Book of Common Prayer
Cầu Xin Chúa Cứu Giúp
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Chúa ôi, con nương náu nơi Ngài, xin đừng để con bị hổ thẹn;
Vì đức công chính của Ngài, xin giải cứu con.
2 Xin nghiêng tai nghe con;
Xin mau mau giải cứu con;
Xin làm vầng đá kiên cố che chở con;
Xin làm đồn lũy bảo vệ để cứu con,
3 Vì Ngài chính là vầng đá và đồn lũy của con;
Vì cớ danh Ngài, xin dẫn đưa con và dìu dắt con.
4 Xin cứu con ra khỏi bẫy lưới chúng gài bắt con,
Vì Ngài là sức mạnh của con.
5 Con xin phó thác linh hồn[a] con vào trong tay Ngài,
Vì Ngài đã mua chuộc con,
Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời thành tín của con.
6 Con[b] ghét những kẻ thờ lạy thần tượng hư không,
Nhưng con chỉ tin cậy Chúa.
7 Con sẽ vui mừng và hân hoan trong tình thương của Ngài,
Vì Ngài thấy nỗi sầu khổ của con;
Ngài biết rõ cảnh khốn khổ của linh hồn con.
8 Ngài chẳng phó con vào tay kẻ thù của con,
Nhưng Ngài đặt chân con vào nơi rộng rãi.
9 Xin thương xót con, Chúa ôi, vì con khốn khổ lắm;
Mắt con thẫn thờ vì sầu khổ,
Linh hồn và thân xác con cũng vậy.
10 Ðời con tiêu hao vì buồn khổ;
Những năm của đời con biến đi với tiếng thở dài;
Sức lực con trở nên yếu ớt vì tội lỗi con,
Và xương cốt con đều suy nhược.
11 Vì cớ mọi kẻ thù của con, con đã trở thành cớ cười chê cho
những người lân cận,
Một kẻ bị tởm cho những người quen biết;
Khi thấy con ngoài đường, họ vội vàng lẩn tránh.
12 Con bị bỏ quên như kẻ đã chết rồi, không ai nhớ đến nữa;
Con trở nên như cái bình đã vỡ.
13 Vì con đã nghe được những lời rỉ tai nói xấu của nhiều người,
Nên nỗi kinh hoàng đã vây quanh con tứ phía;
Chúng bàn luận với nhau chống lại con;
Chúng lập mưu với nhau cất lấy mạng sống con.
14 Dầu vậy con vẫn tin cậy Ngài, Chúa ôi;
Con nói rằng, “Ngài là Ðức Chúa Trời của con.”
15 Sinh mạng con ở trong tay Ngài;
Xin giải cứu con khỏi tay kẻ thù ghét con,
Và khỏi tay những kẻ bách hại con.
16 Xin tỏa sáng mặt Ngài trên tôi tớ Ngài;
Xin giải cứu con vì tình thương của Ngài.
17 Chúa ôi, xin đừng để con bị hổ thẹn, vì con kêu cầu Ngài;
Nhưng xin để kẻ gian ác phải bị hổ thẹn;
Xin bắt chúng phải lặng câm đi vào âm phủ.
18 Nguyện những môi nói dối phải câm nín,
Tức những kẻ ngạo mạn và khinh người trơ tráo nói nghịch người ngay lành.
19 Ôi, vĩ đại thay là lòng tốt của Ngài,
Mà Ngài đã dành sẵn cho những người kính sợ Ngài,
Và đã thực hiện cho những người tin cậy Ngài,
Trước mặt con cái loài người!
20 Ngài che giấu họ khỏi những âm mưu của loài người trong nơi hiện diện bí mật của Ngài;
Ngài bảo vệ họ khỏi những lưỡi vu cáo trong nơi Ngài ngự.
21 Chúc tụng Chúa!
Vì Ngài đã bày tỏ tình thương lạ lùng của Ngài với con khi con gặp khốn quẫn trong một thành bị vây.
22 Con đã nói trong lúc sợ hãi rằng, “Chắc con đã bị dứt khỏi mắt của Ngài rồi!”
Nhưng Ngài vẫn nghe tiếng cầu xin ơn thương xót của con khi con kêu cầu Ngài giúp đỡ.
