Book of Common Prayer
Lòng Tin Quyết vào Sự Bảo Vệ của CHÚA
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Dùng với nhạc khí bằng dây
1 Ðức Chúa Trời ôi, xin nghe tiếng kêu cầu của con;
Xin lắng nghe lời cầu nguyện của con.
2 Từ nơi xa xôi ở tận cùng trái đất con kêu cầu Ngài,
Lòng con bị choáng ngợp vì biết bao nỗi lo sợ,
Xin dẫn đưa con đến một vầng đá cao lớn hơn con;
3 Vì Ngài là nơi ẩn náu của con,
Một pháo tháp vững chắc để con đối phó với quân thù.
4 Xin cho con ở trong nhà Ngài mãi mãi;
Xin cho con nương náu dưới sự che chở của bóng cánh Ngài. (Sê-la)
5 Ðức Chúa Trời ôi, vì Ngài đã nghe lời hứa nguyện của con;
Ngài ban cho con cơ nghiệp dành cho những người kính sợ danh Ngài.
6 Cầu xin Ngài gia tăng tuổi thọ cho vua;
Xin cho những năm của đời người kéo dài qua nhiều thế hệ.
7 Nguyện người trị vì trước mặt Ðức Chúa Trời mãi mãi;
Cầu xin Ngài ban tình thương và đức thành tín bảo vệ người.
8 Như vậy con sẽ ca ngợi danh Ngài mãi mãi;
Con sẽ giữ trọn những gì con đã hứa nguyện mỗi ngày.
Ðức Chúa Trời Là Nơi Ẩn Náu Duy Nhất
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu Giê-đu-thun
1 Linh hồn tôi yên lặng trông đợi Ðức Chúa Trời;
Chỉ một mình Ngài là Ðấng Giải Cứu của tôi.
2 Duy chỉ Ngài là vầng đá của tôi và Ðấng Giải Cứu của tôi;
Ngài là thành trì của tôi; tôi sẽ không bị rúng động nhiều.
3 Các người cứ tấn công một người cho đến chừng nào?
Tại sao các người cứ hiệp nhau đánh đổ người ấy,
Là người như bức tường đã nghiêng và hàng rào sắp ngã?
4 Chúng bàn luận với nhau cốt chỉ để hạ người ấy xuống khỏi địa vị cao trọng của người ấy;
Chúng lấy làm thích thú trong sự giả dối của chúng;
Ngoài miệng chúng cầu chúc phước lành,
Mà trong lòng chúng âm thầm nguyền rủa. (Sê-la)
5 Linh hồn tôi hỡi, hãy yên lặng chờ đợi nơi Ðức Chúa Trời mà thôi,
Vì tôi chỉ hy vọng nơi Ngài. (Sê-la)
6 Duy chỉ Ngài là vầng đá của tôi và Ðấng Giải Cứu của tôi;
Ngài là thành trì của tôi; tôi sẽ không bị rúng động.
7 Nhờ Ðức Chúa Trời tôi được giải cứu và được vinh hiển;
Ðức Chúa Trời chính là vầng đá kiên cố của tôi và nơi ẩn núp của tôi.
8 Hỡi nhân loại, hãy tin cậy Ngài luôn luôn;
Hãy dốc đổ lòng mình ra trước mặt Ngài,
Vì Ðức Chúa Trời là nơi ẩn náu của chúng ta. (Sê-la)
9 Người hạ lưu chỉ là hư ảo,
Người thượng lưu cũng chỉ phù hoa;
Ðem đặt họ lên cân, phía bên họ bị chỏng lên cao;
Gộp họ lại với nhau, họ nhẹ hơn hơi thở.
10 Ðừng cậy vào bạo lực;
Ðừng đặt hy vọng hão vào của cải có được nhờ áp bức người ta;
Dù các người nhờ chúng mà được giàu thêm,
Cũng đừng để lòng nương cậy vào chúng.
11 Ðức Chúa Trời đã phán một lần;
Tôi đã nghe điều ấy đến hai lần rằng,
Quyền lực thuộc về Ðức Chúa Trời.
12 Lạy Chúa, tình thương thuộc về Ngài,
Vì Ngài sẽ báo trả mỗi người tùy theo những gì họ làm.
Ðức Chúa Trời của Nơi Thánh
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Nguyện Ðức Chúa Trời trỗi dậy;
Nguyện những kẻ chống nghịch Ngài tản lạc;
Nguyện những kẻ ghét Ngài chạy trốn trước mặt Ngài.
2 Như khói bị tan biến thể nào,
Nguyện chúng bị tan đi thể ấy;
Như sáp bị tan chảy trước ngọn lửa thể nào,
Nguyện những kẻ ác bị diệt mất trước mặt Ðức Chúa Trời thể ấy.
