Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Book of Common Prayer

Daily Old and New Testament readings based on the Book of Common Prayer.
Duration: 861 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Thánh Thi 101

Người Lãnh Ðạo Quyết Tâm Theo Ðường Chính Trực

Thơ của Ða-vít

Con sẽ ca ngợi tình thương và công lý của Ngài;
Chúa ôi, con sẽ ca hát tôn vinh Ngài.

Con sẽ hết lòng sống cuộc đời trong sạch.
Ôi, khi nào Ngài sẽ đến với con?
Con quyết sống[a] trong gia đình con với lòng trong sạch.
Con quyết không để điều gian ác nào ở trước mắt con.
Con ghét công việc của những kẻ cố tình đi chệch hướng;
Con sẽ không để việc ấy dính dấp đến con.
Lòng ngoan cố khư khư bảo vệ sự sai lầm sẽ lìa khỏi con;
Ðiều gian ác con sẽ không biết đến.

Con sẽ loại trừ kẻ ném đá giấu tay để vu khống người lân cận;
Con sẽ chẳng dung túng những kẻ có mắt kiêu căng và lòng tự đại.

Mắt con sẽ tìm kiếm những người trung tín trong xứ để họ ở với con;
Người nào sống một cách trọn lành sẽ được phục vụ con.
Quân lường gạt sẽ chẳng ở trong nhà con;
Những kẻ nói dối sẽ chẳng đứng nổi trước mặt con.
Mỗi buổi sáng con sẽ loại trừ những kẻ gian ác ra khỏi xứ,
Hầu loại khỏi thành của Chúa mọi kẻ làm những việc gian tà.

Thánh Thi 109:1-30

Xin Chúa Báo Trả Kẻ Thù

Thơ của Ða-vít

Cho Trưởng Ban Nhạc

Lạy Ðức Chúa Trời, Ðấng con ca ngợi,
Cầu xin Ngài đừng nín lặng nữa,
Vì những kẻ gian ác và giả dối đã mở miệng chống lại con;
Chúng dùng lưỡi dối trá chống đối con.
Chúng bao vây con bằng những lời thù hằn ghen ghét;
Chẳng có lý do gì mà chúng cứ liên tục tấn công con.
Ðể đáp lại tình thương của con, chúng vu cáo con đủ thứ;
Còn con, con chỉ biết yên lặng cầu nguyện.
Thật chúng đã lấy điều ác báo đáp điều thiện,
Lấy thù ghét báo trả tình thương.

Nguyện Ngài chỉ định một kẻ ác cầm quyền trên nó;
Nguyện Ngài đặt một kẻ tố cáo đứng bên phải nó.
Nguyện nó bị kết án là kẻ có tội khi bị xét xử.
Nguyện lời cầu nguyện của nó trở thành lời buộc tội nó.
Nguyện những ngày của đời nó bị thu ngắn lại.
Nguyện một người khác thay thế chức vụ nó.
Nguyện con cái nó trở nên những kẻ mồ côi cha.
Nguyện vợ nó trở thành người góa bụa.
10 Nguyện con cái nó đi lang thang ăn mày.
Nguyện chúng bỏ nhà cửa điêu tàn đi tha phương cầu thực.
11 Nguyện các chủ nợ tịch thu gia sản nó.
Nguyện những kẻ xa lạ cướp lấy kết quả công lao nó.
12 Nguyện chẳng có người nào tỏ lòng nhân từ với nó.
Nguyện không ai khoan dung độ lượng với các con côi nó.
13 Nguyện con cái nó bị tuyệt tự.
Nguyện tên tuổi nó bị xóa đi trong thế hệ kế sau.
14 Nguyện tội lỗi của cha ông nó bị nhớ lại trước mặt Chúa.
Nguyện tội lỗi của mẹ nó không bị xóa đi.
15 Nguyện những điều ấy luôn ở trước mặt Chúa,
Ðể Ngài xóa bỏ kỷ niệm nó khỏi mặt đất.
16 Bởi vì nó đã quên rằng nó phải tỏ lòng nhân đối với người khác,
Nhưng nó cứ bách hại người khốn khó và cùng đường,
Và nhẫn tâm sát hại người có lòng trĩu nặng sầu đau.
17 Nó ưa thích nguyền rủa, nên nguyền rủa giáng trên nó;
Nó khinh bỉ việc cầu phước, nên phước hạnh dang xa nó.
18 Nguyện nó lấy sự nguyền rủa làm áo choàng che thân.
Nguyện sự nguyền rủa như nước thấm ướt người nó,
Và như dầu thấm sâu vào xương nó.
19 Nguyện sự nguyền rủa thành áo choàng nó mặc,
Và như đai nịt lưng nó đeo mãi quanh mình.