23 Hãy yêu mến Chúa, hỡi tất cả thánh đồ của Ngài!
Vì Chúa bảo vệ những người trung tín,
Nhưng Ngài báo trả thật đầy đủ cho kẻ kiêu ngạo.
24 Hãy mạnh mẽ và hãy vững lòng bền chí!
Hỡi tất cả những người trông cậy Chúa.
Xin Chúa Giải Cứu Khỏi Kẻ Thù
Thơ của Ða-vít
1 Chúa ôi, xin đối chọi với kẻ đối chọi con;
Xin đón đánh kẻ tiến đánh con;
2 Xin lấy mộc và khiên,
Và trỗi dậy để giúp đỡ con;
3 Xin lấy giáo và lao để đối phó với những kẻ đuổi bắt con;
Xin nói với linh hồn con rằng, “Ta là Ðấng Giải Cứu của ngươi.”
4 Xin khiến những kẻ tìm giết con phải bị hổ thẹn và sỉ nhục;
Xin làm cho những kẻ toan mưu ác hại con phải quay lưng bỏ chạy và bị nhục nhã ê chề.
5 Nguyện chúng như rác bay trước gió,
Bị thiên sứ của Chúa đùa đi!
6 Nguyện con đường của chúng trở nên tối tăm và trơn trợt,
Trong khi thiên sứ của Chúa truy kích chúng phía sau!
7 Vì chúng đã âm thầm giăng bẫy để gài bắt con vô cớ;
Chẳng có lý do gì mà chúng đã đào hầm đặt bẫy để hại con.
8 Nguyện sự hủy diệt ập đến trên chúng cách thình lình!
Nguyện chúng sa vào lưới do chính chúng đã giăng!
Nguyện chúng rơi vào hầm hủy diệt do tay chúng đã đào!
9 Bấy giờ linh hồn con sẽ vui mừng trong Chúa,
Sẽ hân hoan trong ơn cứu rỗi của Ngài.
10 Tất cả xương con sẽ nói, “Chúa ôi, nào ai giống như Ngài,
Ðấng giải cứu người khốn cùng khỏi tay kẻ mạnh hơn nó,
Ðấng cứu giúp người gặp hoạn nạn và khốn khó khỏi tay kẻ cướp bóc nó?”
11 Những kẻ làm chứng gian đứng dậy;
Chúng hạch hỏi con những điều con không hề biết.
12 Chúng lấy điều ác báo trả điều thiện con đã làm cho chúng;
Linh hồn con thật buồn đau chán ngán.
13 Còn con, khi chúng bị bịnh, con đã lấy vải thô làm y phục;
Con tự làm khổ mình bằng cách kiêng ăn;
Con cúi đầu cầu nguyện cho chúng thường xuyên.
14 Con đối với chúng như bạn bè hay anh chị em[a] ruột mình;
Như một người than khóc cho mẹ mình,
Con cúi xuống khóc than sầu thảm.
15 Nhưng khi con vấp ngã, chúng đã họp lại với nhau để ăn mừng;
Chúng đã họp với nhau để chống lại con;
Những kẻ tấn công đã thay phiên nhau đả kích con không ngớt;
Thế mà con chẳng hay biết gì cho đến khi mọi sự đã rồi.
16 Chúng tha hồ báng bổ nhạo cười con;
Chúng nghiến răng mình để chống lại con.
17 Chúa ôi, Ngài cứ để như vậy mà nhìn cho đến bao lâu nữa?
Xin cứu linh hồn con khỏi bị chúng tiêu diệt,
Xin cứu mạng báu con khỏi bầy sư tử!
18 Con sẽ dâng lên Ngài lời cảm tạ ở giữa đại hội;
Con sẽ ca ngợi Ngài trong cuộc hội họp đông người.
19 Xin đừng để những kẻ chống con cách sai trái có dịp vui mừng;
Xin đừng để những kẻ ghét con vô cớ có cơ hội nháy mắt biểu lộ niềm vui.
20 Vì chúng chẳng bàn luận để có hòa bình,
Nhưng chúng lập mưu để lừa gạt những người hiền hòa trong xứ, bằng cách đặt ra những lời dối gạt.
