Ðức Chúa Trời?) 6 Giám mục không thể là một người mới tin, kẻo người ấy tự phụ mà rơi vào án phạt dành cho Ác Quỷ. 7 Ngoài ra người ấy phải có danh tiếng tốt đối với những người ngoài, để khỏi bị rơi vào sỉ nhục và cạm bẫy của Ác Quỷ.
8 Tương tự, các chấp sự cũng phải là những người đáng kính, không nói hai lời, không ghiền rượu, không tham lợi phi nghĩa, 9 nắm giữ huyền nhiệm của đức tin với một lương tâm thanh sạch. 10 Họ cũng phải được thử thách trước; nếu không có gì đáng trách, họ mới được làm chấp sự.
11 Các nữ chấp sự[a] cũng vậy, phải là người đáng kính, không nói xấu, nhưng tiết độ, và trung tín trong mọi sự.
12 Mỗi nam chấp sự chỉ được làm chồng của một vợ, khéo quản trị con cái và gia đình riêng mình. 13 Vì ai thi hành chức vụ chấp sự cách tốt đẹp sẽ được kính trọng và được mạnh dạn nhiều trong đức tin nơi Ðức Chúa Jesus Christ.
Huyền Nhiệm của Sự Tin Kính
14 Ta viết cho con những điều nầy với hy vọng sẽ sớm đến với con. 15 Nhưng nếu ta phải đến trễ thì nhờ thư nầy con sẽ biết cách xử sự thế nào trong nhà Ðức Chúa Trời, tức Hội Thánh của Ðức Chúa Trời hằng sống, là cột trụ và nền tảng của chân lý. 16 Mọi người đều công nhận rằng huyền nhiệm của sự tin kính thật là uyên thâm, đó là Ðấng
Ðược bày tỏ trong xác thịt đã
Ðược Ðức Thánh Linh xác chứng,
Ðược các thiên sứ chiêm ngưỡng,
Ðược rao giảng giữa các dân,
Ðược tin thờ khắp thế gian,
Ðược cất lên trong vinh hiển.
Hạt Cải
(Mat 13:31-32; Mác 4:30-32)
18 Vậy Ngài nói, “Vương quốc Ðức Chúa Trời giống như gì? Ta phải ví sánh nó với gì? 19 Vương quốc Ðức Chúa Trời giống như hạt cải người kia gieo trong vườn mình. Nó mọc lên và trở thành một cây, và chim trời đến làm tổ trong cành nó.”
Men
(Mat 13:33)
20 Ngài lại nói, “Ta phải ví sánh vương quốc Ðức Chúa Trời với gì? 21 Vương quốc Ðức Chúa Trời giống như men người đàn bà kia lấy đem trộn vào ba đấu bột cho đến khi bột dậy cả lên.”
Cửa Hẹp
(Mat 7:13-14, 21-23)
22 Ngài đi khắp các thành và các làng vừa giảng dạy vừa tiến về Giê-ru-sa-lem. 23 Có người hỏi Ngài, “Lạy Chúa, có phải chỉ có một ít người được cứu không?”
Ngài đáp, 24 “Hãy gắng sức vào cửa hẹp, vì Ta nói với các ngươi, nhiều người sẽ tìm cách vào nhưng không vào được. 25 Một khi chủ nhà đã dậy và đóng cửa, nếu các ngươi còn đứng bên ngoài, gõ cửa, và nói, ‘Chủ ơi, xin mở cửa cho chúng tôi.’ Bấy giờ chủ sẽ nói với các ngươi, ‘Ta không biết các ngươi từ đâu đến.’ 26 Khi ấy các ngươi sẽ nói, ‘Chúng tôi đã từng ăn và uống trước mặt ngài. Ngài đã từng giảng dạy trong các đường phố của chúng tôi.’ 27 Bấy giờ chủ sẽ nói, ‘Ta nói với các ngươi, Ta không biết các ngươi từ đâu đến. Hãy rời khỏi ta, hỡi những kẻ làm việc gian tà.’ 28 Bấy giờ sẽ có khóc lóc và nghiến răng khi các ngươi thấy Áp-ra-ham, I-sác, Gia-cốp, và các tiên tri được ở trong vương quốc Ðức Chúa Trời, còn các ngươi lại bị ném ra ngoài. 29 Khi ấy người ta từ phương đông, phương tây, phương bắc, và phương nam sẽ đến ngồi dự tiệc trong vương quốc Ðức Chúa Trời. 30 Này, có những kẻ cuối sẽ lên đầu và những kẻ đầu sẽ thành cuối.”
Copyright © 2011 by Bau Dang