Book of Common Prayer
Người Lãnh Ðạo Quyết Tâm Theo Ðường Chính Trực
Thơ của Ða-vít
1 Con sẽ ca ngợi tình thương và công lý của Ngài;
Chúa ôi, con sẽ ca hát tôn vinh Ngài.
2 Con sẽ hết lòng sống cuộc đời trong sạch.
Ôi, khi nào Ngài sẽ đến với con?
Con quyết sống[a] trong gia đình con với lòng trong sạch.
3 Con quyết không để điều gian ác nào ở trước mắt con.
Con ghét công việc của những kẻ cố tình đi chệch hướng;
Con sẽ không để việc ấy dính dấp đến con.
4 Lòng ngoan cố khư khư bảo vệ sự sai lầm sẽ lìa khỏi con;
Ðiều gian ác con sẽ không biết đến.
5 Con sẽ loại trừ kẻ ném đá giấu tay để vu khống người lân cận;
Con sẽ chẳng dung túng những kẻ có mắt kiêu căng và lòng tự đại.
6 Mắt con sẽ tìm kiếm những người trung tín trong xứ để họ ở với con;
Người nào sống một cách trọn lành sẽ được phục vụ con.
7 Quân lường gạt sẽ chẳng ở trong nhà con;
Những kẻ nói dối sẽ chẳng đứng nổi trước mặt con.
8 Mỗi buổi sáng con sẽ loại trừ những kẻ gian ác ra khỏi xứ,
Hầu loại khỏi thành của Chúa mọi kẻ làm những việc gian tà.
Xin Chúa Báo Trả Kẻ Thù
Thơ của Ða-vít
Cho Trưởng Ban Nhạc
1 Lạy Ðức Chúa Trời, Ðấng con ca ngợi,
Cầu xin Ngài đừng nín lặng nữa,
2 Vì những kẻ gian ác và giả dối đã mở miệng chống lại con;
Chúng dùng lưỡi dối trá chống đối con.
3 Chúng bao vây con bằng những lời thù hằn ghen ghét;
Chẳng có lý do gì mà chúng cứ liên tục tấn công con.
4 Ðể đáp lại tình thương của con, chúng vu cáo con đủ thứ;
Còn con, con chỉ biết yên lặng cầu nguyện.
5 Thật chúng đã lấy điều ác báo đáp điều thiện,
Lấy thù ghét báo trả tình thương.
6 Nguyện Ngài chỉ định một kẻ ác cầm quyền trên nó;
Nguyện Ngài đặt một kẻ tố cáo đứng bên phải nó.
7 Nguyện nó bị kết án là kẻ có tội khi bị xét xử.
Nguyện lời cầu nguyện của nó trở thành lời buộc tội nó.
8 Nguyện những ngày của đời nó bị thu ngắn lại.
Nguyện một người khác thay thế chức vụ nó.
9 Nguyện con cái nó trở nên những kẻ mồ côi cha.
Nguyện vợ nó trở thành người góa bụa.
10 Nguyện con cái nó đi lang thang ăn mày.
Nguyện chúng bỏ nhà cửa điêu tàn đi tha phương cầu thực.
11 Nguyện các chủ nợ tịch thu gia sản nó.
Nguyện những kẻ xa lạ cướp lấy kết quả công lao nó.
12 Nguyện chẳng có người nào tỏ lòng nhân từ với nó.
Nguyện không ai khoan dung độ lượng với các con côi nó.
13 Nguyện con cái nó bị tuyệt tự.
Nguyện tên tuổi nó bị xóa đi trong thế hệ kế sau.
14 Nguyện tội lỗi của cha ông nó bị nhớ lại trước mặt Chúa.
Nguyện tội lỗi của mẹ nó không bị xóa đi.
15 Nguyện những điều ấy luôn ở trước mặt Chúa,
Ðể Ngài xóa bỏ kỷ niệm nó khỏi mặt đất.
