Book of Common Prayer
Sự Trị Vì của Vua Công Chính
Thơ của Sa-lô-môn
1 Ðức Chúa Trời ôi, xin ban cho vua công lý của Ngài,
Và ban cho con của vua lẽ công chính của Ngài.
2 Ðể người xét đoán dân Ngài theo sự công chính,
Và xét xử kẻ khốn khổ theo lẽ công bình.
3 Nguyện các núi đem hòa bình đến cho toàn dân,
Và các đồi đem công chính đến cho họ.
4 Nguyện người giải oan cho kẻ bị khốn khổ trong dân,
Nguyện người cứu con cái của những người nghèo khó,
Và chà nát những kẻ cậy quyền cậy thế bức hại dân lành.
5 Hễ mặt trời còn bao lâu, nguyện họ kính sợ Ngài bấy lâu,
Và kéo dài mãi như mặt trăng hiện hữu, trải qua bao thế hệ.
6 Nguyện người ngự đến như mưa rơi trên cỏ,
Như mưa rào rơi xuống tưới mặt đất khắp nơi.
7 Trong đời người trị vì, nguyện người ngay lành được hưng thịnh,
Và hòa bình được lâu bền cho đến khi mặt trăng không còn nữa.
8 Nguyện người trị vì từ đại dương này đến đại dương kia,
Từ Sông Lớn[a] đến tận cùng trái đất.
9 Nguyện các dân du mục trong sa mạc cúi lạy trước mặt người;
Nguyện những kẻ thù của người sẽ phải liếm bụi đất.
10 Nguyện các vua ở Tạt-si và các hải đảo sẽ triều cống người,
Còn các vua ở Sê-ba và Se-ba sẽ đem lễ vật đến cho người.
11 Nguyện các vua sấp mình xuống trước mặt người,
Và các nước phục vụ người.
12 Bởi vì người giải cứu kẻ nghèo khó khi họ kêu cứu,
Người cứu giúp kẻ khốn cùng và kẻ không được ai giúp đỡ.
13 Người cảm thương những kẻ nghèo nàn và cùng khốn,
Người cứu mạng những kẻ nghèo khó để họ được sống.
14 Người giải cứu đời sống họ khỏi cảnh áp bức và bạo tàn;
Trước mặt người máu của họ thật quý báu biết bao.
15 Nguyện người được cao niên trường thọ;
Nguyện người ta đem vàng ở Sê-ba đến dâng cho người;
Nguyện họ cầu nguyện cho người luôn luôn;
Nguyện họ cầu phước cho người suốt ngày.
16 Nguyện lúa gạo dư dật khắp nơi trong nước, thậm chí những người sống trên các đỉnh núi cũng có lúa gạo đầy tràn;
Nguyện hoa quả nhiều như cây cối trên rừng Li-băng;
Nguyện những người sống ở thành thị phát đạt như cỏ lan trong đồng nội.
17 Nguyện người được lưu danh mãi mãi;
Hễ mặt trời tồn tại bao lâu, nguyện danh người còn lại bấy lâu;
Nguyện người ta lấy danh người chúc phước cho nhau;
Nguyện mọi dân ca tụng rằng, “Người ấy thật có phước.”
18 Chúc tụng Chúa Ðức Chúa Trời,[b] Thần[c] của I-sơ-ra-ên,
Ðấng duy nhất làm những việc lạ lùng.
19 Danh vinh hiển của Ngài thật đáng được ca tụng đời đời;
Nguyện khắp đất đầy dẫy vinh quang Ngài.
A-men và A-men.
20 Những lời cầu nguyện của Ða-vít con trai Giê-se kết thúc ở đây.
73 Tay Ngài đã dựng nên con và nắn nên hình hài con;
Xin ban cho con trí tuệ để con học các điều răn Ngài.
74 Nguyện những người kính sợ Ngài thấy con và vui mừng,
Vì con đặt hy vọng vào lời Ngài.
75 Chúa ôi, con biết các phán quyết của Ngài là đúng,
Vì đức thành tín của Ngài, Ngài phải để con bị đau khổ.
76 Ôi, nguyện tình thương của Ngài an ủi con,
Theo như lời Ngài đã hứa với tôi tớ Ngài.