21 Chúng mở miệng khoác lác chống lại con;
Chúng bảo, “A ha! A ha! Mắt chúng ta đã thấy điều ấy rồi!”
22 Chúa ôi, Ngài đã thấy hết rồi, xin Ngài đừng yên lặng nữa!
Chúa ôi, xin Ngài đừng ở xa con!
23 Xin trỗi dậy và đứng lên binh vực lẽ phải cho con;
Xin binh vực duyên cớ con, lạy Ðức Chúa Trời của con và Chúa của con.
24 Xin minh oan cho con theo đức công chính của Ngài, lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của con,
Và xin đừng để chúng vui mừng vì cớ con.
25 Xin đừng để chúng nói trong lòng rằng, “A ha! Khoái quá!”
Xin đừng để chúng nói, “Chúng ta đã nuốt trộng nó rồi!”
26 Nguyện những kẻ tụ tập nhau lại ăn mừng khi con gặp hoạn nạn bị xấu hổ và bối rối!
Nguyện những kẻ phách lối với con mặc lấy sỉ nhục và hổ ngươi!
27 Nguyện những người ủng hộ sự minh oan của con trỗi tiếng reo mừng và vui vẻ;
Nguyện họ nói không ngớt rằng,
“Hãy tán tụng Chúa,
Ðấng vui thích về sự hưng thịnh của tôi tớ Ngài.”
28 Lưỡi con sẽ rao truyền đức công chính của Ngài
Và ca ngợi Ngài suốt ngày.
Gióp Vẫn Tin Cậy Chúa Dù Bị Ngài và Loài Người Lìa Bỏ
19 Bấy giờ Gióp trả lời và nói:
2 Các anh cứ hành hạ tôi cho đến bao giờ mới dứt,
Và dùng lời nói để đay nghiến tôi cho đến khi nào mới thôi?
3 Các anh đã quở trách tôi cả chục lần rồi;
Các anh không thấy thẹn khi công kích tôi như thế hay sao?
4 Nếu quả như tôi có lỗi lầm đi nữa,
Chính mình tôi sẽ mang lấy hậu quả mà thôi.
5 Nếu thật sự các anh muốn dạy đời tôi,
Và muốn đem hoàn cảnh bẽ bàng của tôi ra nói,
6 Thì xin các anh hãy biết rằng chính Ðức Chúa Trời đã làm cho tôi ra nông nỗi nầy,
Và Ngài đã dùng lưới của Ngài bủa vây tôi tứ phía.
7 Nếu tôi kêu lên, “Ôi tàn bạo quá!” thì sẽ chẳng ai đáp lời;
Dù tôi kêu xin cứu giúp thì công lý cũng không có cho tôi.
14 Bà con thân thích của tôi đều lìa xa tôi;
Bạn bè thân thiết của tôi đều quên tôi.
15 Những người đã từng sống trong nhà tôi, và ngay cả các nô tỳ của tôi, đều coi tôi như người xa lạ.
Trước mắt chúng tôi bị xem như một người ngoại quốc.
16 Tôi gọi đầy tớ của tôi, nó không thèm trả lời một tiếng;
Tôi năn nỉ nó thế nào, nó vẫn cứ làm ngơ.
17 Hơi thở của tôi hôi hám đối với vợ tôi;
Con cái của mẹ tôi bực bội khi tôi ngỏ lời xin giúp đỡ.
18 Thậm chí trẻ con cũng khinh bỉ tôi;
Khi tôi đứng dậy nói, chúng nhao nhao phản đối.
19 Tất cả bạn bè thân thiết của tôi đều ghê tởm tôi;
Những người tôi yêu mến đã quay lưng chống lại tôi.
20 Thân tôi gầy đét, chỉ còn da bọc xương;
Tôi chỉ còn sống thoi thóp với da và răng.
21 Xin thương hại tôi! Xin thương hại tôi! Hỡi các bạn của tôi,
Vì tay Ðức Chúa Trời đã đụng đến tôi.
22 Tại sao các bạn còn bách hại tôi như Ðức Chúa Trời đã làm?
Các bạn đã cấu xé thân tôi như vậy vẫn chưa đủ sao?