16 Bởi vì nó đã quên rằng nó phải tỏ lòng nhân đối với người khác,
Nhưng nó cứ bách hại người khốn khó và cùng đường,
Và nhẫn tâm sát hại người có lòng trĩu nặng sầu đau.
17 Nó ưa thích nguyền rủa, nên nguyền rủa giáng trên nó;
Nó khinh bỉ việc cầu phước, nên phước hạnh dang xa nó.
18 Nguyện nó lấy sự nguyền rủa làm áo choàng che thân.
Nguyện sự nguyền rủa như nước thấm ướt người nó,
Và như dầu thấm sâu vào xương nó.
19 Nguyện sự nguyền rủa thành áo choàng nó mặc,
Và như đai nịt lưng nó đeo mãi quanh mình.
20 Cầu xin Chúa báo trả điều ấy cho những kẻ vu khống con,
Và cho những kẻ nói hành nói xấu con.
21 Nhưng Ngài, Chúa ôi, là Chúa của con,
Xin đối xử với con cách nhân từ vì cớ danh Ngài;
Xin giải cứu con vì tình thương của Ngài thật quá tốt.
22 Bởi vì con đang khốn khó và cùng đường;
Tâm hồn con đang bị thương tổn trong con.
23 Con đi qua cuộc đời nhanh như chiếc bóng về chiều;
Con bị giũ đi quá lẹ như con cào cào búng nhảy.
24 Gối con rũ riệt vì kiêng ăn;
Da thịt con gầy còm chẳng còn chút mỡ.
25 Con đã trở thành đối tượng để thiên hạ cười chê;
Khi thấy con, họ lắc đầu khinh miệt.
26 Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của con, xin giúp đỡ con;
Xin giải cứu con theo tình thương của Ngài.
27 Xin cho thiên hạ biết rằng ấy là tay Ngài;
Chúa ôi, chính Ngài đã làm điều ấy cho con.
28 Họ rủa con mặc họ, nhưng xin Ngài cứ ban phước cho con,
Ðể khi họ nổi lên công kích con, họ sẽ bị hổ thẹn,
Còn đầy tớ Ngài sẽ được dịp vui mừng.
29 Nguyện những kẻ vu cáo con mặc lấy nhuốc nhơ hổ nhục.
Nguyện chúng mặc lấy sỉ nhục như mặc chiếc áo choàng.
30 Tôi sẽ dùng miệng tôi để cảm tạ Chúa thật nhiều;
Tôi sẽ ca ngợi Ngài giữa đại hội đông người.
121 Con đã thực thi công lý và thi hành lẽ phải;
Xin đừng phó con cho những kẻ áp bức con.
122 Xin bảo đảm cho tôi tớ Ngài được bình an thịnh vượng;
Xin đừng để những kẻ kiêu căng có dịp đàn áp con.
123 Mắt con mỏi mòn trông đợi ơn cứu rỗi của Ngài,
Và cho lời công chính của Ngài được ứng nghiệm.
124 Xin đãi tôi tớ Ngài theo tình thương của Ngài;
Xin dạy dỗ con các luật lệ Ngài.
125 Con là tôi tớ Ngài, xin ban cho con sự thông sáng,
Ðể con thấu hiểu các chứng ngôn Ngài.
126 Chúa ôi, đã đến lúc xin Ngài ra tay hành động,
Vì người ta phế bỏ luật pháp Ngài.
127 Vì thế con càng yêu mến các điều răn Ngài hơn vàng;
Thật vậy, hơn cả vàng ròng.
128 Con nhận thấy tất cả giới luật Ngài đều đúng,
Nên con ghét mọi đường lối dối gian.
129 Các chứng ngôn Ngài thật diệu kỳ;
Vì vậy linh hồn con quyết vâng giữ các chứng ngôn ấy.
130 Sự giải bày lời Ngài giúp người ta được khai tâm mở trí,
Và ban sự thông hiểu cho người chất phát thật thà.
131 Con há miệng ra và khát khao chờ đợi,
Vì con thèm khát các điều răn Ngài.