77 Nguyện ơn thương xót của Ngài đến với con, để con sống,
Vì luật pháp Ngài là niềm vui thích của con.
78 Nguyện những kẻ kiêu ngạo phải bị hổ thẹn,
Vì chúng đã dùng những lời nói dối để hại con;
Còn con, con sẽ chuyên tâm suy gẫm giới luật Ngài.
79 Nguyện những người kính sợ Ngài quay về ủng hộ con,
Tức những người am hiểu các chứng ngôn Ngài.
80 Nguyện lòng con được trọn vẹn đối với luật lệ Ngài,
Ðể con không bị hổ thẹn.
81 Linh hồn con mỏi mòn mong chờ ơn cứu rỗi của Ngài;
Con đặt hy vọng vào lời Ngài.
82 Mắt con hốc hác vì trông mong lời hứa của Ngài;
Con xin hỏi, “Khi nào Ngài mới an ủi con?”
83 Dù con trở nên như bầu da bị hun khói,
Con vẫn không quên luật lệ Ngài.
84 Những ngày của cuộc đời tôi tớ Ngài có là bao nhiêu?
Khi nào Ngài mới thi hành án phạt trên những kẻ bách hại con?
85 Những kẻ kiêu ngạo đã đào hầm để hại con,
Ấy là hành động chẳng đúng theo luật pháp Ngài.
86 Tất cả các điều răn Ngài đều đáng tin cậy hoàn toàn;
Xin giúp đỡ con vì bọn chúng bách hại con vô cớ.
87 Chỉ một chút nữa là chúng đã diệt con khỏi mặt đất rồi,
Dầu vậy con vẫn không quên giới luật Ngài.
88 Xin phục hồi sinh lực cho con theo tình thương của Ngài,
Ðể con gìn giữ các chứng ngôn của miệng Ngài.
89 Lời Ngài, Chúa ôi,
Ðược vững lập đời đời trên trời.
90 Ðức thành tín Ngài trải qua mọi thế hệ;
Ngài đã thiết lập trái đất và nó cứ trường tồn.
91 Theo mạng lịnh Ngài chúng đứng vững đến ngày nay,
Vì mọi vật đều là tôi tớ Ngài.
92 Nếu lời Ngài chẳng là nguồn vui thích của con,
Chắc con đã chết mất trong cơn hoạn nạn của mình rồi.
93 Con sẽ không bao giờ quên các giới luật Ngài,
Vì nhờ chúng Ngài cho con phục hồi sinh lực.
94 Xin cứu con vì con thuộc về Ngài,
Vì con tìm kiếm các giới luật Ngài.
95 Kẻ ác tìm mọi cơ hội diệt trừ con,
Nhưng con chuyên tâm suy gẫm các chứng ngôn Ngài.
96 Những gì người ta cho là toàn hảo, con thấy đều hữu hạn,
Nhưng đối với điều răn Ngài, quả thật là vô hạn vô biên.
Giao Ước Hòa Bình Vĩnh Viễn
54 “Hãy hát lên,
Hỡi người phụ nữ hiếm muộn,
Hỡi người phụ nữ không sinh con!
Hãy cất lên tiếng hát và trỗi tiếng reo mừng,
Hỡi người phụ nữ chưa hề kinh nghiệm cơn đau lúc lâm bồn;
Vì con cái của người vợ bị hất hủi sẽ đông hơn con cái của người phụ nữ đang sống với chồng,”
Chúa phán.
2 “Hãy mở rộng trại của ngươi cho thêm chỗ,
Hãy căng các tấm bạt nơi ở của ngươi ra,
Ðừng giữ lại, hãy nới dài dây căng trại ra,
Hãy đóng các cọc trại của ngươi cho thật chắc;
3 Vì ngươi sẽ tràn ra bên phải và bên trái;
Dòng dõi ngươi sẽ thừa hưởng các nước,
Biến các thành bỏ hoang thành những nơi cư trú đông người.
