Book of Common Prayer
Ðức Chúa Trời Ðoán Xét Tuyển Dân của Ngài
Thơ của A-sáp
1 Ðấng Toàn Năng, Ðức Chúa Trời, Chúa, phán dạy;
Ngài triệu tập mọi người trên đất, từ đông chí tây về.
2 Từ Si-ôn, nơi toàn bích,
Ðức Chúa Trời tỏa rạng hào quang.
3 Nguyện Ðức Chúa Trời chúng ta ngự đến;
Nguyện Ngài sẽ không yên lặng mãi;
Lửa cháy hừng hực trước mặt Ngài,
Cuồng phong bão tố quay cuồng chung quanh Ngài.
4 Ngài sẽ gọi trời cao và đất thấp đến,
Ðể Ngài đoán xét con dân Ngài:
5 “Hãy nhóm hiệp các thánh đồ của Ta lại cho Ta,
Ấy là những kẻ đã lập giao ước với Ta bằng con vật hiến tế.”
6 Rồi các tầng trời rao truyền công lý của Ngài,
Vì chính Ðức Chúa Trời là Vị Thẩm Phán. (Sê-la)
7 “Hỡi dân Ta, hãy lắng nghe, vì Ta sẽ phán;
Hỡi I-sơ-ra-ên, Ta sẽ đưa ra chứng cớ nghịch lại ngươi;
Ta là Ðức Chúa Trời, Thần[a] của ngươi.
8 Ta không trách ngươi vì các con vật hiến tế ngươi dâng;
Các của lễ thiêu của ngươi hằng ở trước mặt Ta.
9 Thật ra Ta không cần bò đực tơ trong nhà ngươi;
Ta cũng không muốn các dê đực trong chuồng ngươi;
10 Vì mọi thú vật trên rừng đều thuộc về Ta,
Mọi đàn súc vật trên muôn ngàn đồi núi cũng là của Ta.
11 Ta biết tất cả các loài chim trên rừng trên núi;
Mọi loài vật biết di động ngoài đồng đều cũng thuộc về Ta.
12 Ví thử Ta đói, Ta cũng không cần phải nói cho ngươi biết,
Vì thế gian và mọi vật trong đó là của Ta.
13 Ta có ăn thịt các bò đực chăng?
Hay Ta có uống huyết các dê đực chăng?
14 Hãy dâng lên Ðức Chúa Trời của lễ do lòng biết ơn,
Và trả xong cho Ðấng Tối Cao những gì ngươi đã thệ nguyện.
15 Trong ngày nguy nan hãy kêu cầu Ta;
Ta sẽ giải cứu ngươi, và ngươi sẽ tôn vinh Ta.”
16 Nhưng đối với những kẻ gian ác, Ðức Chúa Trời phán,
“Ngươi có tư cách gì mà nói đến luật lệ Ta,
Và dùng miệng mình để nhắc đến giao ước Ta?
17 Vì ngươi luôn ghét sự giáo huấn;
Ngươi đã vứt bỏ những lời Ta ra đằng sau ngươi.
18 Khi ngươi thấy kẻ trộm cắp, ngươi đồng lòng với nó;
Ngươi hiệp chung cùng những kẻ gian dâm.
19 Ngươi dùng miệng ngươi nói ra những lời ác hại,
Dùng lưỡi ngươi phát ra những lời dối trá gạt người.
20 Ngươi ngồi nói hành anh chị em[b] ngươi;
Ngươi nói xấu con của mẹ ngươi.
21 Ngươi đã làm những điều ấy, nhưng Ta vẫn yên lặng;
Ngươi tưởng rằng Ta cũng như ngươi sao?
Này, bây giờ Ta khiển trách ngươi,
Và trưng những điều đó ra trước mắt ngươi từng việc một.
22 Này, hỡi những kẻ quên Ðức Chúa Trời, khá suy nghĩ điều ấy,
Kẻo Ta xé ngươi ra từng mảnh và không ai cứu được ngươi.