132 Xin quay lại với con và khoan dung độ lượng với con,
Như cách Ngài thường đối xử với những ai yêu mến danh Ngài.
133 Xin cho những bước chân con được vững lập trong lời Ngài,
Và đừng để tội lỗi cầm quyền trên con.
134 Xin cứu chuộc con khỏi sự áp bức của loài người,
Ðể con vâng giữ các giới luật Ngài.
135 Xin để thánh nhan Ngài tỏa rạng trên tôi tớ Ngài,
Và xin dạy con các luật lệ Ngài.
136 Nước mắt con tuôn chảy đầm đìa như suối lệ,
Vì người ta chẳng chịu gìn giữ luật pháp Ngài.
137 Chúa ôi, Ngài thật công chính;
Sự phán xét của Ngài rất công minh.
138 Các chứng ngôn Ngài đã truyền thật rất đúng,
Và đáng tin cậy hoàn toàn.
139 Lòng nhiệt thành của con nung đốt con,
Vì những kẻ chống nghịch con quên lãng lời Ngài.
140 Lời Ngài thật tinh ròng,
Nên tôi tớ Ngài yêu mến lời ấy.
141 Tuy con nhỏ bé và bị coi thường,
Nhưng con không quên giới luật Ngài.
142 Ðức công chính Ngài là đức công chính đời đời;
Luật pháp Ngài chính là chân lý.
143 Gian truân và sầu khổ đã bao phủ con,
Nhưng con vẫn vui thích các điều răn Ngài.
144 Các chứng ngôn Ngài thật chân chính đến muôn đời;
Xin ban cho con sự thông hiểu để con có thể sống.
Lời Cầu Nguyện Ăn Năn
15 Xin Chúa từ trời nhìn xuống và xem,
Tức từ nơi ngự thánh và vinh hiển của Ngài;
Lòng nhiệt thành của Ngài và quyền năng của Ngài,
Sự thúc giục trong lòng Ngài và ơn thương xót của Ngài dành cho con đâu rồi?
Chẳng lẽ chúng đã bị kiềm hãm rồi sao?
16 Vì chính Ngài là Cha chúng con.
Dù cho Áp-ra-ham không còn biết đến chúng con,
Và dù cho I-sơ-ra-ên không còn nhìn nhận chúng con nữa,
Thì Chúa ôi, Ngài vẫn là Cha chúng con, Ðấng Cứu Chuộc chúng con.
Đó là danh Ngài từ muôn đời về trước.
17 Lạy Chúa, sao Ngài nỡ để chúng con xa lạc đường lối Ngài?
Sao Ngài để cho lòng chúng con ra chai đá mà không kính sợ Ngài?
Nay vì cớ các tôi tớ Ngài, các chi tộc làm cơ nghiệp Ngài, cầu xin Ngài quay trở lại.
18 Dân thánh của Ngài chiếm ngụ nơi này chưa được bao lâu,
Thì kẻ thù của chúng con đã đến giày đạp nơi thánh Ngài.
19 Chúng con đã trở thành những kẻ như thời xa xưa, khi chưa được Ngài trị vì,
Thời chúng con chưa được mang lấy danh Ngài.
64 Ôi, ước gì Ngài xé các từng trời ngự xuống,
Ðể núi non rúng động trước mặt Ngài.
2 Như lửa hừng đốt các củi khô cháy rụi,
Như lửa nung làm sôi sục nước trong nồi,
Nguyện Ngài làm cho danh Ngài được quân thù của Ngài biết đến,
Ðể muôn dân run sợ trước mặt Ngài!
3 Khi Ngài thực hiện những việc lớn lao kinh khủng,
Mà chúng con không ngờ có lúc Ngài làm;
Ngài đã ngự xuống,
Các núi non rúng động trước mặt Ngài.
4 Vì từ khi dựng nên trời đất, chưa ai được nghe nói đến bao giờ,
Chưa tai ai nghe, chưa mắt ai thấy có một Ðức Chúa Trời nào khác ngoài ra Ngài,
Ðấng ra tay hành động để giúp đỡ những kẻ trông cậy Ngài.
