Book of Common Prayer
97 Ôi, con yêu mến luật pháp Ngài biết bao!
Ấy là điều con suy gẫm suốt ngày.
98 Các điều răn Ngài giúp con khôn ngoan hơn kẻ thù của mình,
Vì các điều răn ấy hằng ở với con.
99 Con được thông sáng hơn các giáo sư của con,
Vì con nghiền ngẫm các chứng ngôn Ngài.
100 Con được hiểu biết hơn những vị cao niên trưởng thượng,
Vì con vâng giữ các giới luật Ngài.
101 Con đã giữ chân con khỏi mọi đường lối gian tà,
Ðể con có thể vâng giữ lời Ngài.
102 Con không xây bỏ mạng lịnh Ngài,
Vì chính Ngài đã dạy dỗ con.
103 Lời Ngài ngọt ngào trong miệng con dường bao!
Thật ngọt hơn mật ong trong miệng con.
104 Nhờ giới luật Ngài con được thông sáng;
Vì vậy con ghét mọi đường lối dối gian.
105 Lời Ngài là ngọn đèn cho chân con,
Là ánh sáng cho đường lối con.
106 Con đã hứa nguyện và con sẽ giữ lời hứa nguyện ấy;
Con sẽ vâng giữ các mạng lịnh công chính của Ngài.
107 Con đã bị khốn đốn nặng nề;
Chúa ôi, xin phục hồi sinh lực cho con, theo như lời Ngài.
108 Chúa ôi, xin đoái nhậm của lễ cảm tạ của miệng con,
Xin dạy dỗ con các mạng lịnh Ngài.
109 Mạng sống con thường như chỉ mành treo chuông,[a]
Dầu vậy con vẫn không quên luật pháp Ngài.
110 Kẻ ác đã gài bẫy để hại con,
Nhưng con không rời khỏi giới luật Ngài.
111 Chứng ngôn Ngài là di sản con sẽ thừa hưởng mãi mãi,
Vì chứng ngôn ấy là niềm vui của lòng con.
112 Con quyết tâm thi hành luật lệ Ngài mãi mãi,
Cho đến tận cùng.
113 Con ghét những kẻ hai lòng,
Nhưng con yêu mến luật pháp Ngài.
114 Ngài là nơi nương náu và thuẫn khiên của con;
Con đặt hy vọng nơi lời Ngài.
115 Hỡi những kẻ làm ác, hãy dang xa khỏi ta,
Ðể ta vâng giữ những điều răn của Ðức Chúa Trời ta.
116 Xin gìn giữ con theo lời Ngài để con được sống,
Và đừng để con bị hổ thẹn vì hy vọng của mình.
117 Xin gìn giữ con để con được an toàn,
Hầu con sẽ tôn kính luật lệ Ngài mãi mãi.
118 Ngài loại bỏ những kẻ lìa bỏ luật lệ Ngài,
Vì mánh lới của chúng sẽ trở nên vô ích.
119 Ngài dứt bỏ tất cả kẻ ác trên đất như đồ cặn bã;
Vì thế con yêu mến các chứng ngôn Ngài.
120 Cơ thể con run lên vì sợ Ngài;
Con rất sợ bị Ngài đem ra phán xét.
Lòng Tốt của Ðức Chúa Trời Ðối Với Sự Lầm Lạc của Dân I-sơ-ra-ên
Thơ của A-sáp
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu Ghi-tít
1 Hãy cất tiếng ca ngợi Ðức Chúa Trời, sức mạnh của chúng ta;
Hãy lớn tiếng vui vẻ ca tụng Ðức Chúa Trời của Gia-cốp.
2 Hãy trỗi nhạc, hãy đánh trống,
Hãy dùng đàn lia và hạc cầm hòa tấu với nhau.
3 Hãy thổi kèn vang lên vào Ngày Mồng Một,[a]
Vào Ngày Rằm,[b] và vào các ngày lễ trọng thể của chúng ta,
4 Vì ấy là một luật định cho I-sơ-ra-ên,
Một mạng lịnh của Ðức Chúa Trời của Gia-cốp.