20 Cầu xin Chúa báo trả điều ấy cho những kẻ vu khống con,
Và cho những kẻ nói hành nói xấu con.
21 Nhưng Ngài, Chúa ôi, là Chúa của con,
Xin đối xử với con cách nhân từ vì cớ danh Ngài;
Xin giải cứu con vì tình thương của Ngài thật quá tốt.
22 Bởi vì con đang khốn khó và cùng đường;
Tâm hồn con đang bị thương tổn trong con.
23 Con đi qua cuộc đời nhanh như chiếc bóng về chiều;
Con bị giũ đi quá lẹ như con cào cào búng nhảy.
24 Gối con rũ riệt vì kiêng ăn;
Da thịt con gầy còm chẳng còn chút mỡ.
25 Con đã trở thành đối tượng để thiên hạ cười chê;
Khi thấy con, họ lắc đầu khinh miệt.

26 Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của con, xin giúp đỡ con;
Xin giải cứu con theo tình thương của Ngài.
27 Xin cho thiên hạ biết rằng ấy là tay Ngài;
Chúa ôi, chính Ngài đã làm điều ấy cho con.
28 Họ rủa con mặc họ, nhưng xin Ngài cứ ban phước cho con,
Ðể khi họ nổi lên công kích con, họ sẽ bị hổ thẹn,
Còn đầy tớ Ngài sẽ được dịp vui mừng.
29 Nguyện những kẻ vu cáo con mặc lấy nhuốc nhơ hổ nhục.
Nguyện chúng mặc lấy sỉ nhục như mặc chiếc áo choàng.

30 Tôi sẽ dùng miệng tôi để cảm tạ Chúa thật nhiều;
Tôi sẽ ca ngợi Ngài giữa đại hội đông người.

Thánh Thi 119:121-144

121 Con đã thực thi công lý và thi hành lẽ phải;
Xin đừng phó con cho những kẻ áp bức con.
122 Xin bảo đảm cho tôi tớ Ngài được bình an thịnh vượng;
Xin đừng để những kẻ kiêu căng có dịp đàn áp con.
123 Mắt con mỏi mòn trông đợi ơn cứu rỗi của Ngài,
Và cho lời công chính của Ngài được ứng nghiệm.
124 Xin đãi tôi tớ Ngài theo tình thương của Ngài;
Xin dạy dỗ con các luật lệ Ngài.
125 Con là tôi tớ Ngài, xin ban cho con sự thông sáng,
Ðể con thấu hiểu các chứng ngôn Ngài.
126 Chúa ôi, đã đến lúc xin Ngài ra tay hành động,
Vì người ta phế bỏ luật pháp Ngài.
127 Vì thế con càng yêu mến các điều răn Ngài hơn vàng;
Thật vậy, hơn cả vàng ròng.
128 Con nhận thấy tất cả giới luật Ngài đều đúng,
Nên con ghét mọi đường lối dối gian.