23 Kẻ nào dâng của lễ do lòng biết ơn là người biết tôn kính Ta;
Ai cứ đi trong đường ngay lành, Ta sẽ chỉ cho ơn cứu rỗi của Ðức Chúa Trời.”
Xin Chúa Giải Cứu Khỏi Kẻ Thù
Thơ của Ða-vít
Cảm tác khi Sau-lơ sai thủ hạ đến canh nhà để giết ông
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu “Xin Ðừng Hủy Diệt”
1 Lạy Ðức Chúa Trời của con, xin giải cứu con khỏi kẻ thù của con;
Xin bảo vệ con khỏi những kẻ nổi lên chống lại con;
2 Xin giải cứu con khỏi những kẻ gây ra tội ác;
Xin cứu thoát con khỏi tay kẻ khát máu giết người.
3 Vì kìa, chúng đang rình rập để hại mạng sống con;
Quân hung bạo đang chực tấn công con,
Cho dù con chẳng vi phạm điều gì hoặc có lầm lỗi gì, Chúa ôi,.
4 Mặc dù con không có lỗi gì, chúng vẫn cứ xáp lại chực đánh con;
Xin trỗi dậy cứu giúp con và đoái xem tình cảnh của con.
5 Chúa ôi, xin Ngài, Ðức Chúa Trời của các đạo quân và Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, trỗi dậy để đoán phạt các dân;
Xin Ngài đừng thương xót những kẻ phản bội gian ác. (Sê-la)
6 Chiều tối chúng trở lại và tru như chó,
Rồi đi lùng soát khắp thành.
7 Kìa, miệng chúng buông ra những lời nguyền rủa;
Môi chúng nguy hiểm tựa lưỡi gươm,
Vì chúng nói rằng, “Có ai nghe không?”
8 Nhưng Chúa ôi, Ngài sẽ cười chúng;
Ngài sẽ nhạo cười tất cả các dân.
9 Sức Mạnh của con ôi, con trông đợi Ngài.
Vì Ngài, Ðức Chúa Trời ôi, là thành trì kiên cố của con.
10 Ðức Chúa Trời giàu lòng thương xót của con sẽ đi trước con;
Ðức Chúa Trời sẽ cho con hả hê nhìn những kẻ thù của con.
11 Xin đừng giết chúng, kẻo dân tộc con sẽ quên đi chăng;
Nhưng xin dùng quyền năng Ngài làm cho chúng tan tác và sụp đổ, ôi lạy Chúa, thuẫn khiên của con.
12 Do tội của miệng chúng và những lời của môi chúng nói ra,
Nguyện chúng bị mắc tội vì sự kiêu ngạo của chúng,
Và vì những lời nguyền rủa và những lời dối trá chúng đã nói.
13 Cầu xin Ngài nổi thịnh nộ và tiêu diệt chúng;
Xin tiêu diệt chúng để chúng không còn nữa,
Ðể thiên hạ ở những nơi tận cùng trái đất biết rằng Ðức Chúa Trời đang trị vì trong Gia-cốp. (Sê-la)
14 Ðến chiều tối chúng trở lại và tru như chó,
Rồi đi lùng soát khắp thành.
15 Chúng cứ đi lên đi xuống để kiếm thức ăn,
Và gầm gừ nếu không được no bụng.
16 Nhưng về phần con, con sẽ ca ngợi quyền năng Ngài;
Sáng sớm con sẽ lớn tiếng ca ngợi ơn thương xót của Ngài,
Vì Ngài là thành trì kiên cố của con,
Nơi con nương náu trong ngày hoạn nạn.
17 Sức Mạnh của con ôi, con sẽ hát ca chúc tụng Ngài,
Vì Ngài, Ðức Chúa Trời ôi, là thành trì kiên cố của con,
Và là Ðức Chúa Trời giàu lòng thương xót của con.
Lời Kêu Cầu Khi Bị Thất Trận và Cầu Xin Chúa Giúp Ðỡ
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu “Hoa Huệ của Giao Ước”
Giáo huấn ca của Ða-vít
Cảm tác khi ông giao chiến với A-ram Na-ha-ra-im và A-ram Xô-ba,
lúc Giô-áp trở lại đánh bại mười hai ngàn người Ê-đôm ở Thung Lũng Muối
1 Ðức Chúa Trời ôi, Ngài đã từ bỏ chúng con;
Ngài đã phá tan sự phòng vệ của chúng con;
Ngài đã giận chúng con;
Ôi, cầu xin Ngài tái lập chúng con.