5 Ngài gặp gỡ những kẻ lấy làm vui mà làm điều công chính,
Những người nhớ đến Ngài để đi theo đường lối Ngài.
Này, Ngài đã giận vì chúng con phạm tội;
Nhưng nếu chúng con cứ mãi là những kẻ có tội, thì làm sao chúng con được cứu đây?
6 Vì tất cả chúng con đã trở nên như những kẻ ô uế;
Mọi việc công chính chúng con như áo quần nhớp nhúa;
Tất cả chúng con như chiếc lá úa tàn;
Những tội lỗi chúng con như trận gió, đùa chúng con đi.
7 Chẳng có ai kêu cầu danh Ngài;
Không người nào trỗi dậy bám chặt lấy Ngài,
Vì Ngài đã ẩn mặt Ngài khỏi chúng con;
Ngài đã để cho tội lỗi chúng con tha hồ hủy hoại chúng con.
8 Nhưng bây giờ, Chúa ôi,
Ngài là Cha chúng con;
Chúng con là đất sét, và Ngài là thợ gốm;
Chúng con là sản phẩm của tay Ngài.
9 Lạy Chúa, xin Ngài đừng quá giận chúng con nữa;
Xin Ngài đừng ghi nhớ tội lỗi chúng con đến đời đời;
Này, xin Ngài xem đây,
Tất cả chúng con đều là dân Ngài.
Phẩm Hạnh của Người Lãnh Ðạo Hội Thánh
3 Ðây là lời đáng tin cậy: nếu ai khao khát làm giám mục, người ấy ước muốn một điều cao quý. 2 Vậy người giám mục cần phải không chỗ trách được, chồng của một vợ, tiết độ, sáng suốt, khả kính, hiếu khách, có ơn giảng dạy, 3 không ghiền rượu, không hung dữ, nhưng độ lượng, không gây gổ, không tham tiền, 4 khéo quản trị gia đình mình, có các con cái biết vâng phục với tất cả lòng tôn kính. 5 (Vì nếu người nào không biết quản trị gia đình mình, làm sao người ấy có thể chăm sóc hội thánh của Ðức Chúa Trời?) 6 Giám mục không thể là một người mới tin, kẻo người ấy tự phụ mà rơi vào án phạt dành cho Ác Quỷ. 7 Ngoài ra người ấy phải có danh tiếng tốt đối với những người ngoài, để khỏi bị rơi vào sỉ nhục và cạm bẫy của Ác Quỷ.
8 Tương tự, các chấp sự cũng phải là những người đáng kính, không nói hai lời, không ghiền rượu, không tham lợi phi nghĩa, 9 nắm giữ huyền nhiệm của đức tin với một lương tâm thanh sạch. 10 Họ cũng phải được thử thách trước; nếu không có gì đáng trách, họ mới được làm chấp sự.
11 Các nữ chấp sự[a] cũng vậy, phải là người đáng kính, không nói xấu, nhưng tiết độ, và trung tín trong mọi sự.
12 Mỗi nam chấp sự chỉ được làm chồng của một vợ, khéo quản trị con cái và gia đình riêng mình. 13 Vì ai thi hành chức vụ chấp sự cách tốt đẹp sẽ được kính trọng và được mạnh dạn nhiều trong đức tin nơi Ðức Chúa Jesus Christ.
Huyền Nhiệm của Sự Tin Kính
14 Ta viết cho con những điều nầy với hy vọng sẽ sớm đến với con. 15 Nhưng nếu ta phải đến trễ thì nhờ thư nầy con sẽ biết cách xử sự thế nào trong nhà Ðức Chúa Trời, tức Hội Thánh của Ðức Chúa Trời hằng sống, là cột trụ và nền tảng của chân lý. 16 Mọi người đều công nhận rằng huyền nhiệm của sự tin kính thật là uyên thâm, đó là Ðấng
Ðược bày tỏ trong xác thịt đã
Ðược Ðức Thánh Linh xác chứng,
Ðược các thiên sứ chiêm ngưỡng,
Ðược rao giảng giữa các dân,
Ðược tin thờ khắp thế gian,
Ðược cất lên trong vinh hiển.