129 Các chứng ngôn Ngài thật diệu kỳ;
Vì vậy linh hồn con quyết vâng giữ các chứng ngôn ấy.
130 Sự giải bày lời Ngài giúp người ta được khai tâm mở trí,
Và ban sự thông hiểu cho người chất phát thật thà.
131 Con há miệng ra và khát khao chờ đợi,
Vì con thèm khát các điều răn Ngài.
132 Xin quay lại với con và khoan dung độ lượng với con,
Như cách Ngài thường đối xử với những ai yêu mến danh Ngài.
133 Xin cho những bước chân con được vững lập trong lời Ngài,
Và đừng để tội lỗi cầm quyền trên con.
134 Xin cứu chuộc con khỏi sự áp bức của loài người,
Ðể con vâng giữ các giới luật Ngài.
135 Xin để thánh nhan Ngài tỏa rạng trên tôi tớ Ngài,
Và xin dạy con các luật lệ Ngài.
136 Nước mắt con tuôn chảy đầm đìa như suối lệ,
Vì người ta chẳng chịu gìn giữ luật pháp Ngài.

137 Chúa ôi, Ngài thật công chính;
Sự phán xét của Ngài rất công minh.
138 Các chứng ngôn Ngài đã truyền thật rất đúng,
Và đáng tin cậy hoàn toàn.
139 Lòng nhiệt thành của con nung đốt con,
Vì những kẻ chống nghịch con quên lãng lời Ngài.
140 Lời Ngài thật tinh ròng,
Nên tôi tớ Ngài yêu mến lời ấy.
141 Tuy con nhỏ bé và bị coi thường,
Nhưng con không quên giới luật Ngài.
142 Ðức công chính Ngài là đức công chính đời đời;
Luật pháp Ngài chính là chân lý.
143 Gian truân và sầu khổ đã bao phủ con,
Nhưng con vẫn vui thích các điều răn Ngài.
144 Các chứng ngôn Ngài thật chân chính đến muôn đời;
Xin ban cho con sự thông hiểu để con có thể sống.

Sáng Thế 31:25-50

25 La-ban đuổi theo kịp Gia-cốp. Bấy giờ Gia-cốp đã dựng lều trên núi, và La-ban cùng những người theo ông cũng dựng lều trên Núi Ghi-lê-át.

26 La-ban nói với Gia-cốp, “Con đã làm gì thế? Tại sao con đã gạt cha, và bắt các con gái của cha dẫn đi như thể người ta dùng gươm bắt dẫn các tù binh vậy? 27 Tại sao con lén trốn đi và gạt cha mà không nói cho cha biết? Nếu biết thì cha đã tiễn con ra đi cách vui vẻ với tiếng hát, tiếng trống, và tiếng đàn rồi. 28 Sao con không để cha hôn tiễn các con gái và các cháu ngoại của cha? Con đã hành động thật dại dột! 29 Cha có thừa khả năng làm hại con, nhưng đêm qua, Ðức Chúa Trời của cha con đã nói với cha, ‘Hãy thận trọng, đừng nói điều gì với Gia-cốp, dù lành hay dữ.’ 30 Và cho dù con có phải ra đi, vì con đã nhớ nhà cha con quá đỗi đi nữa, thì tại sao con lại ăn cắp các tượng thần của cha?”

31 Gia-cốp trả lời La-ban, “Thưa, bởi vì con sợ. Con sợ cha sẽ dùng vũ lực đoạt lại các con gái của cha. 32 Nhưng người nào cha tìm thấy có các tượng thần của cha, người ấy sẽ không sống nữa. Trước sự chứng kiến của bà con dòng họ chúng ta đây, xin cha chỉ ra những gì con có mà là của cha, thì xin cha cứ lấy.” Khi ấy Gia-cốp không biết Ra-chên đã ăn cắp các tượng thần của cha bà.

33 Vậy La-ban vào lều của Gia-cốp, rồi vào lều của Lê-a, và vào lều của hai nữ tỳ, nhưng ông không tìm thấy các tượng thần đó. Ông ra khỏi lều của Lê-a và vào lều của Ra-chên. 34 Bấy giờ Ra-chên đã lấy các tượng gia thần đó giấu trong yên lạc đà, rồi ngồi lên trên. La-ban lục lọi khắp nơi trong lều, nhưng không tìm thấy chúng. 35 Bà nói với cha bà, “Xin chúa của con đừng giận, con xin lỗi vì con không thể đứng dậy để chào cha được. Con đang bị kẹt, vì trong người con đang tới thời kỳ hằng tháng của đàn bà.” Vậy ông lục soát khắp nơi, nhưng không tìm được các tượng gia thần của ông.