2 Ngài làm đất rúng động;
Ngài khiến đất nứt ra;
Cầu xin Ngài hàn gắn những đổ vỡ,
Vì nó đang chao đảo.
3 Ngài đã cho con dân Ngài kinh nghiệm những khó khăn;
Ngài đã bắt chúng con uống thứ rượu làm cho xây xẩm.
4 Ngài đã ban một ngọn cờ cho những ai kính sợ Ngài,
Ðể vì sự thật giương nó lên. (Sê-la)
5 Xin dùng cánh tay phải Ngài cứu giúp và đáp lời chúng con,
Ðể những kẻ Ngài thương được giải cứu.
6 Ðức Chúa Trời đã phán trong nơi thánh của Ngài,
“Ta lấy làm đắc chí;
Ta sẽ chia khu Si-chem,
Và phân lô Thung Lũng Su-cốt.
7 Ghi-lê-át là của Ta;
Ma-na-se là của Ta;
Ép-ra-im là mũ an toàn của đầu Ta;
Giu-đa là vương trượng của Ta;
8 Mô-áp là chậu rửa của Ta;
Ê-đôm là chỗ Ta thảy giày mình;
Phi-li-tin là nơi Ta reo mừng chiến thắng!”
9 Ai sẽ đem con vào thành kiên cố?
Ai sẽ dẫn đưa con vào Ê-đôm?
10 Ðức Chúa Trời ôi, chẳng lẽ Ngài bỏ chúng con rồi sao?
Ðức Chúa Trời ôi, lẽ nào Ngài không đi với quân đội chúng con sao?
11 Xin giúp chúng con đối phó với quân thù,
Vì loài người giúp đỡ cũng như không.
12 Nhờ Ðức Chúa Trời chúng ta sẽ chiến đấu anh dũng,
Vì chính Ngài sẽ giày đạp quân thù của chúng ta.
Ca Ngợi Ðấng Tạo Hóa và Ðấng Bảo Tồn
1 Hỡi những người ngay lành, hãy vui vẻ ca ngợi Chúa;
Sự ca ngợi Ngài thật thích hợp với người ngay thật.
2 Hãy dùng hạc cầm dâng lời cảm tạ Chúa;
Hãy dùng thập huyền cầm ca hát tôn vinh Ngài.
3 Hãy hát cho Ngài một bài ca mới;
Khá đàn thật hay, hòa nhịp với tiếng reo mừng,
4 Vì lời Chúa rất chân thật;
Mọi việc Ngài làm đều thành tín.
5 Ngài yêu mến công chính và công lý;
Cả thế gian đầy dẫy tình thương của Chúa.
6 Nhờ lời Chúa, các tầng trời được dựng nên;
Bởi hơi thở của miệng Ngài, các thiên thể[a] liền hiện hữu.
7 Ngài gom nước biển lại thành một khối;
Ngài chứa nước trong các vực sâu.
8 Hỡi cả thế gian, hãy kính sợ Chúa;
Hỡi các dân tộc trên thế gian, hãy khiếp sợ Ngài,
9 Vì khi Ngài phán, muôn vật[b] liền hiện hữu;
Ngài ra lịnh, tất cả[c] được đứng vững vàng.
10 Chúa làm bại mưu các nước;
Ngài khiến kế hoạch của các dân ra hư không.
11 Còn ý định của Chúa cứ được vững lập đến đời đời;
Các ý chỉ của lòng Ngài còn từ đời nọ đến đời kia.
12 Phước cho nước nào có Chúa là Thần[d] của mình,
Phước cho dân nào được Ngài chọn làm cơ nghiệp Ngài.
13 Chúa từ trời nhìn xuống;
Ngài thấy rõ mọi con cái loài người.
