Book of Common Prayer
Xin Chúa Cứu Khỏi Kẻ Giả Dối
1 Trong cơn hoạn nạn tôi kêu cầu với Chúa,
Và Ngài đã đáp lời tôi.
2 Chúa ôi, xin giải cứu con khỏi môi dối trá,
Và khỏi lưỡi dối lừa.
3 Hỡi lưỡi dối trá, Ngài sẽ làm gì cho ngươi?
Ngài sẽ làm gì nữa cho ngươi?
4 Ngài sẽ dùng những tên nhọn của người dũng sĩ,
Vàn hững than lửa hừng của bụi cây chổi cho ngươi.
5 Khốn thay cho tôi vì tôi trú ngụ ở Mê-séc,
Vì tôi cư ngụ giữa các trại của Kê-đa.
6 Linh hồn tôi đã sống quá lâu
với những kẻ ghét hòa bình.
7 Tôi yêu chuộng hòa bình,
Nhưng khi tôi nói đến hòa bình, chúng chỉ muốn chiến tranh.
Chúa Là Ðấng Gìn Giữ
Bài ca đi lên đền thánh
1 Tôi ngước mắt nhìn lên đồi núi;
Sự giúp đỡ tôi đến từ đâu?
2 Sự giúp đỡ tôi đến từ Chúa,
Ðấng dựng nên trời và đất.
3 Ngài sẽ không để cho chân bạn trợt ngã;
Ðấng gìn giữ bạn không hề buồn ngủ.
4 Thật vậy Ðấng gìn giữ I-sơ-ra-ên không hề buồn ngủ và không bao giờ ngủ.
5 Chúa là Ðấng gìn giữ bạn;
Chúa là bóng mát bên phải bạn.
6 Mặt trời sẽ không hại bạn ban ngày;
Mặt trăng sẽ không hại bạn ban đêm.
7 Chúa sẽ gìn giữ bạn khỏi mọi tai họa;
Ngài sẽ gìn giữ mạng sống bạn.
8 Chúa sẽ gìn giữ bạn khi ra khi vào,
Từ nay cho đến đời đời.
Cầu Xin Cho Giê-ru-sa-lem
Bài ca đi lên đền thánh của Ða-vít
1 Tôi vui mừng khi người ta nói với tôi rằng,
“Chúng ta hãy đi đến nhà Chúa.”
2 Hỡi Giê-ru-sa-lem,
Chân chúng ta đang đứng bên trong cổng thành ngươi.
3 Giê-ru-sa-lem đã được xây dựng thành một kinh đô,
Các tòa nhà trong thành nối kết nhau chặt chẽ.
4 Các chi tộc đi lên thành ấy,
Tức các chi tộc của Chúa,
Theo như luật định cho I-sơ-ra-ên,
Ðể cảm tạ danh Chúa,
5 Vì tại đó các ngai xét đoán được thiết lập,
Ðó là các ngai của nhà Ða-vít.
6 Hãy cầu hòa bình cho Giê-ru-sa-lem:
“Nguyện những ai yêu mến ngươi được thịnh vượng.
7 Nguyện bình an ở phía trong tường ngươi.
Nguyện giàu sang phú quý ở trong các cung điện ngươi.”
8 Nay vì cớ anh chị em[a] ta và các bạn hữu ta,
Ta cầu chúc ngươi rằng, “Chúc ngươi luôn được bình an thịnh vượng.”
9 Vì cớ nhà Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta,
Ta cầu phước cho ngươi.
Cầu Xin Chúa Giúp Ðỡ
Bài ca đi lên đền thánh
1 Lạy Ðấng ngự trên các tầng trời,
Con ngước mắt lên hướng về Ngài.
2 Kìa, như mắt các đầy tớ trông nơi tay ông chủ họ thể nào,
Như mắt người tớ gái trông nơi tay bà chủ nàng thể nào,
Mắt chúng con cũng vọng trông nơi Chúa, Ðức Chúa Trời chúng con, thể ấy,
Cho đến khi Ngài bày tỏ ơn thương xót đối với chúng con.
3 Xin thương xót chúng con, Chúa ôi, xin thương xót chúng con,
Vì chúng con bị khinh khi quá đỗi.
4 Linh hồn chúng con quá ngao ngán những lời nhạo báng của đám người kiêu ngạo,
Cùng với giọng khinh người của những kẻ kiêu căng.
Ca Ngợi Chúa vì Ðược Cứu Khỏi Kẻ Thù
Bài ca đi lên đền thánh của Ða-vít
1 Nếu chẳng phải Chúa bênh vực[b] chúng ta,
Hỡi I-sơ-ra-ên, hãy nói đi.
2 Nếu chẳng phải Chúa bênh vực chúng ta,
Thì khi người ta nổi lên chống lại chúng ta,
3 Khi cơn cuồng nộ của chúng bừng lên nghịch lại chúng ta,
Chắc hẳn chúng đã nuốt chửng chúng ta rồi.