4 Ðừng sợ vì ngươi sẽ không bị hổ thẹn;
Chớ bối rối vì ngươi sẽ không bị sỉ nhục,
Vì ngươi sẽ quên hết nỗi xấu hổ của tuổi thanh xuân;
Ngươi sẽ không còn nhớ đến nỗi tủi nhục của thời góa bụa nữa,
5 Vì Ðấng Dựng Nên ngươi là chồng ngươi;
Danh Ngài là Chúa các đạo quân;
Ðấng Cứu Chuộc ngươi là Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên;
Ngài được gọi là Ðức Chúa Trời của khắp đất.
6 Vì Chúa đã gọi ngươi về,
Ngươi vốn như người vợ bị bỏ và tâm linh sầu não,
Như người vợ được cưới lúc thanh xuân bị hất hủi;
Ðức Chúa Trời của ngươi phán.
7 Vì Ta đã bỏ ngươi trong một thời gian ngắn,
Nhưng vì lòng thương xót lớn lao, Ta sẽ đón ngươi về.
8 Trong cơn thịnh nộ Ta đã ngoảnh mặt khỏi ngươi một thời gian ngắn,
Nhưng bởi tình yêu đời đời Ta sẽ thương xót ngươi;
Chúa, Ðấng Cứu Chuộc ngươi, phán.
9 Ðiều này đối với Ta cũng giống như trong thời Nô-ê,
Như Ta đã thề rằng nước lụt trong thời Nô-ê sẽ không bao giờ phủ trên mặt đất nữa,
Thì Ta cũng thề rằng Ta sẽ không giận ngươi và không trách ngươi nữa.
10 Dù núi có thể dời và đồi có thể chuyển,
Nhưng tình yêu của Ta đối với ngươi sẽ không lìa khỏi ngươi,
Và giao ước hòa bình thịnh vượng của Ta dành cho ngươi sẽ không bao giờ bị xóa bỏ,
Chúa, Ðấng thương xót ngươi, phán.
11 Hỡi ngươi là thành khốn khổ, bị bão tố dập vùi, và không được an ủi,
Này, Ta sẽ lấy đá quý màu sắc đẹp đẽ làm đá lót đường của ngươi,
Lấy bích ngọc làm nền của ngươi.
12 Ta sẽ lấy hồng ngọc xây các tháp canh,
Lấy bạch ngọc xây các cổng,
Và lấy đá quý xây tất cả tường thành.
13 Tất cả con cái ngươi sẽ được Chúa dạy dỗ;
Con cái ngươi sẽ hưởng hòa bình thịnh vượng lâu dài.
14 Ngươi sẽ được lập vững trong sự công chính;
Sự áp bức sẽ tránh xa ngươi.
Ngươi sẽ chẳng còn lo sợ;
Ngươi không còn phải sợ hãi nữa,
Vì nó sẽ không đến gần ngươi.
15 Này, chắc chắn có kẻ sẽ tụ tập nhau, nhưng không do Ta sai bảo;
Kẻ nào tụ tập nhau để chống lại ngươi sẽ vì cớ ngươi mà ngã gục.
16 Này, chính Ta đã dựng nên người thợ rèn,
Nó bơm gió thổi vào than để tạo nên lò lửa,
Rồi từ đó chế ra một dụng cụ để dùng.
Và cũng chính Ta đã dựng nên kẻ làm hư để phá hỏng.
17 Mọi vũ khí chế tạo để đối phó với ngươi sẽ bất thành;
Mọi lưỡi nổi lên chống lại ngươi trong khi xét xử,
Ngươi sẽ kết tội chúng.
Ðó là cơ nghiệp của các tôi tớ Chúa;
Lẽ công chính của họ do Ta quyết định,”
Chúa phán.
Gương của Ha-ga và Sa-ra
21 Hãy nói cho tôi nghe, hỡi những người muốn ở dưới Luật Pháp kia, anh chị em không nghe Luật Pháp nói gì sao? 22 Vì có lời chép rằng Áp-ra-ham có hai con trai, một người là con của người nữ nô lệ, một người là con của người nữ tự do. 23 Con của người nữ nô lệ được sinh ra theo xác thịt, còn con của người nữ tự do được sinh ra theo lời hứa. 24 Ðiều ấy ngụ ý rằng hai người đàn bà đó tượng trưng cho hai giao ước. Giao ước ở Núi Si-nai tượng trưng bởi Ha-ga, sinh con ra làm nô lệ. 25 Ha-ga tượng trưng cho Núi Si-nai ở A-ra-bi lúc ấy, tương tự như Giê-ru-sa-lem hiện nay, thành đang bị làm nô lệ với dân của nó. 26 Nhưng người nữ tự do tượng trưng cho Giê-ru-sa-lem thiên thượng, bà là mẹ chúng ta; 27 vì có lời chép rằng,
“Hãy vui lên, hỡi người phụ nữ hiếm muộn, người phụ nữ không con;
Hãy cất lên tiếng hát và trỗi giọng reo mừng, hỡi người phụ nữ chưa hề kinh nghiệm cơn đau lúc lâm bồn;
Vì con cái của người vợ bị hất hủi đông hơn con cái của người vợ đang sống với chồng.”