14 Từ nơi Ngài ngự Ngài quan sát mọi người trên đất.
15 Ngài dựng nên lòng dạ mọi người,
Nên Ngài hiểu rõ mọi việc họ làm.
16 Chẳng có vua nào được cứu nhờ quân đội mạnh;
Chẳng có chiến sĩ nào được cứu nhờ sức mạnh mình.
17 Nhờ vào ngựa để chiến thắng là hy vọng hão huyền;
Dù ngựa có sức lực nó cũng chẳng cứu được ai.
18 Kìa, mắt Chúa nhìn xem những người kính sợ Ngài,
Những người đặt hy vọng vào lòng thương xót của Ngài,
19 Ðể giải cứu linh hồn họ khỏi chết,
Và bảo tồn mạng sống họ khi nạn đói xảy ra.
20 Linh hồn chúng ta trông cậy Chúa;
Ngài là nguồn cứu giúp và thuẫn khiên của chúng ta.
21 Lòng chúng ta vui mừng trong Ngài,
Bởi vì chúng ta tin cậy vào danh thánh Ngài.
22 Chúa ôi, nguyện tình thương của Ngài ngự trên chúng con,
Y như những gì chúng con hy vọng nơi Ngài.
Khải Tượng Thứ Năm: Cây Ðèn và Hai Cây Ô-liu
4 Vị thiên sứ đã nói với tôi trở lại và đánh thức tôi như thể đánh thức một người đang ngủ. 2 Vị ấy nói với tôi, “Ngươi thấy gì?”
Tôi đáp, “Thưa ngài, tôi thấy một cây đèn từ đầu đến chân đều bằng vàng; trên đầu có một bầu đèn chứa dầu. Trên bầu đèn ấy chỉa ra bảy ngọn đèn. Trên đầu bảy ngọn đèn là bảy nụ hoa đèn có tim đèn dẫn xuống bầu đèn chứa dầu bên dưới. 3 Bên cạnh cây đèn ấy có hai cây ô-liu. Một cây ở bên phải bầu đèn, và một cây ở bên trái bầu đèn.” 4 Tôi hỏi vị thiên sứ đã nói với tôi, “Thưa ngài, những vật nầy có ý nghĩa gì?”
5 Vị thiên sứ đã nói với tôi trả lời tôi, “Ngươi thật không biết những vật nầy có ý nghĩa gì sao?”
Tôi đáp, “Thưa ngài, tôi thật tình không biết.”
6 Vị thiên sứ ấy nói với tôi, “Ðây là sứ điệp của Chúa cho Xê-ru-ba-bên: Không phải bởi quyền thế, không phải bởi năng lực, bèn là bởi Thần Ta,” Chúa các đạo quân phán. 7 “Hỡi rặng núi cao lớn kia, ngươi có thể cản trở sao? Trước mặt Xê-ru-ba-bên ngươi sẽ biến thành cánh đồng bằng phẳng. Nó sẽ mang viên đá để xây trên chóp Ðền Thờ ra và đặt vào vị trí của nó giữa tiếng reo hò, “Phước thay! Phước thay cho đền thánh!”
8 Ngoài ra lời của Chúa đến với tôi rằng, 9 “Tay của Xê-ru-ba-bên đã đặt viên đá đầu tiên xây nền nhà nầy, thì tay nó sẽ hoàn tất việc xây cất nhà ấy.” Bấy giờ anh chị em sẽ biết rằng Chúa các đạo quân đã sai tôi đến với anh chị em. 10 Vì ai đã khinh thường buổi đầu khiêm tốn của việc nầy chăng? Những người ấy sẽ đổi ra vui mừng khi trông thấy tay Xê-ru-ba-bên cầm dây dọi. “Bảy ngọn đèn ấy tiêu biểu cho mắt của Chúa nhìn tới nhìn lui khắp cả thế gian.”
11 Bấy giờ tôi hỏi vị thiên sứ ấy, “Còn hai cây ô-liu ở bên phải và bên trái của cây đèn có ý nghĩa gì?” 12 Tôi lại hỏi vị thiên sứ ấy một lần nữa, “Hai nhánh của hai cây ô-liu cứ đổ dầu như vàng lỏng vào hai ống tiêm dầu bằng vàng có ý nghĩa gì?”
13 Vị thiên sứ ấy nói với tôi, “Ngươi thật không biết những vật nầy có ý nghĩa gì sao?”
Tôi đáp, “Thưa ngài, tôi thật tình không biết.”
14 Vị thiên sứ ấy nói với tôi, “Ðó là hai người được xức dầu đứng hầu bên cạnh Ðấng Chúa Tể của cả thế gian.”
9 Khi các Sinh Vật ấy dâng vinh hiển, tôn kính, và tạ ơn lên Ðấng ngự trên ngai, tức Ðấng Hằng Sống đời đời vô cùng, 10 hai mươi bốn vị trưởng lão sấp mình xuống trước Ðấng đang ngự trên ngai, thờ lạy Ðấng Hằng Sống đời đời vô cùng, rồi họ tung các mão miện đắc thắng của họ trước ngai và nói,
11 “Lạy Chúa là Ðức Chúa Trời của chúng con,
Ngài thật xứng đáng nhận vinh hiển, tôn kính, và quyền uy,
Vì Ngài đã dựng nên mọi vật,
Nhờ ý muốn Ngài mà chúng hiện hữu và được dựng nên.”
Cuộn Sách và Chiên Con
5 Bấy giờ tôi thấy trên tay phải của Ðấng ngự trên ngai một cuộn sách được viết cả mặt trong lẫn mặt ngoài, và được niêm phong bằng bảy ấn. 2 Tôi lại thấy một vị thiên sứ mạnh mẽ tuyên bố lớn tiếng, “Ai xứng đáng để mở cuộn sách và tháo gỡ các ấn của nó?” 3 Nhưng không ai trên trời, dưới đất, hoặc trong lòng đất có thể mở cuộn sách ấy, hoặc nhìn vào đó. 4 Vì thế tôi bật khóc thành tiếng, bởi vì không ai được xem là xứng đáng để mở cuộn sách hoặc nhìn vào đó. 5 Bấy giờ một trong các vị trưởng lão nói với tôi, “Ðừng khóc nữa. Kìa, Sư Tử của chi tộc Giu-đa, Cội Rễ của Ða-vít, đã chiến thắng, nên có thể mở cuộn sách và bảy ấn đó.”
Ngụ Ngôn về Mười Trinh Nữ
25 “Khi ấy vương quốc thiên đàng sẽ giống như mười trinh nữ cầm đèn đi đón chàng rể. 2 Trong các cô ấy, có năm cô dại và năm cô khôn. 3 Năm cô dại cầm đèn đi nhưng không đem dầu theo với mình. 4 Nhưng năm cô khôn mang bình dầu theo với đèn của mình. 5 Vì chàng rể đến trễ, nên các cô buồn ngủ và ngủ thiếp đi. 6 Ðến nửa đêm có tiếng kêu lớn, ‘Kìa, chàng rể đến kia. Hãy mau mau ra đón.’ 7 Bấy giờ tất cả các trinh nữ đều thức dậy và khêu tim đèn của mình lên.
8 Các cô dại nói với các cô khôn, ‘Xin các chị cho chúng tôi ít dầu, vì đèn chúng tôi sắp tắt.’
9 Nhưng các cô khôn đáp, ‘Không được, e không đủ dầu cho đèn của chúng tôi và đèn của các chị. Chi bằng các chị hãy đến những người bán dầu mà mua là hơn.’ 10 Ðang khi các cô ấy đi mua dầu, chàng rể đến, và những ai đã sẵn sàng đều cùng chàng rể vào dự tiệc cưới; rồi các cửa đóng lại. 11 Lát sau các trinh nữ kia cũng đến và gọi, ‘Chủ ơi, chủ ơi, xin mở cửa cho chúng tôi.’ 12 Nhưng chủ đáp, ‘Thú thật với các cô, tôi không biết các cô.’ 13 Vậy hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày cũng không biết giờ.”
Copyright © 2011 by Bau Dang