5 Ngài đã lập điều ấy để làm một chứng tích giữa Giô-sép,
Khi Ngài đi trừng phạt trên đất Ai-cập,
Nơi tôi nghe một ngôn ngữ tôi chẳng hiểu.
6 “Ta đã cất gánh nặng của kẻ làm nô lệ khỏi vai nó;
Ðôi tay nó đã khỏi bưng thúng giỏ của kẻ lao nô.
7 Trong cơn hoạn nạn ngươi đã kêu cầu, và Ta đã giải cứu ngươi;
Từ trời cao huyền bí, nơi sấm sét phát ra, Ta đã đáp lời ngươi,
Ta đã thử lòng ngươi qua việc thiếu nước ở Mê-ri-ba. (Sê-la)
8 Hỡi dân Ta, hãy nghe, Ta khuyến cáo các ngươi;
Hỡi I-sơ-ra-ên, ước gì ngươi chịu nghe Ta!
9 Ở giữa ngươi chớ có thần lạ nào;
Ngươi chớ thờ lạy bất cứ thần nào khác.
10 Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời[c] của ngươi,
Ðấng đã đem ngươi lên từ đất Ai-cập;
Hãy mở rộng miệng ngươi ra để Ta cho nó được no đầy.
11 Nhưng dân Ta chẳng nghe tiếng Ta;
I-sơ-ra-ên chẳng vâng lời Ta;
12 Nên Ta đã phó chúng cho tính bướng bỉnh của lòng chúng,
Ðể chúng cứ đi theo mưu ý của chúng.
13 Ôi, ước gì dân Ta chịu nghe Ta;
Ước gì I-sơ-ra-ên cứ đi trong đường lối Ta.
14 Chắc hẳn Ta đã mau lẹ triệt hạ những kẻ thù của chúng rồi,
Và dùng tay Ta đối phó những kẻ chống nghịch chúng rồi.”
15 Nguyện những kẻ ghét Chúa phải phủ phục trước mặt Ngài,
Và số phận của chúng phải như thế đời đời,
16 Và nguyện Ngài nuôi con dân Ngài bằng gạo thơm ngon nhất,
Như lời Ngài, “Ta cho ngươi no thỏa bằng mật ngọt lấy ra từ vầng đá.”
Khuyên Hãy Xét Xử theo Công Lý
Thơ của A-sáp
1 Ðức Chúa Trời chủ trì cuộc họp giữa các đấng bậc có quyền;[d]
Ngài đoán xét giữa các thần.
2 “Các ngươi cứ xét xử một cách bất công,
Và thiên vị kẻ gian ác cho đến bao giờ mới thôi? (Sê-la)
3 Khá minh oan cho người nghèo khó và kẻ mồ côi;
Hãy thực thi công lý cho người bị áp bức và kẻ khốn cùng.
4 Khá cứu giúp người nghèo khó và kẻ khốn cùng;
Hãy giải thoát họ khỏi tay những kẻ gian ác.”
5 Họ chẳng biết chi và chẳng hiểu chi;
Họ cứ miệt mài đi trong bóng tối;
Tất cả nền móng của thế gian đều chao đảo chệch đường.
6 Ta nói, “Các ngươi là các thần,
Tất cả các ngươi đều là con của Ðấng Tối Cao.
7 Dầu vậy các ngươi sẽ chết như mọi người
Và sẽ ngã xuống như mọi kẻ quyền thế khác.”
8 Ðức Chúa Trời ôi, xin trỗi dậy để đoán xét thế gian,
Vì mọi dân mọi nước đều là cơ nghiệp của Ngài.