23 Ôi, ước gì những lời của tôi sẽ được ghi chép lại;
Ôi, ước chi có người sẽ ghi chúng vào một cuộn sách nào đó.
24 Ước gì có ai chép chúng bằng bút sắt rồi dùng chì trám lại;
Hoặc có ai khắc chúng vào bảng đá để lưu lại muôn đời.
25 Còn tôi, tôi biết Ðấng Cứu Chuộc tôi vẫn sống;
Cuối cùng Ngài vẫn đứng, cầm quyền trị vì trên đất.
26 Ðến khi da tôi, tức thân xác nầy, bị tiêu hủy;
Thế nhưng trong thân xác nầy tôi sẽ thấy Ðức Chúa Trời,
27 Ðấng mà chính tôi sẽ trông thấy, và mắt tôi sẽ ngắm nhìn Ngài, chứ không ai khác;
Lòng tôi mòn mỏi mong chờ ngày đó biết bao.
Phao-lô Giảng Ðạo tại An-ti-ốt Xứ Pi-si-đi-a
13 Phao-lô và các bạn đồng hành xuống tàu rời Pa-phô đến Pẹc-ga trong xứ Pam-phy-li-a; tại đó Giăng từ biệt hai ông để trở về Giê-ru-sa-lem. 14 Nhưng hai ông rời Pẹc-ga và tiếp tục đến An-ti-ốt trong vùng Pi-si-đi-a. Ðến ngày Sa-bát họ vào hội đường và ngồi xuống. 15 Sau khi tuyên đọc Luật Pháp và Các Tiên Tri, những người quản lý hội đường sai người đến nói với họ, “Thưa anh em, nếu anh em có điều gì muốn nói để khích lệ mọi người, xin phát biểu.”
16 Bấy giờ Phao-lô đứng dậy, lấy tay ra dấu cho mọi người chú ý, rồi nói, “Thưa đồng bào I-sơ-ra-ên và thưa quý vị, những người kính sợ Ðức Chúa Trời, xin nghe tôi trình bày: 17 Ðức Chúa Trời của dân I-sơ-ra-ên này đã chọn các tổ phụ chúng ta và làm dân tộc chúng ta lớn mạnh trong khi họ còn trú ngụ trong xứ Ai-cập, và với cánh tay quyền năng[a] Ngài dẫn đưa họ ra khỏi xứ đó.
18 Trong khoảng bốn mươi năm, Ngài chịu đựng họ trong đồng hoang. 19 Sau khi Ngài tiêu diệt bảy dân trong xứ Ca-na-an, Ngài ban xứ ấy cho họ làm sản nghiệp 20 khoảng bốn trăm năm mươi năm. Kế đó Ngài ban cho họ các thủ lãnh cho đến thời Tiên Tri Sa-mu-ên. 21 Bấy giờ họ đòi hỏi một vua, và Ðức Chúa Trời đã ban cho họ Sau-lơ con của Kích, một người thuộc chi tộc Bên-gia-min; vua ấy trị vì bốn mươi năm.
22 Sau đó Ngài bỏ vua ấy và lập Ða-vít làm vua của họ. Ða-vít là người Ngài đã làm chứng rằng,
‘Ta đã tìm được Ða-vít con trai Giê-se, một người đẹp lòng Ta, một người sẽ thực hiện mọi ý muốn Ta.’
23 Từ dòng dõi người ấy, Ðức Chúa Trời đã ban cho dân I-sơ-ra-ên một Ðấng Giải Cứu, đó là Ðức Chúa Jesus, như lời Ngài đã hứa.
24 Trước khi Ðấng ấy xuất hiện, Giăng đã giảng về sự ăn năn bày tỏ qua phép báp-têm cho toàn dân I-sơ-ra-ên. 25 Khi Giăng sắp hoàn tất chức vụ mình, ông nói, ‘Các người nghĩ tôi là ai? Tôi không phải là Ðấng ấy. Nhưng này, có một Ðấng đến sau tôi; tôi không xứng đáng mở dây giày cho Ngài.’