3 Nguyện những người ngay lành hân hoan,
Nguyện họ vui vẻ trước mặt Ðức Chúa Trời;
Thật vậy nguyện họ hớn hở và vui mừng.
4 Hãy ca ngợi Ðức Chúa Trời;
Hãy hát ca chúc tụng danh Ngài;
Khá tôn ngợi Ðấng ngự trên các tầng mây;[a]
Danh Ngài là Chúa;
Khá reo vui trước mặt Ngài.
5 Cha kẻ mồ côi,
Ðấng binh vực người góa bụa,
Chính là Ðức Chúa Trời,
Ðấng ngự trong nơi thánh của Ngài.
6 Ðức Chúa Trời là Ðấng làm cho kẻ cô đơn có mái ấm gia đình;
Ngài dẫn đưa những kẻ bị tù đày đến nơi sung mãn;
Còn những kẻ bội nghịch phải ở trong xứ khô khan.
7 Ðức Chúa Trời ôi, khi Ngài đi ra trước mặt con dân Ngài,
Khi Ngài đi qua sa mạc, (Sê-la)
8 Ðất rúng động, các tầng trời ào ạt đổ cơn mưa,
Trước mặt Ðức Chúa Trời, Thần[b] của Núi Si-nai,
Trước mặt Ðức Chúa Trời, Thần của I-sơ-ra-ên.
9 Ðức Chúa Trời ôi, Ngài đã ban mưa xuống cách dồi dào,
Khi sản nghiệp của Ngài bị khô khan, Ngài đã bồi bổ nó lại.
10 Con dân Ngài đã định cư trong sản nghiệp đó;
Ðức Chúa Trời ôi, do lòng tốt của Ngài, Ngài đã chu cấp cho những người nghèo khó.
11 Khi Chúa ban lệnh,
Những kẻ loan truyền tin mừng ra đi đông vô số;
Họ báo rằng,
12 “Các vua của các đạo quân đã bỏ chạy. Tất cả đã chạy trốn.”
Những phụ nữ ở nhà đều sẽ được chia các chiến lợi phẩm,
13 Dù họ[c] chỉ nằm nghỉ ở giữa các trại quân.
Kìa họ[d] trông giống như những cánh bồ câu bọc bạc,
Với bộ lông như vàng ròng lóng lánh.
14 Khi Ðấng Toàn Năng đánh văng các vua trong xứ,
Họ như tuyết rơi tơi tả ở Xanh-môn.
15 Núi Ba-san là núi của Ðức Chúa Trời;
Rặng Núi Ba-san quả có nhiều đỉnh cao chót vót.
16 Hỡi những rặng núi cao có nhiều đỉnh,
Tại sao các ngươi ganh tị với ngọn núi Ðức Chúa Trời đã chọn để làm nơi Ngài ngự?
Thật vậy Chúa sẽ ngự tại đó đời đời.
17 Các xe chiến mã của Ðức Chúa Trời nhiều đến hằng vạn, thật là hằng ngàn và hằng vạn;
Chúa ngự giữa chúng như Ngài ngự trong nơi thánh của Ngài ở Si-nai.
18 Ngài đã lên nơi cao,
Ngài dẫn theo đoàn tù binh bị bắt đem đi lưu đày;
Ngài đã nhận những lễ vật của loài người,
Ngay cả những lễ vật của những kẻ bội nghịch,
Ðể chứng tỏ rằng Chúa Ðức Chúa Trời[e] cũng ở tại đó.
19 Tôn ngợi Chúa, Ðấng hằng ngày cưu mang chúng ta;
Ðức Chúa Trời là Ðấng Giải Cứu của chúng ta. (Sê-la)
20 Ðức Chúa Trời chúng ta là Ðức Chúa Trời giải cứu;
Nhờ Chúa Hằng Hữu,[f] chúng ta được thoát chết.
21 Chắc chắn Ðức Chúa Trời sẽ đạp nát đầu kẻ thù của Ngài,
Tức đầu tóc của những kẻ cứ miệt mài trong tội ác.
22 Chúa phán, “Từ Ba-san, Ta sẽ đem chúng về;
Từ các đại dương sâu thẳm, Ta sẽ mang chúng về,
23 Ðể các ngươi có thể giẫm chân trên máu kẻ thù của mình,
Ngay cả lưỡi của chó các ngươi cũng sẽ được phần trên quân thù của các ngươi.”
24 Ðức Chúa Trời ôi, người ta đã chứng kiến lễ nghinh rước Ngài,
Tức lễ nghinh rước Ðức Chúa Trời của con, Vua của con, vào đền thánh.
25 Ca đoàn đi trước ngợi ca, ban nhạc theo sau trỗi nhạc,
Ở giữa là đoàn thiếu nữ đánh trống lục lạc nhịp nhàng.
26 Hãy chúc tụng Ðức Chúa Trời giữa những đoàn người đông đúc dự lễ,
Hãy tôn ngợi Chúa, nguồn cội của I-sơ-ra-ên.
27 Kìa là Bên-gia-min, chi tộc trẻ nhất, đang dẫn đầu;
Kìa là các nhà quyền quý của Giu-đa và phái đoàn của họ;
Kìa là các nhà quyền quý của Xê-bu-lun và các nhà quyền quý của Náp-ta-li.
28 Ðức Chúa Trời ôi, xin thể hiện quyền năng Ngài;[g]
Ðức Chúa Trời ôi, xin bày tỏ sức mạnh Ngài,
Như Ngài đã từng làm cho chúng con khi trước.
29 Vì đền thờ Ngài tọa lạc tại Giê-ru-sa-lem,
Nên các vua sẽ đem các lễ vật đến dâng lên Ngài tại đó.
30 Cầu xin Ngài trách phạt bầy thú hoang trong đám lau sậy,
Cùng đám bò đực ở giữa đàn bò con của các dân.
Xin Ngài bắt chúng phải đem bạc nén đến quỳ dâng;
Còn những dân hiếu chiến, xin Ngài làm cho chúng bị tản lạc khắp nơi trên đất.
31 Những đoàn người quyền thế sẽ từ Ai-cập đến thờ phượng;
Người Ê-thi-ô-pi[h] sẽ sớm đưa tay lên hướng về Ðức Chúa Trời.
32 Hỡi tất cả quốc gia trên thế giới, hãy ca tụng Ðức Chúa Trời;
Hãy ca ngợi Chúa, (Sê-la)
33 Ðấng ngự trên nơi chí cao của các tầng trời,
Tức các tầng trời đã được dựng nên từ thời thái cổ;
Kìa, Ngài cất tiếng nói,
Giọng Ngài thật oai hùng.
34 Khá biết rằng mọi quyền lực đều thuộc về Ðức Chúa Trời;
Nguyện uy nghi Ngài tỏa rạng trên I-sơ-ra-ên,
Và quyền năng Ngài đầy dẫy khắp không trung.
35 Ðức Chúa Trời ôi, trong đền thánh Ngài, Ngài đáng kinh hãi biết bao!
Chính Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên đã ban sức mạnh và quyền lực cho con dân Ngài.
Tôn ngợi Ðức Chúa Trời!
Si-ôn Ðược Giải Cứu
52 Hỡi Si-ôn,
Hãy thức dậy! Hãy thức dậy!
Hãy mặc lấy sức lực của ngươi;
Hỡi Giê-ru-sa-lem thành thánh,
Hãy mặc lấy y phục đẹp đẽ của ngươi;
Vì những kẻ không được cắt bì và những kẻ ô uế sẽ không vào giữa ngươi nữa.
2 Hỡi Giê-ru-sa-lem,
Hãy đứng dậy và phủi sạch bụi trên mình,
Rồi ngồi xuống trị vì;
Hỡi ái nữ của Si-ôn đang bị lưu đày,
Hãy vứt bỏ xiềng xích khỏi cổ ngươi.
3 Vì Chúa phán thế này:
“Các ngươi đã bán mình mà không nhận một đồng nào,
Nên các ngươi sẽ được chuộc lại mà khỏi phải trả tiền.”
4 Vì Chúa Hằng Hữu phán thế này:
“Ban đầu dân Ta xuống Ai-cập và kiều ngụ tại đó,
Về sau dân A-sy-ri đến đàn áp chúng.
5 Thế thì bây giờ Ta còn gì?”
Chúa phán.
“Phải chăng dân Ta đã bị bắt đi mà không tốn kém gì?
Những kẻ cai trị chúng đã nhiếc móc chúng,”
Chúa phán,
“Và danh Ta đã bị xúc phạm suốt ngày.
6 Vì thế dân Ta sẽ biết danh Ta,
Vì vậy trong ngày ấy chúng sẽ biết rằng,
Chính Ta là Ðấng đã phán, ‘Này, có Ta đây.’”
7 Bàn chân của người mang tin mừng trên các núi đẹp biết bao!
Ấy là người rao báo tin hòa bình thịnh vượng,
Ðem tin vui phước hạnh,
Loan truyền ơn cứu rỗi,
Và nói cho Si-ôn biết,
“Ðức Chúa Trời của ngươi trị vì!”
8 Những người canh gác của ngươi sẽ cất tiếng reo hò,
Họ sẽ cùng nhau trỗi tiếng hoan ca,
Bởi chính mắt họ sẽ thấy,
Khi Chúa trở về với Si-ôn.