36 Bấy giờ Gia-cốp nổi giận và trách La-ban. Gia-cốp nói với La-ban, “Con đã làm gì có lỗi với cha? Con đã có tội tình gì mà cha truy đuổi con gắt gao như vậy? 37 Bây giờ cha đã lục soát tất cả đồ đạc của con rồi, cha đã tìm thấy được món gì thuộc về nhà cha không? Xin cha lấy ra đây để các thân nhân của cha và các thân nhân của con quyết định cho hai chúng ta. 38 Trong hai mươi năm qua, con đã ở với cha, những chiên cái và dê cái của cha không hề sẩy thai, con không ăn thịt một con chiên đực nào trong các bầy của cha. 39 Con nào bị thú rừng cắn xé, con cũng không mang xác nó đến cho cha hay, nhưng con tự nhận lấy trách nhiệm và bồi thường. Con nào bị mất trộm dù ban ngày hay ban đêm, cha đều bắt con phải bồi thường. 40 Bao nhiêu năm nay con đã sống như thế nầy: ban ngày chịu nắng hừng thiêu đốt, ban đêm chịu giá lạnh buốt người; mắt con không được một giấc ngủ ngon. 41 Hai mươi năm qua con đã sống trong nhà cha. Con làm việc cho cha mười bốn năm để được hai con gái của cha, và thêm sáu năm để chăn đàn súc vật của cha, và cha đã thay đổi công giá của con mười lần. 42 Nếu Ðức Chúa Trời của cha con, Ðấng I-sác hằng kính sợ, tức là Ðức Chúa Trời của Áp-ra-ham, không ở với con, thì bây giờ chắc hẳn cha đã đuổi con ra tay không rồi. Ðức Chúa Trời đã thấy rõ nỗi khổ của con và công lao khó nhọc của đôi tay con, nên đã khiển trách cha đêm qua đó.”

Gia-cốp và La-ban Kết Ước

43 Bấy giờ La-ban trả lời và nói, “Các cô gái nầy là con gái của cha, các cháu nầy là cháu ngoại của cha, các đàn súc vật nầy là các đàn súc vật của cha. Tất cả những gì con thấy đều là của cha. Nhưng hôm nay cha có thể nói gì được về các con gái nầy của cha hay về những đứa con do chúng sinh ra chăng? 44 Thôi bây giờ hãy lại đây, chúng ta hãy lập một giao ước với nhau. Giao ước đó sẽ làm chứng giữa cha và con.” 45 Vậy Gia-cốp lấy một hòn đá dựng lên làm trụ. 46 Gia-cốp nói với các thân nhân của ông, “Hãy mang đá lại đây.” Họ bèn khuân đá tới chất thành một đống, rồi dùng bữa với nhau bên[a] đống đá ấy. 47 La-ban gọi đống đá ấy là Giê-ga Sa-ha-đu-tha,[b] nhưng Gia-cốp gọi nó là Ga-lê-ết.[c] 48 La-ban nói, “Hôm nay đống đá nầy làm chứng giữa cha và con.” Vì thế nó được gọi là Ga-lê-ết. 49 Người ta cũng gọi nó là Mích-pa,[d] vì ông nói, “Cầu xin Chúa trông chừng con và cha, khi cha con ta xa cách nhau. 50 Nếu con đối xử tệ với các con gái cha, hoặc nếu con cưới thêm vợ khác ngoài các con gái cha, dù không ai có mặt lúc đó, con hãy coi chừng, vì Ðức Chúa Trời làm chứng giữa con và cha.”