4 Các dòng nước lũ chắc đã phủ ngập chúng ta;
Luồng nước mạnh chắc đã cuốn trôi linh hồn chúng ta;
5 Các đợt sóng thần dữ dội chắc đã cuốn mất linh hồn chúng ta rồi.
6 Chúc tụng Chúa,
Ðấng không cho phép chúng ta làm mồi cho răng chúng.
7 Linh hồn chúng ta được giải thoát,
Như con chim thoát khỏi bẫy của kẻ bẫy chim;
Cái bẫy bị bẻ gãy, và chúng ta thoát ra ngoài.
8 Chúng ta được giúp đỡ nhờ danh Chúa,
Ðấng dựng nên trời và đất.
Chúa Bảo Vệ Dân Ngài
Bài ca đi lên đền thánh
1 Phàm ai tin cậy Chúa sẽ như Núi Si-ôn,
Chẳng hề rúng động nhưng cứ bền vững muôn đời.
2 Như các rặng núi bao quanh Giê-ru-sa-lem thể nào,
Chúa bao quanh dân Ngài thể ấy,
Từ nay cho đến đời đời.
3 Vì gậy cầm quyền của kẻ ác không được phép hành sử trên địa phận của người ngay lành,
Nên tay người ngay lành không bị buộc phải tham dự vào việc ác.
4 Chúa ôi, xin ban phước cho những người tốt,
Và cho những người có lòng ngay thẳng thật thà.
5 Nhưng đối với những kẻ bỏ Ngài để đi theo con đường lươn lẹo,
Xin Chúa trục xuất chúng chung với những kẻ làm điều ác.
Nguyện hòa bình thịnh vượng đến trên I-sơ-ra-ên.
Cảm Tạ Chúa Vì Những Người Bị Lưu Ðày Ðược Hồi Hương
Bài ca đi lên đền thánh
1 Khi Chúa đem những người của Si-ôn bị lưu đày trở về,
Chúng tôi như người nằm mơ.
2 Miệng chúng tôi vui cười không ngớt;
Lưỡi chúng tôi lớn tiếng reo mừng.
Bấy giờ người ta bàn tán với nhau giữa các dân rằng,
“Chúa đã làm những việc lớn lao cho họ.”
3 Chúa đã làm những việc lớn lao cho chúng tôi;
Chúng tôi rất đỗi vui mừng!
4 Lạy Chúa, xin tiếp tục cho những người bị lưu đày trở về,
Như nước mưa đổ vào những dòng suối cạn ở Miền Nam.[c]
5 Những người gieo giống trong nước mắt,
Ắt sẽ gặt hái trong tiếng reo mừng.
6 Người nào vừa đi vừa khóc đem giống ra rải,
Chắc chắn sẽ trở về với tiếng reo mừng,
Mang đầy những bó lúa chín vàng.
Sự Thịnh Vượng Ðến Từ CHÚA
Bài ca đi lên đền thánh của Sa-lô-môn
1 Nếu Chúa không xây dựng nhà,
Những thợ xây dựng làm việc uổng công;
Nếu Chúa không canh giữ thành,
Những lính canh thức canh uổng công.
2 Uổng công thay cho các bạn là những người dậy sớm, thức khuya, và ăn uống kham khổ,
Vì Chúa sẽ cho những người Ngài thương no đủ, ngay cả khi họ an giấc ngủ say.
3 Kìa, con cái là cơ nghiệp của Chúa ban cho;
Bông trái của tử cung là phần thưởng của Ngài trao tặng.
4 Con cái sinh ra trong tuổi thanh xuân
Khác nào các mũi tên trong tay dũng sĩ.
5 Phước cho người có đầy chúng trong ống tên mình;
Họ sẽ không bẽ mặt khi đối đáp với kẻ thù tại cổng thành.
15 Na-ô-mi nói với nàng, “Này, em dâu của con đã trở về với dân của nó và với các thần của nó rồi; con cũng hãy trở về như em dâu của con đi.”
16 Nhưng Ru-tơ đáp, “Xin mẹ đừng ép con rời xa mẹ hay bắt con phải trở về mà không theo mẹ nữa, vì mẹ đi đâu, con sẽ theo đó; mẹ ở nơi nào, con sẽ ở nơi đó. Dân tộc của mẹ là dân tộc của con. Ðức Chúa Trời của mẹ là Ðức Chúa Trời của con. 17 Mẹ chết nơi nào, con cũng muốn chết và được chôn nơi đó. Ví bằng có điều chi ngoài cái chết phân cách con với mẹ, nguyện Chúa giáng họa trên con.”
18 Khi Na-ô-mi thấy Ru-tơ đã cương quyết theo bà, bà không nói thêm với nàng điều gì nữa.
19 Vậy hai người lên đường đi về Bết-lê-hem. Khi họ vừa đến Bết-lê-hem cả thành đều xôn xao vì hai người. Các bà hỏi nhau, “Có phải đây là Na-ô-mi chăng?”
20 Na-ô-mi đáp, “Xin đừng gọi tôi là Na-ô-mi[a] nữa, nhưng hãy gọi tôi là Ma-ra,[b] vì Ðấng Toàn Năng đã đãi tôi cách đắng cay. 21 Tôi đã ra đi cách đầy dẫy, nhưng nay Chúa đem tôi về tay không. Tại sao còn gọi tôi là Na-ô-mi làm chi, trong khi Chúa đã đãi tôi cách khắc nghiệt, và Ðấng Toàn Năng đã giáng họa trên tôi?”