9 Hãy bật lên tiếng vui mừng,
Hãy cùng nhau ca hát,
Hỡi các ngươi, những nơi hoang phế của Giê-ru-sa-lem!
Vì Chúa đã an ủi dân Ngài,
Ngài đã cứu chuộc Giê-ru-sa-lem.
10 Trước mắt của mọi nước,
Chúa đã biểu dương cánh tay thánh quyền năng của Ngài;
Bấy giờ mọi nơi xa xôi hẻo lánh trên mặt đất sẽ thấy ơn cứu rỗi của Ðức Chúa Trời chúng ta.
11 Hãy ra đi! Hãy ra đi!
Hãy đi khỏi nơi đó!
Ðừng đụng đến đồ ô uế.
Hãy ra khỏi nơi ấy.
Hãy làm cho mình ra thanh sạch,
Hỡi các ngươi là những người mang các vật dụng để thờ phượng Chúa.
12 Vì các ngươi sẽ ra đi, nhưng không cần vội vã,
Không phải ra đi như chạy trốn;
Vì Chúa sẽ đi trước mở đường cho các ngươi,
Và Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên sẽ đi sau để hộ tống các ngươi.
12 Thưa anh chị em, tôi xin anh chị em hãy trở nên giống như tôi,[a] vì tôi cũng đã trở nên giống như anh chị em.[b]
Anh chị em đã không đối xử tệ với tôi, 13 dù khi tôi đến giảng Tin Mừng cho anh chị em lần đầu, như anh chị em đã biết, thân thể tôi lúc đó bị đau yếu. 14 Mặc dù thân thể tôi là một thử thách cho anh chị em, nhưng anh chị em đã không khinh chê tôi hoặc chán ghét tôi; ngược lại, anh chị em đã tiếp rước tôi như một thiên sứ của Ðức Chúa Trời, như chính Ðức Chúa Jesus Christ vậy. 15 Phước hạnh đó của anh chị em bây giờ đâu rồi? Tôi có thể làm chứng với anh chị em rằng lúc đó, nếu có thể được, anh chị em đã móc mắt mình để cho tôi nữa.[c] 16 Phải chăng bây giờ tôi đã trở thành kẻ thù của anh chị em, vì tôi đã nói với anh chị em sự thật?
17 Những người đó[d] nhiệt tình với anh chị em, nhưng không với ý tốt. Họ chỉ muốn cô lập anh chị em với chúng tôi, để anh chị em chỉ nhiệt tình với họ thôi. 18 Nếu lúc nào họ cũng nhiệt tình làm điều tốt cho anh chị em thì như thế mới tốt, chứ không phải đợi khi tôi có mặt với anh chị em thì họ mới làm.
19 Hỡi các con thơ của tôi! Tôi lại phải chịu đau đớn trong cơn lâm bồn cho đến khi Ðấng Christ được thành hình trong các con! 20 Ôi ước gì tôi có mặt với các con lúc này, và có thể thay đổi cách nói của tôi, bởi tôi thật bối rối vì các con.
Chúa Hóa Bánh cho Bốn Ngàn Người Ăn
(Mat 15:32-39)
8 Trong những ngày ấy lại có một đám đông rất lớn, và họ không có gì ăn. Ngài gọi các môn đồ Ngài đến và bảo, 2 “Ta thương xót đoàn dân này, vì ba ngày nay họ đã theo Ta, bây giờ không có gì để ăn. 3 Nếu Ta cho họ về nhà trong lúc bụng đói, họ có thể bị xỉu dọc đường. Hơn nữa, có những người từ xa đến đây.”
4 Các môn đồ Ngài thưa với Ngài, “Ai có thể tìm ở đâu ra bánh trong nơi hoang vắng này để cho những người này ăn?”
5 Ngài hỏi họ, “Các ngươi có bao nhiêu bánh?”
Họ đáp, “Thưa có bảy cái.”
6 Ngài truyền cho đám đông ngồi xuống đất. Ðoạn Ngài lấy bảy cái bánh, tạ ơn, bẻ ra, và đưa cho các môn đồ để họ phân phát; các môn đồ phát bánh cho đám đông. 7 Họ cũng có mấy con cá nhỏ. Sau khi ban phước trên chúng, Ngài truyền phát những cá ấy ra nữa. 8 Ðoàn dân ăn no nê. Họ gom lại những mảnh bánh thừa và được bảy giỏ đầy. 9 Có khoảng bốn ngàn người hôm đó. Ðoạn Ngài tiễn họ ra về. 10 Ngay sau đó Ngài và các môn đồ Ngài xuống thuyền đến miền Ðan-ma-nu-tha.
Copyright © 2011 by Bau Dang