Vua Tri Ơn Mạc-đô-chê
6 Tối hôm đó vua ngủ không được; vua truyền lệnh mang các sách kỷ yếu và sách sử ký đến đọc cho vua nghe. 2 Người ta thấy trong đó có chép thể nào Mạc-đô-chê đã báo cáo âm mưu của Bích-than và Tê-rếch, hai quan thái giám của vua, những người có trách nhiệm canh giữ cung môn, đã âm mưu ám sát Vua A-ha-suê-ru. 3 Vua hỏi, “Mạc-đô-chê có được tưởng thưởng hay tuyên dương gì vì công trạng ấy chăng?”
Các cận thần của vua đáp, “Ông ấy chẳng được gì cả.”
4 Vua hỏi, “Ai đang ở ngoài nội điện?”
Vả, bấy giờ Ha-man vừa bước vào tiền sảnh của nội điện để đến tâu với vua, xin phép treo cổ Mạc-đô-chê trên mộc hình ông đã dựng. 5 Vì thế các cận thần của vua tâu với vua, “Tâu, có Ha-man ở ngoài đó. Ông ấy đang đứng ở sân chầu.”
Vua phán, “Hãy truyền cho ông ấy vào.”
6 Vậy Ha-man vào và vua nói với ông, “Người mà trẫm muốn tôn trọng thì phải làm gì cho người ấy?”
Ha-man tự nhủ thầm, “Có ai mà vua muốn tôn trọng hơn ta chứ?” 7 Vì thế Ha-man tâu với vua, “Người mà hoàng thượng muốn tôn trọng thì xin hoàng thượng 8 cho mang lấy bộ triều phục của hoàng thượng mặc, con ngựa hoàng thượng cỡi, và vương miện hoàng thượng đội trên đầu đến. 9 Sau đó xin hoàng thượng truyền cho vị thượng quan được tôn trọng nhất, để vị ấy mặc bộ áo mão đó cho người được hoàng thượng muốn tôn trọng, rồi để vị ấy dắt con ngựa có người được hoàng thượng muốn tôn trọng cỡi, đi dạo khắp quảng trường ở kinh đô, và hô to trước mặt người ấy rằng: ‘Ðây là cách đãi ngộ cho người được vua muốn tôn trọng.’”
10 Bấy giờ vua nói với Ha-man, “Hãy mau mau lấy bộ triều phục và ngựa, y như lời ngươi nói, mặc cho Mạc-đô-chê người Do-thái đang ngồi ở cổng hoàng cung. Tất cả những gì ngươi nói, chớ bỏ sót điều nào.”
11 Vậy Ha-man lãnh lấy bộ triều phục và ngựa. Ông mặc bộ triều phục ấy cho Mạc-đô-chê, rồi dắt con ngựa có Mạc-đô-chê cỡi, đi dạo khắp quảng trường của kinh đô và hô to, “Ðây là cách đãi ngộ cho người được vua muốn tôn trọng.”
12 Sau đó Mạc-đô-chê trở lại cổng hoàng cung, còn Ha-man thì vội vàng đi về nhà ông, lòng đầy sầu thảm và đầu trùm lại. 13 Ha-man thuật lại cho Xê-rếch vợ ông và cho các bạn ông về những gì đã xảy ra cho ông. Các cố vấn của ông và Xê-rếch vợ ông nói với ông, “Nếu đó là Mạc-đô-chê, dòng dõi của dân Do-thái, thì hoạn lộ của ông đã bắt đầu suy bại rồi. Ông sẽ không thắng nổi hắn đâu, nhưng ông chắc chắn sẽ thất bại trước mặt hắn.”
14 Ðang khi họ còn nói chuyện với ông, các quan thái giám của vua đến mời Ha-man phải mau lẹ đến dự tiệc do Ê-xơ-tê đã chuẩn bị.
Phao-lô tại Ê-phê-sô
19 Trong khi A-pô-lô ở tại Cô-rinh-tô, Phao-lô đi qua vùng cao nguyên và đến Ê-phê-sô; tại đó ông gặp một số môn đồ. 2 Ông hỏi họ, “Từ khi anh chị em tin, anh chị em đã nhận lãnh Ðức Thánh Linh chưa?”