Chất Vấn Thẩm Quyền của Chúa
(Mat 21:23-27; Lu 20:1-8)
27 Họ trở lại Giê-ru-sa-lem. Khi Ngài đang đi trong sân đền thờ, các trưởng tế, các thầy dạy giáo luật, và các trưởng lão đến gặp Ngài, 28 họ hỏi Ngài, “Ông lấy thẩm quyền nào làm những điều này? Ai cho ông quyền làm những điều này?”
29 Ðức Chúa Jesus trả lời họ, “Ta hỏi các ngươi một câu, các ngươi hãy trả lời Ta, rồi Ta sẽ nói cho các ngươi biết bởi thẩm quyền nào Ta làm những điều này: 30 Phép báp-têm của Giăng đến từ trời hay từ người? Hãy trả lời Ta đi.”
31 Họ bàn luận với nhau, “Nếu chúng ta nói ‘Từ trời,’ thì ông ấy sẽ hỏi vặn lại, ‘Vậy tại sao các ngươi không tin Giăng?’ 32 Còn nếu chúng ta nói ‘Từ người,’ thì..?” Họ sợ đám đông, bởi mọi người đều nhìn nhận Giăng là một vị tiên tri thật. 33 Vì vậy họ trả lời Ðức Chúa Jesus, “Chúng tôi không biết.”
Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Ta cũng không nói cho các ngươi biết bởi thẩm quyền nào Ta làm những điều này.”
Ngụ Ngôn về Các Tá Ðiền Gian Ác
(Mat 21:33-46; Lu 20:9-19)
12 Ngài bắt đầu dùng ngụ ngôn nói với họ, “Một người kia trồng một vườn nho, dựng hàng rào chung quanh, đào một hầm ép rượu, và xây một tháp canh. Ðoạn người ấy cho các tá điền thuê vườn nho đó, rồi đi phương xa. 2 Ðến mùa thu hoạch, người ấy sai một đầy tớ đến gặp các tá điền để thu nhận hoa lợi của vườn nho mình. 3 Nhưng các tá điền túm lấy người đầy tớ ấy, đánh người ấy, rồi đuổi người ấy về tay không. 4 Chủ điền lại sai một đầy tớ khác. Chúng đập đầu người ấy và làm nhục người ấy. 5 Sau đó ông lại sai một đầy tớ khác nữa, nhưng chúng giết người ấy; và đối với các đầy tớ khác được sai đến, chúng đều đối xử như vậy, kẻ thì chúng đánh, người thì chúng giết. 6 Ông còn một người nữa, đó là con trai yêu dấu của ông. Cuối cùng ông sai con trai ông đến gặp họ; ông tự nhủ, ‘Họ sẽ nể con ta.’ 7 Nhưng các tá điền đó nói với nhau, ‘Con thừa kế đây rồi. Hãy đến, chúng ta hãy giết nó đi, như vậy sản nghiệp của nó sẽ thuộc về chúng ta.’ 8 Thế là chúng bắt lấy con trai của chủ, giết đi, rồi ném xác ra ngoài vườn nho. 9 Khi ấy chủ của vườn nho sẽ làm gì? Ông sẽ đến tiêu diệt bọn tá điền đó và trao vườn nho cho người khác. 10 Các ngươi chưa đọc lời Kinh Thánh này sao,
‘Tảng đá bị thợ xây nhà loại ra đã trở thành tảng đá góc nhà.
11 Ðây quả là công việc của Chúa;
Thật quá diệu kỳ đối với mắt chúng ta’
12 Khi những người lãnh đạo dân Do-thái nghe ngụ ngôn ấy, họ biết rằng Ngài muốn ám chỉ họ. Vì thế họ tìm cách bắt Ngài, nhưng vì sợ dân, họ đành phải bỏ Ngài mà đi.
Copyright © 2011 by Bau Dang