22 Như vậy Na-ô-mi và Ru-tơ cô dâu người Mô-áp của bà đã từ đồng bằng Mô-áp trở về. Họ đến Bết-lê-hem nhằm vào đầu mùa gặt.
Giải Thích Sự Thay Ðổi Chương Trình
12 Ðiều chúng tôi hãnh diện là thế này, và có lương tâm chúng tôi làm chứng: Chúng tôi cư xử giữa thế gian và đặc biệt với anh chị em bằng sự đơn thành và chân thật của Ðức Chúa Trời, không bằng sự khôn ngoan xác thịt, nhưng bằng ân sủng của Ðức Chúa Trời. 13 Vì chúng tôi viết cho anh chị em không gì khác hơn những điều anh chị em đã đọc và hiểu. Tôi hy vọng anh chị em sẽ thấu hiểu tận tường 14 –như anh chị em đã hiểu chúng tôi phần nào– rằng trong ngày của Ðức Chúa Jesus, Chúa chúng ta, chúng tôi là niềm hãnh diện của anh chị em, cũng như anh chị em là niềm hãnh diện của chúng tôi.
15 Với niềm tin quả quyết đó, tôi dự tính sẽ đến thăm anh chị em trước, để anh chị em có thể được phước thêm lần thứ nhì. 16 Tôi muốn ghé thăm anh chị em trên đường đến Ma-xê-đô-ni-a; sau đó tôi sẽ từ Ma-xê-đô-ni-a trở lại với anh chị em, để nhờ anh chị em đưa tôi về Giu-đê. 17 Tôi dự tính như thế có phải là tôi cứ đổi tới đổi lui chăng? Hay những gì tôi dự tính là dự tính theo xác thịt, nên cứ nói “Phải, Phải” và “Không, Không” cùng một lúc chăng? 18 Có Ðức Chúa Trời là Ðấng Thành Tín biết, lời chúng tôi nói với anh chị em không phải là vừa “Phải” và vừa “Không.” 19 Vì Con Ðức Chúa Trời là Ðức Chúa Jesus Christ, Ðấng chúng tôi –tức tôi, Sin-va-nu, và Ti-mô-thê– đã rao giảng cho anh chị em không phải là vừa “Phải” và vừa “Không,” nhưng trong Ngài luôn luôn là “Phải.” 20 Vì bất kể bao nhiêu lời hứa Ðức Chúa Trời đã hứa, trong Ngài chúng đều được trả lời là “Phải” cả. Vì thế nhờ Ngài chúng ta có thể nói “A-men,” và dâng vinh hiển về Ðức Chúa Trời.
21 Chính Ðức Chúa Trời đã lập vững chúng tôi với anh chị em trong Ðấng Christ, và đã xức dầu cho chúng tôi. 22 Ngài cũng đã đóng ấn trên chúng ta và ban Ðức Thánh Linh vào lòng chúng ta để làm bảo chứng.
Muối và Ánh Sáng
(Mác 9:50; Lu 14:34-35)
13 “Các ngươi là muối của đất, nhưng nếu muối ấy mất mặn, lấy gì làm nó mặn lại? Nó chẳng thể được dùng vào việc gì nữa, ngoại trừ bị quăng ra ngoài và bị người ta giẫm dưới chân.
14 Các ngươi là ánh sáng của thế gian. Một thành ở trên núi không thể bị che khuất. 15 Không ai thắp đèn rồi đem đặt dưới thùng, nhưng đặt trên giá đèn, để nó soi sáng mọi người trong nhà. 16 Cũng vậy, ánh sáng các ngươi phải tỏa rạng trước mặt người ta để họ có thể thấy những việc tốt đẹp của các ngươi mà tôn vinh Cha các ngươi trên trời.
Luật Pháp và Lời Tiên Tri
17 “Các ngươi đừng tưởng Ta đến để hủy bỏ Luật Pháp hay Các Tiên Tri.[a] Ta đến không phải để hủy bỏ nhưng để làm trọn. 18 Vì quả thật, Ta nói với các ngươi, trước khi trời đất qua đi, một chấm hay một nét trong Luật Pháp cũng không được bỏ qua, cho đến khi mọi sự được làm trọn. 19 Vậy nếu ai bỏ một điều cực nhỏ nào trong các điều răn này và dạy người khác làm như vậy, kẻ ấy sẽ bị gọi là nhỏ nhất trong vương quốc thiên đàng; nhưng ai vâng giữ những điều răn này và dạy người khác làm theo, người ấy sẽ được gọi là lớn trong vương quốc thiên đàng. 20 Vì Ta nói với các ngươi, nếu đức công chính của các ngươi không hơn đức công chính của các thầy dạy giáo luật và những người Pha-ri-si, các ngươi sẽ không thể nào vào vương quốc thiên đàng được.”
Copyright © 2011 by Bau Dang