Họ trả lời ông, “Chúng tôi chưa hề nghe ai nói có Ðức Thánh Linh bao giờ.”
3 Ông lại hỏi họ, “Vậy anh em đã chịu phép báp-têm nào?”
Họ trả lời, “Phép báp-têm của Giăng.”
4 Phao-lô nói, “Giăng làm báp-têm để người nhận phép báp-têm bày tỏ lòng ăn năn. Ông đã nói với dân rằng họ phải tin Ðấng đến sau ông, Ðấng đó chính là Ðức Chúa Jesus.”
5 Khi nghe như thế họ xin được nhận phép báp-têm trong danh Ðức Chúa Jesus. 6 Khi Phao-lô đặt tay trên họ, Ðức Thánh Linh ngự xuống trên họ, họ nói tiếng lạ[a] và nói tiên tri. 7 Có tất cả chừng mười hai người.
8 Phao-lô vào hội đường và liên tiếp trong ba tháng, dạn dĩ giảng dạy, biện luận, và thuyết phục những người nghe về vương quốc Ðức Chúa Trời. 9 Nhưng khi ở hội đường có một số người cứng lòng, không tin, mà còn nói xấu Ðạo[b] trước mặt đám đông, ông rời khỏi họ, đem các môn đồ riêng ra, và hằng ngày thảo luận với nhau trong trường học của Ty-ran-nu.[c] 10 Việc ấy cứ tiếp diễn luôn hai năm, đến nỗi mọi người trong toàn vùng A-si-a, cả người Do-thái lẫn người Hy-lạp, đều được nghe Ðạo Chúa.[d]
Chúa Chịu Sa-tan Cám Dỗ
(Mat 4:1-11; Mác 1:12-13)
4 Ðức Chúa Jesus đầy dẫy Ðức Thánh Linh, từ Sông Giô-đanh trở về, và được Ðức Thánh Linh dẫn vào đồng hoang. 2 Ngài ở đó bốn mươi ngày và chịu Ác Quỷ cám dỗ. Trong những ngày ấy, Ngài không ăn gì; khi thời gian ấy đã mãn, Ngài đói. 3 Ác Quỷ nói với Ngài, “Nếu ngươi là Con Ðức Chúa Trời, hãy ra lịnh cho viên đá này biến thành bánh đi.”
4 Ðức Chúa Jesus phán với nó, “Có lời chép rằng,
5 Sau đó Ác Quỷ đưa Ngài lên một nơi cao và chỉ cho Ngài tất cả các vương quốc trên thế gian trong giây lát, 6 rồi nó nói với Ngài, “Ta sẽ ban tất cả quyền lực và vinh hiển của các vương quốc này cho ngươi, vì quyền ấy đã trao cho ta, và ta muốn ban cho ai tùy ý. 7 Vậy bây giờ, nếu ngươi quỳ xuống thờ lạy ta, tất cả sẽ thuộc về ngươi.”
8 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với nó, “Có lời chép rằng,
‘Ngươi phải thờ phượng Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi, và chỉ phụng sự một mình Ngài mà thôi.’”
9 Kế đó Ác Quỷ đưa Ngài đến Giê-ru-sa-lem, để Ngài đứng trên nóc đền thờ, rồi nói với Ngài, “Nếu ngươi là Con Ðức Chúa Trời, hãy gieo mình xuống đi, 10 vì có lời chép rằng,
‘Ngài sẽ truyền lịnh cho các thiên sứ của Ngài bảo gìn giữ ngươi,’
11 và rằng,
‘Các thiên sứ sẽ nâng ngươi trên đôi tay của họ,
Kẻo chân ngươi vấp nhằm đá chăng.’”
12 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với nó, “Có lời phán rằng,
‘Ngươi chớ thử Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi.’”
13 Sau khi Ác Quỷ đã dùng mọi cách để cám dỗ Ngài, nó rời bỏ Ngài, chờ một cơ hội khác.
Copyright © 2011 by Bau Dang