28 Thưa anh chị em, anh chị em là con cái của lời hứa, giống như I-sác. 29 Nhưng giống như thời ấy, con cái sinh ra theo xác thịt bắt bớ con cái sinh ra theo Ðức Thánh Linh thể nào, thì bây giờ cũng thể ấy. 30 Nhưng Kinh Thánh nói gì?
“Hãy đuổi người nữ nô lệ và đứa con của nàng đi, vì đứa con của người nữ nô lệ sẽ không được thừa hưởng gia tài với đứa con của người nữ tự do.”
31 Thế thì, thưa anh chị em, chúng ta không phải là con cái của người nữ nô lệ, nhưng là con cái của người nữ tự do.
Người Pha-ri-si Xin Dấu Lạ
(Mat 16:1-4)
11 Những người Pha-ri-si kéo đến và bắt đầu tranh luận với Ngài. Họ thử Ngài bằng cách yêu cầu Ngài cho một dấu lạ từ trời. 12 Ngài thở dài ngao ngán[a] và nói, “Tại sao thế hệ này đòi xem một dấu lạ? Quả thật, Ta nói với các ngươi, thế hệ này sẽ chẳng được ban cho dấu lạ nào cả.” 13 Ngài rời khỏi họ, xuống thuyền trở lại, và qua bờ bên kia.
Men của Người Pha-ri-si
(Mat 16:5-12)
14 Khi ấy các môn đồ quên mang bánh theo; trên thuyền chỉ có mỗi một ổ bánh. 15 Ngài nghiêm dặn họ rằng, “Hãy coi chừng! Hãy đề phòng men của những người Pha-ri-si và men của những người của Hê-rốt.”
16 Các môn đồ bàn với nhau, “Thầy nói thế vì chúng ta không có bánh.”
17 Biết vậy Ngài nói với họ, “Tại sao các ngươi bàn với nhau về việc không có bánh? Các ngươi không thấy hoặc không hiểu sao? Lòng các ngươi vẫn cứng cỏi sao? 18 Mắt các ngươi không thấy và tai các ngươi không nghe sao? Các ngươi chẳng nhớ sao? 19 Khi Ta bẻ năm cái bánh cho năm ngàn người ăn, những mảnh còn lại các ngươi đã gom được bao nhiêu giỏ đầy?”
Họ đáp, “Thưa mười hai giỏ.”
20 “Còn khi bảy cái bánh cho bốn ngàn người ăn, những mảnh còn lại các ngươi đã gom được bao nhiêu giỏ đầy?”
Họ đáp, “Thưa bảy giỏ.”
21 Ngài nói với họ, “Các ngươi vẫn còn chưa hiểu sao?”
Chúa Chữa Lành Người Mù
22 Họ đến Bết-sai-đa. Bấy giờ người ta đem đến Ngài một người mù và nài xin Ngài chạm đến người ấy. 23 Ngài nắm tay người mù và dắt ông ra ngoài làng. Ðoạn Ngài phun nước miếng vào mắt ông và đặt tay trên ông, Ngài hỏi ông, “Ngươi thấy gì không?” 24 Người mù ngước lên nhìn và đáp, “Tôi thấy người ta như cây cối đang đi.” 25 Ngài lại đặt hai tay trên hai mắt ông. Ông ngước lên nhìn chăm chú; thị giác ông hoàn toàn bình phục, và ông thấy mọi vật rõ ràng. 26 Ngài bảo ông đi về nhà và dặn, “Ngươi đừng vào trong làng.”
Copyright © 2011 by Bau Dang