18 Người Do-thái không tin rằng trước kia ông đã mù mà nay thấy được cho đến khi họ gọi cha mẹ ông đến. 19 Họ hỏi ông bà, “Có phải đây là con trai của ông bà mà ông bà nói nó đã mù từ lúc sinh ra không? Vậy tại sao bây giờ nó thấy được?”
20 Cha mẹ ông trả lời họ và nói, “Chúng tôi biết rằng đây là con chúng tôi, và nó đã bị mù từ lúc sinh ra, 21 nhưng bây giờ làm sao nó thấy được, chúng tôi không biết, hoặc ai đã mở mắt nó, chúng tôi không biết. Nó đã trưởng thành rồi, hãy hỏi nó, nó sẽ nói cho.”
22 Cha mẹ ông nói vậy vì họ sợ người Do-thái. Số là người Do-thái đã thỏa thuận trước với nhau rằng, hễ ai xưng nhận Ðức Chúa Jesus là Ðấng Christ, người ấy sẽ bị khai trừ khỏi hội đường. 23 Vì thế cha mẹ ông nói, “Nó đã trưởng thành rồi, hãy hỏi nó.”
24 Vậy họ gọi người trước đã mù vào lần thứ hai và nói với ông, “Hãy tôn vinh Ðức Chúa Trời. Chúng tôi biết người ấy là một kẻ tội lỗi.”
25 Nhưng ông đáp, “Người ấy có tội hay không tôi không biết; tôi biết chắc một điều là trước kia tôi mù mà bây giờ tôi thấy được.”
26 Họ lại hỏi ông, “Người ấy đã làm gì cho anh? Người ấy đã làm thế nào để mở mắt anh?”
27 Ông trả lời họ, “Tôi đã nói với các ông rồi mà các ông không nghe. Tại sao các ông lại muốn nghe nữa? Không lẽ các ông muốn làm môn đồ của người ấy à?”
28 Họ mắng nhiếc ông và nói, “Anh mới là môn đồ của người ấy, còn chúng tôi là môn đồ của Môi-se. 29 Chúng tôi biết Ðức Chúa Trời đã phán với Môi-se; nhưng về người ấy, chúng tôi không biết ông ấy đến từ đâu.”
30 Ông trả lời và nói với họ, “Lạ thật! Một người đã mở mắt tôi, thế mà các ông không biết người ấy đến từ đâu! 31 Chúng ta biết rằng Ðức Chúa Trời chẳng nhậm lời kẻ tội lỗi, nhưng nếu ai kính sợ Ðức Chúa Trời và làm theo ý Ngài, Ngài sẽ nhậm lời. 32 Từ xưa đến nay chưa ai nghe nói có người nào mở mắt một người mù từ lúc sinh ra bao giờ. 33 Nếu người ấy không phải đến từ Ðức Chúa Trời, người ấy không thể làm gì được.”
34 Họ trả lời và nói với ông, “Toàn thân anh từ khi sinh ra đã ở trong tội lỗi, mà bây giờ anh muốn dạy đời chúng tôi sao?” Ðoạn họ đuổi ông ra.
Ðui Mù Thuộc Linh
35 Ðức Chúa Jesus nghe báo họ đã đuổi ông ra, Ngài tìm ông và nói, “Ngươi tin Con Người[a] không?”
36 Ông trả lời và nói, “Lạy Chúa, người ấy là ai để con tin?”
37 Ðức Chúa Jesus nói với ông, “Ngươi đã thấy người ấy; đó là người đang nói với ngươi.”
38 Ông nói, “Lạy Chúa, con tin.” Rồi ông quỳ xuống thờ lạy Ngài.
39 Ðức Chúa Jesus phán, “Vì sự phán xét Ta đã đến thế gian này, để cho những ai không thấy có thể thấy, và cho những ai thấy có thể hóa ra mù.”
40 Những người Pha-ri-si đứng gần đó nghe vậy bèn hỏi Ngài, “Chẳng lẽ chúng tôi cũng mù cả sao?”
41 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Nếu các ngươi mù, các ngươi chẳng có tội, nhưng vì các ngươi nói, ‘Chúng tôi thấy,’ nên tội các ngươi vẫn còn.”
Copyright © 2011 by Bau Dang