I Giăng 2:12-17

Lời Khuyên Các Tín Hữu

12 Hỡi các con trẻ, tôi viết cho các con, vì nhờ danh Ngài, những tội lỗi của các con đã được tha.

13 Hỡi những người làm cha, tôi viết cho anh em, vì anh em biết Ðấng hiện hữu từ ban đầu.

Hỡi các bạn trẻ, tôi viết cho các bạn, vì các bạn đã chiến thắng kẻ ác.

Hỡi các con trẻ, tôi đã viết cho các con, vì các con đã biết Ðức Chúa Cha.

14 Hỡi những người làm cha, tôi đã viết cho anh em, vì anh em đã biết Ðấng hiện hữu từ ban đầu.

Hỡi các bạn trẻ, tôi đã viết cho các bạn, vì các bạn mạnh mẽ, lời Ðức Chúa Trời ở trong các bạn, và các bạn đã chiến thắng kẻ ác.

15 Chớ yêu thế gian và những gì trong thế gian. Nếu ai yêu thế gian thì tình yêu của Ðức Chúa Cha không ở trong người ấy; 16 vì mọi sự trong thế gian như ham muốn của xác thịt, ham muốn của mắt, và kiêu ngạo của đời, không đến từ Ðức Chúa Cha nhưng từ thế gian. 17 Vả, thế gian với những ham muốn của nó đang qua đi, nhưng ai làm theo ý muốn Ðức Chúa Trời thì còn lại đời đời.

Giăng 10:1-18

Người Chăn Tốt

10 “Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, người nào không đi qua cửa mà vào ràn chiên, nhưng trèo vào bằng lối khác, là kẻ trộm cướp. Nhưng ai đi qua cửa mà vào ràn chiên là người chăn chiên. Người giữ cửa mở cửa cho người ấy, và chiên nhận ra tiếng người ấy. Người ấy gọi tên các chiên mình và dẫn chúng ra ngoài. Khi đàn chiên của người ấy ra hết, người ấy đi trước, và đàn chiên theo sau, vì chúng quen tiếng người ấy. Chiên không đi theo người lạ, nhưng chạy trốn người lạ, vì chúng không quen tiếng người lạ.”

Ðức Chúa Jesus dùng ngụ ngôn này để nói với họ, nhưng họ không hiểu ý nghĩa những điều Ngài nói với họ.

Ðức Chúa Jesus lại nói với họ, “Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, Ta là cửa để chiên ra vào. Tất cả những kẻ đã đến trước Ta đều là trộm cướp, và chiên không nghe theo chúng. Ta là cửa; nếu ai bởi Ta mà vào, người ấy sẽ được cứu, và sẽ vào ra và gặp đồng cỏ. 10 Kẻ trộm đến chỉ để lấy cắp, giết hại, và tiêu diệt. Ta đến để chiên được sống và được sống dư dật.

11 Ta là người chăn tốt; người chăn tốt hy sinh tính mạng mình cho chiên. 12 Kẻ chăn thuê chẳng phải là người chăn thật, vì chiên không phải của nó. Khi thấy muông sói đến, nó bỏ chiên chạy trốn. Muông sói vồ lấy chiên và làm cho chiên tan lạc. 13 Kẻ chăn thuê bỏ chạy, vì nó chỉ làm thuê và không quan tâm đến chiên. 14 Ta là người chăn tốt; Ta biết chiên Ta, và chiên Ta biết Ta, 15 cũng như Cha biết Ta, và Ta biết Cha. Ta hy sinh tính mạng mình cho chiên. 16 Ta còn những chiên khác chưa thuộc về ràn này; Ta cũng phải đưa chúng về, và chúng sẽ nghe tiếng Ta, rồi sẽ chỉ có một đàn chiên và một người chăn.

17 Ðây là lý do tại sao Cha thương yêu Ta; bởi vì Ta phó mạng sống mình để Ta sẽ lấy lại. 18 Không ai cất lấy mạng sống Ta, nhưng Ta tự phó cho. Ta có quyền phó mạng sống mình, và Ta có quyền lấy lại. Mệnh lệnh này Ta đã nhận từ Cha Ta.”

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang